Kẻ thứ ba bất đắc dĩ…
Tại sao chị ấy không níu giữ chân anh về với gia đình?
Em cứ u mê, cứ lao vào yêu anh như một con thiêu thân!
Lần đầu gặp anh, em đã có cảm giác anh thật quen thuộc. Anh đến bên em đúng lúc em đang cần một bến đỗ, một chiếc cọc vững chắc để bám vào, để tránh những cơn sóng gió đang ồ ạt đ.ập vào em. Mọi thứ anh mang đến cho em thật ấm áp và tuyệt diệu!
Một đứa con gái 20 t.uổi, cái t.uổi còn đầy những mơ mộng về tình yêu, về cuộc sống… em đã chẳng chút nghi ngờ gì về anh và trái tim non nớt của em đã nhanh chóng thuộc về anh… cứ vô tư trao trọn tình yêu cho anh. Em vẫn đinh ninh rằng anh chưa có gia đình và chính anh cũng nói với em rằng, anh chưa có gia đình. Em đã đặt niềm tin ở anh nhưng rồi những biểu hiện lạ thường của anh đã khiến em nghi ngờ “hình như em không phải là người duy nhất bên anh“.
Anh luôn tắt máy vào buổi đêm, luôn biến mất những ngày cuối tuần và luôn né tránh những câu hỏi của em về gia đình anh. Em hỏi “anh đã có vợ chưa?” rất nhiều lần nhưng anh luôn né tránh câu hỏi ấy… Tại sao vậy anh? Và đó là chuỗi những ngày dài mệt mỏi của em, em đã sống trong những nghi ngờ, hoang mang về anh. Em thật sự đã rất mệt mỏi bởi chính những dằn vặt, những suy nghĩ của mình.
Hình như em không phải là người duy nhất bên anh!
Và rồi một ngày… tất cả đã phơi bày, đúng như những suy nghĩa của em. Anh đã có gia đình, một người vợ và một cô con gái 10 t.uổi. Em sụp đổ hoàn toàn! Tất cả những gì anh đã nói với em đều là giả dối… anh đã lừa dối em! Em đã từng nói với anh rằng “ em không bao giờ cho phép mình xen vào gia đình người khác, không muốn gây đau khổ cho bất kì ai và cướp đi hạnh phúc ai“. Vậy mà thời gian qua em đã làm tất cả những điều đó! Vì anh mà em đã trở thành một kẻ thứ ba bất đắc dĩ như thế đó…
Em căm ghét bản thân mình và căm ghét cả anh. Khi biết được tất cả những sự thật đó anh vẫn tiếp tục lừa dối em rằng vợ anh không ở bên cạnh, chị ấy đang đi công tác ở nước ngoài và 2 năm nữa mới về! Em đã tiếp tục tin anh và tự trách mình đã để cô bé 10 t.uổi xa mẹ phải xa cả bố. Em giận mình vì trước đây, lúc nào cũng bắt anh phải ở bên em, những đêm muộn vẫn bắt anh đưa về… những khi ấy, con gái anh thì phải ở nhà với ông bà… nó cần anh hơn em vậy mà…!
Nhưng tất cả những điều đó đều là giả dối! Thực tế thì vợ anh không đi đâu hết và con gái anh cũng không phải ở cùng ông bà! Em thất vọng về anh nhiều lắm! Em không biết tại sao hết lần này đến lần khác anh cứ lừa dối em như thế! Những lý do anh đưa ra đều hợp lý và sau những lời giả dối ấy em vẫn cứ tin và yêu anh. Anh nói rằng không muốn mất em và không muốn em suy nghĩ nên mới giấu những chuyện này. Anh tâm sự với em về cuộc sống gia đình, về mọi thứ… Anh nói bây giờ anh không hạnh phúc với gia đình của mình! Một con bé ngốc như em cũng thừa hiểu những người đàn ông ra ngoài tìm một mối quan hệ mới đều nói những điều như thế. Thế nhưng em vẫn không thể rời xa anh được.
