Xót xa cảnh mẹ già g.iết gà ngồi đợi con về ăn nhưng đến lúc gà thiu, mẹ đói sắp c.hết mà…
Hàng xóm bước vào nhà, thấy giữa nhà là một con gà luộc và bát gà kho để trên cái mâm đồng đã bốc mùi thiu thì chậc lưỡi bảo: “Đồ ăn đầy ra không ăn lại nhịn đói, bà này lạ thật”. Nhưng không ai biết rằng, bà Hoa ngồi đợi con và chỉ muốn nhìn con ăn nhưng đợi mãi con vẫn không thấy về.
Bà Hoa sống cô quạnh ở quê một mình (Ảnh minh họa)
Bà Hoa có duy nhất một cậu con trai đang sống và làm việc ở thành phố. Đó là niềm tự hào và cũng là động lực giúp bà vượt qua mọi sóng gió kể từ khi chồng qua đời để nuôi con khôn lớn. Cũng may là Vũ học hành giỏi giang và có chí tiến thủ nên anh đã đỗ vào một trường Đại học danh giá. Học xong, Vũ ở lại thành phố làm việc rồi cưới con của phó giám đốc công ty anh làm. Kể từ đó, Vũ rất ít khi về quê, tuy anh biết ở dưới quê chỉ còn có mẹ sống một mình nhưng vì không muốn bà lên sống cùng vợ chồng mình, sợ sẽ gây rắc rối cho vợ nên Vũ cứ lờ mẹ đi. Hàng tháng, Vũ gửi về cho mẹ 2 triệu, gọi là t.iền nuôi mẹ.
Vũ nghĩ như thế là mình đã hoàn thành nhiệm vụ của một đứa con nên mỗi lần bà Hoa gọi điện hay nói gì anh đều gắt lên rồi gạt lời mẹ. Vũ bảo anh còn phải làm việc, còn phải sinh sống nữa, anh đã lo cho mẹ như thế là tốt lắm rồi, đừng có suốt ngày lải nhải, đòi hỏi và yêu cầu gì nữa. Bà Hoa mấy lần bị con mắng thì sợ lắm, thế nên sau này dù có nhớ con đến mấy bà cũng không dám gọi điện cho Vũ mà chờ Vũ gọi về. Nhưng cái số lần ấy cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay vì Vũ bận lắm, khi nào nhớ ra thì Vũ mới gọi hỏi thăm mẹ dăm ba câu. Thậm chí thấy mẹ nói nhiều anh còn gắt lên và dập điện thoại trước.
Hôm đó Vũ gọi về hỏi thăm mẹ. Bà Hoa nghe điện thoại của con trai thì mừng lắm, bà ríu rít kể hết chuyện này đến chuyện khác. Hôm đó tâm trạng Vũ đang vui nên anh nói chuyện khá nhiều với mẹ. Rồi Vũ hứa thứ 7 tuần sau sẽ về thăm mẹ, anh còn nói rằng mình thèm thịt gà, lần này về phải ăn cho đã.
Nghe điện thoại của con trai xong, bà Hoa mừng lắm. Mấy đêm liền bà không ngủ được vì quá vui, sáng dậy, bà chạy ra thăm đàn gà rồi nhắm trước 2 con để tuần tới g.iết thịt cho con trai ăn. Bà Hoa không cần gì nhiều, chỉ cần nhìn thấy con sống hạnh phúc, vui vẻ là bà mừng lắm rồi. Nghĩ đến cảnh tuần sau được gặp con, được nấu cơm cho con ăn mà bà thao thức mấy đêm liền.
