Vợ chồng đang sống yên ổn, cô ruột chồng đến ở nhờ vài tuần khiến hôn nhân tan vỡ
Hành động của chồng thật sự chạm đến cùng cực nỗi phẫn uất trong tôi. Anh chọn tin và bảo vệ cô ruột, còn tôi anh đẩy ra ngoài một cách vô cảm nhất có thể.
Vợ chồng tôi mới kết hôn đầu năm ngoái, hiện thuê một căn chung cư sống trên thành phố để tiện đi làm. Nhà chồng ở ngoại thành Hà Nội. Bố mẹ chồng đều làm nông và khá khó tính.
Tôi không sống cùng gia đình nhà chồng nên cũng không hay xảy ra mâu thuẫn với bố mẹ chồng. Mối quan hệ vợ chồng cũng không có gì nghiêm trọng. Vài lần chúng tôi có cãi nhau vì vài chuyện lặt vặt trong nhà nhưng rồi lại làm lành và cơ bản vẫn hạnh phúc.
Tuy nhiên, cách đây 2 tuần, sự xuất hiện của cô chồng trong nhà đã khiến cuộc sống hôn nhân của tôi thực sự bị đảo lộn. Thậm chí, tôi còn nhìn thấu con người chồng và giờ chỉ muốn ly hôn.
Ảnh minh họa
Ngay khi về làm dâu, tôi đã không thích tính tùy tiện, bạ đâu nói đấy của cô chồng. Nhưng vì nể nhà chồng và không muốn chồng bị khó xử nên tôi đành đồng ý cho cô đến ở nhờ vài hôm trong thời gian cô lên thành phố nhận làm phụ bếp nấu cơm cho một công ty. Khi được nhận chính thức, cô chồng sẽ thuê phòng trọ và chuyển đi.
Nói là ở nhờ vài ngày nhưng cô ở nhà tôi đến nay đã hơn 2 tuần. Và từ khi cô chồng đến ở, tôi phải lo cơm nước, phục vụ cô không khác gì ô sin phục vụ chủ vì cô rất nhiều chuyện và rất hay hạch sách tôi phải thế nọ thế kia.
Chưa dừng lại ở đó, sau vài ngày cô chồng đến, tôi phát hiện mỹ phẩm, quần áo của mình có dấu hiệu bị người khác đụng vào. Thỏi son của tôi bị vỡ một mảnh còn lọ nước hoa mới mua bỗng nhiên vơi đi hơn nửa.
Nhiều bộ váy tôi giặt sạch sẽ, phơi ngay ngắn trong tủ nhưng khi lấy để mặc đi làm, tôi phát hiện chúng giống đồ mặc dở rồi treo lên, thậm chí còn có mùi cơ thể rất khó chịu.
Tôi nói với chồng nhưng anh lại cho rằng tôi nhạy cảm quá hoặc có thể tôi nhiều việc nên quên, mặc xong lại treo lên hoặc vội nên đóng thỏi son bị gãy. Nhưng rõ ràng, suốt bao nhiêu năm qua, tôi chưa bao giờ để tình trạng đó xảy ra, chỉ từ khi cô chồng đến ở trong nhà tôi, chuyện lạ cũng mới xuất hiện.
Video đang HOT
Nhưng đó chỉ mới là chuyện đồ đạc bị xáo trộn, bất ngờ hơn, số t.iền hơn 40 triệu t.iền mặt và 2 chiếc nhẫn vàng, mỗi chiếc một chỉ của tôi để trong chiếc túi nhỏ trong tủ quần áo đã “ không cánh mà bay”. Số t.iền này là khoản t.iền riêng của tôi, không liên quan đến t.iền của nhà ở trong két.
Đột nhiên bị mất t.iền và vàng một cách vô lý, tôi buộc phải nói với chồng vì số t.iền đó không phải nhỏ. Nào ngờ, anh chỉ bảo tôi tìm kỹ lại xem có để quên ở đâu không. Sau một hồi lục tìm nhưng không thấy, chồng lại quay sang trách móc tôi chuyện có quỹ đen mà không cho anh biết và tại sao không cất ở két mà lại để trong tủ quần áo, nơi ngày nào cũng lấy đồ ra vào suốt ngày.
Đang mất t.iền lại bị sự chỉ trích của chồng, tôi bực bội không yên. Đúng lúc đó cô chồng về. Dù cả tôi và chồng chưa hề nói đến chuyện bị mất t.iền, vàng nhưng cô chồng đã lao vào hỏi han: “Thế mất cái gì à. Mất nhiều không”.
Trước câu hỏi đó, mọi suy nghĩ trong tôi bỗng dồn sang phía cô. Tôi có hỏi tại sao cô lại biết tôi bị mất đồ thì cô ậm ờ nói bản thân đoán thế. Tuy nhiên, thái độ lảng tránh, câu nói có phần ấp úng của cô chồng khiến tôi chú ý.
