Vợ chồng trẻ – vui buồn chuyện ở chung, ở riêng…
Việc ở chung hay ở riêng với gia đình nhà chồng vẫn luôn là câu chuyện đau đầu của nhiều nàng dâu trẻ. E ngại mô hình nhiều thế hệ sống chung trong 1 mái nhà sẽ nảy sinh nhiều phức tạp; lo sợ mẹ chồng xét nét, muốn ở riêng lại ý tứ… vấn đề ở chung, ở riêng – tưởng đơn giản lại hóa phức tạp…
Thành người thừa…
Hương và Tuyến học cùng phổ thông rồi yêu nhau khi cùng học đại học. Gia đình hai bên chỉ cách nhau gần 1km nên thỉnh thoảng Tuyến đưa Hương về nhà chơi. Qua những lần tiếp xúc với bà Quế – mẹ Tuyến, Hương đã phần nào hiểu được mẹ chồng tương lai là người khá kỹ tính. Sau khi ra trường, Hương và Tuyến đều tìm được việc làm ổn định ở nội thành Hải Phòng và chỉ vài tháng sau, đám cưới của cặp vợ chồng trẻ được hai bên gia đình tổ chức hoành tráng.
Tròn 22 t.uổi, Hương về nhà chồng. Mặc dù đã khá gần gũi với nhà chồng nhưng Hương vẫn khép nép, dè dặt trước bố mẹ chồng. Ngày mới về làm dâu, Hương được mẹ chồng căn dặn: “Mẹ chỉ có hai người con, thằng Tuyến là con cả, lại là con trai duy nhất, nên mẹ coi con dâu cũng như con gái của mẹ. Từ nay đã là dâu con trong gia đình, có điều gì không nên, không phải, mẹ sẽ dạy bảo, con phải cố gắng tiếp thu. Mẹ chỉ làm điều tốt, mong các con thành người, sớm làm chủ được cuộc sống gia đình…”. Nghe những lời dạy bảo của mẹ chồng, Hương một phép dạ, vâng… Từ ngày có con dâu mới, bà Quế không yêu cầu vợ chồng Hương phải đóng t.iền ăn, nhưng bà giao cho hai vợ chồng đóng các khoản t.iền điện, nước, hay giỗ chạp…
Bà Quế đã về hưu, ngày hai bữa ở nhà chăm lo cơm nước, vợ chồng Hương về chỉ việc ăn. Ít khi Hương phải làm những việc nhỏ trong gia đình. Nhiều lúc, Hương thấy mình như người thừa trong gia đình. Bà Quế lại được đà kể chuyện với hàng xóm, con Hương làm dâu nhà bà sướng đủ đường, chẳng phải lo toan cho gia đình nhà chồng.
Và rồi, chỉ sống cùng gia đình nhà chồng một thời gian, Hương thấy bị gò bó bởi mẹ chồng hay để ý những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống sinh hoạt. Mỗi lần đi làm, Hương chào bố mẹ chồng, nhưng có lẽ câu chào của Hương nhỏ, mẹ chồng không nghe được nên Hương vẫn bị mẹ chồng chê là thiếu mồm mép. Bà cho rằng con dâu đi không biết chào, về không biết hỏi. Rồi thỉnh thoảng, vợ chồng Hương đi chơi về muộn, mẹ chồng cũng tỏ thái độ không vừa lòng. Có nhiều khi mẹ chồng Hương còn tìm cách cạnh khóe con dâu. Đến một ngày, “giọt nước tràn ly”, Hương một mực yêu cầu Tuyến đi thuê nhà ở riêng.
Mỗi lần mẹ than phiền về tính cách của Hương, mắng Tuyến là quá chiều vợ, không biết dạy vợ, Tuyến chỉ biết ngồi lặng im với vẻ mặt buồn. Phản đối và cãi lại mẹ thì không được, mà bênh vợ thì Tuyến cũng không dám vì sợ mẹ buồn. Mấy tháng nay, Tuyến chưa có ngày nào được yên với chuyện ở chung hay ở riêng. Mỗi ngày đi làm về, Tuyến lại phải hứng tất cả những lời than phiền từ vợ và mẹ khiến anh thêm căng thẳng.
Video đang HOT
Cuối cùng, Tuyến cũng mạnh dạn nói với mẹ về lý do ra ở riêng để tự lập về kinh tế, không muốn phụ thuộc vào bố mẹ. Biết được ý định của vợ chồng Tuyến, bà Quế cũng đồng ý cho vợ chồng thuê nhà ở riêng để hai bên thấy thoải mái.