Rồi cũng đến ngày Vũ hẹn với mẹ, bà Hoa sáng sớm hôm đó đã chạy ra bắt 2 con gà ngon nhất đàn vào g.iết thịt. Bà ngồi vặt lông, chặt chặt, nấu nấu cả buổi rồi ngồi đợi con. Nhưng rồi đợi đến chiều cũng không thấy bóng dáng Vũ đâu cả. Bà Hoa sốt ruột gọi điện lên cho con nhưng điện thoại lại không liên lạc được. Nghe thế bà càng lo lắng. Bà cứ nghĩ chắc con bà bị làm sao rồi, lòng nóng như lửa đốt. Bà ngồi đợi con từ sáng đến chiều rồi đến tối vẫn không thấy con về. Hôm đó trời nóng 40 độ, đĩa gà luộc và gà kho bà để giữa nhà đã bốc mùi thiu vì quá nóng. Bản thân bà Hoa cũng đói nằm lả ra giường vì sáng giờ cứ đợi con nên không ăn gì cả.
Bà Hoa g.iết gà đợi con về ăn nhưng con trai bà vẫn thản nhiên ôm vợ ngủ mặc kệ mẹ đợi đến mức đói lả (Ảnh minh họa)
Bà không biết rằng lúc đó, con bà đã bị vợ giữ ở nhà rồi cả hai ôm nhau nằm ngủ đến chiều. Vũ nhớ lời hứa với mẹ nhưng anh chậc lưỡi nghĩ, chắc mẹ chả nhớ đâu rồi cứ an tâm nằm ngủ mà không biết rằng mẹ anh đang đói lả và lo lắng đến mức phát bệnh.
Ngày hôm sau, bà Hoa bệnh thật. Bà nằm mê man bất tỉnh, người lả đi vì đói. Đến khi được hàng xóm phát hiện ra thì bà đã ngất đi từ lúc nào rồi. Hàng xóm bước vào nhà, thấy giữa nhà là một con gà luộc và bát gà kho để trên cái mâm đồng đã bốc mùi thiu thì chậc lưỡi bảo: “Đồ ăn đầy ra không ăn lại nhịn đói, bà này lạ thật”. Nhưng không ai biết rằng, bà Hoa ngồi đợi con và chỉ muốn nhìn con ăn nhưng đợi mãi con vẫn không thấy về.
Video đang HOT
Khi bà Hoa tỉnh lại, bà bảo hàng xóm gọi cho con trai bà xem có chuyện gì xảy ra với nó không. Vừa nghe tiếng con, bà Hoa đã nức nở:
- Vũ ơi, con có làm sao không? Sao con không về ăn gà? Làm mẹ đợi mãi.
- Mẹ chỉ lo lắng vớ vẩn. Gà trên thành phố thiếu gì, không ăn hôm đó thì hôm khác con mua về ăn, mẹ cứ quan trọng hóa. Thôi con bận lắm, mẹ đừng có gọi lắt nhắt nữa đấy.
Bà Hoa nghe tiếng tút tút đầu dây bên kia thì nước mắt trào ra. Bà chỉ mong một lần đứa con trai duy nhất của mình hiểu rằng, bà nhớ nó và muốn nhìn thấy nó, còn mọi thứ khác không có gì là quá quan trọng cả vì bà đã gần đất xa trời rồi.
Theo blogtamsu
Xót xa khi chứng kiến cảnh chồng mình đang giúp em gái nuôi được làm…. Mẹ
Nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra đầu óc tôi lảo đảo. Nhưng đến khi chứng kiến cảnh tượng khủng khiếp đó thì tôi thực sự ngất lịm.
Ảnh minh họa
Nhiều lúc thấy Hằng - em gái nuôi của chồng 30 t.uổi rồi vẫn chưa chịu yêu ai và nên tôi thường tìm cách mai mối cho cô ấy. Nhưng tất cả đã thất bại khi Hằng đã từ chối thẳng thừng ý tốt của chị dâu. Từ ngày về làm dâu nhà anh, tôi đã có 1 quãng thời gian không mấy dễ chịu với cô em chồng này. Nhiều lúc mẹ chồng tôi gặp tôi nhỏ nhẹ nói:
- T.uổi này rồi nó chưa lấy chồng nên tính khí nó không được nhu mì, con đừng để bụng nhé.
