Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên

Theo dõi VGT trên

Không phải là đi bao xa và trải qua những sóng gió nào để tìm thấy bình yên. Đôi khi chỉ cần nắm tay người mình yêu, trao nhau những ánh mắt ấm áp, khi ấy bình yên sẽ dẫn lối cho chúng ta vượt qua những ngày dài mệt mỏi.

Truyện ngắn: Bình yên tìm về (Nguyễn Văn Lập)

Sài Gòn, giữa mùa hạ…

Tôi thích những cơn mưa bất chợt của nơi đây, chợt đến và chợt đi như những kỷ niệm của thời thanh xuân đầy ngây dại. Những phút rảnh rỗi, từ tầng sáu của văn phòng, tôi thường đưa tay chạm khẽ tới từng giọt mưa. Chẳng biết, cũng chẳng thể nhớ tại sao cứ mỗi lần đưa tay hứng những giọt mưa, trong tôi lại bồi hồi và da diết lạc vào khoảng không của mảng ký ức.

Chắc chắn, tôi chẳng còn nhớ được điều gì rõ ràng. Sau những năm tháng sống tại Sài Gòn, tôi đã quen với suy nghĩ, chỉ còn công việc trong cuộc sống, ngoài ra không còn điều gì khác tồn tại. Chẳng còn thú vui nào hay hơn là ngồi uống café, thả mình trong khúc nhạc du dương và chìm đắm trong những cuốn sách.

Hai mươi tám t.uổi, không còn những cảm xúc chới với khi nghĩ đến tình yêu. Trái tim cũng chẳng có những nhịp đ.ập chênh vênh theo cảm xúc. Xung quanh bạn bè đã ấm êm bên gia đình nhỏ, không còn những xô bồ, ồn ã, vội vàng bên những quán nhậu. Bà con , người thân sẽ quan tâm hàng đầu tới việc khi nào kết hôn hơn là việc hỏi han về công việc. Họ sẽ không thể nào hiểu, cũng chẳng muốn hiểu lý do tại sao chưa có người yêu và chưa kết hôn. Điều quan tâm hàng đầu của họ là đặt những câu hỏi, cũng có khi chẳng cần đợi những câu trả lời.

Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên - Hình 1

Chủ nhật, ngày hiếm hoi để không phải nghĩ tới những deadline, tăng ca, để có thể thảnh thơi ngồi uống ly café. Tôi thích ngồi đây, thả lỏng cơ thể, chẳng phải vất vả suy nghĩ tới bất kỳ chuyện gì sẽ xảy đến trong đời. Cứ vậy, yên bình trong sự cô đơn.

Trời bỗng mưa, cơn mưa kéo đến bất chợt phá tan những suy nghĩ. Tôi bước ra cửa quán, đưa tay hứng những giọt mưa và như bao lần tôi tự hỏi lòng mình, có điều gì chưa thể quên? Đôi mắt của tôi cứ thế thẫn thờ nhìn cả con phố, cho đến khi bắt gặp một cô gái đang nép mình trong chiếc dù.

Cô ấy là ai? Tôi tự hỏi mình đến ba lần câu hỏi ấy. Mồ hôi trên khuôn mặt tôi ướt đẫm, đôi chân nặng như đeo chì, đôi tay đang run run cố bám víu lấy bức tường. Tôi cứ đứng đấy, cảm giác như toàn bộ thời gian của những chiếc đồng hồ trong quán đang dừng lại. Cho đến khi cô ấy bước lên xe taxi mới đến, tôi mới chợt bừng tỉnh và lao nhanh giữa cơn mưa.

Đôi tay của tôi cố đưa lên để vẫy gọi, nhưng càng làm vậy, chiếc taxi càng lao nhanh hơn trong sự bất lực. Tôi thả mình giữa cơn mưa mặc kệ những tiếng mưa, những âm thanh từ xa xưa vọng lại giày xéo, ghì chặt lấy nỗi nhớ mãi xa xôi.

Cô ấy đã rời xa, một lần nữa rời xa mãi mãi… Tôi thấy nhớ cô ấy đến da diết và vô bờ bến. Cô ấy đã mang hết theo những tin yêu cả một đời còn sót lại, tan biến. Những năm tháng t.uổi thanh xuân nhức nhối cứ thế giày vò, trào về ngay lúc này, khiến tôi nhớ được những gì đã xảy ra.

Cô ấy là một câu chuyện dài….
***
Nghệ An, cuối mùa thu

Tiếng đoàn tàu nghiến chặt đường ray cùng với tiếng còi inh ỏi kéo dài, khiến tôi không thể ngủ được. Bên cạnh, có lẽ Nhi cũng chưa ngủ, tôi đoán vậy bởi cô ấy đã trùm chăn kín. Tất cả mọi người trên toa ghế mềm đã chìm vào giấc ngủ, không còn thấy ánh sáng của bất kỳ chiếc điện thoại nào.

Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên - Hình 2

“Em còn thức không?” Tôi khẽ lay cô ấy dậy.

Im lặng.

Nhi vẫn đang giận tôi. Chắc chắn chẳng có cô gái nào lại có thể không giận trong tình huống ấy. Tôi mải miết cười đùa với bạn bè quên đi rằng cô ấy đã đứng đợi tôi giữa cơn mưa lạnh buốt. Bỏ mặc cô ấy đang lo lắng cho tôi với cái bụng đói meo.

