Mỗi sáng, nhìn thấy anh chồng là tôi lại tức tối
Anh chồng cứ canh tầm 10 giờ là lại ra hàng của tôi để xin đồ về nấu ăn.
Ảnh minh họa
Sau khi nghỉ làm công nhân ở khu công nghiệp, tôi đã chuyển sang buôn bán. Vì không có số vốn lớn nên tôi bắt đầu bằng việc bán rau, thịt, cá- những thực phẩm cần thiết trong bữa cơm của mỗi gia đình. Vì nhiệt tình, lại vui vẻ, trung thực nên sau một năm buôn bán, tôi cũng có lượng khách đông và nguồn thu nhập ổn. Tuy không đến mức giàu sang nhanh chóng nhưng cũng đảm bảo cuộc sống gia đình và không để con cái, bố mẹ chồng phải thiếu thốn thứ gì.
Lại nói về anh chồng của tôi. Anh ấy sống một mình ngay cạnh nhà tôi. Căn nhà của anh ấy ở cũng do t.iền của bố mẹ chồng bỏ ra xây dựng bởi anh ấy không có t.iền tiết kiệm hay một khoản thu nhập cố định nào.
Trước đây, anh ấy làm thợ mộc nhưng do trong quá trình làm có nhiều sai sót nên xưởng không thuê nữa. Từ đó đến nay cũng tròn 2 năm, anh chồng chỉ ở nhà, ai gọi gì thì đi làm, không thì lại tụ tập với những người đàn ông vô công rỗi nghề trong xóm. Bố mẹ chồng tôi rầu người lo cho con trai cả mà không biết phải khuyên bảo thế nào.
Một năm nay, từ ngày tôi buôn bán trước cổng nhà thì anh chồng càng siêng sang xin thịt cá hơn. Ban đầu, anh ấy có gửi t.iền nhưng là anh em trong nhà, chẳng lẽ tôi lại lấy t.iền của anh ấy. Sau đó, anh chồng cứ canh tầm 10 giờ lại sang nhà tôi, xem có thực phẩm nào còn thì xin về nấu ăn.
Không phải tôi khó tính hay keo kiệt gì nhưng có những hôm, cá thịt còn lại đều thuộc loại đắt t.iền (nên mới bán chậm) thì anh chồng vẫn xin. Anh ấy còn nói phần cá thịt này nếu không cho anh ấy thì cũng vứt đi chứ bán cho ai nữa? Nói rồi lại tự tiện lấy đi mà không chờ tôi đồng ý. Thậm chí, anh chồng còn xin tôm, mực về để nhậu nhẹt.
Vì anh chồng mà t.iền lãi bán được cũng giảm đi rất nhiều. Tôi than thở với chồng, anh lại bảo tôi đừng tính toán với người nhà, nhất là khi anh chồng lại đang thất nghiệp, giúp được gì thì giúp.
Video đang HOT
Nếu anh chồng sống biết điều hơn, xin xỏ cũng nhẹ nhàng và tinh tế hơn thì tôi đã không tức tối. Đằng này ngày nào cũng sang xin hết món này đến thứ kia thì sao tôi chịu nổi. Tôi phải làm sao để chấm dứt tình trạng này đây?
Lời đáp ngắn gọn của anh chồng khiến cô vợ thích cãi vã bừng tỉnh
Lảng tránh những bất đồng hay lao vào tranh luận để phân bua đúng - sai đều không phải cách đúng để giữ lửa hạnh phúc.
Một mối quan hệ không tồn tại những bất đồng là một mối quan hệ không có tiềm năng phát triển, dù đó có là tình yêu hay hôn nhân đi chăng nữa. Bất đồng có thể tạo ra những cuộc cãi vã long trời lở đất khiến đôi lứa đường chia đôi ngả, nhưng cũng có thể là sợi dây gắn kết yêu thương, là đòn bẩy hạnh phúc.
Đương nhiên, kết cục ra sao đều phụ thuộc vào cách mỗi người đối mặt với những bất đồng trong mối quan hệ của mình.
Ôm mộng về một tình yêu hoàn hảo, đôi ta là mảnh ghép cuối cùng, vừa khít trong cuộc đời của nhau nhưng kết cục của 3 cuộc tình mà Trang từng có toàn là những nỗi ê chề. Nếu không phải là hai người hét vào mặt nhau bằng những từ tục tĩu, thì cũng là anh mặc cô ngồi khóc tức tưởi và "một đi không trở lại".
Nguyên nhân của lần cơn giận tràn ra không kiểm soát cũng chẳng có gì mới ngoài những bất đồng nhỏ nhặt, ví như việc anh thích chơi game còn cô chẳng kiên nhẫn nổi 30 phút để anh xong ván mà cứ càu nhàu gắt gỏng.
Hai người yêu nhau mà cứ như nước với lửa. Tái hồi cảnh cãi vã - chia tay rồi quay lại được dăm bảy lần, rồi thì cũng đường ai nấy đi thật.
Quá tam ba bận, Trang sợ yêu, nghĩ rằng mình nên ở vậy đến cuối đời cho nhàn thân. Nhưng người đời vốn có câu "theo tình tình chạy, chạy tình tình theo". Vào lúc mọi mộng tưởng về tình yêu chẳng còn nữa, Trang lại gặp được "chân ái" cuộc đời.
