Vợ chồng không thể tự dưng bắt gặp nhau giữa thế giới hơn 7 tỷ người
Nếu bạn hỏi nhân duyên có thật không, tôi sẽ trả lời một cách chắn chắn rằng “có”. Khi đi ngoài đường, chúng ta vô tình đụng trúng một người, đó cũng gọi là duyên. Nhưng duyên đó chỉ tồn tại ngắn ngủi, lướt qua đời nhau rồi nhẹ nhàng biến mất.
Cha ông ta có câu rằng “tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng”. Chính vì lẽ đó, không có chuyện đơn giản rằng, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau giữa thế giới 7 tỷ người để rồi đến với nhau, sống với nhau trong hết quãng đời còn lại.
Hoặc những mối tình mà bạn đã trải qua thời son trẻ. Mối tình đó có thể kéo dài 2, 3 năm hoặc chỉ vỏn vẹn vài tháng rồi đường ai nấy đi. Đây cũng được gọi là duyên phận. Có lẽ hai người đã quay đầu nhìn nhau vào kiếp trước nên kiếp này ông trời mới cho gặp lại. Nhưng mối nhân duyên chỉ dừng ở đó, không thể tiến xa hơn.
Nhân duyên vợ chồng không phải tự dưng mà có được – Ảnh minh họa: Internet
Còn vợ chồng là vừa duyên vừa nợ. Gặp nhau là duyên, mang nợ mới có thể kết đôi. Thế nên bạn hãy biết trân trọng mối quan hệ này, vì không tự dưng mà gặp được nhau ở cuộc đời này rồi nên duyên vợ chồng.
Mối nhân duyên vợ chồng rất kỳ diệu. Từ hai con người hoàn toàn xa lạ, tìm thấy nhau giữa thế giới đông đúc rồi đem lòng yêu thương và kết đôi. Từ hai tính cách hoàn toàn không có điểm chung mà chấp nhận về sống chung một nhà và dần thay đổi vì nhau.
Video đang HOT
Vợ chồng gặp nhau trên thế giới 7 tỷ người này vừa là duyên vừa là nợ – Ảnh minh họa: Internet
Vợ chồng không giống như những mối quan hệ khác, không đủ hiểu nhau như tri kỷ, không đủ mạnh mẽ, gắn kết như anh em ruột. Đây là thứ duyên rất kỳ lạ, giận không buông, đuổi không đi, chặt không đứt. Dù có cãi nhau long trời lở đất, tối đến cũng ngủ chung một giường, ăn chung một mâm và sống chung một mái nhà.
Bạn hãy trân quý người bạn đời của mình nhiều hơn – Ảnh minh họa: Internet
Anh chị em, ba mẹ ruột thịt có thể một thời gian không gặp gỡ, nhưng chỉ dừng ở chữ “nhớ”. Còn vợ chồng thì lại vượt qua giới hạn nhớ nhung. Đó là một cảm giác rất bứt rứt, chỉ muốn chạy ngay về nhà để nhìn thấy mặt người kia, chỉ muốn ôm người đó vào lòng.
Anh tìm thấy em, em tìm thấy anh giữa thế giới đông đúc 7 tỷ người là một điều vô cùng may mắn. Vì vậy bạn hãy biết trân trọng mối quan hệ này nhiều hơn. Khi đã quyết định về chung một nhà, hãy sống có trách nhiệm, đừng làm cho bạn đời của mình phải tổn thương.
Hãy cùng nắm tay nhau đi đến cuối con đường – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông đừng làm vợ khóc, đàn bà đừng làm chồng cảm thấy áp lực. Vì cuộc sống hôn nhân có vô vàn những sóng gió không thể lường trước được và không phải lúc nào cũng ấm êm, hạnh phúc. Thế nên hãy sống vì nhau một chút, dẹp bỏ cái tôi để biết tôn trọng đối phương nhiều hơn.
Đã gọi nhau hai tiếng vợ chồng thì hãy gọi cho thật tâm. Hãy cùng nhau hạnh phúc, chứ đừng tự tìm hạnh phúc riêng. Những ai đang, đã và sắp bước vào hôn nhân, hãy nhẹ nhàng buông bỏ những oán hận, thị phi để cùng người bạn đời của mình sống một cuộc đời trọn vẹn.
Đã là vợ chồng thì đừng phản bội, dối lừa nhau – Ảnh minh họa: Internet
Tôn trọng hạnh phúc của nhau chính là tôn trọng người bạn đời và đó cũng chính là trân trọng mối nhân duyên t.iền định. Hãy cùng trao nhau lời hứa trọn đời không rời bỏ, trọng đời cố gắng dù cuộc sống có ra sao, vất vả có chồng chất đến thế nào.
Theo phunuvagiadinh.vn
Hạnh phúc khi nhìn cậu từ phía sau
Đã có lúc tớ thầm tự nhủ tớ phải can đảm thổ lộ tình cảm của mình dành cho cậu, dù cho cậu có từ chối tình cảm đó đi chăng nữa tớ cũng phải nói ra lòng mình, vì biết đâu cậu cũng thích tớ.