“Em đã ăn gói xôi anh mua chưa?” Tôi kéo chiếc chăn đang trùm kín khuôn mặt của cô ấy.

Cảm giác hối lỗi trong tôi dâng trào, khi bắt gặp ánh mắt đang rưng rưng đỏ hoe của Nhi.

“Anh biết em lo lắng cho anh thế nào không? Tối hôm qua em mất ngủ vì không biết anh có gặp chuyện gì không, mà điện thoại hết pin, không thể liên lạc được.”

Tôi không dám nói thêm một lời biện minh nào cho bản thân.

“Anh biết em sợ mưa, mà vẫn cứ ham vui bên bạn bè… Anh biết rồi đấy, mẹ em đã bỏ em lại giữa cơn mưa. Cũng may có bố mẹ nuôi nhặt về, nếu không em đã chẳng còn tồn tại trong cuộc sống này. Từ đấy, em sợ những cơn mưa.”

Tôi nắm tay cô ấy và nói lời xin lỗi.

“Cũng may, anh còn nhớ em chưa ăn tối… Nhìn anh khi hớt hải chạy đi mua xôi cho em, thấy anh còn nhớ tới em, còn quan tâm… Nên em tha lỗi đấy.”

Cô ấy ngả người dựa vào bờ vai của tôi. Giây phút ấy, tôi tự hứa với mình, sẽ không bao giờ để cô ấy lo lắng về tôi nữa.

Bên ngoài, sương đêm đang dần phủ kín tấm kính của toa tàu. Tôi khẽ kéo chiếc chăn của mình, phủ thêm cho cô ấy. Đôi tay tôi nắm chặt, cố gắng truyền những hơi ấm cho cô gái bé nhỏ của cuộc đời tôi. Khoảnh khắc nhìn cô ấy chìm vào giấc ngủ, bình yên đến lạ thường.

Khi ấy, tôi ước đoàn tàu cứ chạy mãi.

Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên - Hình 3

Hà Nội, giữa mùa đông

Giá lạnh khiến những đôi tình nhân luôn nghĩ đến nhau, để thấy những ấm áp đang dâng trào. Tôi nghĩ đến Nhi, có lẽ mùa đông sẽ gây rắc rối cho cô ấy bởi căn bệnh suyễn.

Reng…Reng…Reng.

Tiếng điện thoại rung lên, Nhi đang gọi. Tôi vội vàng bật dậy, tìm ngay điện thoại và nhấn nút nghe.

“A lô…”

“Em đây… Em đang dưới cổng, anh xuống mở cửa cho em nhé.”…

“Tặng anh nè”. Cô ấy đưa cho tôi chiếc khăn quàng.

“Em phải về đây… Mẹ em vừa gọi em rồi.”

Tôi khẽ kéo cô ấy lại và trao nụ hôn vội vàng.

Tôi không phải người Hà Nội. Tôi chỉ ghé qua nơi này những tháng năm sinh viên, nhưng tôi yêu nơi này. Có lẽ bởi người tôi yêu ở đó và cũng có thể bởi tôi yêu những đêm buông dài trên những con phố, những hàng cây sà cừ rợp bóng mát. Và sau khi được nghe bài hát Thu cuối, tôi đã khám phá thêm được nhiều điều thú vị về Hà Nội hơn.

Nhi là cô gái Hà nội, cô ấy đã tìm thấy cha mẹ của mình, ở ngoại thành thủ đô. Nhưng cô ấy vẫn chọn sống với cha mẹ nuôi, trong một con phố nhỏ rợp bóng hoa sữa. Cô ấy chưa biết nhiều về những con phố và những điều thi vị của Hà nội. Có lẽ cũng bởi cô ấy khá ngoan hiền, chỉ biết cố gắng học tập thật tốt và cố gắng là một người con ngoan.

Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên - Hình 4

Khi ấy, chẳng có gì thích thú hơn việc nghe nhạc và chơi game. Khoác lên mình tấm chăn ấm và lắng nghe bài Thu cuối, tiếng chuông điện thoại rung lên.

“Anh đã đi uống trà chanh trên nhà thờ, đi dạo bờ hồ vào buổi đêm chưa?”

“Anh đã từng đi rồi, gần hết những ngõ ngách”.

“Đêm nay, anh chở em đi dạo được chứ?”

Tôi giật mình khi nghe cô ấy hỏi vậy.

“Sao em lại muốn đi?”

“Em vừa nghe bài hát Thu cuối, nên muốn khám phá Hà Nội về đêm như thế nào?”

“Rất lạnh và cũng chẳng có gì thú vị đâu em… Nghệ thuật là ánh trăng lừa dối mà.”

Tôi muốn cô ấy bỏ cuộc.

“Nhưng… em muốn đi. Em sống ở Hà nội từ nhỏ, mà đã bao giờ lang thang trên những con phố quá chín giờ tối đâu ạ.”

“Mẹ em có đồng ý không?”

“Em lấy lý do sang nhà chị và ngủ tại đấy. Anh đón em ở cổng nhé.”

… Một khoảng thời gian suy nghĩ trôi qua, tôi đồng ý với cô ấy.

