Hãy xem như một giấc mơ
Giữa chốn Sài Gòn ồn ào và náo nhiệt này, anh cảm thấy mình nhỏ bé và cần phải trao dồi nhiều cái mới, cái hay, cái đẹp. Anh vốn là người lạc quan và yêu đời, không khi nào anh mất đi niềm tin ở bản thân, vậy mà giờ đây đôi lúc lòng anh đôi chút lung lay, xao động.
Có lẽ, đêm là khoảng thời gian tuyệt vời nhất đối với anh để trải lòng suy nghĩ, biết lắng nghe bất cứ tâm sự của ai trong im lặng, đêm cũng là lúc anh nhớ em nhiều nhất, hình bóng của em từ khi nào đã in sâu trong trái tim của anh, không thể biến mất và dường như nó đã trói chặt trái tim anh mất rồi. Niềm hạnh phúc đối với anh là được gặp em và tâm sự cùng em, được nghe em nói và cười trong niềm hạnh phúc.
Quen em cũng gần mấy tháng rồi em nhỉ, lần đầu tiên gặp em, anh đã có ấn tượng về em rất nhiều. Kể từ đó ngày nào anh cũng mong được gặp em và tâm sự cùng em những câu chuyện về học hành, công việc, cuộc sống hàng ngày… Anh thấy hai đứa nói chuyện rất vui vi có lẽ cả hai đều vui tính phải không em, sau những cuộc chuyện trò làm anh nhớ về em nhiều hơn, thế còn em, trong trái tim em chắc có lẽ không có một chút gì về hình bóng của anh phải không?
Lúc rảnh anh liền nhắn tin cho em, một lần anh nhắn tin bày tỏ tình cảm của anh dành cho em nhưng em lại từ chối rằng giờ em chỉ lo học hành và chuẩn bị cho công việc, còn chuyện tình cảm em không quan tâm trong lúc này. Em biết không, lúc đó anh buồn lắm nhưng khi đó anh hiểu lòng em đang nghĩ gì, lúc đó anh biết minh đã yêu đơn phương, nhưng cuộc sống mà em, những cái gì không thuộc về mình sẽ không thuộc về mình phải không em. Nhiều đêm anh không ngủ được, cứ suy nghĩ hoài, anh muốn kéo ra khỏi đầu nhưng không được, anh buồn nhưng anh sẽ không bao giờ hờn trách em bất cứ điều gì mà cảm ơn em đã nói thật lòng mình cho anh nghe. Tuy em không phải là mối tình đầu của anh nhưng tim anh luôn nhớ về em và tình cảm mà anh dành cho em không hề giống như tình cảm mà anh dành cho người con gái trước kia. Nói gì em nhỉ, mà thôi đôi khi không nói sẽ hay hơn.
Có lẽ giờ anh phải làm quen với cuộc sống thực tế hơn để ít suy nghĩ về em, anh phải quên đi những lời yêu mà anh đã dành cho em, anh sẽ nhớ mãi những khoảng khắc bình yên khi anh và em ngồi tâm sự cùng nhau vào những buổi chiều tan làm việc, những khi em ngồi kể cho anh nghe những câu chuyện, nhũng bào hát mà em yêu thích …
Giờ anh ngồi viết những dòng tâm sự này cũng thấy lòng mình vơi đi chút nào đó nhưng có lẽ anh sẽ không bao giò quên hình bóng em, anh vẫn luôn chờ đợi em. Anh chúc em luôn thành công trong cuộc sống và trong tình yêu của mình. Có tâm sự gì vui buồn gì thì tâm sự cùng anh nhé. Dù làm gì em cũng cố gắng hết mình nha, khi đó em sẽ thấy vui đấy “đừng ước mơ quá nhiều sẽ khó nắm bắt được ước mơ”. Anh cũng sẽ như thế và anh sẽ dõi theo từng bước chân em bước. Chúc em luôn hạnh phúc với những gì mình đang có và hy vọng những điều tốt đẹp trong tương lai. Anh sẽ nhớ mãi hình bóng của em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạnh phúc pha lê
"Hạnh phúc là hạt pha lê nhỏ bé, đỡ nó bằng hai tay, nó sẽ mãi trong tay bạn. Nếu không, bạn sẽ mãi mất nó". Giờ đây mình thấy câu nói này thật đúng. Mình không thể ngờ có ngày một người kiêu căng, cao ngạo như mình lại phải cúi đầu chấp nhận sự thật mình vẫn chỉ là người yếu đuối trong tình yêu. Tất cả đều là vì anh...