Nếu như trước đây đi đâu cũng phải hỏi han xin phép, thì nay ra ở riêng, Hương thoải mái đi mà không cần phải hỏi ai. Hết giờ làm chồng đi đá bóng, vợ tranh thủ làm đẹp. Đợi chồng về hai đứa dắt nhau đi nhà hàng ăn. Ngày nghỉ thích thì ngủ, không thích thì Hương sang nhà mẹ đẻ chơi đến tối chồng gọi mới về. Hương thấy thoải mái tư tưởng khi ra ở riêng. Còn Tuyến cũng không phải hứng chịu những lời lẽ khó chịu của vợ và mẹ mỗi khi hai người xảy ra mâu thuẫn.
Hai vợ chồng trẻ xem ra hào hứng lắm. Ngược lại, với sự thoải mái, ở riêng cũng lại có lắm chuyện phải lo toan. Ngày trước ở cùng nhà chồng, Hương không phải lo chi tiêu nhiều khoản trong gia đình, nên vẫn tiết kiệm được t.iền. Còn từ ngày ra ở riêng, có đồng nào là xào luôn đồng đó, thậm chí Hương còn phải rút cả t.iền tiết kiệm ra để tiêu. Ra ở riêng được thời gian ngắn, Hương có bầu và sinh con. Hàng trăm khoản chi phí phát sinh, đồng lương eo hẹp, kinh tế gia đình lâm vào cảnh túng bấn nên cuộc sống vợ chồng thường xuyên phát sinh mâu thuẫn…
Bị mẹ chồng xét nét…
Lan là con út trong gia đình có 3 anh em, từ nhỏ đến lớn chỉ biết đi học, học xong đại học thì lấy chồng nên chẳng biết làm gì, cả những việc vặt trong gia đình. Là phụ nữ, nhưng Lan lại luộm thuộm, làm đâu bỏ đấy, không chịu thu dọn. Đặc biệt, từ khi Lan có con trai đầu lòng, cái tính thiếu gọn gàng, ngăn nắp của Lan thường xuyên bị mẹ chồng để ý nhắc nhở. Chuyện bếp núc Lan cũng rất vụng về nên bị mẹ chồng dè bỉu. Mỗi khi nhà có khách, Lan lại bị mẹ chồng chê trước mặt khách về nàng dâu vụng về khiến cô tự ái đến đỏ cả mặt nhưng không dám nói gì. Tối về, Lan bức xúc kể với chồng cách đối xử thiếu tế nhị của mẹ chồng. Nhiều lần như vậy, Lan chỉ biết khóc. Rồi đến một ngày, cô nằng nặc đòi chồng ra ở riêng.
Còn Công, chồng Lan không thể chiều theo ý vợ vì hoàn cảnh khá đặc biệt của mình. Bố mất sớm khi Công tròn 10 t.uổi, mẹ ở vậy, với đồng lương công nhân eo hẹp, nuôi Công ăn học thành người. Công cho rằng, vợ mình cũng có nhiều điểm không được khiến mẹ không vừa lòng. Khi mẹ dạy, vợ không tiếp thu, biện lý do xin ở riêng là vô lý. Công phân tích cho vợ hiểu, thì Lan cho rằng Công bênh mẹ, coi mẹ là tất cả, còn vợ chẳng là gì… Rồi Lan quyết định đi thuê nhà ở riêng để tránh điều tiếng giữa mẹ chồng và nàng dâu. Biết được thái độ của Lan, mẹ chồng giận lắm. Bà tìm cách gây áp lực đối với con trai. Công là người đứng giữa, một bên là vợ, một bên là mẹ. Gia đình chỉ có mấy mẹ con và không êm ấm khiến anh lâm vào hoàn cảnh khó xử.
