Bị chồng c.hửi vô dụng, ăn bám, vợ bỏ đi 3 ngày rồi mang về 500 triệu khiến chồng sốc: “Em kiếm đâu ra số t.iền đó?”
Đang vò đầu bứt tai vì ăn năn, hối hận thì Trúc đột ngột xuất hiện trước mặt Hải, ném phịch xuống bàn một cọc t.iền dày cộp…
Vừa cầm được tấm bằng đại học nóng hổi chưa kịp nguội trên tay thì Trúc đã lên xe bông về làm dâu nhà Hải. Lý do thì chỉ có thể là bác sĩ bảo cưới mà thôi. Trúc cũng muốn ổn định công việc một thời gian, có chút vốn liếng trong tay thì mới nhận lời làm vợ Hải nhưng người tính sao bằng trời tính được. Phát hiện mình có thai, Trúc hốt hoảng thông báo cho Hải:
- Có rồi thì cưới thôi. – Hải nhăn nhở
Cuộc hôn nhân của Hải và Trúc đến đơn giản như vậy đấy. Sau khi kết hôn, vì đã mang bầu tới tháng thứ 3 nên Trúc không đi xin việc nữa mà ở nhà loanh quanh lo việc nhà, chăm sóc Hải và chú tâm dưỡng thai. Thời gian đầu, mọi chuyện rất ổn thoảm không có gì xảy ra. Nhưng cho tới khi Trúc sinh con xong, có quá nhiều khoản phát sinh thì mâu thuẫn bắt đầu xuất hiện.
Kinh tế đổ dồn hết lên vai Hải trong suốt một thời gian dài khiến Hải sinh bực tức, gắt gỏng. Chuyện này Trúc cũng hiểu, đã hơn một năm nay Trúc không làm ra t.iền, chỉ sống nhờ vào t.iền lương của Hải và những đồng t.iền trợ cấp từ mẹ đẻ. Vì thế, những lần Hải cáu gắt, Trúc đều cố gắng nhẫn nhịn. Hải giận dỗi, Trúc tìm cách làm lành. Rồi Trúc bắt đầu suy nghĩ, cứ như thế này mãi cũng không phải cách hay. Gia đình ông bà hai bên đều không có đủ sức khỏe để chăm cháu. Mà con mới sinh được vài tháng, giao cho người ngoài Trúc lại chẳng yên tâm. Thôi thì đành thử vận may vậy. Cầm số vàng cưới được cho trên tay, Trúc đã lén giấu Hải làm cái chuyện động trời đó vì Trúc biết rõ, nếu Trúc nói ra Hải sẽ không bao giờ đồng ý.
Cứ để tình cảnh này tiếp diễn rồi gia đình cũng tan nát có ngày cho mà xem, Trúc thầm nghĩ như thế. Và rồi… (Ảnh minh họa)
Lo ổn thỏa được chỗ này thì chỗ kia lại bung bét. Giờ không còn chỉ là gắt gỏng nữa mà quay hẳn sang đá xoáy Trúc là kẻ ăn bám, vô dụng. Một tối nọ, Trúc chờ Hải đi nhậu về. Bước vào nhà trong tình trạng chân nam đá chân xiêu, Trúc vội vã chạy lại đỡ Hải thì Hải xô Trúc ngã, rồi còn chỉ thẳng tay vào mặt Trúc mà sỗ sàng:
- Sao mà số tôi mạt phước đến thế. Rước về phải cái thứ vợ gì đâu không mà chỉ có ăn hại, vô dụng như cô. Rời tôi ra, rồi cái nhà này sẽ đi về đâu không biết.
Rồi Hải ngã lăn quay ra nhà, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm mắng nhiếc Trúc là kẻ vô dụng, ăn bám. Con giun xéo lắm cũng quằn, huống hồ gì từ trước tới nay, Trúc vốn mạnh mẽ, không thích dựa dẫm vào ai nhưng cũng vì hoàn cảnh ép buộc nên mới vậy. Cứ để tình cảnh này tiếp diễn rồi gia đình cũng tan nát có ngày cho mà xem, Trúc thầm nghĩ như thế. Và rồi…
Video đang HOT
Sáng hôm sau Hải tỉnh dậy thì hốt hoảng vô cùng khi không thấy Trúc và con đâu. Gọi điện thoại thì Trúc không nghe máy. Trời ơi, có lẽ nào vì chuyện đêm qua mà Trúc giận dỗi bỏ đi rồi. Không dám kinh động đến ông bà hai bên vì nếu mọi người biết chuyện, chắc Hải chẳng được sống yên ổn mất. Hải âm thầm xin nghỉ đi tìm Trúc.
