Trớ trêu khi sắp lên bàn đẻ lại phát hiện chồng ngoại tình với… đồng nghiệp nam
Rồi một đêm, khi Thảo quay ngang quay dọc không ngủ được vì đau lưng, bỗng dưng cô thấy điện thoại của chồng sáng lên tin nhắn: “Anh ngủ chưa?”…
Mười năm trước, Tuấn là đàn anh của Thảo khi cùng sinh hoạt trong một câu lạc bộ ở trường đại học. Khi ấy, hai người chỉ là bạn. Ra trường, mỗi người một phương. Nhưng cách đây 2 năm, Thảo và Tuấn tình cờ gặp lại nhau trong buổi lễ kỷ niệm của câu lạc bộ. Hai người va vào nhau, nhận ra mối thân tình ngày xưa, cười nói tíu tít như gặp lại bạn cũ lâu năm.
Tuấn kể cho Thảo nghe chuyện anh vừa bị thất tình, nay 32 t.uổi rồi nên suốt ngày bị bố mẹ giục lấy vợ. Thảo cũng đồng cảm nỗi lòng với Tuấn khi chính cô cũng phải chịu áp lực lời ra tiếng vào vì 31 t.uổi rồi mà chưa có mảnh tình vắt vai. Sau khi nối lại liên lạc được khoảng 2 tuần thì Thảo nhận lời… yêu Tuấn. Hai người trở thành một cặp, đám cưới diễn ra chỉ trong 3 tháng sau đó. Vì ai cũng mong ổn định sớm.
Sau khi về chung một nhà, Tuấn vẫn làm tròn vai trò của một người chồng. Anh luôn nộp hết t.iền lương cho vợ, chủ động giúp vợ nấu cơm hoặc rửa bát. Những ngày lễ tết, kỷ niệm, Tuấn luôn mua quà tặng vợ đầy đủ, chẳng thiếu dịp nào. Thảo rất hài lòng về điều này. Thế nhưng, nỗi niềm mà Thảo chôn chặt trong lòng là chuyện ấy của hai vợ chồng rất nhạt. Tuấn thường không có nhu cầu và chỉ đáp ứng khi Thảo nũng nịu đòi “yêu”.
Ảnh minh họa
Thảo đã tự an ủi mình rằng vấn đề đấy chẳng có gì to tát cả. Vì Tuấn là một người chồng khá tuyệt rồi. Nhất là từ khi Thảo biết tin mình có bầu, mọi chuyện lại trở nên đơn giản hơn. Thảo thích gì, chỉ cần nói ra, là Tuấn chiều ngay lập tức. Ví như Thảo nghén ốc vào tối muộn, Tuấn cũng sẵn sàng lấy xe đi mua về cho vợ. Thảo muốn mua váy mới, Tuấn cũng đèo Thảo đi, kiên nhẫn ngồi đợi…
Thấm thoắt, Thảo cũng đã mang thai đến tháng thứ 9. Những ngày cuối thai kỳ mỏi mệt, nặng nề, Thảo xin nghỉ việc sớm để chuẩn bị cho công cuộc sinh nở. Trong khoảng thời gian này, Thảo bắt đầu rảnh rang hơn, cứ đi ra đi vào chứ không phải làm gì cả. Rồi rảnh rỗi sinh nông nổi, cô bắt đầu nghĩ ra việc nên kiểm tra chồng, xem anh có “tòm tem” gì bên ngoài không. Bởi Thảo đọc trên mạng rất nhiều vụ chồng đi ra ngoài ngoại tình để đổi gió khi vợ có bầu.
Hai ngày liền, Thảo lần mò các tài khoản mạng xã hội, email, ứng dụng trên điện thoại chồng mà chẳng tìm thấy điều gì khả nghi. Rồi một đêm, khi Thảo quay ngang quay dọc không ngủ được vì đau lưng, bỗng dưng cô thấy điện thoại của chồng sáng lên tin nhắn: “Anh ngủ chưa?”. Thảo bàng hoàng vô cùng, mãi cô mới lấy lại được bình tĩnh để mở tin nhắn ấy ra. Rồi cô dùng tất cả sự dũng cảm của mình để nhắn lại: “Anh chưa”.
