Từng nhiều lần đòi li dị chồng nóng tính, cộc cằn, tôi đã quyết định làm một điều để vợ chồng hạnh phúc hơn
Nhiều lúc chồng cộc cằn, nóng tính, tôi đã muốn li dị. Thế nhưng cuối cùng tôi đã thay đổi và cũng kể từ đó mà đời sống vợ chồng của tôi hạnh phúc hơn nhiều.
Trước đây khi yêu anh, tôi không hề thấy anh nóng tính. Từ ngày về sống chung, anh nóng tính, cộc cằn. Tôi đã rất sốc trước sự thay đổi đó của anh. Để đối phó, tôi “ăn miếng trả miếng” với chồng.
Cãi nhau chán, tôi lại im lặng không nói không rằng. Thời gian đó khoảng cách của hai vợ chồng ngày càng xa. Khi tôi phớt lờ, coi chồng như vô hình, anh càng trở nên cáu bẳn, dậm chân dậm tay, quát mắng, c.hửi bới ầm ĩ. Càng ngày tôi càng cảm thấy chán nản cuộc sống hôn nhân khi hai người ngày càng đẩy nhau ra xa. Nhiều lần tôi đã nghĩ phải sớm li dị để không phải sống trong cuộc sống “tăm tối” như vậy.
Rồi tôi chợt nhận ra. Nếu như chỉ vì tính cộc cằn của anh mà phải ly hôn với người đàn ông rất nhiều ưu điểm như anh thì tôi lại không nỡ. Anh không chỉ làm kinh tế tốt mà còn rất quan tâm tới vợ con, chỉ cái là ăn nói cộc cằn, nóng tính. Và cuối cùng chính tôi đã quyết định phải thay đổi bản thân mình.
Ảnh minh họa
Nếu trước đây mặc cho chồng đi đâu thì đi, làm gì thì làm, tôi thi thoảng nhắn tin cho chồng, gọi điện rủ anh đi ăn… Thi thoảng thể hiện tình yêu với chồng bằng những cái ôm đột xuất. Khi chồng nói to thay vì mặt nặng mày nhẹ, giận dỗi như trước đây tôi lại vờ mếu máo mà nói với anh: “Chắc nay vì vợ chưa ôm chồng cái nào nên chồng lại mắng vợ vậy”. Tôi vừa nói lại vừa cười khiến anh cũng dần thay đổi sắc mặt. Hay chồng mà có chê thì lại bảo với anh: “Vợ vụng thế này thì mới lấy được người chồng khéo thế chứ. Mọi người vẫn bảo số em may mắn từ bé mà”.
Video đang HOT
Những khi có hai người, tôi không ngại thể hiện tình cảm trước với chồng. Thi thoảng khen chồng đẹp trai, phong độ, giỏi giang. Trước mặt nhiều người như trước các con, bố mẹ 2 bên hay người ngoài luôn khen ngợi, đề cao chồng. Thường xuyên quan tâm đến anh, tôi thấy tâm trạng của anh cũng dần tốt lên.
Chính tôi cũng thấy từ khi thay đổi bản thân của tôi, chồng tôi cũng đã có thái độ tích cực. Anh không còn cáu bẳn, chê bai vợ như trước kia. Ngược lại anh lại thường xuyên quan tâm nhẹ nhàng, làm mọi thứ cho vợ con. Anh cũng thường xuyên thể hiện tình cảm với vợ hơn chứ không khô khan.
Tôi thấy vợ chồng khi sống cùng với nhau như hai mảnh ghép khác biệt ghép lại. Nếu khéo léo, nó sẽ trở thành mảnh ghép vừa vặn, nhưng ngược lại thì sẽ không thể ghép được với nhau. Nghĩ lại mới thấy đôi khi người vợ cứ cương lên với chồng nghĩ là mình thắng nhưng chính ra lại là đang thua trong mối quan hệ vợ chồng. Khi mình biết cư xử khéo léo, hiểu tâm lý đàn ông sẽ mang lại “chiến thắng” cho người vợ.
Cưới nhau 2 năm chồng không động chạm, đêm cuối trước khi ly hôn tôi bàng hoàng nghe tiếng khóc
Giả sử anh vũ phu, cộc cằn, tôi sẽ ly hôn không do dự. Nhưng anh đối xử với tôi khá tốt, ngoài vấn đề tế nhị kia.
Tôi lên xe hoa khi đã 28 t.uổi. Vợ chồng tôi đến với nhau qua mai mối, lúc đó anh cũng 32 t.uổi rồi. Dù thời gian tìm hiểu chưa dài, tình cảm chưa đủ sâu đậm nhưng thấy chồng cũng là người hiền lành chăm chỉ, tôi gật đầu làm đám cưới.
Bản thân cũng mong muốn xây dựng một gia đình hạnh phúc, cứ ngỡ mọi chuyện sẽ suôn sẻ nhưng không, bi kịch ập đến với tôi ngay từ đêm tân hôn khi bị chồng bỏ bê lạnh nhạt. Anh nằm cạnh tôi nhưng không động vào vợ.
Sau đêm tân hôn, cuộc sống của tôi có sự khác biệt một trời một vực giữa ngày và đêm. Ngày, chồng tôi khá bình thường, đi làm về nhà phụ vợ làm việc nhà, cũng trò chuyện chia sẻ với tôi về các vấn đề trong cuộc sống. Hai vợ chồng vẫn sống cùng bố mẹ chồng, ông bà là người hiền lành tốt tính.