Hải mắt chữ O, miệng chữ A, cứ há hốc ra hết cả. (Ảnh minh họa)
Nhưng đã 3 ngày trôi qua, Trúc vẫn bặt vô âm tín. Hải tiều tụy, suy sụp hẳn. Chỉ là do đợt này công việc áp lực quá, không biết trút giận vào ai nên Hải mới cái gắt với Trúc. Chứ thật lòng thì Hải thương Trúc lắm. Đang vò đầu bứt tai vì ăn năn, hối hận thì Trúc đột ngột xuất hiện trước mặt Hải, ném phịch xuống bàn một cọc t.iền dày cộp:
- 500 triệu chẵn, trả cho anh vì đã nuôi mẹ con tôi trong suốt thời gian qua! – Trúc gằn giọng
Hải còn chưa hết bàng hoàng vì sự xuất hiện đột ngột của Trúc, giờ lại thêm số t.iền khổng lồ này nữa, nó thực sự khiến Hải choáng váng:
- Em kiếm đâu ra số t.iền đó! – Hải ấp a ấp úng
- Kiếm bằng trí thông minh và sự mạo hiểm của tôi. – Trúc vênh mặt lên với Hải
Hải mắt chữ O, miệng chữ A, cứ há hốc ra hết cả. Trí thông minh và sự mạo hiểm, Trúc làm Hải thực sự bấn loạn. Hóa ra Trúc đã lén đem vàng đi bán rồi lấy t.iền đầu tư vào một cửa hàng ăn với người bạn. Không góp sức nhưng Trúc góp ý tưởng, cách thức. Chẳng gì thì Trúc cũng là sinh viên giỏi khoa tài chính mà. Kinh doanh có lãi đến chóng mặt. Nghe Trúc nói mà Hải hoa mày chóng mặt. Hải lí nhí xin lỗi Trúc nhưng có vẻ như chừng đó không đủ để làm Trúc nguôi giận. Đúng là không có người phụ nữvô dụng, chỉ là chưa đến lúc họ bộc lộ ra tài năng và bản lĩnh của mình mà thôi. Sau cú phốt này, chắc Hải phải kiêng nể Trúc đến trăm phần mất.
Theo Một Thế Giới
Chồng vô dụng đột nhiên lên mặt dạy đời đòi ly hôn
Nghe từng lời thốt ra từ miệng người chồng vô dụng bấy lâu nay tôi nuôi ăn, nuôi ngủ mà không thể tin được vào tai mình...
Chào mọi người, khi tôi viết những dòng này ra là lúc cảm xúc của mình đang rơi vào tận cùng của sự bàng hoàng và chua xót. Tôi cần lắm những lời khuyên lúc này để thoát ra khỏi tình trạng hiện tại.
Tôi kết hôn đã được 2 năm nay. Cuộc sống vẫn ổn định cho đến 1 tuần nay, anh bắt đầu thay đổi thái độ và tuyên bố chấm dứt cuộc hôn nhân 2 năm qua.
Những tin nhắn, những cuộc điện thoại của anh, anh xóa ngay trước mắt tôi, để những nghi kỵ trong tôi càng ngày càng lớn thêm mà chưa có lời đáp. Anh bắt đầu tỏ ra thiếu tôn trọng tôi. Đến hôm nay thì anh còn đổi cả pass điện thoại. Và tối đi qua đêm chẳng buồn báo cho tôi một lời.
Từ ngày lấy anh ấy, tôi chưa bao giờ được anh mua cho một món quà hay điều hạnh phúc gì đó, bởi anh đâu có t.iền. Anh giỏi "ăn bám" nhất trong số những người đàn ông tôi biết.
Khi mới quen nhau, anh khoe mình có hai bằng đại học, nào là bằng Điện lực, nào bằng Kỹ thuật Bách Khoa nhưng lấy nhau về, đi làm cho công ty ông anh trai được 2 tháng thì nghỉ việc không lương vì công ty đó phá sản.
Tôi phải chạy vạy vay t.iền để xin cho anh vào nhà nước, thế nhưng đến phút chót mới vỡ lẽ, anh chưa có bằng đại học vì bị đúp triền miên. Vậy là từ đó, công cuộc nuôi chồng chính thức đè lên vai tôi.
