Nhờ em gái kết nghĩa chăm sóc chồng mỗi lần đi công tác xa, tôi nhận cái kết đắng lòng
Tôi quá chủ quan, cũng quá ngây thơ khờ khạo để đến giờ mọi thứ không còn cứu vãn được nữa.
Ảnh minh hoạ
Tôi và Thắng cưới hơn 3 năm rồi nhưng chưa sinh con, lý do là do chúng tôi còn trẻ, tôi còn muốn phấn đấu thêm cho sự nghiệp. Công việc của tôi đang rất tốt, nếu sinh con bây giờ mọi thứ sẽ dang dở hết. Tôi nói với chồng, mới đầu anh cũng không đồng ý nhưng vì yêu vợ nên cũng thuận theo.
Tôi bận lắm thường xuyên phải đi công tác, những dự án dài ngày gần như lấy hết thời gian rảnh dỗi của tôi. Trong khi đó chồng làm văn phòng, anh sáng đi chiều về, việc nhà cửa thường do một mình anh đảm nhiệm. Cũng may chồng tâm lý nên tôi không phải áy náy nhiều. Tôi hứa với chồng, cho tôi thêm ít thời gian nữa thôi, tôi sẽ lui về sinh con, làm trong bổn phận.
Thời gian đầu anh còn vui vẻ, thoải mái, nhưng càng về sau anh bắt đầu giục giã tôi. Tính tôi lại nóng nảy, ngày trước anh đã hứa rồi, giờ lại nuốt lời. Thế là hai vợ chồng sinh ra xích mích. Bố mẹ chồng cũng không ưa tôi, thường xuyên xét nét, nói tôi làm vợ không biết làm, thiếu trách nhiệm, có lần bà còn nói nhà này vô phúc mới rước tôi về làm dâu.
Vì quá mệt mỏi với bố mẹ chồng nên tôi đòi ra ở riêng, kinh tế chúng tôi kiếm được, thuê nhà hết đáng bao nhiêu. Tôi nói với chồng phải ra ở riêng tinh thần mới thoải mái, sau sinh con mới tốt được. Chồng ù ờ nửa nghe vợ, nửa nghe mẹ, nhưng vì mẹ chồng ghét tôi nên cũng không thèm cản, bảo muốn đi đâu thì đi.
Ra ngoài sống, tôi càng tung rẩy, thoải mái. Chẳng có ai soi mói nên tôi thích lắm, nhưng cũng vì nghĩ thương chồng nên tôi mới nghĩ đến việc nhờ người chăm sóc anh. Trong số những người tôi thân, có Vy là tôi tin nhất, Vy ít hơn tôi 2 t.uổi, không xinh nhưng được cái hiền ngoan. Nhà con bé ở quê xa lắm, về Hà Nội chục năm rồi mà vẫn ngây thơ, tính nết có nét quê quê chẳng thay đổi gì. Vy có một con rồi, là do ngày trẻ yêu đương lầm lỡ, có bầu nhưng gã người yêu sở khanh “ quất ngựa truy phong”.
Chồng tôi và Vy cũng thân quen nhau, thỉnh thoảng Vy hay qua tôi chơi, ăn cơm, con bé nấu ăn khéo lắm. Mỗi lần đến chơi đều mang theo cu Tit đến, chồng tôi cũng thích thằng bé.
Tôi nhờ Vy, nếu đợt nào tôi đi lâu, cứ cho con sang nhà chơi, tiện nấu ăn cải thiện cho anh nhà với, chứ đàn ông một mình là toàn mì tôm bánh mì qua bữa. Vy vâng dạ đồng ý.
Cho đến hôm vừa rồi, tôi về sớm hơn thường lệ, thấy xe máy Vy dựng trong sân. Đang thấy mừng mừng vì tiện hai mẹ con con bé ở đây làm bữa ăn ngon, tôi đi công tác ở biển mua nhiều hải sản về lắm. Thế nhưng lúc vào nhà thì nhà cửa vắng lặng. Tôi lên tầng ngủ, cửa không khóa, đ.ập vào mắt là cảnh hai người đang quấn riết lấy nhau…
Tôi sững sờ làm rơi cả túi đồ, chồng vùng dậy, tôi uất quá mới lao vào t.úm t.óc, tát cho Vy một cái. Chồng tôi xông vào can, anh đẩy tôi ngã xuống rồi đỡ cô ta dậy. Tôi làm ầm ỹ lên, chồng mắng át đi: “Cô im ngay, cô có tư cách gì mà nói, cô xem cô có làm đúng bổn phận không. Tôi chán cuộc sống hôn nhân này lắm rồi, chúng ta chia tay đi. Vy có bầu với tôi rồi, tôi sẽ cưới cô ấy”.