Tôi tìm chiếc áo khoác và ba lô, cũng chẳng cần biết trong ấy có gì. Đó là tất cả hành trang để cho chuyến đi khám phá Hà Nội.

Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên - Hình 5

Chạy xe một vòng quanh bờ hồ, dừng tại quán kem Tràng T.iền, nếm thử vị buốt lạnh của ly trà chanh tại Nhà thờ. Lang thang thả mình cho những cơn gió mùa khẽ miên man trên cầu Long Biên… Chúng tôi cùng hét vang những tiếng yêu thương theo tiếng sóng miên man của sông Hồng.

Đó là tất cả những tháng năm đẹp nhất bên cạnh mối tình đầu của tôi. Chúng tôi đã hẹn thề, đã hứa sẽ mãi mãi bên nhau, chẳng rời xa nhau. Khi ấy, chúng tôi đã từng tin, chẳng có điều gì có thể ngăn cản tình yêu mãnh liệt đó cả. Chúng tôi yêu và chỉ biết là yêu thôi. Tất cả những điều ấy, đã khiến chúng tôi trải qua một thanh xuân không thể nào quên.

Mùa đông là khoảng thời gian tồi tệ nhất với những người mắc bệnh hen suyễn. Ngồi làm việc mà tôi không ngớt miên man lo lắng cho cô ấy. Suốt buổi sáng, tôi nhắn tin và thao thức trong đợi chờ, có lẽ cô ấy đang họp nên chiếc điện thoại cũng chẳng có cơ hội rung lên.

Cuối cùng, cô ấy đã trả lời tin nhắn.

“Anh ơi, em quên mang thuốc. Anh chạy đi mua cho em nhé.”

Tôi vội vàng lao nhanh xuống đường và chợt nhớ, trong người chẳng có lấy một xu dính túi. Trong những bước chân lên cầu thang để đi vay t.iền, tôi nghĩ suy về cuộc đời nhiều hơn. Bất giác, tôi thấy một cảm giác buồn thật ghê gớm. Nếu cứ mãi ở đây như thế này, chẳng biết khi nào tôi có thể có được cuộc sống tốt hơn. Chứ đừng nói đến chuyện lo cho người khác.

Có lẽ nhiều người tỉnh lẻ sau khi ra trường, đều muốn ở lại Hà Nội. Cũng bởi nơi đây xa hoa, nhộn nhịp và đầy náo nhiệt. Nhưng cũng có thể bởi điều khác, nếu về quê chúng tôi cũng chẳng biết làm gì khác… Tôi chọn ở đây bởi những lý do trên. Chấp nhận sự bất công vốn dĩ chẳng có trong cuộc đời. Nếu là một người sinh ra ở Hà Nội, họ sẽ không phải lo lắng tới việc phải trả t.iền thuê trọ, t.iền gửi về nhà… Họ không phải quá bon chen, vất vả như những người tỉnh lẻ

Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên - Hình 6

Khi tôi quay lên đưa thuốc cho Nhi, bắt gặp Đông đã mang thuốc tới cho cô ấy. Đôi chân tôi đã mất kiểm soát, chẳng thể nhấc nổi… Có lẽ một người con gái mong chờ nhất ở một gia đình là sự quan tâm kịp thời. Khuất sau tấm rèm ri đô, tôi thấy Đông cúi đầu xuống… chẳng nhẽ hắn đã hôn Nhi.

Đôi chân của tôi càng nặng nề hơn gấp nhiều lần, giờ đây nó chẳng thể di chuyển nổi. Phải cố gắng kiềm chế, tôi mới không đ.ánh rơi giọt nước mắt nào, mà để ứa đọng cuối khoé mắt. Tôi nguyền rủa bản thân. Đúng hơn, tôi không nên cố chấp khi Đông đã nói thích cô ấy, khi biết Đông là người yêu đơn phương cô ấy nhiều năm.

“Mày nghĩ, một thằng nghèo như mày có thể lo cho cuộc sống của cô ấy tốt hơn không?”

Đông vỗ vai tôi và nói. Khi quay đi, hắn tặng tôi thêm một tiếng thở dài, đính kèm với câu nói.

“Hãy nghiêm túc nghĩ về việc đem lại hạnh phúc cho cô ấy, chàng trai à.”

Tôi lặng mình miên man với những điều đã trải qua. Phút giây ấy, tôi đã suy nghĩ lại việc có nên chấp nhận công việc ở một nơi xa, với mức lương cao hơn không?

Tiếng mưa rớt giữa mùa đông càng khiến không gian ảm đạm hơn. Nhi dựa vào vai tôi, run rẩy sau những đợt rét buốt.

“Nếu anh rời khỏi thành phố này, em có đi theo anh không?”

Cô ấy nhìn tôi ngạc nhiên.

“Em sinh ra ở nơi này, chưa bao giờ em nghĩ rời xa nơi đây.”

“Nếu em vì công việc tốt hơn… vì tình yêu chẳng hạn. Em có rời xa nơi đây không?”

“Anh hôm nay lạ quá, anh sao vậy?”

“À anh không sao… Nếu anh rời xa em thì sao?”

“Anh hôm nay lạ quá. Anh đừng đi đâu nhé… Anh biết em sẽ không bao giờ rời xa nơi này mà.”

