Hạnh phúc của giáo viên vùng cao là học trò đến trường đầy đủ
Mặc dù trải qua nhiều gian khổ trên hành trình gieo chữ nhưng giáo viên vùng cao tỉnh Kon Tum luôn lạc quan. Giáo viên nơi đây chỉ hy vọng học sinh đủ ăn, đủ mặc và chăm đến trường học con chữ.
Hạnh phúc của cô Võ Thị Quỳnh Nga là học sinh có đủ cơm ăn, áo mặc khi đến trường.
Hạnh phúc của giáo viên là học trò chăm học
Thầy Nguyễn Thừa Kiên, Hiệu trưởng Trường PTDTBT THCS xã Mường Hoong (huyện Đăk Glei, Kon Tum) cho biết, năm học này toàn trường có 249 học sinh, đa số là đồng bào dân tộc thiểu số Xơ Đăng. Cuộc sống gia đình các em quanh năm khó khăn, thiếu thốn bởi chủ yếu làm nương rẫy. Mấy năm trở lại đây người dân bắt đầu tìm hiểu, bắt tay vào trồng sâm, cây dược liệu.
Vị hiệu trưởng cho hay, do cuộc sống khó khăn, người dân quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời nên ít quan tâm đến việc học của con em mình. Do đó, cán bộ, giáo viên nhà trường chú trọng, sẻ chia nhiều hơn với học sinh để kịp thời nắm bắt, giúp đỡ các em trong việc học cũng như cuộc sống.
Đặc biệt, năm học 2021-2022 trường có 3 em học sinh mồ côi cả cha lẫn mẹ và 7 em mồ côi cha, mẹ. Do đó, nhà trường đặc biệt quan tâm đến những em này về việc học cũng như chia sẻ trong cuộc sống hàng ngày.
Học sinh vùng cao huyện Đăk Glei, Kon Tum.
Tuy nhiên, theo hiệu trưởng, giáo viên của trường đa số từ nơi khác đến địa phương dạy con chữ cho học sinh. Trong đó, có một số giáo viên ở các tỉnh miền Trung, miền Bắc vào giảng dạy. Những giáo viên ở trong tỉnh thì 1 tuần về nhà lần, còn thầy cô giáo ở xa có khi vài tháng, nửa năm hoặc 1 năm mới có dịp thăm gia đình. Đặc biệt vào mùa mưa việc đi lại, vận động học sinh ra lớp rất khó khăn. Tuy nhiên, nhà trường luôn động viên cán bộ, giáo viên cố gắng để mang con chữ đến gần hơn với trò nghèo. Bên cạnh đó, giáo viên cũng lạc quan, hy sinh vì tương lai của học sinh.
“Đối với những thành phố lớn thì giáo viên sáng tạo để học sinh dễ dàng tiếp thu kiến thức. Còn những vùng cao, khó khăn như Mường Hoong, trước khi dạy con chữ giáo viên phải tìm cách để kéo học sinh đến trường. Chính vì vậy, niềm vui và hạnh phúc của giáo viên nơi đây chỉ là học sinh đến trường đầy đủ. Bên cạnh đó các em nghe lời thầy cô để cố gắng học con chữ, với hy vọng sau này sẽ bớt đói nghèo”, thầy Kiên chia sẻ.
Mong học trò đủ ăn, đủ mặc
Dù giáo viên còn nhiều khó khăn, thiếu thốn nhưng thầy Linh không mong ước gì cho bản thân mà chỉ hy vọng học sinh đến trường đủ đầy.
“Hạnh phúc của mình là mỗi sáng đến lớp đều thấy học sinh có mặt đông đủ, không vắng em nào”, thầy Linh tâm sự.
Tương tự, hạnh phúc của thầy Lê Văn Linh cũng là học sinh đến lớp đủ đầy. Bởi theo thầy các em “ngại” đến trường nên giáo viên thường xuyên phải vào tận làng để tuyên truyền, vận động. Đặc biệt những ngày mưa, số lượng học sinh vắng khá đông. Những ngày này, giáo viên vào tận nhà để chở các em ra lớp. Dần dần, học sinh thấu hiểu tình cảm của giáo viên nên cũng ra lớp đủ đầy hơn.
Hơn 5 năm gắn bó với Trường Tiểu học xã Mường Hoong, cô Võ Thị Quỳnh Nga thấu hiểu những khó khăn, vất vả mà học sinh nơi đây phải gánh chịu. Chính vì vậy, mỗi ngày lên lớp cô luôn lạc quan, tươi cười để truyền năng lượng tích cực đến với học sinh.