Ngày nào anh ta cũng ngủ từ 9 giờ tối đến 9 giờ sáng mới dậy dù sức dài vai rộng. Không có bằng thì chí ít cũng phải đi xin một việc gì mà làm nuôi mình, bốc vác, xách xi chẳng hạn. Đằng này, anh ta còn chê lương thấp, nắng nôi cơ. Xin cho làm bảo vệ thì bảo "Tôi không phải thằng vô học".
Và cứ suốt 2 năm như thế, chồng vô dụng ở nhà ăn bám vợ mà không một chút mảy may nhục nhã, xấu hổ với người đời. Hàng ngày, tôi đã phải dậy từ 5 giờ sáng làm đủ mọi việc nhà, từ giặt giũ phơi đồ đến nấu nướng cho cả nhà chồng ăn. 7 giờ đi làm đến gần 6 giờ mới về đến nhà lại tối mặt với những công việc không tên.
Vậy mà gã chồng vô dụng của tôi chỉ biết nằm khểnh xem tivi, ra ngoài chơi cờ với mấy ông bác về hưu, tối đến xách dép vào bàn ăn cơm. Ăn xong lại lên mạng chat chit không buồn động tay giúp vợ một công.
Bố mẹ chồng đã cao t.uổi. Tôi còn xui xẻo khi gặp phải ông bố chồng lắm lời. Làm thì ít mà nói nhiều. Ngày nào cũng nghe ông c.hửi chó đuổi mèo, vậy mà thằng con trai vô dụng của ông thì ông lại tôn lên thành ông hoàng mới lạ lùng.
2 tháng trước, đột nhiên gã chồng vô dụng xin đi làm đưa thư. Thấy chồng thay đổi, hăng say với công việc, sáng dậy sớm vuốt tóc đi làm, chiều tối về hát véo von yêu đời, tôi mừng lắm. Chẳng ngờ...
Tháng đầu, nhận được 1 triệu rưỡi t.iền lương, chồng vô dụng của tôi về đưa ngay cho vợ, mặt vui hãnh diện lắm. Tôi cũng mừng nhưng chỉ bảo " Sao lương thấp thế mà cũng làm?" Anh ta im lặng đi vào phòng chẳng nói với tôi câu nào. Tối xong việc thấy mình nhỡ miệng, định động viên chồng một câu thì anh đã đi ngủ từ lúc nào.
Cho đến chuối tuần trước, thấy chồng vô dụng bỗng nhiên thay đổi thái độ. Chẳng còn đoái hoài gì đến vợ, chẳng còn hát hò mà ra chiều suy nghĩ. T.iền lương nhận được chỉ đưa vợ 500 nghìn với lý do, còn phải cho bố mẹ chút ít.
Tôi cáu tiết lên bảo "Bao năm tôi nuôi cả nhà này, bố mẹ anh có chi ra đồng nào đâu mà phải cho bố mẹ?". Chồng vô dụng đột nhiên lên mặt dạy đời: "Cô đừng tưởng mình tài giỏi. Cô nghĩ cô nuôi cả nhà thì muốn làm gì thì làm? Bố mẹ tôi không cần cô nuôi vẫn sống tốt. Tôi cũng chả cần cái ngữ mất dạy như cô".
Tai tôi ù đi khi nghe những lời đó, hai năm tôi hi sinh t.uổi xuân cho gia đình anh ta, đến con tôi cũng chưa dám đẻ vì sợ không có nuôi nó ăn, vậy mà bị c.hửi như vậy.
Rồi điện thoại anh ta cũng đổi pass, tin nhắn đến đọc xong xóa luôn, cuộc gọi đến chạy ra ngoài nghe máy. Thỉnh thoảng anh ta còn cười tủm tỉm một mình. Đến tối hôm qua, anh ta đột nhiên chìa cái đơn ly hôn ra cho tôi. Choáng váng, không tin được vào mắt mình. 2 năm nuôi cả nhà chồng giờ tôi đã chính thức phải ra đi tay trắng ư? Suốt cả đêm không thể nào chợp mắt được vì sự bội bạc của những con người đó. Tôi phải làm như thế nào đây?
Theo Người đưa tin
Khi nội trợ là nghề “ăn bám”, quý ông đã quá coi thường phụ nữ! Người không đi làm, ở nhà chăm con, sẽ được mang tiếng là" ăn bám". Kẻ ăn bám thì không được coi trọng, Phải thức trông con cho người đi làm ngủ, phải giữ con cho người đi làm ăn cơm trước, phải làm tất tần tật việc nhà, và phải đảm bảo cơm dẻo canh ngọt cho người đi làm về ăn....