Tôi nắm c.hặt t.ay Nhi, hơi ấm cuối cùng giữa mùa đông mà tôi còn cảm nhận rõ ràng nhất.

Mưa tạnh. Tôi tiễn cô ấy rời khỏi quán và không dám quay lưng nhìn. Sợ rằng, tôi sẽ chẳng thể mạnh mẽ với quyết định của mình. Đôi mắt của tôi nhoè đi vì những giọt nước mắt. Tiếng tim đ.ập mạnh, như muốn phá vỡ lồng ngực. Từng hơi thở lay lắt như dành tất cả cho mối tình đầu.

Tôi hút những điếu thuốc đầu tiên trong đời. Từng hơi thuốc được rít sâu xuống lồng ngực, đắng ngắt… Tôi ngồi đấy, thẫn thờ.

Cho đến nay, tôi không thể chắc chắn quyết định ấy là đúng hay sai nữa. Chỉ biết rằng, khi ở quãng thời gian đó, chàng trai mới ra trường đã bước chân sang một nơi khác.
***
Bangkok, mùa xuân.

Đã lâu, tôi chưa biết cảm giác mùa xuân diễn ra như thế nào. Sài Gòn hay Bangkok cũng chỉ có hai mùa, khiến tôi luôn thèm cảm giác nhìn cây chồi nảy nở và cảm giác đón những ánh nắng đầu tiên, sau chuỗi ngày ảm đạm rét buốt.

Dù đã đến Bangkok nhiều lần, nhưng tôi vẫn muốn đến nơi đây. Tôi thích nơi này bởi dịch vụ và sự chuyên nghiệp thì khác hẳn những nơi tại Việt Nam, không phải tôi mà rất nhiều người khác cũng cảm nhận như vậy. Lần này, tôi lại có cơ hội được đến đây, nhờ công ty tổ chức du lịch cho nhân viên.

Sẽ có một hướng dẫn viên đón đoàn tại sân bay, tôi đoán sẽ gặp được một người Thái vui tính và sành sỏi tiếng Việt. Khi nhìn thấy người hướng dẫn viên đang cầm bảng tên chờ đợi, tôi giật mình, hoảng hốt… Vội vàng, tôi đưa tay giật ngay nón và kính của thằng em trong sự ngỡ ngàng.

Tôi quyết định mua vé để trở về Sài Gòn ngay, nhưng đang trong mùa du lịch, điều đó là rất khó khăn. Tôi chỉ còn lựa chọn, đi xuống cuối đoàn và tránh bắt gặp ánh mắt của người hướng dẫn viên đó. Bao nhiêu sôi nổi thường ngày tan biến, trong ánh mắt nhìn kỳ lạ của đồng nghiệp.

Bữa trưa hôm ấy, tôi không đi ăn cùng đoàn và tự tách mình đi khám phá riêng. Tôi lang thang vô định giữa Bangkok, chẳng muốn đôi chân đi đến một nơi nào đấy cố định. Cuối cùng, buổi tối ấy, đôi chân của tôi đưa trái tim đến dòng sông Chao Phraya. Tôi ngồi thu mình tại bến thuyền, những kỷ niệm của thời thanh xuân ùa đến, giữa một nơi xa lạ.

Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên - Hình 7

Một khoảng thời gian chẳng biết bao lâu trôi qua, một cánh tay đưa cho tôi cuốn sách mà tôi yêu thích. Tôi nhớ đã bỏ quên nó ở đâu đấy, rất lâu rồi.

“Chúng ta đã lâu rồi chưa gặp nhau”.

Tôi giật mình, bất ngờ và đang run rẩy khi bắt gặp ánh nhìn của Nhi.

“Anh định chạy trốn em tới khi nào?”

Tôi chỉ biết im lặng để đáp lại.

“Chúng ta cũng lâu rồi… Chưa nói chuyện với nhau”

Điếu thuốc mới được châm lên, đỏ lửa và nghi ngút khói.

“Anh hút thuốc từ khi nào đấy?”

“Từ hôm cuối cùng gặp em tại Hà Nội”.

“Anh biết hút t.huốc l.á có hại và đã từng hứa với em, không bao giờ hút thuốc cơ mà”.

Tôi cười. Tôi và em đã là người xa lạ, đấy có phải sự quan tâm không?

“Chúng ta đã trở thành người xa lạ. Anh đã dành mọi thời gian để quên đi em, việc đó đã từng được coi là dễ dàng. Anh đã bỏ hết đi những thứ gợi nhớ đến em, những bức thư, những món quà, từ bỏ sở thích chung của hai người… Nhưng cuối cùng, sau khi bắt gặp em trú mưa tại Sài Gòn giữa năm ngoái. Hàng đêm, khi nỗi nhớ ùa về, anh đã suy nghĩ rất nhiều và muốn nói với em rằng, anh nhớ em.”

“Đó là tất cả những gì em được nghe, sau sự hèn nhát rời bỏ đi của anh sao?”

“Tất cả những nỗi buồn, sự nhớ nhung đã dồn nén lại quay về với anh. Trong anh mâu thuẫn giữa việc muốn gặp em, để được ôm em, hôn em và trao nhau những cái nắm tay ấm áp. Nhưng anh lại sợ rằng, sẽ làm phiền em và Đông.”

