Vô tình đọc được mẩu giấy kẹp trong cuốn sách, tôi sốc nặng với bí mật của con trai 14 tuổ.i
Đã mấy ngày trôi qua mà tôi vẫn chưa biết mở lời tâm sự với cậu con trai đương tuổ.i dậy thì như thế nào.
Tôi làm mẹ đơn thân từ năm 19 tuổ.i. Khi ấy tôi quá non trẻ, tiề.n chẳng có xu nào, gia đình xua đuổi, thiên hạ đàm tiếu, may có người tốt giúp đỡ nên tôi mới vượt cạn an toàn. Bạn trai cũ của tôi hèn không dám nhận con, thế nên tôi cũng coi như anh ta không tồn tại nữa.
Một mình nuôi dạy đứa con trai với tôi không dễ dàng gì. Chớp mắt đã qua hơn chục năm, con tôi giờ đã cao hơn cả mẹ. Thằng bé rất ngoan và luôn tỏ ra già dặn hơn tuổ.i. Nó biết hoàn cảnh sống của chúng tôi hơi kỳ lạ, bao năm qua chưa từng có người thân gia đình ở bên nhưng nó cũng chẳng làm khó tôi chút nào. Chỉ đôi lần nó hỏi vì sao con không có bố, tôi bảo bố ở xa nên nó cũng chẳng thắc mắc gì thêm.
Rồi tôi gặp được chỗ dựa của đời mình khi đi họp phụ huynh cho con. Anh ấy vô tình đỗ xe làm đổ xe của tôi nên tìm tôi để xin lỗi. Chúng tôi làm quen với nhau, trò chuyện một thời gian thì cảm thấy hợp nên chính thức tìm hiểu.
Anh ấy cũng là bố đơn thân và có cô con gái học trên con tôi 2 lớp. Lần đầu mang 2 đứ.a tr.ẻ đến gặp nhau, tôi thấy chúng đều ngoan và hiểu chuyện. Con tôi mới học lớp 7 đã tỏ ra ga lăng, ít nói nhưng luôn chủ động hỗ trợ cô bé kia trong suốt buổi gặp gỡ ở nhà hàng. Chúng học cùng trường nên có vẻ cũng biết nhau đôi chút. Cả 2 đứa đều học giỏi và tham gia khá nhiều hoạt động ngoại khóa ở trường.
Vì chúng tôi đều tôn trọng lũ trẻ nên đã nghiêm túc hỏi chúng rằng bố mẹ về sống chung một nhà có được không. Con trai tôi bình thường rụt rè mà lúc ấy lại gật đầu nhanh nhất. Cô bé kia cũng cười rất vui, còn chủ động gọi tôi là dì.
Chúng tôi tổ chức một buổi tiệc báo hỷ nhỏ xinh để chia vui với người thân bạn bè chứ không làm đám cưới. Trải qua bao thăng trầm tôi nhận ra chỉ cần mình hạnh phúc là đủ. Làm hình thức rình rang tốn kém xong đổ vỡ thì cũng chẳng để làm gì. Dù đã có con nhưng đấy là lần đầu tiên tôi được mặc váy cưới. 2 đứa con đều đã lớn, chúng đứng 2 bên chúc phúc khiến tôi khóc không ngừng. May mà chúng ủng hộ bố mẹ đến với nhau, chứ không thì tôi lại thêm một lần nữa đau khổ.
Một nhà bốn người ở chung với nhau thấm thoắt cũng được hơn năm rồi. Vợ chồng tôi vừa tổ chức kỉ niệm ngày cưới đúng đợt nghỉ lễ. Sau khi cả nhà đi một chuyến du lịch về xong, tôi bất ngờ phát hiện bí mật của con trai khiến cả 2 vợ chồng đều sốc.
Chuyện là con trai tôi mới thi cuối học kỳ xong. Hai tuần nữa là nó nghỉ hè nên tôi dành riêng một ngày để dọn dẹp phòng cho con, tiện thay hết chăn ga gối cho nó.
Khi dọn đến đống sách vở của con thì tôi bắt gặp một quyển sách dày có bìa khá đẹp. Có vẻ như là truyện ngôn tình hiện đại. Con trai tôi năm nay 14 tuổ.i, nó cũng đã bước đến giai đoạn dậy thì và tìm hiểu nhiều cảm xúc mới lạ khác. Tôi không nghĩ nó lại thích đọc thể loại truyện này, càng ngạc nhiên hơn khi nhặt được một mẩu giấy ghi chú kẹp trong cuốn sách.
Đọc xong tờ ghi chú mà tôi tụt cả huyết áp. Tôi gọi chồng vào phòng ngay lập tức và đưa cho anh xem mẩu giấy. Nguyên văn con tôi viết là “Mình thích chị P., chị ấy rất dịu dàng và có nụ cười đẹp” . Không phải “quý” chị P. mà là “thích” các mẹ ạ.
Trong khoảnh khắc bị sốc tâm lý, tôi đã cho rằng con trai mình nảy sinh tình cảm không nên có với người chị không chung má.u mủ. Điều ấy thực sự quá tệ. Cả 2 đứa nó còn nhỏ và chuyện yêu đương là không thể nào.
