Câu chuyện cảm động nhắc ta đừng quên dành thời gian cho bố mẹ

Theo dõi VGT trên

Hay danh thơi gian cho nhưng ngươi yêu thương ban bởi gia đinh mai mai la “vịnh trú bão” tuyệt vời nhất cua chung ta! Đừng để mọi thứ mất đi rồi ta chỉ biết ngồi đó mà khóc lóc và hối hận, bạn nhé.

Tôi kết hôn đã được 21 năm. Bỗng một ngày nọ, vợ của tôi muốn tôi mời một người phụ nữ khác đi ăn tối. Cô ấy nói:

“Em yêu anh, nhưng em biết người phụ nữ này cũng yêu anh và muốn anh dành thời gian cho họ”.

Người phụ nữ mà cô ấy nói đến chính là mẹ của tôi – một quả phụ. Tôi chợt nhận ra tôi đã lãng quên và không hề dành thời gian riêng cho bà suốt 19 năm qua. Bởi vì thời gian của tôi đã phải dành cho công việc riêng của mình và 3 đứa con nên chỉ có thể thỉnh thoảng ghé thăm bà mà thôi.

Câu chuyện cảm động nhắc ta đừng quên dành thời gian cho bố mẹ - Hình 1

Những ngày tháng bố mẹ ở với chúng ta sẽ chẳng còn được bao lâu nữa, đừng để mọi thứ muộn màng chỉ vì sự vô tâm của chúng ta.

Sau khi nghe lời đề nghị của vợ, tối hôm đó tôi đã bấm số gọi cho Mẹ và mời bà đi ăn tối. Bà đáp lại:

“Có chuyện gì vậy? Mọi thứ vẫn ổn chứ con?” – Mẹ tôi là mẫu người phụ nữ luôn nghĩ rằng một cuộc gọi muộn vào buổi tối hay một lời mời bất ngờ là dấu hiệu của những điềm xấu.

Tôi trả lời mẹ tôi rằng: “Con muốn dành thời gian riêng với mẹ thường xuyên, đó là một điều thật tuyệt vời mà con muốn làm. Chỉ có hai chúng ta mà thôi”.

Mẹ tôi im lặng một lúc và nói: “Mẹ rất muốn làm điều đó với con”.

Tối thứ Sáu hôm ấy sau khi làm việc xong, tôi cảm thấy một chút hồi hộp khi lái xe qua đón mẹ mình. Khi tới nơi, tôi nhận ra rằng mẹ cũng hồi hộp hệt như tôi, dù rằng chúng tôi chỉ đơn giản là hẹn nhau đi dùng bữa tối. Lúc đó bà đang đợi tôi ngoài cửa với chiếc áo choàng đã mặc sẵn.

Tôi nhận thấy Mẹ mới uốn tóc thật xinh đẹp và mặc bộ váy mà bà đã mặc vào ngày lễ kỉ niệm kết hôn lần cuối của mình.

Khuôn mặt Mẹ nở một nụ cười toát ra vẻ rạng ngời như một thiên thần. Khi Mẹ bước lên xe và hào hứng kể với tôi rằng: “Mẹ đã nói với bạn bè rằng mẹ sẽ đi ăn tối với con trai của mẹ và tất cả họ đều tỏ ra bất ngờ. Bạn bè của mẹ vô cùng tò mò và nôn nao muốn biết bữa tối đó của chúng ta sẽ diễn ra như thế nào, con trai ạ.”.

Chúng tôi đã đến một nhà hàng có khung cảnh tuyệt vời, tôi nắm tay Mẹ, nhẹ nhàng dìu Mẹ ngồi xuống như thể bà là người phụ nữ đầu tiên tôi trân trọng. Sau khi ngồi xuống, tôi đọc to menu cho Mẹ nghe bởi vì mắt bà giờ đây chỉ có thể đọc được những chữ in lớn mà thôi.

Đang ăn dở bữa tráng miệng, tôi đưa mắt nhìn Mẹ và thấy Mẹ ngồi ở đấy đang chăm chú nhìn tôi, một nụ cười hoài niệm hiện trên môi bà.