Tôi hỏi thêm đúng một câu rằng trong lúc tôi vắng nhà, cô có vào phòng tôi không. Vậy là cô chồng “nhảy dựng” lên nói tôi không có bằng chứng gì mà dám vu oan cho cô lấy t.iền, vàng trong tủ. Cô chồng thanh minh rằng đi làm từ sáng đến tối mới về mà giờ lại bị mang tiếng kẻ trộm.
Chưa kịp để tôi nói gì, cô chồng lập tức lấy điện thoại ra gọi video về cho bố mẹ tôi. Cô chồng khóc lóc thảm thiết nói bản thân ăn ở trong sạch nhưng lại bị cháu dâu nghi ngờ là kẻ trộm trong nhà khiến cô bị tổn thương sâu sắc, không thiết sống nữa.
Được bố mẹ chồng tôi lên tiếng trấn an, nói sẽ dạy bảo lại con dâu, cô chồng càng được nước làm tới. Cô chồng nói tôi đi tối ngày, bỏ bê gia đình, lúc nào cũng váy nọ, váy kia, nước hoa thơm nức ra khỏi nhà, không biết đi làm hay đi trình diễn thời trang.
Rồi cô chồng bóng gió nói có khi mất t.iền chỉ là cái cớ hoặc màn kịch mà tôi dựng lên nhằm lấp liếm cho khoản chi tiêu do mua sắm quá đà của tôi. Thậm chí cô ta còn “tố” chuyện tôi uống thuốc tránh thai hàng ngày nên mãi vẫn chưa chịu sinh con cho nhà chồng.
Nghe đến đó, dù tôi chưa có bằng chứng cụ thể chuyện cô chồng lấy t.iền của mình nhưng tôi chắc đến 90% chính cô là thủ phạm. Vì thuốc tránh thai tôi để trong tủ, cạnh chiếc túi đựng t.iền. Nếu cô chồng không lục lọi tủ đồ của tôi thì làm sao cô biết tôi để thuốc tránh thai ở đó.
Vì quá uất ức, tôi ba mặt một lời với cô chồng ngay khi cuộc gọi với bố mẹ chồng tôi vẫn đang diễn ra. Tôi nói tất cả những bất thường của cô ta và khẳng định nghi ngờ của tôi hoàn toàn có căn cứ.
Khi không thể nói điều gì được nữa, cô chồng bỗng thét lên nói sẽ lấy cái c.hết ra để chứng minh bản thân trong sạch. Trước tình thế lộn xộn, chồng tôi lao vào đ.ánh tôi, mắng tôi hỗn láo rồi kéo tôi ra khỏi nhà, đóng sầm cửa lại.
Hành động của chồng thật sự chạm đến cùng cực nỗi phẫn uất trong tôi. Anh chọn tin và bảo vệ cô ruột, còn tôi – vợ anh – anh đẩy ra ngoài một cách vô cảm nhất có thể.
Dù sau đó chồng nói anh ta làm vậy là để cô ruột không làm chuyện dại dột nhưng tôi vẫn không thể tha thứ được cho người chồng quay lưng về phía vợ trong mọi hoàn cảnh. Ly hôn liệu có phải là việc đúng đắn mà tôi nên làm?
Nghỉ lễ về biếu bố mẹ đẻ ít t.iền, chồng liền có hành động khiến tôi muối mặt với cả nhà
Chứng kiến cảnh đó, tôi muối mặt không dám ngẩng lên nhìn bố mẹ đẻ. Số t.iền cầm trong tay bỗng trở nên nặng trịch.
Tôi người miền Trung, lấy chồng ngoài Bắc. Sau 8 năm lấy nhau, chúng tôi mới dành dụm, vay mượn để mua được một căn nhà nhỏ ở Thủ đô. Cuộc sống nơi thành thị với nhiều khoản chi tiêu đắt đỏ khiến chúng tôi nhiều lúc cũng phải tằn tiện, hạn chế các nhu cầu xa xỉ. Nói chung nhà tôi chỉ ở mức đủ sống, không dư dả nhiều.
Tuy vậy, mỗi lần nhà chồng ở quê có việc, tôi đều thu xếp về biếu ông bà dăm ba triệu để đỡ đần thêm. Còn bố mẹ đẻ tôi ở xa, ít có điều kiện về thăm nên thỉnh thoảng tôi cũng gửi biếu ông bà ít t.iền tiêu vặt qua tài khoản của anh trai trong quê.
Ảnh minh họa
Chồng tôi biết chuyện tỏ ý không hài lòng, nói tôi phải biết tiết kiệm. Anh cho rằng phụng dưỡng bố mẹ là trách nhiệm của anh trai tôi, tôi đã lấy chồng nên tập trung lo cho nhà chồng. Khi nào về quê, biếu ông bà vài đồng quà bánh là được, còn việc gửi biếu t.iền tốt nhất nên "cắt".
Tôi biết chồng nói cũng không sai nhưng không làm theo lời anh hoàn toàn. Bởi tôi thấy vài tháng, thậm chí nửa năm mới gửi đôi ba triệu biếu bố mẹ cũng không có gì là to tát cả. Tôi tự biết cân đối chi tiêu và thực tế, mọi thứ vẫn hài hòa suốt mấy năm qua.