Cô Nga kể: Học sinh nơi đây còn nhiều khó khăn, thiếu thốn nên các em ngại giao tiếp và tự ti. Chính vì vậy, giáo viên phải thường xuyên quan tâm, chia sẻ và động viên các em cố gắng trong học tập cũng như cuộc sống. Những ngày mùa đông, gió rít từng cơn, học sinh co ro trong chiếc áo mỏng tanh ngồi học. Thương trò, giáo viên lại góp t.iền và kêu gọi các nhà hảo tâm hỗ trợ áo ấm, giày dép cho các em.
“Học sinh nơi đây nhiều em vẫn ăn chưa no, mặc không đủ ấm khi đến trường. Là một người giáo viên mình chỉ biết động viên, san sẻ với các em. Mình hy vọng rằng các em sẽ mặc đủ ấm những ngày giá rét, nắng thì có mũ, mưa có ô. Bên cạnh đó, có đủ cơm ăn để no bụng, từ đó mới có sức học con chữ”, cô Nga bộc bạch.
Sự học bên kia dốc Mù Tảng
Nhiều năm qua, việc dạy và học vùng biên giới xã Lâm Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình luôn gặp nhiều khó khăn bởi địa hình nguy hiểm, đường sá xa xôi.
Dịch bệnh học sinh dừng đến trường, không sóng điện thoại, thầy cô nơi rẻo cao phải vượt đèo, lội suối đưa chữ vào tận bản cho các em.
Bản Bạch Đàn, xã Lâm Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình nằm cách trung tâm xã chừng 5 cây số đường chim bay nhưng con đường vào bản lại quá hiểm trở, việc đi lại cực kỳ gian khó. Mùa mưa lũ, đường vào bản Bạch Đàn ngập ngụa bùn lầy, sạt lở. Không một phương tiện nào có thể đi được trên con đường này ngoài việc đi bộ.
Hơn 4 tháng nay, 2 chị em ruột là Hồ Thị Thanh Huyền, lớp 11 và Hồ Thị Son, lớp 12, cùng học tại trường Phổ thông Dân tộc Nội trú tỉnh Quảng Bình phải dừng việc lên lớp do ảnh hưởng của đại dịch Covid-19. Em Hồ Thị Thanh Huyền cho biết, cả hai chị em phải ra sườn núi tìm chỗ có sóng điện thoại để tham gia học trực tuyến.
"Trong bản của em không có mạng internet nên chúng em ra đây dựng lán để ngồi học hy vọng đuổi kịp theo các bạn. Ở đây thì cũng hứng được sóng, bọn em vẫn cố gắng lên đây để ngồi học", em Huyền nói.
Con đường gập ghềnh hiểm trở dẫn vào bản Bạch Đàn
Bản bạch Đàn có gần 60 hộ thì 70% trong số này đã là hộ nghèo, còn lại là hộ cận nghèo. Người dân trong bản sống dựa vào lúa nước, lúa rẫy, trồng sắn... Nghèo khó nhưng người dân nơi đây luôn quan tâm đến việc học của con cái.
Bà Hồ Thị Lài, mẹ của Hồ Thị Thanh Huyền và Hồ Thị Son đã dùng số t.iền dành dụm từ bán sắn mua cho con mỗi đứa 1 chiếc điện thoại thông minh để học trực tuyến.
Để vào với học sinh, thầy cô giáo phải vượt qua con đường đầy điểm sạt lở
Ông Hoàng Lý, Chủ tịch UBND xã Lâm Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình cho biết, việc học hành của con trẻ còn nhiều trắc trở: "Mùa mưa lũ cũng chỉ có 1 con đường duy nhất, bị sạt lở thì cô lập bản đó, sạt lở tắc đường là chịu. Học sinh trên địa bàn cũng gặp khó khăn, đặc biệt bây giờ là sóng điện thoại và thiết bị học trực tuyến. Thậm chí không có sóng nên mỗi chỉ đạo về phòng, chống thiên tai là không thể liên lạc được, nhiều lúc phải cử người đi bộ vào trong đó để nắm tình hình".
Không sóng điện thoại, không mạng internet, học sinh nhiều bản làng ở xã Lâm Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình không thể học trực tuyến. Để đưa con chữ tới với học sinh, thầy cô giáo nơi đây phải vượt đường hiểm trở, băng rừng, lội suối để vào bản.
Tháng 10, mưa gió bất thường, con đường lởm chởm các điểm sạt lở, lầy lội níu lấy chân người đi. Thầy giáo Nguyễn Văn Hiếu, giáo viên trường Phổ thông dân tộc bán trú Tiểu học và Trung học cơ sở Lâm Thủy cho biết, hầu hết học sinh là con em đồng bào dân tộc thiểu số, sống ở các bản cách xa trường. Chưa thể tựu trường, không thể học trực tuyến, không còn cách nào khác, thầy cô phải mang tài liệu vào cho học sinh tự học.
