Bất chấp tất cả để lấy người không yêu mình, cuộc đời cô gái trở thành tấn bi kịch
Bi kịch của Hoa bây giờ chính là mất chồng, mất con, sống trong dằn vặt cả cuộc đời. Nếu như Hoa không cố chấp lấy Toàn – người không yêu cô – thì có lẽ cuộc đời cô đã khác.
Ảnh minh họa
Hoa thừa biết Toàn chẳng yêu thương mình, anh miễn cưỡng đồng ý cưới Hoa vì bố mẹ nhưng Hoa vẫn thích. Hoa mê vì Toàn đẹp trai, tài tử, khéo léo. Hơn nữa, Hoa được hậu thuẫn từ bố mẹ chồng nên cứ cố gắng kết hôn và hi vọng sẽ chinh phục được trái tim người đàn ông kia.
So với hoàn cảnh của gia đình Ngát, Hoa vượt trội hơn hẳn. (Ảnh minh họa)
Toàn là một thanh niên tài giỏi, thông minh, nhưng lại không theo nghiệp kinh doanh của bố mẹ mà làm họa sĩ. Thời thanh thiên, anh có nhiều cô gái đeo đuổi nhưng Toàn chỉ yêu mình Ngát… Bố mẹ Toàn không thích vì gia cảnh của Ngát không tương xứng.
Cưới xong được 2 tháng thì Hoa có bầu. Do cơ địa yếu nên Hoa phải tuyệt đối “kiêng” không được gần gũi chồng vì sợ ảnh hưởng đến con. Vốn chẳng yêu thương vợ nên Toàn thấy rất mừng vì điều này.
Video đang HOT
Hoa mang bầu, Toàn không chăm sóc, Toàn bảo bận đi sáng tác, nên vắng nhà liên tục. Hoa cũng cố tin thế. Vậy là Hoa cứ một mình lủi thủi trong căn nhà rộng, ăn một mình, sinh hoạt một mình. Mỗi lần đi khám thai, Hoa tủi thân lắm vì Toàn chẳng bao giờ đưa cô đi. Lúc nào Toàn cũng bảo con Hoa thì Hoa tự phải đưa đi.
Cho tới cách đây 1 tuần, Hoa đến ngày dự kiến sinh, người mệt mỏi và nặng nề. Hoa nhắn tin bảo Toàn vế sớm đưa cô đi khám nhưng anh viện cớ bận. Toàn bảo đang đi sáng tác xa. Tủi thân, buồn lắm nhưng nửa câu Hoa không dám trách. Hoa lái xe một mình đi khám, nước mắt cứ trực trào ra.
Hoa tủi thân lắm vì Toàn chẳng bao giờ đưa cô đi. Lúc nào Toàn cũng bảo con Hoa thì Hoa tự phải đưa đi. (Ảnh minh họa)
Nhưng đau đớn hơn nữa, ngay tại phòng khám đó, Hoa đã nhìn thấy cảnh tượng ám ảnh và cũng đẩy cô đến bi kịch của cuộc đời. Từ phía cuối băng ghế, Hoa nghe thấy giọng nói của Toàn. Hoa ngẩng đầu lên nhìn thì c.hết lặng. Toàn vuốt ve, cưng nựng cái bụng bầu của Ngát ngồi bên cạnh. Không cần phải nói quá nhiều, Hoa đã hiểu họ đến đây làm gì.
Hoa lẳng lặng ra xe đi về. Nhưng do tâm trí không tốt nên cô lái xe đ.âm vào xe tải. Trải qua những khoảnh khắc sinh tử trong bệnh viện, bác sĩ chỉ cứu được mẹ còn đứa con của Hoa thì vắn số. Nhưng đau đớn hơn, bác sĩ kết luận cả đời này Hoa sẽ không bao giờ có thể làm mẹ được nữa.
Bố mẹ Toàn dù quý mến Hoa nhưng cũng không thể chấp nhận một cô con dâu không thể làm mẹ được nữa. (Ảnh minh họa)
Sau khi nghe được câu nói này của bác sĩ, bố mẹ chồng Hoa vội rời khỏi bệnh viện mặc cho Hoa có van xin thế nào. Tuy rằng ông bà cũng quý mến Hoa, nhưng vì không thể để gia đình tuyệt tự nên họ đã vứt bỏ hết tất cả.
Vậy là hết, cuộc hôn nhân không tình yêu của Hoa thật quá bi thảm. Dù có hối hận nhưng Hoa cũng đã chẳng làm được gì khác. Nếu ngày đó, cô không kiên quyết với tình yêu như vậy thì giờ cô đã không rơi vào bi kịch như thế này.
Hoa chẳng thể nào diễn tả nổi cảm giác trái tim như muốn vỡ ra làm trăm mảnh khi nhìn thấy cảnh tượng những người phụ nữ khác ở giường bên đang ôm ấp, cưng nựng con. Nước mắt Hoa cứ rơi mãi…
Theo Afamily
Bi kịch mẹ chồng nàng dâu chưa bao giờ hết nhức nhối
Bi kịch mẹ chồng nàng dâu chưa bao giờ hết nhức nhối. Hạnh phúc gia đình - Từ sau khi sinh con tôi về sống với mẹ chồng cuộc sống trở nên ngột ngạt khó chịu và tôi hiểu ra rằng bi kịch này chưa bao giờ kết thúc nó chỉ biến tướng đi trong mỗi gia đình mỗi trường hợp khác nhau mà thôi.