Đến lúc Lan tự dọn ra ở riêng đã đẩy Công vào thế bí. Công không thể bỏ mẹ già cô đơn mà đi theo vợ, bởi mẹ mắc bệnh tim, mấy năm nay sức khỏe suy giảm. Công cũng không thể là người chồng, người cha vô trách nhiệm, khi để hai mẹ con Lan ra ở riêng. Công cũng không thể ngờ tổ ấm của mình lại đứng bên bờ vực thẳm, chỉ vì những mâu thuẫn không đáng có giữa mẹ chồng và nàng dâu. Một tuần, anh đành phân lịch rõ ràng, 3 ngày ở với mẹ, 4 ngày ở cùng vợ con. Mấy tháng nay, Công thường làm bạn với rượu để quên đi nỗi buồn chán chuyện gia đình…
Theo các chuyên gia tâm lý, vợ chồng trẻ ở chung với bố mẹ chồng có nhiều cái sướng, vừa không tốn t.iền thuê nhà, chỉ mất một khoản t.iền ăn, không phải lo lắng việc nhà, con cái được ông bà trông nom, đưa đón học hành tử tế, tình cảm gia đình gắn chặt, có lợi cho sự phát triển của cặp vợ chồng… lẫn nuôi dạy đ.ứa t.rẻ. Ngược lại, ở chung cũng có những gò bó như phải giữ gìn lời ăn tiếng nói, cư xử khéo léo để giữ hòa khí gia đình. Nếu biết vì nhau thì chuyện đó không khó, song nhiều cô dâu trẻ lại coi đây là nỗi khổ.
Tuy nhiên, trong xã hội ngày nay, mô hình gia đình hiện đại không quá nặng nề chuyện con cái ở chung với cha mẹ sau khi kết hôn. Với điều kiện kinh tế, phương tiện đi lại khá thuận lợi thì các cặp vợ chồng trẻ không cần sống chung vẫn có thể chăm sóc và phụng dưỡng bố mẹ. Do đó, chuyện ở chung hay ở riêng không phải là vấn đề quyết định để xây dựng mối quan hệ giữa nàng dâu và gia đình nhà chồng mà để có một mái ấm gia đình hạnh phúc, trên thuận dưới hòa, thì cần có sự bàn bạc, thống nhất từ các thành viên.
Theo PNO
Gửi anh tình yêu của em!
Yêu anh, em đã được rất nhiều, đấy là những điều vô giá mà em không bao giờ có thể đổi được bằng tình hay bằng t.iền. Anh đã mang đến cho cuộc sống của em thêm ý nghĩa và tươi đẹp hơn!
"Cuộc sống thật đơn giản!" - Đấy là suy nghĩ của em trước khi chưa gặp anh, đơn giản từ mọi thứ và nỗi buồn là những điều tất yếu phải có trên cuộc đời này. Có lẽ những gì em có được, những gì em đạt được trong cuộc sống quá đơn giản. Từ việc học hành, bạn bè cho đến tình yêu, em luôn là người may mắn. Dù rằng cũng có những lúc suy tư về thân phận, về những khập khễnh trong cuộc sống... nhưng những buồn phiền thoảng qua ấy không đáng để một cô gái vô tư như em phải bận lòng.
Đến khi gặp và yêu anh là khi em phải đối diện với cuộc đời, với cuộc sống thực của nó và biết được rằng, cuộc sống này thật phức tạp làm sao! Từ ngày yêu anh đến nay cũng đã hơn một năm rồi anh nhỉ? Sau một năm nhìn lại, em nhận thấy mình đã thay đổi rất nhiều, từ nhận thức trong cuộc sống cho đến suy nghĩ, tình cảm... những ngày đầu yêu anh, em thật bướng bỉnh, em muốn giận dỗi anh lúc nào tuỳ thích, muốn vui thì vui, muốn buồn thì buồn, muốn bắt lỗi anh thật nhiều để anh thấy được yêu em không đơn giản chút nào!
Vậy mà hôm nay em đã thay đổi, ngoài môi trường, hoàn cảnh tác động, anh là nhân tố quan trọng nhất làm thay đổi quan điểm sống của em. Dù không thể làm thay đổi được những gì thuộc về bản chất, nhưng anh cũng đã giúp em giảm được phần nào với bản tính bướng bình của em. Vì em biết tính cách của mình, càng phê phán em bao nhiêu thì em càng chứng tỏ tính cách của mình cho mọi người biết bấy nhiêu, em luôn bảo thủ quan điểm của mình vì em có nhiều lý do để chứng minh mình hoàn toàn đúng, chỉ có người em thực sự tin tưởng, thực sự yêu thương thật lòng mới "thuần hoá" được em...
Trải qua bao giận hờn, em nghĩ rằng anh sẽ rất mệt mỏi khi phải chiều chuộng em, vì có những lúc em đã khiến anh quá buồn phiền mà không thể nào tập trung vào công việc. Vậy mà chính anh đã làm cho em hiểu được rằng, em cần điều chỉnh mình như thế nào? Không phải để phù hợp với anh mà để làm hành trang vào đời giúp em đỡ vấp ngã hơn, dễ hoà mình hơn...
