Nỗi đau của con gái phải ôm bí mật “động trời” của mẹ
Cháu năm nay 17 tuổi, đang là học sinh lớp 11. Cháu từng là đứa trẻ hạnh phúc hoặc ít nhất cháu nghĩ rằng, mình hạnh phúc. Nhưng bây giờ, cháu nhận ra hình như không phải vậy.
Bố cháu là kỹ sư xây dựng, công việc của bố thường xuyên vắng nhà. Ai cũng nói bố không đẹp trai, còn mẹ thì xinh như hoa hậu. Nhưng trong mắt cháu, bố là người đàn ông đẹp trai nhất, chiều chuộng chị em cháu nhất.
Mỗi dịp về nhà, bố thường sẽ dặn chị em cháu ở nhà phải ngoan, chăm chỉ học hành, giúp đỡ mẹ. Bố vắng nhà thường xuyên, việc lớn nhỏ trong nhà đều do mẹ gánh vác.
Hàng xóm nhà cháu có một chú chưa lấy vợ. Chú ấy gọi bố mẹ cháu là anh, chị. Những lúc bố ở nhà, chú thỉnh thoảng sang đánh cờ tướng với bố. Những lúc bố không có nhà, đồ đạc chẳng may hỏng hóc, mẹ vẫn nhờ chú sang xem giúp. Chị em cháu rất quý chú ấy, bởi nghĩ đó là người thân quen.
Một chiều, cháu đi học về, thấy trước cửa nhà có đôi dép đàn ông. Cháu tưởng bố về liền chạy nhanh vào nhà gọi lớn. Cửa phòng ngủ bật mở, chú hàng xóm chạy ra, áo cầm trên tay không mặc, tiếp đó là mẹ cháu đi ra.
Cháu đau lòng vì không còn tin mẹ, cũng không thể yêu mẹ như trước (Ảnh minh họa: iStock).
Lúc đó, cháu không biết phải làm gì. Cháu chưa lớn để hiểu nhiều chuyện nhưng cũng không còn nhỏ để biết rằng, đó là hành động không đúng. Chú ra về, mẹ ngượng ngùng nhìn cháu.
Những ngày sau đó, cháu không trò chuyện với mẹ. Cháu từng bắt gặp mẹ và chú ấy ôm nhau. Nhưng khi đó mẹ giải thích rằng, mẹ bị chóng mặt và chú chỉ đỡ mẹ. Cháu đã tin, nhưng lần này thì không thể tin nữa.
Hôm đó, mẹ ngồi ở giường, vừa khóc, vừa nói cháu còn nhỏ, có những chuyện của người lớn không thể hiểu được. Bố mẹ lấy nhau không bắt nguồn từ tình yêu mà vì một lý do khác. Mẹ nói mẹ hay cảm thấy buồn, cô đơn, nhất là những lúc ốm đau, mệt mỏi.
Video đang HOT
Cháu không hiểu hết những chuyện mẹ nói, nhưng cháu rất buồn và thất vọng. Cháu nhận ra mình không tin mẹ, không yêu mẹ nhiều như trước. Vì mẹ đã làm chuyện xấu, đã lừa dối bố.
Từ hôm bị cháu bắt gặp, chú hàng xóm không còn sang nhà nữa, kể cả khi bố cháu có nhà. Mẹ hứa với cháu sẽ không gặp chú, xin cháu đừng giận mẹ, cũng đừng để bố biết chuyện này.
Những ngày bố về nhà, nhìn dáng bố khắc khổ, làn da sạm đen vì nắng gió, cháu càng giận mẹ nhiều hơn. Bố sống ở công trường vất vả, sương gió, bụi bặm. Mẹ con cháu ở nhà chăn ấm nệm êm. Bố luôn cố gắng làm việc, mong kiếm nhiều tiền để vợ con đầy đủ. Vậy mà mẹ nỡ đối xử như vậy với bố.
Có lần, cháu nói bố hãy ở nhà, đừng đi xa nữa. Bố có thể làm việc khác, không cần quá vất vả, không cần có nhiều tiền. Bố hãy ở gần nhà, bên cạnh mẹ và chị em cháu.