Tuy nhiên chỉ sau đó một lúc, tôi đã bình tĩnh lại khi nghe lời phân tích của chồng. Anh bảo tôi đừng vội quy chụp cảm xúc của thằng bé, bởi “thích” của lũ trẻ thường mang ý nghĩa đơn giản và trong sáng khác hẳn với người lớn. “Thích” của con trai tôi có thể là nó quý mến chị gái, giống như nó ra đường nói thích cái cây, thích chiếc xe hoặc thích ông bà ở quê vậy.
Video đang HOT
Chồng nói tôi nhạy cảm quá nên suy diễn bị sâu xa. Đến nay đã mấy hôm rồi mà tôi vẫn chưa gỡ được nút thắt ở trong lòng. Tôi âm thầm quan sát 2 đứa nhỏ, thấy chị em nó vẫn cư xử bình thường và con trai tôi không có biểu hiện gì là chú tâm thái quá đến cô chị. Nó vẫn ít nói như mọi khi, giữ khoảng cách với chị và chỉ chủ động giúp đỡ chị gái khi có việc cần đến sức lực của con trai.
Tôi thương quý con gái riêng của chồng không kém gì con ruột. Tuy nhiên con bé cũng 16 tuổ.i rồi, nó đã ra dáng thiếu nữ và lộ ra nhiều nét xinh đẹp. Dù 2 đứa không chung má.u mủ với nhau, song mối quan hệ của chúng cả bây giờ lẫn sau này đều không thể tiến đi xa hơn được, chỉ có thể là chị em chung một nhà thôi.
Liệu có phải tự tôi suy nghĩ lệch lạc và hiểu nhầm câu bày tỏ của con trai mình không nhỉ? Tôi chưa biết phải nói chuyện với con như thế nào để hiểu chính xác lời nó viết trên giấy. Nếu quan tâm đúng lúc và khéo léo thì còn dạy dỗ uốn nắn con được, chứ để mặc kệ nó thì tôi sợ con đi nhầm đường. Mà con trai tôi bẩm sinh hướng nội, nếu nó không nói ra thì chẳng ai hiểu nó đang nghĩ gì nữa. Biết đâu nó đơn giản chỉ là ngưỡng mộ cô chị khác cha khác mẹ, còn tôi thì lại phức tạp hóa vấn đề lên thì sao?…
Chắc mẹ nào có con ở độ tuổ.i mới lớn sẽ hiểu được tâm trạng tôi lúc này. Thực sự tôi rất lo lắng, muốn tâm sự với con để hiểu tâm sinh lý của nó nhưng không biết mở lời thế nào. Vấn đề này quá nhạy cảm và bỡ ngỡ với tôi. Nếu câu trả lời của nó trùng với nỗi lo của tôi thật thì tôi ngất mất…
Xem nhật ký của người giúp việc, cô chủ hiểu tại sao con trai của bà giàu có
Được người giúp việc cho xem nhật ký, tôi hiểu tại sao con trai của bà lại trở thành giám đốc giàu có.
Năm tôi 16 tuổ.i, bố mẹ dẫn cô Hoa, một người phụ nữ có vẻ ngoài khắc khổ về nhà. Bố mẹ thuê cô ấy giúp việc nhà và chăm sóc ông nội tôi.
Ông tôi là một trí thức giàu có về kiến thức lẫn tài sản. Bà tôi mất sớm, ông một mình nuôi nấng con trai.
Sau cơn tai biến nhẹ, việc đi lại của ông có phần bất tiện. Con cái bận bịu kinh doanh, cháu nội là tôi thì vùi đầu vào việc học, không thể chăm ông chu đáo.
Những ngày đầu về nhà tôi, cô Hoa làm việc rất chăm chỉ. Ảnh minh họa: Pexels
Qua vài lần đổi người giúp việc, bố mẹ tôi được người quen giới thiệu cô Hoa.
Lúc đầu, bố mẹ tôi cũng không mấy tin tưởng, thường bảo tôi vừa học vừa theo sát hoạt động của cô Hoa. Thế nhưng, chỉ sau 3 tháng làm việc, cô Hoa khiến bố mẹ tôi hài lòng, được ông nội hết lời khen ngợi.
Làm hết việc nhà, chăm ông chu đáo, cô lại sang phòng trò chuyện và hỏi han việc học của tôi. Thấy tôi có sách hay hoặc cách học hiệu quả, cô cẩn thận ghi chép tên sách, phương pháp vào một quyển sổ nhỏ.
Mỗi lần nghỉ tết về quê, cô quay lại nhà tôi kèm theo cuốn sổ mới. Tôi đoán cô ghi chép để mua, đưa về cho các con.
Ông tôi không tiện đi lại nhưng luôn là kho kiến thức đối nhân xử thế và kinh nghiệm thương trường. Bởi vậy, nhiều học trò, người quen... thường đến nhà nhờ ông tư vấn.