Tôi ngã ngồi cả xuống, Vy lắp bắp xin lỗi, chồng kéo cô ta ra ngoài để lại tôi một mình khóc như điên như dại… Mọi thứ quay cuồng, đổ sụp xuống dưới chân, tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo Phunutoday
Bài học cho kẻ sở khanh
"Cô đến đây không phải để bắt chồng cháu có trách nhiệm với con gái cô. Nhưng cô cần phải dạy cho chồng cháu một bài học, và cháu cũng có quyền được biết sự thật..."
"Vì cô nghĩ, với bản chất của chồng cháu thì nếu không phải con gái cô là nạn nhân thì cũng sẽ là cô gái khác. Cháu đã biết sự thật, và quyền quyết định là ở cháu..."
Video đang HOT
25 t.uổi bà trở thành một người mẹ đơn thân.
Ngày ấy, 25 t.uổi, khi biết mình có thai, bà cũng lo sợ và thông báo cho người đàn ông đó biết. Nhưng người đàn ông đó đã bỏ mặt bà để đi Mỹ định cư cùng gia đình.
Thời ấy, phụ nữ không chồng mà có con sẽ bị bà con, hàng xóm dèm pha, dị nghị. Cha của bà, một người đàn ông gia trưởng, trọng sĩ diện. Vì vậy, khi biết chuyện, ông đã đ.ánh bà một trận, đuổi bà ra khỏi nhà và từ mặt bà.
Mẹ bà thương con gái thơ dại, đã che chở cho bà những đòn roi của cha, van xin ông tha thứ cho con gái. Nhưng ông nhất quyết đuổi bà ra khỏi nhà.
Ngày bà xách vali ra khỏi nhà, mẹ bà đã khóc hết nước mắt. Mẹ bà lén lút đi thăm bà, gửi t.iền cho bà, và chăm sóc bà lúc bà sinh con.
Khi con gái được gần 2 t.uổi thì cha của bà gọi bà về nhà. Hơn 2 năm qua, mẹ của bà ngày nào cũng thuyết phục ông, thỉnh thoảng bà bồng đứa cháu ngoại xinh xắn, đáng yêu về nhà cho ông nhìn mặt. Nhờ vậy, dần dần ông đã thay đổi suy nghĩ và tha thứ cho bà.
Khi bà về lại với gia đình, được sự hổ trợ của gia đình, bà ổn định công việc, và cuộc sống của hai mẹ con bà trôi qua êm đẹp.
Cho đến một ngày
Khi con gái của bà, Nhi, 21 t.uổi, là cô sinh viên năm thứ ba, Nhi yêu một người đàn ông 29 t.uổi tại nơi Nhi thực tập.
Khi biết Nhi có người yêu, bà nói Nhi mời anh ta về nhà để bà biết mặt.
Nhưng lần nào Nhi ngõ lời mời anh ta cũng tìm cách thoái thác, lúc thì về quê, lúc thì đi công tác...
Bằng linh cảm của một người mẹ, bà thấy có điều gì đó bất ổn trong mối quan hệ này.
Một buổi tối, khi bà đang nằm nghỉ trong phòng, Nhi chạy ùa vào phòng, ôm chầm lấy bà và khóc nức nở.
- Mẹ ơi, con có thai rồi...Nhi nói trong tiếng nấc. Nhưng anh ta đã có vợ con, anh ta giấu con, bây giờ anh ta chối bỏ con, anh ta không gặp mặt con. Con phải làm sao bây giờ hả mẹ?...
- Con bình tĩnh, kể cho mẹ nghe mọi chuyện... Bà ngồi dậy thật nhanh, ôm con gái vào lòng.