Bố nghe xong xoa đầu cháu cười, nói còn trẻ mà không lo kiếm tiền, sau này về già sẽ khổ. Bố không sợ vất vả, bố chỉ sợ mẹ và các con thiếu thốn. Cháu đã khóc rất to, sẽ không bao giờ bố hiểu vì sao lúc đó cháu lại khóc.
Lâu lắm rồi, cháu không trò chuyện với mẹ ngoài những câu hỏi đáp thông thường. Cháu không kể chuyện bạn bè, học hành, trường lớp cho mẹ nghe như trước. Giữa mẹ và cháu dường như có một khoảng cách vô hình khiến cháu không muốn gần lại.
Hôm qua, sinh nhật mẹ cháu. Mọi năm vào ngày đặc biệt ấy, cháu thường làm thiệp tặng mẹ, nhưng lần này thì không. Vì biết chị em cháu thích ăn bánh gato, mẹ đã tự mua một chiếc để tổ chức sinh nhật mình. Kết quả là cháu không ăn, nhốt mình ở trong phòng.
Mẹ cháu đã ngồi khóc ở phòng khách suốt buổi tối. Mẹ nói có những chuyện, mẹ có nói ra cháu cũng không hiểu được. Mẹ thừa nhận có lỗi với bố nhưng không có lỗi với cháu. Mẹ bảo không làm điều gì sai với cháu để cháu đối xử với mẹ như vậy.
Cháu nghĩ, mẹ đã sai. Cháu từng là đứa trẻ hồn nhiên, vui vẻ. Cháu yêu bố mẹ, yêu gia đình mình. Chính mẹ đã khiến cháu trở thành cô bé có nhiều lo nghĩ như bây giờ. Chuyện xấu mẹ làm, cháu không thể nói với ai. Cháu ôm bí mật của mẹ, cảm thấy chính mình cũng giống mẹ, đang lừa dối bố. Như vậy mà mẹ nói mẹ không làm gì sai với cháu?
Cháu cũng biết buồn, biết thất vọng, biết cô đơn. Nhưng điều đó không có nghĩa là có quyền làm tổn thương người khác. Cháu từng đọc một truyện ngắn, trong đó có câu rằng: “Là trẻ con, đôi khi nên biết tha thứ cho lỗi lầm của người lớn”. Cháu có nên tha thứ cho mẹ không?
Người yêu cũ tìm gặp, đưa ra đề nghị "động trời" khiến tôi bối rối
Số điện thoại gọi đến hiện lên trên màn hình. Tôi bắt máy, đầu dây bên kia vẫn là giọng nói rất quen thuộc, dù đã cách xa nhau hơn 10 năm không gặp.
Tôi và Thúy ngồi đối diện nhau trong quán cà phê chiều khá vắng. Gương mặt Thúy lộ rõ vẻ u buồn. Hơn 10 năm trước, khi Thúy nói lời chia tay để lấy chồng theo sự sắp đặt của bố mẹ, tôi đã gần như cầu xin cô ấy đừng làm như vậy.
Người mà Thúy được chỉ định kết hôn, vừa nhìn thôi đã biết số yểu mệnh, chẳng có tương lai. Cô ấy có thể không lấy tôi, nhưng cô ấy cần được hạnh phúc. Tôi muốn Thúy mạnh mẽ định đoạt cuộc đời mình, nhưng cô ấy không làm được.
Thời điểm đó, giữa tình yêu và tiền, gia đình cô ấy cần tiền hơn. Cô ấy là đứa con có hiếu. Còn bố mẹ cô ấy chắc nghĩ rằng, thà con gái khổ còn hơn mình phải vướng vòng lao lý vì nợ nần.
Tôi chưa bao giờ giận Thúy, ngược lại thương rất nhiều. Thời điểm đó, tôi chỉ là chàng sinh viên mới ra trường, chẳng giúp gì được cho cô ấy. Cả hai đều bất lực, chỉ còn cách tiễn biệt mối tình đầu của mình.
Ads (0:06)
Lời đề nghị của người cũ thực sự khiến tôi "mất ngủ" (Ảnh minh họa: Freepik).
