24 bậc cầu thang
Lại sắp rằm tháng bảy, lễ báo hiếu Vu Lan. Tôi dọn dẹp nhà, lau đến cái cầu thang, lại nhớ lâu rồi chẳng về nhà thăm mẹ.
Ảnh minh họa
Rằm tháng 7 rồi rằm tháng 8, chẳng mấy mà đến tết. Tôi rất muốn về nhà, nhưng 10 năm nay rồi, từ lúc học đại học đến giờ, vì giận bố, tôi không về. Dù rất nhớ mẹ.
Mẹ tôi là mẫu người cũ kỹ, nhường nhịn hết mình, đau khổ đến đâu cũng chẳng dám bỏ chồng. Hàng ngày sống với người chồng bội bạc, mẹ bỗng thành ra mê tín đâu đâu. Cứ mỗi lần lau cầu thang lại thấy me bảo tiếc vì cầu thang bị lỡ, lẽ ra nó phải có hai lăm bậc. Hai lăm bậc cầu thang, để chia cho 4 thì dư 1. Chia 4 dư 1 để mỗi một vòng sinh – lão – bệnh – tử, lại một lần “sinh”.
Tôi vẫn không thích sự chịu đựng ấy và cũng ghét luôn cả cái sự lẩn thẩn của mẹ. Tôi luôn nói, mọi thứ trên đời đều do mình quyết định cả thôi, chẳng ai bắt mình phải chịu đau khổ cả. Tôi thương mẹ, nhưng việc mẹ chịu đựng mãi để sống được với bố làm tôi trách mẹ.
Bố đã khiến t.uổi thơ của tôi tan nát, tơi bời trong đau đớn. Cho đến tận bây giờ, hai chữ “người cha”, đối với tôi vẫn là vết thương trong lòng, mãi không lành miệng được.
Ngày chồng tôi được lệnh điều động công tác xa, anh hốt hoảng mua cho tôi và con gái ngôi nhà giá rẻ, không nỡ để mẹ con tôi ở trong căn phòng trọ. Chắc cũng phải mấy năm nữa anh mới về nhà được.
Tôi khóc rất nhiều, mất ngủ triền miền. Tôi tự hỏi vì sao những điều đau khổ và đơn độc luôn xảy ra với mình. Nhà vắng, chiều về tôi chẳng dám đưa con vào nhà ngay, cứ loanh quanh ở ngoài công viên cho đến khi muốn khóc vì thấy những cặp vợ chồng dắt con đi dạo, lại lủi thủi đưa con trở về. Cuối tuần, tôi bực bội với cả đám bạn bè facebook, việc gì họ phải đưa ảnh đoàn tụ của gia đình họ lên làm tôi tủi thân hơn.
Những bữa cơm qua quấy, những ngày nghỉ ngủ vùi, nhưng buổi tối bực bội và cau có đến nỗi con gái tôi luôn có vẻ nem nép, nhìn tôi trong sợ sệt. Tôi mệt mỏi, căng thẳng quá thành ra đau ốm. Cả năm trời tôi không dọn dẹp nổi một lần cho gọn ghẽ, chỉ sống tạm bợ, và triền miên. Đồ đạc vất vưởng ở nhu cầu tối thiểu. Thậm chí, tôi, trong phút chốc đau khổ và nông cạn, đã giận chồng, giận mẹ. Giận hai con người gần gũi nhất với mình như thể họ đã hè nhau đẩy mình vào cảnh đơn côi. Tôi nghĩ nhiều về cái c.hết, nhưng mỗi một sớm mai nhìn đứa con đang thức dậy cùng mình, tôi lại nén chặt cái suy nghĩ ấy vào gan ruột.
Để rồi, đến một ngày tôi cũng nhận ra: đây là nhà tôi! Người ta, dù sao cũng có chỉ một cuộc đời để sống! Và không phải khi nào những yêu thương người ta nhận được cũng giống với cách mà người ta muốn, nhưng những yêu thương ấy là có thật trên đời! Chồng đâu có bỏ rơi tôi? Anh chỉ đi xa thôi. Và tôi có thể nào nên làm cho anh đau đớn nhiều hơn?
Mẹ đã sống với người đàn ông chẳng ra gì khiến tôi giận mẹ, nhưng dù sao đó cũng là cha đẻ của tôi. Mẹ đã nghĩ về tôi nhiều đến mức dành dụm cả đời, rồi lại vay thêm t.iền đưa cho vợ chồng tôi mua nhà, những mong dù mưa gió ngoài kia thế nào, tôi cũng có một nơi nương náu. Lẽ nào, tôi cứ mãi như một đ.ứa t.rẻ không chịu lớn, mãi như một người oán giận cuộc đời? Lẽ nào tôi luôn cảm thấy mình đáng được hưởng nhiều hơn, mặc kệ cố gắng của những người bên cạnh?
Video đang HOT
Tôi thuê một người giúp việc theo giờ, họ sẽ đến chăm sóc ngôi nhà trong những lúc mà tôi bận bịu. Nhưng nhìn cái cách mà họ làm cho xong việc để lấy t.iền rồi vội trở về, tôi khóc! Không phải vì tôi giận họ, mà bởi tôi giận mình! Họ chỉ đối xử không tốt với ngôi nhà này trong chốc lát, nhưng tôi thì đã bỏ mặc cho nó chịu đựng sự nguyền rủa cả năm trời. Họ chỉ đến nhà tôi vì t.iền, mang t.iền về chăm sóc cho ngôi nhà của họ. Còn tôi thì tệ hơn rất nhiều, tôi đã muốn vứt bỏ nó…
Lâu quá rồi, tôi không về nhà. Vu Lan năm nay, tôi quyết định trở về với mẹ. Tôi sẽ nhìn vào mắt bố để hóa giải những điều dồn nén trong lòng. Bởi lẽ, những gì đã qua đã làm nên tôi, cứng cỏi, vững vàng. Tôi không thể đi tiếp về tương lai nếu cứ mãi oán trách những gì đã có, trong tư thế của một kẻ luôn mặc cả với đời và tự cho rằng mình đáng được nhiều hơn.