Đi qua sóng gió để tìm thấy bình yên - Hình 8

Nhi cười mỉa mai.

“Dù Đông có dành tất cả thời gian, cũng không thể khiến em yêu anh ấy. Có phải đấy là lý do khiến anh rời đi?”

“Hôm ấy, anh đã thấy Đông cúi xuống hôn em?”

“Anh nói gì vậy? Khi ấy anh ta chỉ cúi xuống để nhặt chiếc bút thôi mà.”

“Như vậy… anh đã sai… Nhưng chúng ta không cần một lý do nào đó để yêu nhau. Tình yêu của chúng ta cũng không có gì phải nuối tiếc, bởi chúng ta đã dành cho nhau tất cả những năm tháng đẹp nhất, yêu thương nồng cháy và đầy đam mê. Mọi sự kết thúc đều có lý do của riêng nó.”

“Anh có biết… những ngày tháng ấy trôi qua tồi tệ với em như thế nào không? Em đi tìm anh, trong vô vọng và không có kết quả. Chúng ta yêu chỉ vì yêu và cuối cùng để lại những khoảng trống đau khổ như vậy sao?”

“Sẽ có người bên em và em không phải nói lời tạm biệt. Anh nghĩ, em đã tìm được người ấy rồi.”

Cô ấy cười, tiếng cười tan vào những đợt sóng của dòng sông Chao Phraya.

“Anh vẫn thích tưởng tượng như ngày chúng ta còn yêu nhau. Sau tình yêu với anh, trái tim của em đã đóng cửa cảm xúc yêu đương. Em sợ những lời ngọt ngào giả dối, sợ những lời hẹn thề mau quên. Sợ tất cả…”

“Anh xin lỗi… bởi những tổn thương xảy đến với em. Anh đã từng mong và cầu nguyện em sẽ có người yêu mới, tuyệt vời hơn tình yêu của chúng ta đã có. Nhưng có đôi lúc, anh vẫn thấy rất nhớ em.”

“Em đã trải qua rất nhiều thời gian để suy nghĩ việc quên anh. Nhưng em nhận ra, có bao nhiêu thời gian đi chăng nữa, cũng không thể quên được…Có khi nào anh nghĩ, anh sẽ là người mới đấy không?”

Tôi nắm tay cô ấy thật chặt.

“Anh còn cơ hội chứ?”

Nhi khẽ gật đầu và ngả người dựa vào bờ vai tôi.

Thời gian khi ấy dường như ngừng trôi, tôi nghẹn ngào trong nước mắt. Đã lâu rồi, tôi mới có cảm giác bình yên đến vậy. Không phải là đi bao xa và trải qua những sóng gió nào để tìm thấy bình yên. Đôi khi chỉ cần nắm tay người mình yêu, trao nhau những ánh mắt ấm áp, khi ấy bình yên sẽ dẫn lối cho chúng ta vượt qua những ngày dài mệt mỏi.

Theo blogradio.vn

Cuộc đời này, biết bao nhiêu người đã "thua" vì một chữ 'đợi'

Thời gian tựa như dòng nước trôi không ngừng nghỉ, nếu chúng ta không trân quý từng phút giây trong cuộc sống, thì nó sẽ vụt qua rất nhanh, dù có t.iền nhiều đến mấy cũng chẳng thể mua lại được.

Cuộc đời này, biết bao nhiêu người đã thua vì một chữ đợi - Hình 1

Tại một ngôi chùa cổ ở Nhật Bản, có một cậu bé mới 9 t.uổi tên là Thân Loan (sau này là người sáng lập Chân Tông tịnh độ), quyết định xuất gia đi tìm thiền sư để xuống tóc, khi gặp được thiền sư đã hỏi ông rằng: "Con còn nhỏ thế này tại sao đã muốn xuất gia?".

Lúc đó Thân Loan trả lời: "Năm nay mặc dù cháu mới 9 t.uổi nhưng bố cháu đã qua đời, cháu không biết vì sao con người phải c.hết, vì sao cháu và bố cháu phải rời xa nhau. Vì thế để hiểu được đạo lý này, cháu nhất định phải xuất gia".

Vị thiền sư nói: "Được! Ta hiểu rồi. Ta đồng ý nhận con làm đồ đệ, nhưng hôm nay muộn rồi, chờ đến sáng sớm mai ta sẽ xuống tóc cho con!".

Thân Loan nghe xong liền nói: "Thưa sư phụ, mặc dù sư phụ nói là chờ đến sáng sớm mai sẽ cắt tóc cho con, nhưng con còn nhỏ, con không dám chắc quyết tâm đi tu của con có còn giữ được đến sáng mai không. Mà sư phụ thì đã nhiều t.uổi thế này rồi, sư phụ có dám chắc sáng mai tỉnh dậy sư phụ vẫn khỏe mạnh không?".

Cuộc đời này, biết bao nhiêu người đã thua vì một chữ đợi - Hình 2

Ngày mai cũng không chắc chuyện gì sẽ đến, có những biến cố bất ngờ trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn cũng có thể khiến ta mất đi ngày mai vĩnh viễn.

Vị thiền sư nghe xong liền nói:"Tốt, tốt! Con nói rất hay! Những gì con nói đều đúng, ta sẽ xuống tóc cho con ngay bây giờ".