Học sinh ở bản Bạch Đàn tự học tập ở nhà
Quãng đường dài khoảng 10 cây số nhưng vào mùa mưa, núi lở, mọi người phải đi bộ, vào đến bản cũng mất 2- 3 tiếng đồng hồ. Có khi giáo viên vào bản ở lại cả tháng trời không thể về được điểm trường trung tâm. Theo thầy giáo Nguyễn Văn Hiếu, những lúc vào bản gặp mưa lớn sạt đường, nước suối dâng cao, không có sóng điện thoại liên lạc ra bên ngoài, các thầy, cô giáo ở lại bản và nhận được sự giúp đỡ tận tình của bà con.
"Phương tiện để giúp các em học trực tuyến như máy tính, điện thoại rất ít, mạng internet hầu như là không có. Do đó chúng tôi thực hiện hướng dẫn học sinh tự học bằng cách giáo viên sẽ soạn thảo nội dung cốt lõi, cơ bản nhất sau đó photo ra rồi đi phát cho học sinh, cứ mỗi tuần giáo viên sẽ vào bản phát 2 đợt", thầy Nguyễn Văn Hiếu cho hay.
Phát tài liệu, sách vở cho các em học sinh học tập tại nhà
Ở đây, hầu hết học sinh là con em đồng bào dân tộc thiểu số, nhà ở xa trường học. Các thầy cô phải vượt núi, băng đèo mang tài liệu, sách vở vào cho học sinh tự học.
Em Hồ Thị Dung, học sinh lớp 7, trường Phổ thông dân tộc bán trú Tiểu học và Trung học cơ sở Lâm Thủy ở bản Bạch Đàn cho biết, mỗi lần thầy cô vào đến bản, nhìn chân tay, mặt mũi chỗ nào cũng lấm lem bùn đất, các em thương thầy cô nhiều lắm.
"Khi bão lụt, nhiều lúc thầy cô đi vào bản đón chúng em tới trường. Ở đây không có mạng để chúng em học trực tuyến, thầy cô mang tài liệu, sách vở vào cho chúng em học", em Dung chia sẻ.
Thầy cô giáo đến tận nhà hướng dẫn cho học sinh học tập
Câu chuyện vượt khó để học chữ của các em học sinh ở bản Bạch Đàn, xã Lâm Thủy khiến nhiều người xúc động. Để giúp các em có điều kiện học trực tuyến, tỉnh Quảng Bình đã làm việc với Tập đoàn Viettel chi nhánh Quảng Bình khảo sát vị trí, địa điểm để tiến hành lắp Trạm phát sóng phù hợp, đảm bảo phủ sóng 4G đến tận bản làng xa xôi. Ông Hồ An Phong, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình cho biết, việc phủ sóng cho các bản làng vùng biên giới không chỉ tạo thuận lợi cho công tác giáo dục mà còn đảm bảo thông tin liên lạc cho cứu hộ cứu nạn, quốc phòng an ninh, bảo vệ rừng.
Thầy cô giáo mang sách vở, tài liệu vào bản cho học sinh
Theo ông Hồ An Phong, ngoài việc lắp đặt Trạm phát sóng tại xã Lâm Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh cũng chỉ đạo các đơn vị dành nguồn lực, trang thiết bị hỗ trợ cho các em để học sinh ở các xã biên giới có thể tiếp cận được với việc học trực tuyến trong những ngày giãn cách phòng chống dịch hiện nay.
"Tìm các cách hỗ trợ về đường truyền, thiết bị. Tỉnh đang tiếp nhận những hỗ trợ đó và kêu gọi các doanh nghiệp có hỗ trợ, có sự ủng hộ của xã hội hóa sẽ giúp đỡ rất nhiều trường hợp. Đảm bảo điều kiện để các cháu có thể tiếp cận các phương pháp học online tốt nhất", ông Hồ An Phong bày tỏ.
Câu chuyện lên núi tìm chỗ hứng sóng học trực tuyến của các học sinh vùng biên giới thể hiện tinh thần hiếu học đáng khích lệ. Lãnh đạo các địa phương nên dành sự quan tâm nhiều hơn nữa cho sự nghiệp giáo dục ở vùng cao, hỗ trợ học sinh sớm tiếp cận và ứng dụng công nghệ 4.0 trong việc học tập, góp phần thu hẹp khoảng cách giữa học sinh miền núi với miền xuôi./.
Nỗ lực xóa rào cản học tập cho trẻ mầm non miền núi Quảng Nam Dự án "Giảm thiểu rào cản đối với hoạt động học tập của trẻ mầm non tại các huyện khó khăn và có nhiều dân tộc thiểu số" (BAMI) triển khai tại Quảng Nam từ 2017 đến nay, đã đạt kết quả tích cực, với nhiều sáng kiến hiệu quả. Giáo dục mầm non: Còn nhiều rào cản Theo nhận định từ VVOB...