Đó là người đàn ông hơn cô đúng tròn 1 giáp. Trang cũng lấn cấn không ít trước khi nhận lời tỏ tình, vì khoảng cách t.uổi tác. Nhưng khi nhìn lại những mối tình trước đây với những thanh niên trạc t.uổi mình, cô có thêm động lực để yêu thêm lần nữa dù cũng chẳng tự tin rằng cuộc tình này rồi sẽ về đâu.
Ấy vậy mà hai người lại về chung một nhà sau gần 2 năm hẹn hò. Điều "kỳ diệu" chính là kể từ lúc yêu đương cho tới khi hôn nhân đã bước sang năm thứ 5, hai người chẳng có trận cãi vã nào long trời lở đất như trải nghiệm của Trang với những người tình trước đây.
Thời gian đầu yêu đương, Trang vẫn không bỏ được cái thói "nổi điên lên" vì những chuyện vặt vãnh. Nhưng Dũng - "chân ái" của đời cô thì khác. Thay vì thêm dầu vào lửa bằng những lời giải thích vô nghĩa hay những câu đáp trả đầy tính hơn thua khi cô đang tức giận, anh luôn chỉ nói: " Giờ anh không muốn tranh luận gì cả. Em bình tĩnh đi đã rồi mình nói chuyện tiếp".
Đương nhiên, cách phản ứng của anh càng làm lửa giận trong Trang bùng lên giữ dội. Nhưng trời không chịu đất thì đất phải chịu trời, đơn phương giận hờn được đôi ba ngày mà anh chẳng ỏ ê, Trang đành xuống nước. Lần đầu tiên trong đời cô chịu nhận mình sai và vô lý trong mối quan hệ.
Mãi cho đến khi Trang chủ động xin lỗi, Dũng mới qua gặp cô và nói rằng anh không ngại việc tranh luận nhưng mình lớn rồi, đừng làm trò hờn dỗi trẻ con.
"Cãi nhau khi tức giận cũng chẳng giúp hai người hiểu nhau hơn, vậy thì cãi nhau để làm gì?".
Câu hỏi này của Dũng thực chẳng khác nào một cú tát vào não, khiến Trang bừng tỉnh.
Trong những cuộc tình trước đây, cả Trang và những người yêu cũ đều là những kẻ hiếu thắng. Không ai chịu xuống nước, không ai chịu nhận cái sai về mình ngay cả khi mình sai thật đi chăng nữa. Kết cục, phần thắng thuộc về ai thì chẳng biết, chỉ biết mối tình không thể bền.
Kể từ cuộc nói chuyện đó với Dũng, dù cơn giận vẫn thi thoảng trồi lên trong lòng nhưng Trang đã biết gồng mình lên một chút để giữ mình lại trước khi buông lời mạt sát, làm tổn thương đối phương. Sau vài lần gắng gượng để bình tĩnh, Trang nhận ra chuyện cũng không có gì to tát, chỉ là cô luôn quá dễ nổi nóng.
Dập được cơn giận trong lòng để ngồi xuống nói chuyện với nhau một cách nhẹ nhàng, rằng hành động này của anh khiến em không vui, hoặc lời anh nói làm em chạnh lòng. Cứ thế, họ hiểu nhau hơn mà chẳng cần cãi vã. Đến giờ, hai người cũng sắp chào đón đứa con thứ hai rồi. Hôn nhân êm ấm như hiện tại từng là điều Trang nghĩ mình chẳng có khả năng đạt được.
Trang đã quá may mắn khi gặp được một người đàn ông trưởng thành hơn cô, có đủ nhẫn nại để đợi cô rũ bỏ hình hài một đ.ứa t.rẻ con thích hờn dỗi, thích làm mình làm mẩy trong tình yêu.
Nhưng không phải ai cũng may mắn được như thế. Đôi khi, bạn sẽ phải tự ngộ ra rằng đã đến lúc mình cần lớn, cần học cách kiểm soát cơn giận nếu muốn có một tình yêu dài lâu và xa hơn là một cuộc hôn nhân bền vững.
Còn chưa học được bài học đó, có lẽ tình cảm vẫn chỉ là câu chuyện một sớm một chiều - điều không ai mong muốn, nhất là trong hôn nhân.
Cãi vã không phải là xấu, cũng chẳng phải điều mà hai cá thể hoàn toàn khác biệt có thể né tránh khi quyết định đồng hành cùng nhau. Cục tức ghim mãi trong lòng, không được tỏ bày lắng nghe cũng có thể sẽ trở thành giọt nước tràn ly khiến mọi nỗ lực trong mối quan hệ trở nên vô nghĩa.
Khi đã biết tự hỏi "Mình cãi nhau để làm gì? Hơn thua có giúp tình cảm bền vững hơn không?", chắc chắn mỗi người sẽ tìm được một hoặc nhiều cách khác nhau để hóa giải những bất đồng, để cãi vã mà không làm cuộc tình chia đôi ngả, giống như Trang và "chân ái" của đời cô vậy.
Định sinh 2 con liên tiếp nhưng lời góp ý của chị dâu làm tôi rối trí Từ trước đến nay, tôi chỉ có suy nghĩ sinh 2 con cho xong nhiệm vụ mà không để ý đến hậu quả của việc sinh con quá dày. Trở về nhà, lời nói của chị dâu làm tôi nghĩ rất nhiều. Ảnh minh họa Chủ nhật vừa rồi chồng về quê nội, ở nhà có 2 mẹ con, buồn quá, tôi mua...