Video đang HOT
Khi thấy anh đủ đầy hạnh phúc em sẽ ra đi…
Em không hiểu tại sao mình lại yêu anh nhiều như thế! Em đã tự dặn mình, đã tát vào mặt mình để mong mình tỉnh táo hơn. Nhưng không, em cứ u mê, cứ lao vào yêu anh như một con thiêu thân! Biết rằng mình đang làm những điều sai trái, những điều chẳng đúng với suy nghĩ của mình nhưng em không sao xóa bỏ được anh trong tâm trí của em. Em không muốn mang tiếng là đứa con gái cướp chồng của người khác nhưng em đã quá yêu anh… Tâm trí em giằng xé bởi những suy nghĩ mâu thuẫn nhau, nửa thì muốn đẩy anh về bên chị ấy, nửa lại muốn anh mãi ở bên em. Em biết phải làm sao đây anh? Nhiều lúc em giận chị ấy lắm. Tại sao chị ấy không níu giữ chân anh về với gia đình? Tại sao chị ấy có anh bên cạnh mà không trân trọng anh? Mỗi lần đẩy anh về bên chị ấy, tim em nhói đau, cổ họng nghẹn đắng… nhưng em vẫn luôn cười.
Anh nhớ không? Khi em nói “mình phải chấm dứt thôi”, Anh đã nói với em “Anh phải ở bên em để sau này còn làm chủ hôn cho em nữa cơ mà”, câu nói của anh như một nhát dao đ.âm thẳng vào trái tim em. Tại sao anh lại làm như thế với em? Anh đến mang theo trái tim của em, rồi nhẹ nhàng vứt bỏ nó như thế sao? Anh vẫn ấm áp, vẫn nhẹ nhàng và ngọt ngào như ngày đầu anh đến… nhưng trái tim em giờ đây đã chẳng còn nguyên vẹn… Em không muốn bước tiếp nữa… nhưng em không đủ can đảm để dừng lại! Em sợ, sợ chẳng còn ai có thể làm trái tim em lành lặn trở lại!
Em hi vọng chị ấy có thể giữ anh ở bên mình, còn em, khi thấy anh đủ đầy hạnh phúc em sẽ ra đi…
Jenny (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Xin đừng quấy rối tôi!
Một khoảng lặng rất lâu diễn ra, bầu không khí như đông đặc lại đến nghẹt thở. Hồi hộp. Tê tái. Bàng hoàng. Đau khổ lẫn sự căm giận trên khuôn mặt của từng người khi sự thật đang được phơi bày trước mắt.
Tôi quen anh đến nay đã được hơn một năm, khi đó anh đã có gia đình, còn tôi đã có người yêu. Trước đó tôi biết anh nhưng không chơi với nhau. Sau này anh cưới vợ vì ở cùng xóm trọ, ra vào gặp nhau và vợ anh cũng vui tính, nên tôi chơi với cả hai vợ chồng anh. Thời gian qua đi, chúng tôi trở nên thân thiét hơn, tôi thường hay sang phòng nhà anh để nấu nướng và trò chuyện với vợ anh mối khi anh vắng nhà. Rồi chị sinh cháu đầu lòng nên phải về quê. Khoảng thời gian đó chuyện tình cảm của tôi gặp trục trặc , tôi vì coi anh là bạn nên đã nói với anh mọi chuyện và anh khuyên tôi nên chia tay.
Càng ngày anh càng tấn công tôi dồn dập và nhiệt tình hơn. Anh nói rằng, anh thích tôi từ ngày tôi chưa kết hôn nhưng vì ngày ấy, người yêu của tôi luôn ở cạnh nên anh không có cơ hội để bày tỏ tình cảm của mình! Hơn nữa, anh và vợ anh lấy nhau nhưng thực sự anh không hề yêu vợ, rằng hai người không hợp nhau nên luôn xảy ra bất đồng quan điểm. Nhưng khi tôi trò chuyện với vợ anh thì chị nói " Vợ chồng chị rất thoải mái, không ai quản ai cả nên mỗi người vẫn có khoảng trời riêng". Và từ đó, tôi không mấy để ý đến chuyện của vợ chồng anh nữa!