Video đang HOT
Và tất cả sự thật như phơi bày trước mắt Thảo trong tin nhắn hồi đáp sau đó: “Em biết mình quy định không nên nhắn với nhau vào giờ này. Nhưng một lần nữa em lại thấy bế tắc quá. Mình sẽ phải sống thế này đến bao giờ hả anh?”. Thảo cố định hình lại và nghĩ, biết đâu phía bên kia gửi nhầm tin nhắn. Cô lấy điện thoại của mình, gửi một tin đến số điện thoại phía đầu kia, làm một phép thử: “Anh Tuấn đây. Số kia của anh bị hết t.iền. Em nói rõ hơn đi”.
Ngay như chớp, Thảo nhận lại được một lời đề nghị: “Em muốn gặp anh!”. Thảo bỗng nhiên như muốn đi tới tận cùng: “Để sáng mai đi, em muốn gặp ở đâu?”. Sau khi nhận được địa chỉ, Thảo nhắn lại một tin đồng ý rồi xóa sạch sẽ những cuộc hội thoại ban nãy, nhắm mắt ngủ, lòng như lửa đốt chỉ mong đến sáng. Buổi sáng hôm sau, Thảo thức dậy, tiễn chồng đi làm như mọi ngày rồi bắt taxi đến chỗ hẹn trong tin nhắn. Đó là một quán café mà chồng đã từng dẫn Thảo đến.
Ảnh minh họa
Nhưng điều khiến Thảo bất ngờ và choáng váng hơn cả, là nhìn thấy Hùng – người em đồng nghiệp thân thiết của chồng đang ngồi ở phía xa xa. Thảo sợ hãi, cố nép vào một góc rồi lấy điện thoại ra gọi số đêm qua đã nhắn tin. Nào ngờ, người nhấc máy lại đúng là Hùng. Bất giác, Thảo sợ hãi dập máy. Rồi cô nhắn lại một tin: “Anh đang bận họp đột xuất, em đợi anh được không?”.
Và tin nhắn hồi đáp khiến Thảo như nghẹt thở: “Vâng. Em đợi được. Em đang ở đây rồi”. Nhìn Hùng bấm máy, nhìn tin nhắn gửi đến, nhớ lại sự thân thiết khác thường giữa Tuấn và Hùng, nhớ lại những lần lạnh nhạt đến đáng sợ trong đêm của Tuấn… Thảo lờ mờ hiểu ra tất cả. Hóa ra, Tuấn chỉ lấy Thảo để che đậy con người thật của mình. Hóa ra, những lần Tuấn và Hùng cùng nhau đi du lịch với công ty, cùng đi công tác… là để hẹn hò với nhau.
Thảo lâu nay vốn đã ghen với Hùng, nhưng lại tự lắc đầu cho rằng mình thật xốc nổi, thật điên rồ khi ghen tuông chồng với một người đàn ông như thế. Nào ngờ linh tính bấy lâu nay của cô là đúng. Chỉ là bây giờ, với bi kịch quá khủng khiếp như thế này, cô không biết phải làm gì nữa. Bất giác, Thảo đặt tay lên chiếc bụng sắp đến ngày sinh, những giọt nước mắt cứ lăn dài…
Theo Afamily
Ác mộng đã kết thúc
'Ông bà già bảo, tại tao làm sao nên nó mới thế, ngày ấy nó ngoan hiền là vậy. Ông bà dọa, nếu ly dị là ông bà c.hết cho xem. Nói thì phũ miệng, chẳng nhẽ lại mong ông bà c.hết để tao được tự do?'
Thời trẻ, anh Duy là thủy thủ tàu viễn dương, năm về một lần và mang về "một đống tiền" khiến làng trên xóm dưới lác mắt. Nhà anh là nhà đầu tiên trong làng có xa lông, có đệm cao su, có tủ lạnh và xe máy và... đủ thứ. Người ta ghen tị với nhà anh, lại cả ghen tị với nhà chị Hà. Ơ, chị Hà thì liên quan gì?