Cuộc sống của tôi có sự khác biệt một trời một vực giữa ngày và đêm. (Ảnh minh họa)
Những tưởng chẳng có điểm nào để chê song mỗi khi đêm về tôi lại phải chịu đựng sự ghẻ lạnh và thờ ơ từ chồng. Anh chưa một lần chủ động lại gần ôm tôi chứ đừng nói là ân ái. Khi tôi lấy dũng Khí chủ động thì lại bị chồng gạt ra. Anh viện cớ mệt mỏi, căng thẳng, đang bị ốm..., đủ thứ lý do song tôi biết rằng anh nói dối.
Sau vài tháng chịu đựng, tôi cũng quyết định nói chuyện thẳng thắn với chồng. Tôi hỏi anh có phải đang tương tư người khác, lấy tôi vì bị gia đình ép buộc? Chồng một mực phủ nhận. Tôi hỏi có phải ghét tôi quá không muốn chạm vào? Anh cũng lắc đầu bảo không phải. Hay anh là người đồng tính? Chồng nhảy dựng lên phủ nhận. Vậy lý do là gì? Lẽ nào anh không muốn sinh con? Chồng lại cúi đầu câm lặng, không hé răng một lời. Tôi thực sự bất lực.
Giả sử anh vũ phu, cộc cằn, tôi sẽ ly hôn không do dự. Nhưng anh đối xử với tôi khá tốt, ngoài vấn đề tế nhị kia. Tôi rối bời không biết phải làm thế nào, chuyện vợ chồng cũng khó bề tâm sự với ai. Bố mẹ tôi thì vẫn khen con rể nức nở ấy chứ.
Cứ thế chịu đựng 2 năm trời, cuối cùng tôi quyết định ly hôn vì xét thấy mãi thế này cũng chẳng đi đến đâu. Tôi mới 30 t.uổi, xứng đáng có một người đàn ông yêu thương mình thật lòng và sinh những đứa con đáng yêu.
Tôi đưa đơn ly hôn cho chồng, không một lời giải thích. Lý do thì anh đã quá rõ ràng rồi. Chồng tôi cầm đơn về phòng làm việc, rất lâu sau anh trở ra đưa trả tôi lá đơn đã có chữ ký của mình. Vậy là chúng tôi quyết định ly hôn.
Đêm đó tôi không ngủ được, còn chồng thì ở bên phòng làm việc. Bố mẹ chồng ở dưới tầng một, chúng tôi ở tầng 2. Nửa đêm dậy, đứng trước cửa phòng làm việc của chồng, tôi bàng hoàng nghe tiếng khóc thút thít từ bên trong vẳng ra. Là tiếng khóc của anh!
Tôi gõ cửa dồn dập. Mãi sau cánh cửa mới mở ra, nhìn đôi mắt đỏ ngầu của chồng, lòng tôi thắt lại, quyết tâm phải làm cho ra ngọn ngành mọi chuyện. Tôi ép anh nói bằng được lý do tại sao. Rõ ràng anh không muốn ly hôn song vì cớ gì anh lại cư xử như thế?
Tôi không muốn ly hôn nữa vì chồng thực sự là người tốt. (Ảnh minh họa)
"Anh xin lỗi em vì tất cả...", chồng tôi sụp xuống bật khóc nức nở như một đ.ứa t.rẻ, rồi anh ngập ngừng thú nhận rằng thực ra anh bị bất lực. Anh đã biết bệnh của mình khi có bạn gái. Hai cô bạn gái trước đây của anh, trước lúc chia tay đều ném vào mặt anh những lời lẽ khinh bỉ và n.hục m.ạ khiến anh bị ám ảnh. Từ đó vấn đề tế nhị ấy trở thành nỗi đau chôn giấu trong lòng anh.
Đến t.uổi lấy vợ thì anh đành phải kết hôn. Anh có cảm tình với tôi nhưng không đủ dũng khí để nói ra sự thật, cũng không dám chạm vào vợ vì sợ tôi sẽ khinh thường. Anh xin lỗi bởi đã khiến tôi chịu đựng ấm ức hai năm qua. Anh tự nhận mình là kẻ hèn nhát và kém cỏi, thiếu dũng khí đối mặt với vấn đề của bản thân mà luôn tìm cách trốn tránh.
Đơn ly hôn tôi vẫn để đó chưa nộp. Tôi phải làm gì đây hả mọi người? Tôi không muốn ly hôn nữa vì chồng thực sự là người tốt, hơn nữa 2 năm chung sống cũng có tình cảm và tình nghĩa. Tôi quyết định sẽ cùng chồng chạy chữa để hai đứa sống hòa hợp, hạnh phúc bên nhau. Chồng tôi vẫn có thể sinh con bình thường mà. Tôi làm vậy có đúng không?
Hãy trân trọng vợ khó tính của mình! Nghiên cứu cho thấy 'Vợ cáu kỉnh khiến chồng sống lâu hơn'. Họ cũng là người tình cảm, có 'IQ cao hơn': tốt cho đàn ông Dù yêu bạn gái sâu đậm nhưng đôi khi đàn ông không thể không phàn nàn rằng người kia hay cáu gắt, khó chịu và hay suy nghĩ lung tung. Theo nghiên cứu chỉ ra rằng, những cô gái sống tình cảm hơn thường được bạn đời coi như "viên ngọc quý", và trang web nước ngoài "Brightside" cũng đặc biệt sắp xếp...