Bao nhiêu lần anh nói yêu tôi nhưng tôi đã trả lời thẳng thắn rằng, tôi không yêu anh, tôi càng không thể chấp nhận được một người đàn ông đã có gia đình. Nhưng anh đã làm mọi cách để lấy được lòng tin nơi tôi, anh bảo hai vợ chồng anh chưa hề có giấy kết hôn và kết quả xét nghiệm đứa con gái không phải là con anh nên bọn anh đã giải quyết xong xuôi. Tôi không yêu anh nhưng tôi thấy anh thật đáng thương. Mặc dù tôi không có thiện cảm với anh nhưng tôi vẫn không giữ khoảng cách quá xa với anh như trước đây nữa!
Tôi không quan tâm đến cuộc sống riêng của anh nhưng tôi chỉ xin anh đừng làm phiền tôi nữa...
Rồi anh năn nỉ mời tôi về nhà cho mẹ anh xem mặt. Anh vẽ ra bao nhiêu chuyện để lấy lòng tôi. Nào là "Anh muốn cưới em vào tháng bảy này"; nào là " Anh sẽ mở cửa hàng riêng để làm ăn. Rồi anh sẽ nấu cơm, còn em đi làm"... Mặc dù tôi có cảm tình với anh nhưng tôi cũng không thể nhận lời yêu anh.
Nhưng rồi một ngày, khi tôi vô tình nhận được tin nhắn của anh gửi cho một cô gái anh mới hẹn hò tối hôm trước với những lời lẽ rất ngọt ngào. Tôi đã thẳng thắn nói với anh rằng " Tôi không quan tâm đến cuộc sống riêng của anh nhưng tôi chỉ xin anh hãy tôi trọng tôi và đừng làm phiền tôi nữa". Nhưng không ngờ, anh lại nhắn lại cho tôi rằng "Anh chỉ thử em thôi! Anh muốn biết em có ghen hay không nếu như anh hẹn hò với cô gái khác". "Tôi không yêu anh thì làm sao tôi phải ghen anh chứ? Tôi chỉ thấy ghê tởm con người anh mà thôi! Xin đừng làm phiền tới tôi nữa"- tôi nhắn lại cho anh và quyết định là sẽ không gặp anh nữa. Nhưng rồi, anh lại nhắn tin xin lỗi, năn nỉ tôi, không thấy tôi nhắn lại thì anh lại dở giọng trách móc và đe dọa tôi. Những cuộc điện thoại của anh đến công ty tôi, những lần chặn xe tôi giữa đường... khiến tôi không ít lần hoảng loạn về cách cư xử thiếu văn hóa của anh.
Trong lúc không ngủ được, tôi đã nhắn tin cho vợ cũ của anh. Trước hết là để hỏi thăm, chia sẻ, sau đó tôi khéo léo hỏi chị "Anh nhà chị có vấn đề gì về thần kinh không?" để tôi còn biết đường tránh. Nhưng thật bất ngờ khi tôi nghe chị nói rằng " Bọn tôi vẫn ở với nhau và không có vấn đề gì cả!" Tôi không thấy buồn mà chỉ thấy sốc khi nghe được những lời vợ anh vừa nói với mình. Tại sao anh có thể nói dối tôi hoàn hảo như vậy? Anh yêu tôi hay cũng chỉ tán tỉnh tôi như những cô gái anh lén lút vợ để hẹn hò?
Khi chuyện trò với vợ anh thì chị đã chủ động hẹn gặp tôi. Và hôm đó, hai chị em tôi đã chuyện trò với nhau rất nhiều. Chị nói rằng "Tất cả những gì anh nói với em đều sai sự thật! Trước kia, khi mới cưa cẩm chị, anh cũng rất hay nói thế!". Và chúng tôi đã cùng lên kế hoạch để tôi hẹn anh và không cho anh biết sự có mặt của chị.
Anh yêu tôi hay cũng chỉ tán tỉnh tôi như những cô gái khác?