Chị Hà là bạn học của anh Duy từ thời bé tí, hai nhà cách nhau non cây số, trong lúc anh lênh đênh thì chị Hà là giáo viên mầm non thường sáng chiều lui tới nhà anh thăm nom, chăm sóc bố mẹ anh. Người ta khen chị tháo vát, đảm đang, đến con dâu đã cưới vào cửa cũng chẳng ngoan được như thế. Bố mẹ anh vui khỏi nói, nên đến gần năm thứ tư đời thủy thủ, anh nhận điện nhà, nói cuối năm về cưới vợ.
Cưới ai? Anh trợn mắt, mẹ anh còn mắng yêu: "Cha bố anh, để cho con gái người ta đợi đến bao giờ?". Anh ngơ ngác trong khi mẹ anh chốt hạ: "Tôi là tôi chọn rồi, anh cứ liều liệu đúng ngày mà về!". Quả thật, ngày anh về cũng là ngày anh phải mặc áo chú rể, tất cả đã xong xuôi đâu đấy từ trong ra ngoài, chuyện thật mà cứ như chuyện phim ở thế kỷ hai mốt. Nhìn bố mẹ rạng rỡ, nhìn họ mạc vui vẻ, anh đành nhắm mắt xỏ tay vào cái áo sơ mi trắng toát, đon đả đi mời rượu. Chiều muộn, khi khách đã vãn chỉ còn người nhà, mọi người mới phát hiện chủ rể... mất tích.
Anh bỏ đi ngay chiều ấy, anh tụ tập đám bạn cũ, thở ra: "Tao bị bẫy!", đám bạn vỗ vai thông cảm, vì ai còn lạ gì cô bạn học tên Hà ngày xưa. Tội anh, chưa yêu ngày nào đã thành trai có vợ.
Ảnh minh họa
Anh đi biệt hai năm, cuối cùng phải về vì mẹ ốm nặng. Khi ấy anh mới nói chuyện với vợ, nói chị cứ yên tâm ở lại nhà, anh đi mấy năm nữa kiếm ít vốn rồi lên bờ luôn. Chị không chịu, nói anh là con cả, ông bà thèm cháu lắm rồi. Và anh đi đâu chị theo đó, ngay công việc ở nhà trẻ, cái nghề mà chị lấy làm tự hào là nó nhàn nhã và có học, chị cũng "bán" cho cô em họ. Người ta khen anh có phước mới lấy được người vợ như chị Hà.
Từ ngày chị ở cùng, anh thường về nhà sau mười một giờ đêm, lý do chị luôn hạch hỏi anh những chuyện khi anh đi xa, bóng gió khi bạn bè chồng tới chơi, mà bạn bè chồng là ai, cũng là bạn bè chị chứ đâu, nhưng chị không chút vui vẻ vì "bạn gì chỉ giỏi vác mồm đến ăn". Mùng một Tết, cả họ đang ngồi chơi, có người nhìn thằng con hai t.uổi của anh chị, đùa: "Thằng bé phơi nắng đen thui!", anh cười: "Nó đen giống mẹ nó!", chị đang ngồi chiếu bên với các bà các cô, ngoái đầu sang: "Nó giống họ nội nhà nó chứ họ ngoại làm gì đen giống vậy?".
Khỏi nói cũng biết, tối ấy, bất kể là mùng một Tết, bất kể là hai vợ chồng đang ở trong buồng cách âm rất kém, chị bị anh đ.ánh cho một trận đến nỗi những ngày Tết còn lại chị không ra khỏi cửa buồng. Trận đòn khi chị mát mẻ đám bạn chồng có nhẹ hơn, chỉ nằm ba ngày. Anh cay đắng: "Ông bà già bảo, tại tao làm sao nên nó mới thế, chứ ngày ấy nó ngoan hiền là vậy. Ông bà còn dọa, nếu ly dị là ông bà c.hết cho xem, sống mà xấu hổ thì sống làm sao? Nói thì phũ miệng, chẳng nhẽ lại mong ông bà c.hết để tao được tự do?".