Tôi mỉm cười nói:
- Con hiểu mà mẹ, con biết cô ấy không khéo léo ăn nói nhưng tốt tính.
- Ừ cảm ơn con đã cảm thông.
Điều lạ nhất đó là, Hằng lại rất hợp với chồng tôi. Nhiều lúc cô ấy và anh có thể ngồi trò chuyện cả buổi không thấy chán nhưng cứ hễ thấy tôi đi vào là cô ấy lại đứng dậy lẳng lặng bỏ về phòng. Nhiều lúc tôi ngán ngẩm cô em nuôi chồng đến tận cổ, tôi thầm nghĩ: &'Nếu cô ta là em mình chắc mình đã sút cho mấy phát cho bõ tức".
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi tính tình nhu mì, ai bảo cái gì cũng nhỏ nhẹ trả lời. Mỗi lần tôi bực tức cái gì anh đều bày trò khiến tôi phải phì cười. Thú thực tôi rất yêu người đàn ông ấy, yêu hơn cả chính bản thân mình nên mới bỏ cả việc đi du học để ở nhà cưới chồng, bỏ lại sau lưng những ước mơ dang dở chưa thực hiện được.
Còn về Hằng, cô ấy không phải do bố mẹ tôi sinh ra. Hằng là con của 1 người bạn chiến đấu cùng bố chồng tôi năm xưa. 15 t.uổi Hằng đã chuyển lên thành phố học và ở cùng nhà chồng tôi vì bố cô ấy qua đời sớm từ đó Hằng trở thành con nuôi trong gia đình. Ai cũng thương hoàn cảnh của cô ấy nên rất chiều chuộng cô em út.
Tôi thấy Hằng cũng xinh xắn lắm người theo nhưng cô ấy luôn có tư tưởng không lấy chồng. Hằng nói sau này sẽ làm mẹ đơn thân, cô ấy không thích cuộc sống gò bó với bất kỳ người đàn ông nào. Ban đầu chúng tôi chỉ nghĩ cô ấy bốc đồng nên mới nói vậy thôi vì ngày trước tôi cũng có khi đã suy nghĩ như vậy, nhưng đến khi Hằng gần 30 t.uổi vẫn chưa chịu yêu và tìm hiểu ai thì cả nhà bắt đầu lo lắng. Cứ hễ bàn tới chuyện chồng con yêu đương là Hằng lại cáu gắt hoặc bỏ đi nơi khác. Nhìn thái độ đó tôi chỉ muốn tát cho cô ta 1 phát dù Hằng cũng chỉ ít hơn tôi 1 vài t.uổi.
Ngày tôi và chồng ra ở riêng tôi sung sướng đến nổi liên hoan với lũ bạn mấy hôm liền. Chúng chúc mừng tôi vì đã thoát cảnh làm dâu, cung phụng bà cô bên chồng. Tôi cũng thấy vậy, vừa mang bầu xong giờ tâm lý lại được thoải mái, không có gì tuyệt hơn.
Thời gian tôi mang bầu bé thứ 2, tôi và chồng dường như ít l.àm c.huyện đ.ó hơn hẳn. Phần vì sợ ảnh hưởng đến con phần vì đi làm về mệt chẳng ai còn đủ sức để chiến đấu nữa. Tôi thấy anh không đòi hỏi thì thôi, tôi cũng chẳng buồn nhắc vì tôi thì sao cũng được. Chuyện ấy tôi muốn cả hai phải thật sự thoải mái còn nếu ép buộc thì tôi không thích.
Nhưng sau này tôi đã lầm, 1 khi đàn ông không hoặc ít sờ đến vợ thì có 2 nguyên nhân, 1 là anh ta đang ngoại tình và được cô bồ phục vụ đầy đủ, hai là anh ta bị y.ếu s.inh l.ý. Chồng tôi dĩ nhiên không thoại vào loại 2, nhưng loại 1 thì tôi lại càng không thấy có biểu hiện, nhưng cái kim giấu trong bọc lâu ngày cũng bị lòi ra.