Sau khi nghe Nhi kể lại quá trình quen và yêu cho đến khi có thai với người yêu. Đêm đó, bà không ngủ được, bà cứ miên man suy nghĩ, không lẽ quá khứ đang lặp lại???
Bà phải làm gì bây giờ? Con gái bà đang rất cần bà trong lúc này? Tương lai của nó sẽ ra sao? Còn anh ta nữa thì sao, anh ta phải chịu hậu quả do anh ta gây ra chứ? Nếu không cho anh ta một bài học, sau này anh ta sẽ còn đi lừa biết bao nhiêu cô gái như con gái của bà đây?.... Cứ như thế, hết câu hỏi này lại đến câu hỏi khác chạy trong đầu bà.
Sáng hôm sau, bà sắp xếp cho bà và Nhi đi đến một nơi yên tĩnh. Hai mẹ con vào một resort ở Hội An, họ ở đó 3 ngày.
Trong 3 ngày đó, bà kể cho Nhi nghe về chuyện ngày xưa của bà, bà nhẹ nhàng an ủi, động viên Nhi.
- Má biết, giờ đây con rất hoang mang. Con cần phải biết rằng, sau ngày hôm nay con sẽ nghe những lời xì xầm không hay từ những người xung quanh. Con sẽ bị áp lực rất lớn, đó là điều chắc chắn. Nhưng, con à, má nhắc cho con nhớ một điều, nếu cả xã hội này có quay lưng lại với con thì con vẫn còn có má. Má sẽ luôn bên con. Trong chuyện này, má cũng là người có lỗi, má đã không dạy cho con cách nhận biết người đàn ông tử tế và đề phòng những kẻ Sở khanh.
- Dù sao, mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, má mong con hãy bản lĩnh, mạnh mẽ lên. Con cần phải nhìn nhận, bản lĩnh để sửa chữa sai lầm của mình. Con hãy loại bỏ anh ta ra khỏi đầu mình. Con hãy bảo lưu kết quả học tập năm nay, sau khi sinh con xong con hãy quay lại trường tiếp tục việc học, má sẽ chăm sóc cho cháu ngoại của má.
- Hứa với má, bản lĩnh lên nhé con. Bà để Nhi tựa đầu vào vai minh, tay bà cầm c.hặt t.ay Nhi như muốn truyền thêm sức mạnh cho Nhi.
Sau 3 ngày ở Hội An, hai mẹ con quay trở lại Đà Nẵng.
Khi về Đà Nẵng, bà bắt đầu kế hoạch dạy cho tên Sở khanh kia một bài học.
Khi yêu hắn ta, Nhi chưa bao giờ được hắn ta mời về nhà, Nhi chỉ nghe hắn ta nói hắn ta ở khu vực đó thôi. Lúc nào hắn ta cũng hẹn Nhi ở một nơi nào đó, gửi xe Nhi vào bệnh viện rồi chở Nhi đi chơi. Vì vậy, bà chỉ biết duy nhất cơ quan mà hắn ta đang công tác, hắn ta đang là một phó phòng của một cơ quan nhà nước.
Bà thuê một người quen làm thám tử theo dõi hắn ta trong 5 ngày.
Và bà biết được giờ giấc đi về của hắn, nhà hắn ở đâu, vợ hắn 27 t.uổi, hắn có một cô con gái 2 t.uổi.
Sau khi nắm rõ thông tin về hắn, bà bắt đầu kế hoạch cho hắn ta một bài học
Một buổi sáng, bà đến cơ quan tìm gặp hắn ta.
- Cậu có phải là cậu Huy?
Hắn ta chưa kịp nhớ ra bà là ai thì bà đã tiếp lời: Tôi là má của con Nhi đây, cậu biết con Nhi nhà tôi chứ?
Hắn ta nhanh chóng thay đổi sắc mặt, miệng lắp bắp: Cô, có gì con mời cô ra quán nước nói chuyện.
Bà tiến lại gần hắn ta và tát thẳng vào mặt hắn ta 2 cái tát.