Tôi phải trở về nơi đã khiến cho mình đau khổ, để nhìn nó thứ tha và rộng lượng hơn. cũng là để trân trọng và gạn lọc lại những điều quý giá đã làm nên chính tôi ngày hôm nay.
Tôi nghe văng vẳng những lời kinh Sá tội vong nhân. Tôi nghĩ, bộ kinh ấy như dành cho tôi, cho những con người vì điều gì đó đã vô tình gây đau đớn cho nhau. Họ cần phải sá tội cho nhau, cũng như tha thứ cho những điều chưa tốt ở trong mình.
Theo VNE
Thích thú với 15 mẫu cầu thang độc đáo nhất thế giới
Khi chiêm ngưỡng hình ảnh của những chiếc cầu thang kỳ lạ này, chắc chắn bạn sẽ phải trầm trồ, ngạc nhiên với vẻ đẹp độc đáo của nó, cũng như sự sáng tạo thông minh, khéo léo của những nhà thiết kế tài năng đến từ khắp nơi trên thế giới.
Libreria Acqua Alta (Venice, Ý): Đây là một hiệu sách Venice, Ý. Bản thân nó là một cửa tiệm nhỏ, chứa đầy sách trong những chiếc thuyền gondola đáy bằng, bồn tắm và những chiếc thuyền nhỏ. Đến đây, bạn có thể vừa đọc vừa nhúng chân vào kênh đào mát rượi, đặc biệt là trèo lên những bậc thang được làm từ những quyển sách cũ.
Cầu thang treo, Ý: Cầu thang treo này tạo ra một ảo ảnh quang học giống như những bậc thang lơ lửng trong không khí. Nhưng bạn có thể tin tưởng rằng các kiến trúc sư Ý đã làm nó hoàn toàn an toàn.
Framed Staircase (London): Trong lễ hội thiết kế London 2010, người ta đã được chiêm ngưỡng chiếc bậc thang độc đáo thiết kế từ 600m khung sắt, với nhiều màu sắc khác nhau.
MSC Fantasia (Cruise Ship): Mỗi bậc thang của chiếc cầu thang được bao phủ các tinh thể Swarovski trị giá 40.000USD.
Cầu thang trước bảo tàng nghệ thuật Philadelphia: Cầu thang với bức vẽ danh họa nổi tiếng người Tây Ban Nha Salvador Dali là lối đi dẫn tới cửa chính của bảo tàng nghệ thuật Philadelphia ở Mỹ.
Cầu thang tại Rock of guatapé (Columbia): Cầu thang này có hình dạng zích zắc, bao gồm 659 bậc. Cầu thang này sẽ đưa bạn l.ên đ.ỉnh của tảng đá khổng lồ này.
Cầu thang lên nhà hát Seoul, Hàn Quốc: Cũng tại xứ sở kim chi xinh đẹp, hình ảnh người phụ nữ trong trang phục truyền thống này chính là cầu thang bộ đi vào nhà hát nhạc kịch nổi tiếng của Seoul.
Cầu thang gắn gốm ở đường số 16, San Francisco (Mỹ): Tác phẩm nghệ thuật đường phố tuyệt vời này được hai nữ nghệ sĩ Aileen Barr và Colette Crutcher cùng hơn 300 người khác hoàn thành năm 2005, sau 2 năm thực hiện.
Cầu thang trên biển ở đảo Gaztelugatxe (Tây Ban Nha) với 237 bậc thang ngoằn ngoèo là đường dẫn trực tiếp đến tu viện San Juan, di sản thế giới được xây dựng từ thế kỷ thứ 10.
Cầu thang với thiết kế độc đáo ở khách sạn St. Pancras Renaissance, London.
Cầu thang ở tòa nhà KPMG (Munich, Đức): Tác phẩm nghệ thuật này nằm trong công ty kiểm toán quốc tế KPMG tại Munich, Đức. Nó được thiết kế theo dạng vòng xoắn với độ cao 9 m.
Cầu thang treo: Cầu thang này được xây dựng bởi trường Ecole. Các bậc thang có cấu trúc khéo léo tạo ra ảo tưởng giống như chúng đang trôi nổi trong không gian.
Chiếc cầu thang xoắn ốc tại Bramante, thành phố Vatican, Ý.
Chiếc thang khổng lồ lấy cảm hứng từ đường ray tàu lượn cao tốc là công trình nổi tiếng ở Duisburg, Đức.
Sicily, Ý: Không sử dụng sơn, màu hay giấy, các nghệ sĩ đã sử dụng những chậu hoa tươi, sắp xếp tạo hình thành một nhành hoa đang nở trên cầu thang bộ nằm ở Silicy, nước Ý. Cầu thang bộ này dài 142 bậc và được xây dựng từ những năm 1608.
Theo_Giáo dục thời đại
Yêu lại nhau, chúng ta có thể không? Nếu như yêu một người cần một phần can đảm để trao buồn vui của mình cho kẻ khác, thì sau bao nhiêu tổn thương và nước mắt, sau bao nhiêu nhớ nhung và quên lãng, khi yêu lại người đó sẽ cần mấy phần dũng cảm nữa đây? Nếu có thể, liệu mình sẽ yêu lại nhau? Nếu như yêu một người...