Anh là một người rất tốt. Anh đã yêu mình, một tình yêu trước giờ mình chưa bao giờ có được. Bỏ qua quá khứ, bất chấp mình có bao nhiêu tật xấu, anh vẫn luôn yêu mình cuồng nhiệt. Anh càng yêu mình nhiều bao nhiêu, mình càng quá đáng với anh bấy nhiêu. Anh càng chiều, càng lo lắng cho mình bao nhiêu, mình càng bắt nạt, càng làm mình làm mẩy với anh bấy nhiêu. Mình cứ tưởng rằng anh sẽ không bao giờ xa mình được nhưng sự thực thì ngược lại. Mình mới là người không thể xa được con người đó. Khuôn mặt, ánh mắt, giọng nói đã làm mình khóc rất nhiều. Cuộc sống không phải màu hồng, ai cũng nói như vậy. Cuộc sống của mình và anh cũng gặp muôn vàn khó khăn. Nếu như mình biết trân trọng những gì đang có và thỏa mãn với hiện tại, có lẽ cuộc sống sẽ luôn là màu hồng, ít nhất là màu hồng trong tình yêu của hai đứa.
Anh là người vô tâm, ít thể hiện lãng mạn. Trong khi, mình là người đa sầu đa cảm hay lo hay nghĩ, thích lãng mạn, mới mẻ. Mình luôn muốn anh làm theo ý mình, có thể đúng cũng có thể sai. Mình cũng không biết nữa. Mình thật ích kỷ. Chỉ muốn anh vào thế giới của mình mà chưa một lần bước vào thế giới của anh. Mình luôn căn vặn, chỉ trích mỗi khi anh mắc sai lầm, trong khi mình làm sai thì anh chỉ nhẹ nhàng khiển trách. Mình muốn anh thể hiện khi về nhà mình, còn về nhà anh, mình lại chẳng làm gì để anh "mát mặt" với mọi người. Mình muốn anh về quê cùng mình trong khi mỗi lần anh bảo mình về quê anh, mình lại cằn nhằn không dứt. Mình muốn anh phải nấu cơm, rửa bát, giặt giũ... làm tất cả những công việc mà đó là trách nhiệm, niềm vui, hạnh phúc của mình. Mình thật quá đáng! Mình suốt ngày chê anh và mọi người ở nhà anh nhưng ở nhà mình cũng đâu có hạnh phúc gì. Không hiểu nếu anh biết mọi chuyện, mình sẽ xấu hổ thế nào. Rồi đến lúc anh đã không thể chịu được con người như mình. Hai đứa thường xuyên tranh luận, cãi vã, xúc phạm thậm chí anh đã đ.ánh mình. Có thể nói nó giống như nước tràn ly. Anh đã sai, mình cũng sai. Không có ai đúng cả.
Mình ước được quay trở lại khoảng thời gian trước kia. Mình sẽ là mình, anh sẽ là anh. Mình sẽ có tất cả tình yêu của anh, chân thành, trọn vẹn, khao khát và cháy bỏng. Mình sẽ bình tĩnh và cư xử đúng mực thay vì chỉ trích đến nỗi anh không chịu nổi. Mình vẫn sẽ ghen nhưng chỉ đủ để là gia vị của tình yêu. Mình vẫn sẽ bắt nạt anh nhưng sẽ là vừa đủ để anh thấy mình thật trẻ con, để anh thấy mình thật đáng yêu. Mình vẫn sẽ bảo anh giúp đỡ mình những công việc gia đình nhưng sẽ vừa đủ để anh biết chia sẻ với mình. Mình sẽ không còn khó chịu khi anh đòi đi với bạn bè, đòi về mấy trăm cây chỉ để ăn cưới đứa bạn thân... thay vào đó mình sẽ yêu cầu anh cho mình đi cùng. Mình sẽ không yêu cầu anh làm theo ý kiến của mình mà sẽ nói "ý kiến của em là gì, anh hãy cân nhắc". Nếu lâu lâu không thấy anh về quê, thay vì để anh rủ mình cùng về quê, mình sẽ chủ động rủ anh cùng về thăm gia đình, chắc anh sẽ thích lắm.Về nhà anh, mình sẽ ra đồng, mình sẽ đi làm cỏ, tát nước... bất cứ công việc gì, mình cũng cùng mọi người làm để anh thấy hạnh phúc vì mình là người đảm đang thế nào. Chỉ cần nghĩ đến đây thôi, nước mắt mình đã không thể cầm được. Nếu mình có thể làm được những điều này thì mình không là mình nữa. Mình có thể là người khác vì anh sao?
Mình phải cố gắng hoàn thiện mình hơn. Anh yêu con người mình nhưng không có nghĩa mình không cố gắng để mình tốt hơn, hoàn hảo hơn, đảm đang hơn. Rồi anh sẽ nhận ra điều đó và sẽ lại yêu mình cuồng nhiệt hơn cả khi trước. Mình cần thời gian, mình cần anh. Yêu anh rất nhiều
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chờ em trong vô vọng Em à ! Giờ này anh lại nhớ em, người con gái đối với anh quan trọng hơn bất cứ thứ gì trên cõi đời này. Lần đầu gặp em anh đã biết em chính là người anh cần, có thể cùng anh chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống.Lúc mới bắt đầu chinh phục em, mọi thứ đến với anh như...