Khi anh nhìn thấy tôi, anh rất vui và vội vã chạy lại phía tôi... Nhưng nét mặt của anh bỗng dưng tối sầm lại khi nhìn thấy chị. Một khoảng lặng rất lâu diễn ra, bầu không khí như đông đặc lại đến nghẹt thở. Hồi hộp. Tê tái. Bàng hoàng. Đau khổ lẫn căm giận trên khuôn mặt của từng người khi sự thật đang được phơi bày trước mắt.
Chị tức giận đến tím cả môi, không thể nói thành lời. Thật lâu chị mới có thể bình tĩnh lại và nói:
- Anh có yêu cô ấy không? Nếu anh còn yêu vợ con... nếu đấy chỉ là những phút giây nông nổi, em sẽ tha thứ cho anh... dù em rất đau khổ. Còn nếu như anh yêu cô ấy thật lòng thì em sẽ giải thoát cho anh. Chúng ta sẽ ly thân chứ không ly hôn.
- Em còn nhớ có lần anh đã nói là muốn ly thân không? - anh nhẹ nhàng hỏi chị.
- Có.
- Lúc đầu, anh cũng ý định chinh phục cô ấy thôi. Nhưng thời gian trôi qua, tình cảm con người dường như không thể kìm nén được. Đến bây giờ anh nghĩ mình thực sự có tình cảm với cô ấy.
Khi anh nói xong, tôi lạnh lùng đứng dậy bước đi... nhưng tôi biết chị đang khóc trong nỗi đớn đau, tuyệt vọng...
Ngay sau đó, anh lại gọi điện đe dọa tôi. Một lúc sau lại nhắn tin xin lỗi tôi vì những gì đã xảy ra. Anh hứa sẽ không làm gì tổn thương đến tôi vì anh rất yêu tôi! Nhưng tôi không tin anh, tôi sợ anh mất bình tĩnh nên lại làm liều... Anh nói "Anh sẽ vào Sài Gòn để quên đi tất cả".
Vài ngày sau đó, tôi nhận được một cuộc gọi vài máy của công ty. Đó là anh... " Anh chỉ xin được gặp em một lần thôi! Anh rất nhớ em... anh không thể sống nổi khi thiếu vắng hình ảnh em!" - Tôi cảm nhận được sự đau khổ của anh qua giọng nói trầm buồn ấy!
- Anh đã lừa gạt tôi. Anh còn sống với vợ con nên anh chẳng có quyền gì để theo đuổi tôi cả. Tôi chỉ hẹn hò với những người độc thân, đàng hoàng đến với tôi... chứ tôi không muốn mang tiếng là kẻ đi phá vỡ hạnh phúc của người khác.
Tôi biết chị đang khóc trong nỗi đớn đau, tuyệt vọng...
Anh van xin tôi cho anh thời gian để sắp xếp lại cuộc sống của mình. Anh sẵn sàng vứt bỏ tất cả để có được tôi. Tôi không yêu anh, càng không muốn gắn bó với một người đàn ông giả dối như anh... Nhưng nếu tôi không chịu gặp, anh sẽ suốt ngày gọi điện vào công ty để phá rối tôi, không cho tôi bình yên để làm việc nữa!
Tôi thực sự không muốn gặp lại anh, càng không muốn làm tổn thương đến vợ con anh ấy... nhưng tôi không biết làm gì để anh ta không làm phiền đến cuộc sống của tôi nữa.
Đến bây giờ, tôi cảm thấy rất mệt mỏi và sợ hãi mỗi khi nhận được điện thoại của anh gọi đến cơ quan tôi...
Hải Bình (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Những con thiêu thân xin c.hết vì 'thần tượng' Mỗi em một vẻ, nhưng em nào cũng yêu "chàng hoàng tử đá bóng" đến điên cuồng, sẵn sàng dâng hiến cho người yêu rồi sau đó chịu mọi "đắng cay cuộc đời về phía mình". Đồng t.iền kiếm được dễ dàng dẫn tới sự hư hỏng Bên xứ sở sương mù, ông HLV Fabio Capello từng nói: "Những đồng t.iền kiếm được...