Ngày ấy, lấy nhau, tôi và anh đã tính chuyện ra ngoài thuê nhà trọ ở riêng để thuận lợi cho công việc. Cuộc sống vợ chồng son thoải mái, vui vẻ, nói chung là không có gì để nói. Hai vợ chồng thi thoảng vi vu, hẹn hò với bạn bè, giống như hồi độc thân. Thi thoảng chúng tôi về thăm gia đình chồng, nên tình cảm mẹ chồng nàng dâu rất tốt. Cuộc sống với tôi mà nói rất thư thái, thoải mái. Chị em nhiều người than vãn về chuyện mẹ chồng nàng dâu, tôi chỉ cười bảo 'may quá, mình chẳng bao giờ mâu thuẫn với mẹ chồng'. Nhưng...
Khi tôi có bầu rồi sinh con, chồng nói tôi về ở với nhà chồng, vì như thế cho mẹ chồng chăm sóc cũng yên tâm. Đi lại hơi xa nhưng mà cũng cố gắng được. Thời gian sinh nở cần có người chăm sóc và cần có người ở bên lo lắng cho con cái.
Tôi đồng ý về nhà chồng sống với mẹ chồng và không nghĩ tới những mâu thuẫn bắt đầu ập đến. Mẹ chồng tôi, vì thấy tôi kiểu tiểu thư nên có vẻ khó chịu. Những món ăn mẹ nấu, tôi chậm chậm, nấu không vừa ý mẹ thì mẹ cau có, gắt gỏng. Biết là tôi có bầu gần sinh, mẹ vẫn mặc kệ tôi làm mấy việc nặng nhọc, bưng bê.
Sinh xong, ở với mẹ chồng khiến tôi bức bách vô cùng. Bà cho tôi ăn toàn thịt nạc và rau ngót, ngày nào cũng như ngày nào đến phát ngán. (ảnh minh họa)
Tôi nhờ mẹ bưng hộ chậu quần áo lên tầng vì quá nặng, mẹ bảo tôi 'chia ra mà bê, làm sao phải nhờ mẹ chồng, không biết ý tứ gì cả'. Câu nói của mẹ khiến tôi cảm thấy tổn thương vô cùng. Mẹ có thể nói vậy nhưng nói nhẹ nhàng, góp ý cho con, biết đâu tôi sẽ không bị tổn thương như thế.
Về nhà, tôi mới biết chồng mình là kẻ nhu nhược, bám váy mẹ. Cái gì mẹ nói anh cũng nghe lời. Đến việc bảo chồng rửa bát, anh cũng bảo, thôi như thế không hay, để mẹ biết thì ngại lắm. Tôi nghe mà ức. Mẹ biết thì làm sao. Mẹ anh không cho anh động vào bất cứ việc nhà nào cả. Mọi việc là tôi làm hết. Tôi có bầu gần sinh mà mẹ anh bắt tôi đứng rửa mấy mâm cỗ bàn ngày giỗ. Mệt mỏi vô cùng.
Sinh xong, ở với mẹ chồng khiến tôi bức bách vô cùng. Bà cho tôi ăn toàn thịt nạc và rau ngót, ngày nào cũng như ngày nào đến phát ngán. Tôi muốn ăn bà cũng không cho. Động đũa một cái là bà nói rất khó nghe là không biết giữ cho con này nọ, không lo thân mình thì phải lo cho con. Rằng tôi là người mẹ thiếu trách nhiệm. Những câu nói nặng nề của mẹ khiến tôi mệt mỏi quá chừng. Vừa sinh xong, tôi bị trầm cảm, stress nặng nề.
Chồng tôi đi làm cả ngày, cũng chẳng bao giờ động viên được vợ một câu vì ngàn lời mẹ nói ra với anh là vàng, là bạc. Tôi khóc chồng cũng chỉ bảo 'thôi khóc làm gì'.
Bực nhất là tôi xin về nhà mẹ đẻ chơi, mẹ chồng nhất định không cho về vì giữ cháu. Bà bảo tôi thích thì về một mình. Về một mình thì còn gì để nói đây? Tôi ức quá cãi lại mẹ, thế mà chồng tôi từ đâu lao vào, tát tôi một cái như trời giáng. Đàn ông như anh thật sự không đáng để tôi coi trọng. Tôi khóc như mưa, vừa ôm con vừa khóc. Thương thân mình lại nghĩ tới bi kịch cuộc đời. Vợ anh vừa sinh, anh không động viên được một câu lai dám đ.ánh v.ợ. Đúng là, bây giờ tôi đã thấm cảnh sống chung với mẹ chồng. Mẹ anh không nói gì, còn tỏ ra hài lòng vì con trai nghe lời mình, bênh mình.
Hôm sau đó, tôi đã tự động gọi taxi về quê và không cần nói với chồng một lời nào. Xuống dưới nhà, tôi nói với mẹ chồng là tôi xin phép về quê, không nói bao giờ lên. Chuyến này, tôi đã định ra đi, không quay trở lại. Tôi đã chịu khổ đủ rồi, đã mệt mỏi lắm rồi, chỉ muốn một cuộc sống an bình, yên lặng bên vòng tay của mẹ.
Từ ngày sống chung với mẹ chồng, chồng tôi không còn là anh ngày trước và tôi thấy, nếu cứ tiếp tục thế này, hôn nhân bế tắc, tôi bỏ chồng lúc nào không hay. Đúng là, xa thương gần thường, người ta nói chẳng sai bao giờ...
Nguồn tintuc.vn
Chồng đ.ánh đ.ập, ép tôi ly hôn để ra nước ngoài đổi đời Tôi đã khuyên hết lời nhưng anh không nghe. Anh còn viết sẵn đơn và liên tục ép tôi ký. Ảnh minh họa Tôi lấy chồng gần 20 năm, hiện có 2 con. Cuộc sống vợ chồng bình thường, không giàu có, chỉ đủ chi phí sinh hoạt trong gia đình. Mấy tháng gần đây, chồng tôi đòi đi sang Hàn sống và...