Tớ vốn là một cô bé sống nội tâm, hay che giấu cảm xúc của mình. Có lẽ vì thế mà mấy năm trời học chung, bạn bè vốn chẳng có ai mảy may biết được "tớ thích cậu". Tớ còn nhớ ngày đầu tiên đến lớp, tớ đã từng rất khó ưa với khuôn mặt kì cục của cậu. Thật ra tớ cũng chẳng biết nó kì cục thế nào, chỉ là hồi đó chẳng ưa nổi. Sau này học chung, có nhiều cơ hội tiếp xúc, hiểu hơn về cậu, tớ thích cậu lúc nào chẳng hay.
Ảnh minh họa phim Thơ Ngây.
Trong mắt tớ, cậu là một tên con trai khá trẻ con, bày lắm trò và cũng thật hài hước. Nói thật lòng thì cậu chẳng có tí ti gì gọi là đẹp trai cả, thế nhưng tớ chẳng biết tại sao cậu lại "đào hoa" đến vậy. Mấy năm trôi qua, tớ vẫn luôn lặng lẽ nhìn cậu cùng những mối tình chợt đến chợt đi. Mấy năm ấy, cậu trải qua những cuộc tình, quen biết vài ba cô gái, còn tớ vẫn chỉ một mình. Đôi lúc tớ tự ti vì bản thân mình không mấy nổi bật, luôn trầm lặng và tự trốn trong thế giới do chính mình tạo ra. Đôi lúc tớ tự trách mình tại sao lại có thể đứng nhìn cậu xem tình cảm như một trò đùa như vậy. Nhưng tớ thật sự ghen tị với những cô gái xung quanh cậu vì họ thật sự xinh đẹp và tài năng. Còn tớ thì sao? Có lần tớ cũng từng tự ảo tưởng khi cậu dành cho tớ những câu chào hỏi bâng quơ hay vài ba lần níu áo, chạm vai. Đã có lúc tớ thầm nghĩ có chăng cậu cũng thích tớ dù chỉ một tí ti thôi. Nhưng rồi chẳng bao lâu sau, tớ lại thấy cậu đang quen với một cô bạn gái mới. Thế là niềm hy vọng chợt lóe lên lại vội vàng vụt tắt...
Ảnh minh họa phim Thơ Ngây.
Đã có lúc tớ thầm tự nhủ tớ phải can đảm thổ lộ tình cảm của mình dành cho cậu, dù cho cậu có từ chối tình cảm đó đi chăng nữa tớ cũng phải nói ra lòng mình, vì biết đâu cậu cũng thích tớ. Nhưng cái ngại ngùng của con gái làm tớ đắn đo. Rồi đến một ngày tớ quyết định sẽ thổ lộ tình cảm đơn phương giấu kín trong lòng với cậu, đó là ngày 1/4. Tớ đã nghĩ kĩ rồi, giả sử có bị cậu từ chối đi chăng nữa, tớ vẫn còn đường lui, vẫn còn giữ được chút mặt mũi của mình. Dẫu sao một cô bé 17 t.uổi thì vẫn mơ mộng và ngại ngùng như thế. Ngày đó tớ bật Facebook lên liên tục, mở hộp thoại tin nhắn với cậu. Cái tên cậu hiện lên ở góc trên bên trái thật thân thương biết bao. Thế nhưng tớ viết bao nhiêu dòng rồi lại xóa, rồi lại viết, rồi lại xóa... Cuối cùng tớ thoát ra mà vẫn chưa kịp gửi lời nào cho cậu. Có lẽ thời điểm đó, tình cảm của tớ dành cho cậu chưa đủ lớn và có lẽ tớ chưa đủ cam đảm để đối diện với câu trả lời: "Mình chỉ xem cậu là bạn" của cậu.
Ảnh minh họa phim Thơ Ngây.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà tớ đã là cô sinh viên năm cuối. Nhớ lại quãng thời gian đã qua, tớ nhận ra mình đã từng trẻ con đến thế nhưng tớ cũng thầm mỉm cười vì những tình cảm thơ ngây ngày ấy. Đôi lúc tớ vẫn vào Facebook của cậu để nhìn thật kĩ từng đường nét trên khuôn mặt mà tớ đã từng cảm thấy khó ưa đến vậy. Bây giờ cậu chỉ một mình, tớ cũng vậy nhưng giờ đây tớ chỉ xem cậu như một người bạn đặc biệt của tớ và tớ cảm thấy hài lòng khi nhìn cậu từ phía sau.
Theo hoahoctro.vn
Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình Những ngày t.uổi trẻ ai mà chẳng mong cho riêng mình một hạnh phúc, nói gì thì nói cũng mong bản thân được yêu thương. Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình. Duyên phận vốn biết là điều không nên cưỡng cầu, nhưng muốn cưỡng cầu một chút để đừng cô đơn nữa! *** "Bao giờ em mới chịu...