- Hai cái tát này, một cái tát là tôi thay mặt con gái tôi tát vào mặt một thằng sở khanh như cậu, đã có vợ con còn lừa dối nó, và chối bỏ cái thai nó đang mang. Cái tát còn lại, tôi đại diện cho những người phụ nữ nhẹ dạ, cả tin dạy cho cậu một bài học.
Hắn ta không nói được lời nào, lúc này mọi người xung quanh đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Tát vào mặt hắn ta xong, bà quay lưng đi đến phòng lãnh đạo của hắn.
Sau đó bà ra về.
Cũng chiều tối hôm đó, bà đến nhà hắn ta, và bà đã có cuộc nới chuyện với vợ hắn ta.
- Chúng ta đều là phụ nữ, vì vậy cô nghĩ cháu cần phải biết một sự thật về chồng cháu. Cô mong cháu bình tĩnh nghe cô nói, cô biết cháu sẽ rất sốc, nhưng cháu có quyền được biết sự thật.
- Trước tiên, cô xin lỗi cháu, vì con gái cô, nó đã nhẹ dạ cả tin mà nghe lời dụ dỗ, lừa dối của chồng cháu. Chồng con đã nói với con gái cô rằng nó chưa có vợ, và con gái cô đã tin, và nay con gái cô đã có thai với chồng cháu. Nhưng chồng cháu đã rũ bỏ trách nhiệm, và chạy trốn như một thằng hèn.
- Cô đến đây không phải để bắt chồng cháu có trách nhiệm với con gái cô. Nhưng cô cần phải dạy cho chồng cháu một bài học, và cháu cũng có quyền được biết sự thật. Vì cô nghĩ, với bản chất của chồng cháu thì nếu không phải con gái cô là nạn nhân thì cũng sẽ là cô gái khác. Cháu đã biết sự thật, và quyền quyết định là ở cháu.
Đúng lúc ấy thì hắn ta vừa về đến nhà với bộ dạng thất thiểu, thấy bà và vợ, hắn chỉ nói được một chữ: "cô,...cô"
- Vợ cậu có quyền biết sự thật. Bà nói xong và chào vợ hắn ra về.
Về phía Nhi, Nhi đã bảo lưu kết quả học tập và ở nhà.
Và đúng như bà dự đoán, khi cái thai được 3 tháng, mọi người trong xóm bắt đầu bàn tán.
- Có người còn nói rằng: "ngày xưa ba nó từ chối cái thai của má nó, nên bây giờ nó lại bị thằng khác từ chối cái thai của nó. Ông bà nói không sai chút nào "con gái nhờ phước cha"...."
Bà nghe mà đau lòng, nhưng có lẽ con bà còn đau khổ hơn bà, nghĩ vậy nên bà nén nỗi đau trong lòng để mà động viên Nhi.
Bà mua sách về cho Nhi đọc, bà khuyên Nhi tranh thủ luyện tiếng Anh trong thời gian này, để tạo cơ hội cho minh sau này.
Nhờ nghe và làm theo lời bà, sau khi sinh con xong, Nhi quay trở lại trường tiếp tục học tập rồi tốt nghiệp ra trường. Với vốn tiếng Anh kha khá, Nhi cũng nhanh chóng kiếm được một công việc tại một công ty nước ngoài. Nhi đã trở thành một người phụ nữ chín chắn hơn, mạnh mẽ hơn, bản lĩnh hơn và không còn cả tin như ngày xưa nữa.
Còn về phía Huy, nghe đâu không lâu sau khi bà đến Cty hắn ta thì hắn ta bị đuổi việc, và sau đó vợ hắn ta cũng đã ly dị hắn ta. Đó là cái kết xứng đáng cho một kẻ sở khanh như hắn.
Thùy Trâm
Sau 3 năm chăm sóc chồng sống thực vật, mẹ chồng vờ rủ tôi uống rượu rồi cho người đó vào Có những khi, cuộc sống tưởng chừng đã êm đềm và an yên. Nhưng sóng gió luôn nổi lên vào những ngày lặng lẽ nhất. Cuộc đời tôi có lẽ tận giờ này mới thấm thía chân lý đó. Nhưng vì cuộc sống là sự biến đổi không ngừng nên chúng ta vẫn có quyền hi vọng vào những điều tích cực sẽ...