Chị cười nhạt: "Tại sao phải ly hôn? Tao đã mất cả t.uổi xuân vì nó, giờ nghề nghiệp không có, một nách hai con thì sống sao? Nó phải trả giá cho mọi chuyện!" và chị kể "tội" của anh Duy là dám bỏ đi khi đám cưới chưa kết thúc, dám trốn suốt hai năm trời, nếu bà mẹ không giả ốm lừa anh thì biết khi nào anh mới vác mặt về? Nhưng chị lại bỏ qua "cái bẫy" chị giăng ra chờ anh, nói ngày ấy chị là cô giáo, một nghề "ngon" ở làng, để ý đến anh là phúc cho anh, còn dám... từ chối.
Ảnh minh họa: Internet
Và vợ chồng ấy vẫn sống dưới một mái nhà, chi tiêu trong nhà được phân chia rõ ràng, chị lo t.iền ăn hàng ngày, còn lại phần anh. Anh nấu cơm, rửa bát thì chị quét, lau nhà, nay anh tắm con thì mai chị tắm, có thời khóa biểu chia việc rõ ràng. Anh có mấy đứa cháu ngoài quê vào học, tính ở nhờ cậu mợ, nhưng chị thẳng tay "bứng" ngay, anh có đi đâu với bạn với bè chứ đừng nghĩ đến chuyện rủ ai về nhà. Anh cũng chẳng dại mời bạn về, mất công mang nhục. Mang tiếng là nhà nhưng anh chỉ về khi cần tắm rửa thay quần áo, về sau khi sắm ô tô, anh luôn để trong cốp xe cái vali có đầy đủ áo quần, ngủ thì vào khách sạn. Hỏi anh, anh nói "nó muốn làm vợ, làm bà chủ thì kệ cho nó toại nguyện!"
Lâu lâu, người ta lại thấy gò má chị tím bầm, cánh tay hay má anh rách vài đường. Bạn bè chỉ biết thở dài vì chăn ai rận nấy, người trong cuộc không tự bứt phá giải thoát thì người ngoài giúp làm sao? Oái oăm là bạn bè có khuyên can buổi chiều thì buổi tối vợ chồng nhà ấy lại...so găng vì tội dám mang chuyện nhà đi nói với người ngoài.
Ảnh minh họa: Internet
Rồi có người bạn cũ về thăm quê, đến thăm các cụ, không biết anh bạn ấy nói gì mà ngay hôm sau bố mẹ hai nhà, toàn ông bà cụ bảy mấy tám mươi tức tốc bay vào với một lý do là cầu xin con mình "thôi" nhau. "Tưởng sống sao chứ sống thế này khổ quá, những mái đầu bạc quỳ sụp xuống cầu xin chúng mày hoặc thôi ngay, hoặc bố mẹ c.hết tại đây..."
Việc cũng khá lâu, nghe nói hai người họ đã đường ai nấy bước, con mỗi người nuôi một đứa. Chưa ai đi bước nữa, có lẽ vì họ đã mất lòng tin vào hôn nhân, cũng có lẽ họ đã quá ngán sợ cuộc sống gia đình. Bởi những ngày họ sống cạnh nhau, đã không có tình yêu làm nền móng, lại mang theo sự thù hằn, trả đũa nên không phải để cùng vun đắp mà là để h.ành h.ạ, hơn thua và t.ra t.ấn nhau.
Thật may, tất cả đã kết thúc, như một cơn ác mộng.
Theo Báo Phụ Nữ
Ngoại tình với bạn cũ khi gặp trắc trở trong hôn nhân Tôi thấy hạnh phúc khi ở cạnh cậu bạn dù chỉ trong chốc lát, tôi thấy được yêu thương và trân trọng. Mỗi lần đối mặt với chồng, tôi lại cảm thấy buồn và sợ hãi. Ngay từ lúc yêu nhau, chúng tôi đã có nhiều bất ổn. Bố mẹ tôi phản đối vì công việc của anh có thể bị điều đi...