Mẹ kể rằng: “Khi con còn nhỏ, mẹ cũng từng đọc to menu cho con hệt như thế”.

Sau đó tôi đáp lại với mẹ rằng: “Vậy nên giờ đã đến lúc mẹ cần thư giãn và để con làm những điều tương tự cho mẹ”.

Xuyên suốt bữa ăn, chúng tôi đã có những câu chuyện thật đầm ấm, không có gì là đặc biệt chỉ đơn giản là hỏi thăm về những chuyện xảy ra xung quanh cuộc sống của nhau.

Sau đó, tôi đưa Mẹ về đến cửa nhà của bà, bà đã nói: “Me con muôn co hen vơi con thêm môt lân nưa, nhưng lân sau, se la me đich thân mơi con, được chứ?”. Tôi đã đồng ý lời yêu cầu đó của bà.

Câu chuyện cảm động nhắc ta đừng quên dành thời gian cho bố mẹ - Hình 2

Tết chỉ về khi bạn trở về bên gia đình, sum vầy bên những người thân yêu.

Vài ngày không lâu sau đó, Mẹ tôi đã qua đời bởi một cơn đau tim. Chuyện đó xảy ra thật đột ngột và bất ngờ nên tôi đã không thể có bất kì một cơ hội nào khác để làm điều gì đó báo hiếu cho Mẹ…

Một thời gian sau, tôi nhận được một bức thư với một bản copy hoá đơn của nhà hàng mà tôi với Mẹ đã ghé ăn trước đó. Dòng ghi chú thêm ở hoá đơn ghi rằng:

“Mẹ đã trả t.iền thêm cho hoá đơn bởi vì mẹ không chắc chắn rằng mẹ có thể quay lại đó một lần nữa. Nhưng mẹ vẫn trả t.iền cho hai người, cho con và người phụ nữ còn lại đó là vợ của con. Con sẽ không bao giờ biết rằng bữa tối đó ý nghĩa như thế nào với mẹ. Mẹ yêu con, con trai”.

Hay danh thơi gian cho nhưng ngươi yêu thương ban, bơi vi trong cuôc đơi cua chúng ta, không co điêu gi quan trong hơn gia đinh, hay trân quy khoang thơi gian đươc ơ cung vơi gia đinh, đừng để bản thân phải thốt lên rằng: “Mọi thứ đã muộn rồi”.

Hay chia se câu chuyên cam đông nay vơi ngươi thân, ban be, ban nhe!

Theo bestie.vn

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này

Tôi về, nắng rớt trên vai. Ghé cửa hàng hoa mua một chậu hồng trắng. Thân ảnh có thể quên, nhưng mùi hương thì làm sao quên. Còn nữa, tôi sẽ chẳng đặt tên cho em, tên còn có thể phai nhạt, nhưng nụ cười xán lạn đó, sẽ vẫn ở đây thôi.

Có những người đến và đi qua cuộc đời ta nhẹ tênh như một cơn gió, chẳng để lại dấu vết gì, không một lý do và cũng chẳng thể biết được họ đã đi đâu. Khoác cho truyện ngắn của mình một màu sắc kỳ ảo, Thúy Nhân đã viết nên một câu chuyện cảm động với những trăn trở nghĩ suy, về duyên phận, về ý nghĩa của sự sống. Trong tuần này, mời các bạn lắng nghe truyện ngắn Nếu ngày mai em không ở lại nơi này của tác giả Thúy Nhân.

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 1

Em mở mắt ra nhìn tôi, một ánh nhìn mà trước nay tôi chưa từng thấy được. Nó thâm trầm như một người đã trải qua rất nhiều chuyện đau lòng. Đóa hoa hồng trắng bị cơn gió lạnh hất xuống thềm nhà.

"Anh Nam!"

Đà Lạt vào tháng 12 ngập ngụa trong sương mù, tôi chở An trên chiếc xe đạp thường ngày dùng để đi học, em chẳng nói gì cả. Những cảm giác lạ cứ trào ngược trong lòng tôi, ngay cả việc chở em ngược dốc cũng không làm tôi thấy mệt.