Hôm đó Hằng đến chơi, bảo là cần hỏi chồng tôi chút chuyện. Đúng lúc tôi đưa con trai đi công viên nên tôi nói:
- Anh cô đang ở trên nhà ấy, cô ở chơi chị đưa cháu đi công viên vớ mấy bà bạn chiều mới về.
Hằng dạ vâng rồi chạy ù lên nhà, mẹ con tôi dắt nhau đi ra chung cư gần đó lấy xe máy. Vì sân tôi khá chật nên tôi gửi ngoài luôn tiện đi thể dục luôn. Khi con đang chơi thì tôi thấy hơi đau bụng, tôi bảo mấy cô bạn chiều đưa thằng cu về giúp tôi về trước nằm nghỉ.
Về đến nhà thấy mọi thứ im lìm, xe Hằng vẫn đang dựng ở đó. Tôi khó nhọc vịn cầu thang lên tầng 3, nhưng rồi mọi thứ khiến tôi c.hết trân khi nghe tiếng cười khúc khích phát ra:
- Hôm nay khỏe nhỉ, làm 2 hiệp rồi mà vẫn chưa kêu mệt.
- Chuyện bên em lúc nào anh cũng thấy sung sức. Mà cứ thế này thì làm sao em lấy chồng được, hay mình làm nốt lần này thôi nhé.
- Mặc kệ, em muốn anh giúp em được... làm mẹ. Em muốn sinh con cho anh cơ.
- Thôi như vậy không được đâu, em còn tương lai mà, đừng nghĩ như vậy.
- Em mặc kệ, em chỉ yêu mình anh thôi.
Nghe đến đó tôi choáng váng tột độ, tay run rẩy bụng đau nhói. Khó nhọc lắm tôi mới tra chìa khóa vào ổ được. Mọi người đoán xem cảnh tượng tôi thấy được là gì? Vâng anh em nhà họ đang quấn lấy nhau trên chiếc ghế xoay, chồng tôi mặc mỗi cái áo phông còn chiếc quần lót của Hằng thì vứt chỏng chơ trên bàn.
- Các người đang làm trò gì thế hả, sao anh và cô dám...
Nhìn cảnh đó tôi lăn ra ngất xỉu, tỉnh lại tôi thấy chồng đang nóng mặt ngồi bên cạnh. Tôi không thốt nổi câu nào vì quá sốc, quá đau khổ. Tôi ước gì mình có thể g.iết n.gười. Nhìn anh ta van xin khóc lóc tôi chỉ thấy kinh tởm hơn, tôi bị động thai suýt mất con. Đến c.hết tôi cũng không thể nào tưởng tượng ra chuyện này, thực sự quá kinh khủng, không còn lời nào để diễn tả.
Sau hôm đó tôi ôm con bỏ về ngoại, mọi người nghĩ vợ chồng giận nhau bình thường chứ chưa ai biết được cái chuyện đồng trời đó. Còn tôi kiệt quệ sức lực đến rệu ra, ngày nào tôi cũng khóc vì quá đau khổ. Tôi nên làm gì đây? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, vì ngay lúc này tôi thực sự thấy bế tắc.
Theo blogtamsu
Xót xa khi tôi và em gái cùng yêu một người, giờ phải làm sao đây? Tôi yêu anh, và cũng cảm nhận được tình cảm đặc biệt anh dành cho tôi... nhưng còn em gái tôi... ảnh minh họa Có thể nói tôi và anh là bạn thanh mai trúc mã từ tấm bé. Anh hơn tôi 2 t.uổi, nhà hai đứa gần nhau. Cũng khu phố, đối diện nhau, chỉ cần mở cửa sổ là từ nhà...