Vạn vật của thế giới luôn nằm trong sự biến đổi không ngừng nghỉ, con người cũng vậy, không ai biết được tương lai sẽ ra sao? Ngày mai cũng không chắc chuyện gì sẽ đến, có những biến cố bất ngờ trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn cũng có thể khiến ta mất đi ngày mai vĩnh viễn. Vì vậy ngày hôm nay, khi ta muốn làm một điều gì đó hãy bắt tay làm, đừng chờ đợi.

Xưa nay, có biết bao nhiêu người thua bởi một chữ "đợi": Đợi đến một ngày nào đó, đợi tương lai, đợi đến khi hết bận, đợi lần sau, đợi khi có thời gian, đợi khi có điều kiện, đợi khi có đủ t.iền, đợi cho đến khi không còn duyên phận, đợi đến khi thời thanh xuân trôi qua, đợi đến khi không còn cơ hội, đợi đến khi không còn lựa chọn. Chẳng ai biết trước được tương lai sẽ ra sao, có nhiều việc đợi sẽ thành mãi mãi... đừng để bản thân có quá nhiều nuối tiếc.

Đặc biệt có rất nhiều các bậc cha mẹ, ngày qua ngày vẫn đang chờ đợi trong mỏi mòn...

Chờ con biết đi rồi mới an tâm

Chờ con đi học mới an tâm

Chờ con thi đậu đại học mới an tâm

Chờ con tìm được công việc mới an tâm

Chờ con tìm được người bạn đời mới an tâm

Chờ con kết hôn mới an tâm

Chờ con sinh em bé mới an tâm

Chờ cháu biết đi mới an tâm

Chờ cháu đi học mới an tâm

Chờ cháu thi đậu đại học mới an tâm...

Đáng tiếc, cuối cùng bọn họ đều chưa kịp hưởng thụ cuộc sống, đã vội rời khỏi thế gian này.

Cuộc đời này, biết bao nhiêu người đã thua vì một chữ đợi - Hình 3

Ngày hôm nay, khi ta muốn làm một điều gì đó hãy bắt tay làm, đừng mãi lưỡng lự băn khoăn lo nghĩ về quá nhiều thứ

Nhân sinh 5 điều không thể chờ đợi...

Nghèo khó không thể đợi, bởi vì thời gian lâu rồi, bạn sẽ c.hết vì đói.

Khỏe mạnh không thể đợi, bởi vì thân thể một khi suy kiệt rồi, hết thảy mọi thứ đều vô nghĩa.

Giáo dục không thể đợi, bởi vì cây non mà xiêu vẹo, thì khi trưởng thành rất khó để uốn nắn.

Hiếu kính không thể đợi, bởi vì cha mẹ mất rồi, muốn hiếu kính cũng chẳng còn cơ hội.

Thanh xuân không thể đợi, bởi thời gian trôi qua, có nhiều t.iền nữa cũng không mua lại được.

Cuộc sống luôn ẩn chứa những điều bất ngờ mà bạn khó có thể lường trước. Đời người như bóng câu qua cửa sổ, chỉ thoáng chốc thôi là sinh mệnh đã trở về với đất. Cuộc sống này ngắn ngủi là vậy! Cho nên, cần tận dụng thời gian, làm những việc có ý nghĩa mới là quan trọng nhất. Quý trọng duyên phận, quý trọng thời gian, chính là quý trọng tính mạng của chính mình.

Theo guu.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Dọn dẹp nhà thì phát hiện ảnh cưới bị bung chốt, tôi tháo ra liền c.hết điếng với bí mật bên trong: Quá khứ được cả nhà chồng che giấu
09:01:51 15/06/2024
Đãi vợ cũ của chồng bữa cơm, trước khi rời đi chị ấy để lại cho 900 triệu: Món quà chân tình hay bóc mẽ sự tham lam
08:18:28 16/06/2024
Chúng tôi bị mắng "giàu có mà để mẹ ngủ ngoài hiên giữa đêm khuya", mẹ chồng liền đưa ra cuốn sổ chứa 7 tỷ khiến cả họ kinh ngạc
08:25:36 16/06/2024
Vất vả chăm sóc mẹ những ngày cuối đời, tôi bàng hoàng với bản di chúc của bà, càng hoảng loạn khi thấy thái độ của chồng
17:22:34 14/06/2024
Chồng với bồ nhí vào nhà nghỉ, vợ cúi mặt đi qua, lát sau anh c.hết ngất khi việc bất ngờ xảy ra
13:00:48 16/06/2024
Trong cuộc họp gia đình, tôi đặt 100 triệu cùng cuốn sổ đen lên bàn và tuyên bố từ mặt anh chồng đã cụt 2 chân
08:26:20 15/06/2024
Hơn 70 t.uổi, bố tôi mang hết lương đi nuôi "sugar baby" 58 t.uổi
17:29:09 14/06/2024
Con dâu ở cữ, mẹ chồng đặt "cơm bụi" chiêu đãi nguyên tuần
08:37:08 15/06/2024