Hai năm trước, tôi cưới vợ. Hiện vợ tôi mang thai con đầu lòng. Cuộc sống tuy không giàu có, nếu biết hài lòng cũng có thể gọi là đủ. Còn Thúy, tuổi 30 đã trở thành góa phụ.
Chồng cô ấy vốn mắc bệnh tim bẩm sinh. Dù biết con trai mình không có tương lai, bố mẹ anh ấy vẫn muốn cưới vợ cho con, hy vọng có thể sinh được người nối dõi. Họ đồng ý xóa món nợ rất lớn cho bố mẹ Thúy, với điều kiện Thúy về nhà họ làm dâu.
Chỉ tiếc "người tính không bằng trời tính", sau 6 năm, con trai họ mất, cháu vẫn không có, lại làm cuộc đời của một người con gái lỡ dở.
Nhìn Thúy của hiện tại, tôi rất buồn. Không còn là cô gái xinh tươi, hồn nhiên, cả gương mặt và giọng nói của Thúy giờ đều nhuốm màu phiền muộn.
Thúy kể sau khi chồng mất, cô vẫn ở với bố mẹ chồng. Ông bà đối với Thúy rất tốt. Họ có mỗi cậu con trai mất rồi, nay coi con dâu như con gái. Họ nói nếu cô gặp người tốt, họ sẵn sàng gả Thúy cho người ta. Họ biết con dâu mình thiệt thòi.
"Em không muốn kết hôn nữa. Em chỉ muốn có một đứa con. Em đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng mới quyết định tìm anh. Anh có thể cho em xin một đứa con không, bằng cách nào cũng được.
Em thề trên tính mạng con em sau này, chuyện chỉ em và anh biết. Em nhất định sẽ không làm bất cứ điều gì ảnh hưởng đến gia đình và cuộc sống của anh", Thúy cúi mặt nói một hơi dài, mãi sau mới dám ngẩng mặt nhìn tôi.
Lời đề nghị của Thúy khiến tôi "đứng hình" mất mấy giây. Thúy tìm gặp tôi để xin một đứa con, việc này nghe có vẻ điên rồ quá. Tôi đã có vợ, lại sắp làm bố, làm sao tôi có thể có con với người khác được.
Thúy bảo rằng, nếu có con bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo thì việc tôi cho cô ấy một đứa con không vi phạm gì về đạo đức. Rất nhiều người họ vẫn đi hiến tinh trùng đấy thôi.
Vì sao cô ấy chọn tôi? Vì theo lời Thúy, dù trên danh nghĩa là con không cha, cô ấy vẫn muốn con mình có nguồn gốc khỏe mạnh và tử tế: "Sau này dù không liên quan, nhưng em sẽ biết rõ bố của con mình là người khỏe mạnh, nhân hậu và tử tế. Điều này rất quan trọng".
Khi nghe tôi từ chối, Thúy khóc. Cô ấy bảo tôi đừng trả lời vội vàng như vậy, có thể suy nghĩ thêm, cô ấy chờ được. Nhưng tôi suy nghĩ kiểu gì cũng không thông.
Tôi rất muốn giúp Thúy, nhưng việc này đúng là quá khó khăn. Vả lại, chẳng có gì là bí mật mãi mãi. Nếu một ngày chẳng may mọi việc vỡ lở, tôi nói sao cho vợ mình tin? Mọi chuyện, nói thì đơn giản nhưng liên quan đến một con người, đâu thể nhẹ nhàng như Thúy nói.
Có thể Thúy chỉ đơn giản cần một đứa con. Sau này, cô ấy cũng sẽ không phiền hà gì đến tôi.
Còn tôi thì sao? Liệu tôi có thể dửng dưng khi biết rõ mình có một đứa con trên đời? Tôi có thể xem như đứa trẻ không liên quan đến mình hay không?
Trước ngày cưới, tôi mới biết được bí mật động trời của chồng sắp cưới Tôi chuẩn bị làm đám cưới vào tháng tới. Thế nhưng, nghe được bí mật của chồng sắp cưới từ người em chồng, tôi bỗng thấy hoang mang và lo lắng vô cùng. Tôi dự định sẽ tổ chức đám cưới trong tháng tới, nhưng lại bất ngờ biết được bí mật động trời của anh từ người em chồng. Chồng sắp cưới...