Nghỉ lễ năm nay được nghỉ dài nên tôi bàn với chồng cho hai con về ngoại chơi, tiện đi tắm biển vì nhà ông bà cách đó không xa. Chồng ban đầu tỏ ý không thích song vì tôi thuyết phục nên cuối cùng cũng đồng ý. Vì thế, nhà tôi đã bắt xe về ngoại ngay ngày đầu của kỳ nghỉ lễ.
Hai ngày đầu, mọi người đều vui vẻ, bố mẹ tôi chuẩn bị nhiều đồ ăn, mời cả mấy anh em ở gần đến liên hoan mừng nhà tôi về quê. Đến ngày thứ ba, cả nhà tôi rủ mẹ đẻ cùng hai đứa cháu ruột (con anh trai) đi biển chơi. Chúng tôi thuê xe đến đó, vui chơi, ăn trưa tại khu du lịch, chiều tối lại thuê xe về.
Theo kế hoạch, sáng hôm sau nhà tôi sẽ thuê xe ra Hà Nội để nghỉ ngơi một ngày trước khi quay trở lại đi làm. Tất cả đều ổn cho đến khi tôi rút 3 triệu ra dúi cho mẹ đẻ vì từ Tết chúng tôi mới lại về quê, cũng không mua được gì làm quà biếu ông bà được.
Mẹ tôi không lấy, nhất quyết đưa trả. Bà nói nhà tôi sống trên thành phố tốn kém đủ thứ, lại đang phải trả nợ mua nhà. Còn ông bà vẫn khỏe, vẫn tự lo cho bản thân được.
Trong lúc hai mẹ con đang đẩy qua đẩy lại số t.iền, chồng tôi xuất hiện, chen vào nói vài câu khiến tôi đứng hình:
" Mẹ đã nói thế rồi thì em cầm lại t.iền đi. Bố mẹ đẻ chứ có phải người ngoài đâu mà phải xấu hổ. Lên Hà Nội còn bao việc cần đến t.iền, không có chả nhẽ lại đi vay à".
Chưa để tôi hết bất ngờ, chồng bỗng quay sang phía mẹ vợ phân trần: " Không phải con tính toán nhưng mình phải dựa vào thực tế mẹ ạ. Mình có thế nào thì cứ sống như thế, cố tỏ ra là người nhiều t.iền làm gì, trong khi cũng chật vật lo ăn từng tháng một.
Con biết, thỉnh thoảng vợ con cũng gửi t.iền về cho bố mẹ. Đó cũng là khoản tiết kiệm của hai vợ chồng. Rồi mỗi chuyến về thăm ông bà thế này cũng tốn kém lắm chứ không ít. T.iền xe cộ, quà cáp, ăn uống cũng ngót chục triệu.
Chưa kể lần này lại thêm vài triệu t.iền "bao" cả mẹ và hai đứa con nhà anh Thắng đi biển chơi nữa. Như thế đã vượt dự tính so với ban đầu nhiều rồi".
Trước sự thẳng thắn thái quá của con rể, mẹ tôi cũng tỏ ra ái ngại. Bố tôi đứng đằng xa nhưng cũng đã nghe toàn bộ những lời con rể nói. Ông im lặng đi vào nhà. Không gian bỗng trở nên gượng gạo.
Chứng kiến cảnh đó, tôi muối mặt không dám ngẩng lên nhìn bố mẹ. Số t.iền cầm trong tay bỗng trở nên nặng trịch.
Nhà tôi không giàu có là thật nhưng cũng không đến nỗi không biếu nổi bố mẹ được vài triệu. Vậy mà trước mặt bố mẹ vợ, chồng tôi lại nói những câu khiến sự việc trở nên nặng nề hơn. Thậm chí anh ta còn chi li, tính toán cả t.iền mời mẹ tôi và hai cháu đi chơi. Điều đó khiến tôi thật sự thất vọng và xấu hổ về chồng.
Vì chuyện này, chúng tôi đã có một trận tranh cãi ngay khi ra đến Hà Nội. Chồng vẫn cho rằng anh có gì nói nấy, không vòng vo và anh ta không cảm thấy áy náy khi nói như vậy trước mặt bố mẹ vợ.
Xin mọi người hãy nói cho tôi một câu công bằng. Chồng tôi hành xử như vậy có chấp nhận được không? Và tôi nên làm gì với người chồng toan tính như thế này?
Lấy vợ già hơn mình cả chục t.uổi, mới 3 tháng mà tôi đã muốn ly hôn gấp vì thấy quá nhục nhã Hiện tại, tôi lúc nào cũng trong tình trạng căng thẳng, không muốn gặp vợ, thậm chí muốn ly hôn để giải thoát nhưng lại sợ bị coi thường. Tôi năm nay 25 t.uổi còn vợ tôi 35 t.uổi, cả hai gặp nhau trong một bữa tiệc do người bạn tổ chức. Vừa thấy tôi, cô ấy đã chủ động xin số điện...