Tôi để ý mỗi lần ông tiếp khách, cô Hoa loay hoay lo trà nước, bánh mứt nhưng không quên cầm theo quyển sổ, ghi chép gì đó rất vội.
10 năm sau, tôi kết hôn và theo chồng sang Mỹ định cư, còn cô Hoa vẫn làm giúp việc cho bố mẹ tôi.
Sau khi ông qua đời, bố mẹ tôi quý mến, muốn cô ở lại bầu bạn, chăm lo chuyện cơm nước.
Đầu năm nay, tôi quyết định đưa các con về Việt Na.m sin.h sống. Hôn nhân của tôi tan vỡ do chồng không chung thủy.
Về nhà bố mẹ, tôi như trở về thuở còn bé bỏng, cho phép bản thân yếu đuối. Thấy tôi suốt ngày ủ rũ, cô Hoa kéo tôi về phòng của cô tâm sự.
Lần đầu bước vào căn phòng gia đình dành cho người giúp việc, tôi bất ngờ, tròn mắt khi thấy một tủ sách nho nhỏ.
Biết tôi lấy làm lạ, cô giải thích: "Những lúc rảnh rỗi, tôi thường đọc sách và có thói quen viết nhật ký".
Tiếp đó, cô vỗ nhẹ, ra hiệu bảo tôi ngồi xuống chiếc giường nhỏ. Cô bắt đầu kể thật chậm rãi về quá khứ của mình.
Học hết lớp 12, cô nghỉ học do gia cảnh khó khăn. Dù rất tiếc nuối nhưng cô chấp nhận số phận, lao vào đời mưu sinh.
Cô vay nợ đi xuất khẩu lao động, đều đặn hàng tháng gửi tiề.n phụ bố mẹ lo cho các em. 5 năm xa xứ, cô trở về quê với số tiề.n tiết kiệm cho riêng mình thật ít ỏi.
Cô lấy chồng, hôn nhân không hạnh phúc. Bị chồng bạ.o hàn.h, một đêm cô ẵm con về nhà mẹ.
Không đầu hàng số phận, cô lam lũ làm thuê, nuôi con, phụng dưỡng bố mẹ. Con trai học lớp 12, cô nhẩm tính tiề.n công làm việc không đủ cho con vào đại học.
Lúc này, cô được người quen của bố mẹ tôi gợi ý lên Hà Nội làm giúp việc. Tính tới tính lui, cô biết trước sau gì con trai cũng lên Hà Nội học nên quyết định nhận việc.
Cô nhìn tôi, nói tiếp: "Những năm sau đó, cô chủ cũng biết rồi, duy chỉ 10 năm cô ở nước ngoài thì có những việc của tôi cô không rõ".
Cô tự hào kể, sau hơn 10 năm làm thuê, con trai cô tự mở công ty, kinh doanh rất thuận lợi. Hiện tại, anh ấy xây cho cô một ngôi nhà khang trang để an dưỡng tuổ.i già. Thế nhưng, cô không chịu về quê, muốn được lao động cho vui.
Dù con cái thành đạt, người giúp việc của gia đình tôi vẫn không nghỉ làm hưởng phước. Ảnh minh họa: Pexels
Tôi chợt nhớ và hỏi chuyện lúc xưa cô thường ghi chép gì đó vào sổ. Cô cười, đưa cho tôi quyển nhật ký.
Tôi ngẫu nhiên lật trang giữa cuốn sổ thì đọc được những dòng tâm sự.
"Hôm nay, mình đưa cho con trai quyển số ghi chép các kiến thức về kinh doanh và kinh nghiệm sống mà ông chủ chia sẻ.
Con không chê chữ mẹ xấu, cầm lấy đọc ngấu nghiến. Không mong con giàu có, chỉ mong con trở thành người tốt, có ích cho xã hội".
Tôi gấp quyển nhật ký của cô giúp việc, nước mắt trào ra. Tôi biết mình phải cố gắng thật nhiều mới nuôi con giỏi như cô.
Độc giả Mỹ Lan
Khi nhu cầu thuê người giúp việc của các gia đình ngày càng tăng thì chuyện xoay quanh người giúp việc và chủ nhà càng phong phú, trong đó có nhiều tình huống cảm động. Nhưng cũng có những cuộc sống chung khiến đôi bên nhận về bi kịch và những tình huống dở khóc dở cười.
VietNamNet giới thiệu tuyến bài Chuyện người giúp việc để người đọc có thêm góc nhìn về mối quan hệ này.
Thấy con trai làm đổ nồi canh nóng nhưng lại quay sang mắng vợ, mẹ chồng có phản ứng khiến cả nhà bất ngờ Bố chồng tôi sau đó chỉ thở dài một tiếng bất lực, còn chồng thì lè nhè nói thêm 1-2 câu rồi bỏ vào phòng ngủ. Tay chân tôi thường xuyên ngứa ngáy khi tiếp xúc với hóa chất, đặc biệt là nước rửa bát, dù tôi đã chọn loại hữu cơ, thân thiện với môi trường và làn da, nhưng vẫn bị...