Tin đang nóng

Quyền Linh suýt khóc, cảm giác mình như "hai lúa" khi bước vào lễ tốt nghiệp xịn sò của con gái
13:02:45 16/06/2024
Mỹ nhân là nỗi sợ của các nam thần
10:08:48 16/06/2024
Đào Hồng Sơn hạ học trò Johnny Trí Nguyễn, lập kỷ lục MMA Việt Nam
10:24:00 16/06/2024
Sau tuyên bố đòi ly hôn, chồng Hằng Du Mục tiếp tục đăng tải đoạn clip mới
11:03:33 16/06/2024
Eunji (Apink): Nữ idol bị tố hơn thua với BlackPink, drama ngập trời
13:09:48 16/06/2024
Midu: "Từ lần đầu tiên gặp anh Đạt, tôi đã nghĩ đây là định mệnh của mình"
10:03:21 16/06/2024
Phát ngôn thách thức CĐM, hot TikToker "bay màu" kênh triệu follow
10:09:17 16/06/2024
Nữ giúp việc nhận 26 triệu mỗi tháng, lương khủng còn bao ăn ở, sự thật vỡ mộng
10:50:34 16/06/2024

Tin mới nhất

Đang trong lúc gần gũi hết mình sau chuyến công tác xa, vậy mà lại trở thành đêm định mệnh nhất cuộc đời

13:04:27 16/06/2024
Sau chuyến công tác về nhà tôi chỉ muốn lao vào ôm lấy vợ để thỏa nỗi nhớ mong bao ngày, vậy mà tai nạn lại xảy ra lúc nửa đêm.

Đi sửa ống nước, nghe tiếng động phòng khách, tôi bước ra thì căm hận thấy nhân vật này

12:57:50 16/06/2024
Tôi bất lực và đau lòng lắm, vừa hận vợ phản bội vừa hận mình kém cỏi. Tôi phải làm sao đây?Tôi 33 t.uổi, làm nghề sửa ống nước. Vợ tôi ở nhà buôn bán đơn giản. Vợ tôi nhỏ hơn tôi 7 tuổ

Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng càng lớn lại y đúc hàng xóm, tôi tò mò tìm hiểu rồi mất luôn 3 tỷ

12:54:12 16/06/2024
Tôi quyết định lén giấu vợ đi xét nghiệm ADN. Nhưng kết quả làm tôi sững sờ, rõ ràng thằng bé là con trai của tôi.

Bố tức giận vì con không theo định hướng, chỉ muốn làm công việc mình thích

12:49:15 16/06/2024
Cháu không thích học luật nữa. Bố cháu đang gay gắt đòi cháu phải bỏ việc ngay, tập trung vào các mục tiêu chính.

Nghĩ đến những thứ vợ bày ra để thức đêm cháy hết mình trong trận Tây Ban Nha và Croatia mà tôi lo không tài nào chợp mắt được

12:46:31 16/06/2024
Tôi rất thích thức thâu đêm xem bóng đá cùng vợ nhưng không thể thế này mãi được.Chúng tôi bị mắng giàu có mà để mẹ ngủ ngoài hiên giữa đêm khuya , mẹ chồng liền đưa ra cuốn sổ chứa 7 tỷ khiến cả họ kinh ngạc

Khốn khổ khi bỏ t.iền mua chung đất với người thân

08:05:04 16/06/2024
Tôi thấy cơ hội hiếm có nên bảo cô em bán luôn, t.iền lại gửi tiết kiệm hoặc tìm mua mảnh đất khác. Nhưng miếng đất vị trí đẹp, cô em họ muốn để một thời gian nữa.

Cho con về quê với bà mà đến lúc xem camera muốn "phát điên", về tận nơi nghe hàng xóm nói mới ứa lòng

08:00:38 16/06/2024
Năm nào cũng vậy, cứ đến kỳ nghỉ hè, câu chuyện về việc cho con về quê nội lại khiến tôi đau đầu. Tôi không thể tin được rằng mình đã phải chịu đựng những điều này.

Mệt mỏi vì chồng tôi nhìn ai cũng thấy xấu xa

07:53:25 16/06/2024
Các đồng nghiệp khác giới của tôi, hễ tôi khen là chồng tôi tìm mọi cách chê bai, nói xấu. Sống với chồng, tôi ít nhiều cũng bị nhiễm cách nhìn tiêu cực của anh ấy.

Sốc vì chồng làm sếp định Email cho bồ nhí lại nhầm sang tôi

07:47:00 16/06/2024
Trong mắt mọi người và các con, chồng tôi là người sống mẫu mực, thương yêu vợ con. Ấy vậy mà anh ấy Email nhầm cho tôi bức thứ định gửi bồ nhí.

Vợ cũ của chồng đưa con đến chơi, mẹ chồng đưa ra lời đề nghị khiến tôi uất nghẹn

07:40:25 16/06/2024
Tôi không biết mình đã sai ở đâu hay ngay từ đầu, khi tôi cãi lời bố mẹ để bước vào cuộc hôn nhân này đã là một sai lầm của cuộc đời tôi.

Chồng làm thêm từ 9 giờ tối đến 3 giờ sáng với mức lương cao, tôi hậm hực theo dõi rồi hối hận đỏ mắt khi thấy việc anh làm

17:54:54 15/06/2024
Tôi từng chê bai chồng làm lương thấp, không đủ chi tiêu trong gia đình. Đến khi biết việc anh làm thêm, tôi lại hối hận không ngừng.

