Kiểm phong bao lì xì của con, chồng thốt lên một câu bộc lộ sự xấu tính đến tột đỉnh
Tôi rất bất ngờ khi bên nhà nội, mọi người lì xì rất lớn.
Tết năm nay, chúng tôi ăn Tết ở quê nội từ ngày 28 Tết đến Mùng 3, rồi về nhà ngoại Mùng 4, chiều Mùng 5 thì lên thành phố. Thời gian ở quê ít mà họ hàng thì đông nên chúng tôi di chuyển liên tục. Trước Tết thì phải lo chợ búa cỗ bàn, trong Tết thì đi chúc Tết hết nhà các ông các bà, các cô các bác, không có thời gian mà nghỉ ngơi.
Tối hôm qua, sau khi tắm giặt xong xuôi, chúng tôi mới có thời gian ngồi kiểm phong bao lì xì của con.
Tôi rất bất ngờ khi bên nhà nội, mọi người lì xì rất lớn, hầu như là tờ 200 ngàn và 500 ngàn, riêng ông bà nội và 2 bác – vợ chồng anh trai chồng – đã lì xì cho con tới 6 triệu. Đếm xong mà tôi giật mình khi tổng số t.iền nhà nội lì xì là 14 triệu.
Còn nhà ngoại thì có người lì xì trực tiếp, có người cho vào phong bao, nhưng con tôi đều để chung 1 túi. Hầu như mọi người lì xì 20 ngàn, 50 ngàn, vài tờ 100 ngàn, đếm hết được gần 2 triệu.
Video đang HOT
Tôi nghĩ t.iền lì xì là để mừng t.uổi mới, lấy may đầu năm cho con nên tôi không quan tâm nhiều ít. (Ảnh minh họa)
Nếu mà so sánh thì đúng là 2 con số khác biệt quá lớn. Nhưng tôi nghĩ t.iền lì xì là để mừng t.uổi mới, lấy may đầu năm cho con nên tôi không quan tâm nhiều ít, thấy mọi người có tấm lòng là mừng rồi. Nhưng sắc mặt chồng tôi thì không hề vui vẻ. Anh nói: “Ơ thế là về nhà ngoại lỗ à? Bố đi mừng t.uổi hết 5 triệu mà con thu được có 2 triệu thôi, lỗ quá, sang năm bố phải nghĩ lại”.
Câu nói bộc lộ sự xấu tính đến tột đỉnh của chồng khi kinh doanh cả t.iền mừng t.uổi khiến tôi bất ngờ đến ngớ người. Chưa dừng lại ở đó, chồng còn quay sang nhìn tôi rồi dè bỉu: “Em xem, nhà nội hào phóng thế kia chứ đâu như nhà ngoại”.
Bên nhà chồng thì ai cũng có của ăn của để, nhiều người thành đạt, bố chồng tôi lương hưu khá cao, mẹ chồng còn đang làm việc nên cũng có t.iền, chưa kể các anh chị em nhà chồng kinh doanh này nọ hoặc làm công ty lớn. Còn nhà ngoại nghèo hơn, ở quê mọi người chỉ lì xì 20 – 50 ngàn gọi là lấy may đầu năm thôi. Đâu thể coi đây là nguồn thu nhập được.
Thế nhưng mặc kệ tôi giải thích, chồng vẫn tỏ vẻ coi thường khiến tôi rất bực bội và uất ức. Tôi nên nói như thế nào để chồng đừng đặt nặng vấn đề này và có cái nhìn thoáng hơn với nhà ngoại đây?
Nhớ lại Tết dương lịch năm trước, năm nay tôi không muốn về nhà chồng
Về quê ăn Tết, chị em dâu vui vẻ thì về, chứ cứ như năm trước, tôi quyết không bao giờ về nữa.
Nhà nội cách chỗ chúng tôi làm việc khá xa, 1 năm chúng tôi chỉ về được những dịp nghỉ dài ngày. Năm đầu tiên tôi mới sinh em bé nên không về quê nội được. Năm thứ 2 thì chúng tôi về ăn Tết dương lịch ở đó.
Cứ nghĩ lâu không về, bố mẹ và các anh chị sẽ nhiệt tình đón tiếp gia đình tôi nhưng sự thật quá phũ phàng làm tôi không còn thiết tha về ăn Tết ở quê nội nữa.
Ở quê có vợ chồng anh chồng chị dâu sống cùng với bố mẹ. Anh chị có cửa hàng bách hóa, quán rất đông khách nên phải làm việc luôn tay.
Mang tiếng về chơi nhưng tôi không có thời gian rảnh rỗi để đi tham quan phố phường hay nói chuyện với hàng xóm xung quanh. Tôi phải dậy từ sáng sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, sau khi mọi người ăn uống xong thì tôi ra chợ mua đồ nấu ăn cho cả ngày. Còn chồng tôi là chân bán hàng kiêm bảo vệ của cửa hàng.
Vợ chồng tôi làm việc vất vả từ sáng đến tối muộn nhưng không được chị dâu coi trọng mà cứ nghĩ chúng tôi là giúp việc hay ăn nhờ ở đậu vậy. Tôi nấu cơm từ lúc 11h là xong, sau đó cho các cháu ăn trước, còn người lớn phải đợi đến 1h chiều mới được ăn. Còn buổi tối 6h nấu xong thì 9 giờ người lớn mới ăn.
Những lúc ngồi vào mâm cơm, chị dâu phàn nàn mọi thứ nguội lạnh thế ăn sao nổi. Chị nhắc tôi hâm nóng lại đồ ăn, dù rất khó chịu nhưng tôi miễn cưỡng đứng dậy đi làm.
Trong bữa cơm, chị kêu món ăn cho ít muối, nhạt nhẽo khó nuốt. Chị dị ứng với cua, lần sau nấu canh thì làm thêm món rau khác cho chị. Có bữa chị than toàn những món không hợp khẩu vị, rồi bỏ đũa bát đứng dậy lấy gói mì tôm ra nấu.
Lúc chỉ có 2 mẹ con với nhau, mẹ chồng bảo tính khí chị dâu thế đấy đừng chấp làm gia đình bất hòa, nhịn đi cho yên ổn.
Suốt mấy ngày về quê, vợ chồng tôi bận rộn luôn tay luôn chân vì gia đình chị dâu. Vậy mà chị không chủ động cho con tôi cái kẹo hay hộp bánh. Chỉ khi nào con tôi đòi ăn thì chị dâu mới miễn cưỡng lấy bánh kẹo cho.
Nhớ đến Tết dương lịch năm trước, năm nay tôi không thiết tha về quê nữa. Nhưng chồng hối thúc rất nhiều, nói là Tết Nguyên Đán anh ấy phải trực không về được, hiện tại bố đang bệnh, chúng tôi phải về thăm ông.
Về quê ăn Tết mà như là t.ra t.ấn thế thì về làm gì. Theo mọi người, tôi phải nói sao để chồng đừng ép vợ về quê nữa đây?
Tết - về quê hay ở lại: Về thôi, chẳng lẽ cứ long đong mãi... Đấy là năm đầu tiên các con tôi được quây quần gói bánh chưng, được đi chúc Tết giao thừa, được nhiều bà con cô bác đến thăm lì xì đến thế. Lũ trẻ rất thích về quê (ảnh minh họa) Gia đình tôi lập nghiệp ở thành phố hơn chục năm, vợ chồng tôi đều làm công nhân. Ngày mới cưới, chúng...