Cảm ơn Đức Mẹ đã mang anh đến bên em trong những lúc khó khăn, buồn tủi.
Có lần anh hỏi "Em yêu anh, em được gì không?", yêu anh, em đã được rất nhiều, đấy là những điều vô giá mà em không bao giờ có thể đổi được bằng tình hay bằng t.iền. Anh đã mang đến cho cuộc sống của em thêm ý nghĩa và tươi đẹp hơn! Nếu thiếu vắng anh, em sẽ thiếu đi một điểm tựa, một người tri kỉ, một người anh, một người bạn... và cả một tình yêu chân thành, trọn vẹn. Bên anh, em thoải mái kể chuyện vui buồn xảy ra hàng ngày như một người bạn, em vô tư cười nói, vô tư nhõng nhẽo như một người em gái của anh. Khi buồn em muốn được cùng anh tỉ tê ở một quán café nào đó, khi mệt mỏi rã rời anh là điểm tựa vững chắc của em... Cuộc sống còn gì ý nghĩa hơn khi em có anh bên cạnh!
Cảm ơn anh, cảm ơn tình yêu anh dành cho em, cảm ơn Đức Mẹ đã mang anh đến bên em trong những lúc khó khăn, buồn tủi. Anh đến khi em đang đói một tình yêu, đói một điểm tựa... cuộc sống này để có một tình yêu chân thành, một người để tin tưởng thật khó nhưng có rồi để mất đi mới là điều đáng tiếc phải không anh? Em rất sợ, vì có những lúc chính mình cũng khó giữ được tình yêu của chúng ta, em sợ cái tính bướng bỉnh của em sẽ đ.ánh mất đi tình yêu mà chúng mình vun xới bấy lâu nay... Mong sao, cái ngày ấy sẽ không bao giờ ghé thăm tình yêu của chúng mình.
Em tin anh yêu em rất nhiều, và không thể đặt lên bàn cân để cân tình yêu của ai lớn hơn, mỗi người có mỗi cách yêu, mỗi cách thể hiện khác nhau như anh từng nói. Nhưng chung quy lại vẫn có một điểm chung, vì thế dù anh ở xa em, em vẫn nhận ra được thời gian nào anh nghĩ đến em nhiều nhất, và thời gian nào anh tạm thời quên em đi.
Em biết trong lòng anh chưa và không bao giờ tính toán thiệt hơn hay bị phiền phức, vất vả... Anh chỉ muốn chia sẻ cùng em những lo toan, những gánh nặng mà em đang phải ôm mang. Em chỉ buồn vì mình chưa làm được gì cho anh và cảm thấy mình còn nợ anh quá nhiều tình nghĩa...
Những ngày ở bệnh viện xa anh là những ngày em nghĩ về anh thật nhiều. Em cần có những ngày như thế để nhìn lại tình yêu anh dành cho em, tình yêu em dành cho anh như thế nào. Em bỏ qua những lo lắng, những lo sợ điều không tốt sẽ xảy ra. Em thấy mình thật hạnh phúc khi yêu anh, khi có anh bên cạnh cuộc đời mình. Thời gian yêu nhau dù không nhiều nhưng cũng để lại nhiều niềm vui anh nhỉ?
Bây giờ đây khó khăn đang chờ em phía trước, nhưng sao em vẫn thấy con đường phía trước không đầy chông gai mà nó đang rộng thênh thang cởi mở đón em tiến bước bằng những bước đi mạnh mẽ hơn. Chỉ một mình em chăm sóc mẹ, biết bao nhiêu vất vả nhưng em vẫn thấy bình thường như mọi khi... tất cả vì có anh bên em, anh biết không?.
Em nói "mẹ cho em một hình hài, một cuộc sống đầy đủ. Ba cho em một nhân cách và bây giờ anh gọt giũa nhân cách ấy cho hoàn thiện hơn", đúng không anh?
Theo VNE
Khi bị vợ làm cho… mất mặt Xinh đẹp lại làm ra nhiều t.iền hơn chồng, tâm tính Mai dần thay đổi. Từ dịu dàng, nết na cô trở thành người vợ chanh chua, đanh đá, cô đành hanh... Mai và Việt quen, yêu nhau khi đang là sinh viên. Tính đến bây giờ, thời gian họ kết hôn chưa lâu, hơn hai năm. Hai năm cho cuộc sống vợ...