Bỏ cả tỷ bạc ra đầu tư cho con, những mong con sẽ thành đạt, ngờ đâu con ao ước làm công nhân và ở nhà lấy chồng cho sướng!

17:49:58 15/06/2024
Nghe ước mơ của con, chồng tôi đã khóc, tôi biết anh đang phải chịu rất nhiều áp lực. Ngày trước vợ chồng tôi không có điều kiện nên không được học hành đến nơi đến chốn.

Có thể bạn quan tâm

Vượt gần 1.800 km bắt nghi phạm lừa bán bọ xít đen, chiếm đoạt t.iền cọc

Pháp luật

15:03:13 16/06/2024
Quảng cáo mình có bọ xít đen phơi khô nhằm lừa t.iền cọc rồi chiếm đoạt tài sản, một phụ nữ ở Ninh Thuận đã lừa nhiều người, chiếm đoạt hàng trăm triệu đồng.

'Cửu Long Thành Trại: Vây thành': Phim hành động Hồng Kông nỗ lực tái sinh

Phim châu á

14:58:35 16/06/2024
Cửu Long Thành Trại: Vây thành (Twilight of the Warriors: Walled In) kể câu chuyện nhân văn đầy kịch tính, với diễn xuất đỉnh cao và những màn đối đầu mãn nhãn của các ngôi sao đình đám.

Em vợ Lê Dương Bảo Lâm mất hồn vía sau va chạm xe tải, cú sốc khó quên

Sao việt

14:56:11 16/06/2024
Mới đây, trên trang cá nhân, Quỳnh Trang - em vợ Lê Dương Bảo Lâm đăng tải hình ảnh mới. Cô diện trang phục đơn giản, check-in tại nhà riêng cùng người thân. Đính kèm loạt ảnh tươi tắn, em vợ Lê Dương Bảo Lâm cập nhật tình hình hiện tại...

Cuộc sống t.uổi xế chiều của con trai cố danh ca Hùng Cường sau nhiều biến cố

Tv show

14:54:36 16/06/2024
Ca sĩ Quang Bình hiếm hoi xuất hiện, chia sẻ về chặng đường hoạt động nghệ thuật của mình. Bên cạnh đó, con trai danh ca Hùng Cường cũng trải lòng về chuyện đổ vỡ hôn nhân và biến cố bệnh tật.

James Su và dàn mỹ nam Thái Lan phá banh hit Baby Monster, CĐM chê thảm hoạ

Sao châu á

14:34:34 16/06/2024
Dù nhận về một số ý kiến trái chiều nhưng SHEESH vẫn được xem là sản phẩm âm nhạc thành công của nhóm nhạc nữ tân binh BABYMONSTER. Ca khúc không chỉ ghi dấu ấn trong nước mà còn có sức lan tỏa ở nhiều quốc gia.

Tổng thống Putin tiết lộ số binh sĩ tham gia xung đột tại Ukraine

Thế giới

14:32:38 16/06/2024
Đến tháng 5, tạp chí Mỹ Financial Times đưa tin làn sóng tuyển quân hàng loạt lần hai ở Nga sẽ diễn ra vào cuối năm nay. Một lần nữa, người phát ngôn Peskov bác bỏ tuyên bố.

Cần Thơ lần đầu xuất hiện mưa đá

Tin nổi bật

14:19:32 16/06/2024
Lượng mưa phổ biến 2 - 10mm có nơi trên 10mm. Trong mưa dông đề phòng dông sét, mưa đá, mưa lớn cục bộ, lốc xoáy và gió giật mạnh; cảnh báo cấp độ rủi ro thiên tai do lốc, sét cấp 1.

4 kiểu tóc tăng độ dày cho tóc thưa mỏng, "hack" gương mặt nhỏ gọn hơn

Làm đẹp

14:09:10 16/06/2024
Tóc thưa mỏng là vấn đề khiến nhiều nàng đau đầu. Tuy nhiên, các nàng có thể khắc phục tình trạng này bằng nhiều cách, một trong số đó là lựa chọn kiểu tóc phù hợp.

Màn tái ngộ của 2 ngôi sao 'Phía trước là bầu trời' trong 'Trạm cứu hộ trái tim'

Hậu trường phim

14:03:42 16/06/2024
Từng là cặp đôi gây tiếc nuối nhất trong Phía trước là bầu trời , Đức Trí và Kiều Anh lại vào vai trái tuyến ở phim Trạm cứu hộ trái tim .

10 set đồ công sở có màu sắc nổi bật nhưng vẫn chuẩn thanh lịch giúp nàng trẻ hóa phong cách

Thời trang

13:27:16 16/06/2024
Khi xây dựng phong cách công sở, nhiều chị em có xu hướng ưa chuộng những set đồ mang tông màu trung tính làm chủ đạo.

Cách nấu bún măng vịt đơn giản tại nhà, vừa ngon lại thanh ngọt dễ ăn, cuối tuần ai cũng thích

Ẩm thực

12:46:38 16/06/2024
Bún vịt thơm ngon, thanh ngọt, dễ ăn đảm bảo cả nhà sẽ thích vào dịp cuối tuần.Nếu cuối bạn chưa biết phải nấu món gì cho gia đình thưởng thức, có thể tham khảo cách nấu bún măng vịt dưới đây nhé!