An khác đi rất nhiều, từ khi em tỉnh dậy cho đến giờ vẫn hay im lặng. Con bé trước kia cứ hay giành giật đồ ăn và quà bánh với tôi hình như không còn nữa, chỉ có hình dáng ấy thì vẫn còn.

Một năm trước, em cùng Ân gặp tai nạn xe. Ân mất, em hôn mê. Khi nghe tin Ân không còn em chỉ thoáng buồn, đi lại trong nhà một tuần, rồi bảo tôi chở em lên Lang Biang. Con bé này, tôi không nghĩ bây giờ lại trở nên khó nắm bắt đến như vậy.

"Em có gì không ổn à An?". Tôi hỏi em trong cơn thở dốc vì mệt, tay nắm của xe cũng bị tôi siết chặt, cả tuần nay đã tò mò lắm rồi.

"Anh thử c.hết một lần đi!". An trả lời, bàn tay khẽ siết nhẹ eo áo tôi. Chiếc xe lao vào lớp sương đã tan một phần vì mặt trời.

Em bảo tôi dừng lại ở một chỗ nhìn ra được rất xa. Rồi thuận chân, em dùng sức đá một hòn sỏi con xuống đáy vực và nhắm mắt lại.

"Thì ra là cảm giác này!". Tôi trố mắt.

"Dù là một con người hay hòn đá rơi xuống dưới kia, thì chẳng qua chỉ là một hạt cát rơi không trọng lượng." Dừng một chút, em nói tiếp:

"Như nhành hoa mà anh hái tặng em vào ngày em tỉnh lại, đối với anh nó là một nhành hoa. Nhưng đối với chậu hồng, nó là một phần của sự sống!" Tôi chau mày, An chưa bao giờ nói những lời này. Dù bằng t.uổi tôi, nhưng so với tôi thì con bé trẻ con hơn nhiều. Nhưng nay thì...

"Em không nhớ Ân à?". Tôi lại hỏi em, gần đây tôi tò mò hơi nhiều về em và suy nghĩ của em rồi.

"Nếu có thể cùng c.hết, thì có ý nghĩa hơn việc phải nhớ nhung thế này." Em lại tiếp tục đá một hòn sỏi xuống vực rồi xoay người đi về chiếc xe đạp dựng phía trong. "Về thôi, hóng mát vậy đủ rồi!". Tôi định bảo: "Thời tiết mùa đông ở Đà Lạt mà mát ư?". Nuốt câu ấy vào bụng, con bé này không dễ chọc nữa đâu!

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 2

Vài ngày nữa là giỗ Ân, người yêu cũ của An, con bé chẳng đề cập đến. Cũng không thấy buồn rầu gì, ngoài giờ học chỉ đi ra đi vào chăm sóc vườn hoa hồng trắng của nó. Chỉ khác ở chỗ, ngoài tưới hoa ra, con bé ở lại rất lâu trong vườn. Tận tâm như một nghệ nhân trồng hoa thật sự. Nó không bán đi, lúc trước cũng thế, bây giờ cũng vậy. Cũng không cắt hoa vào phòng để bày cho đẹp, mà mở trực tiếp cửa sổ phòng để thông gió ra ngoài vườn. Gần đây, những chậu hoa lớn rất nhanh và cho hoa rất đều, con bé bỗng dưng rất biết cách chăm sóc.

Cô chú bên nhà cứ nghĩ nó đổi tính đổi nết, tôi lại nghĩ nó đổi cả con người. Tính tình khác đi, sở thích cũng khác luôn. Nó ít tiếp chuyện với tôi chứ đừng nói là gây rối như trước, duy chỉ có quan hệ với cha mẹ tôi là bình thường. Tôi cũng tặc lưỡi cho qua, còn có thể thế nào được.

Giỗ Ân, nó qua thắp nén nhang, nói gì đó trong miệng rồi ra về. Cái kiểu không buồn không vui này, tôi thấy khó chịu lắm. Tôi coi nó như em gái, à lúc trước vì nó nghịch quá nên cũng chẳng muốn thừa nhận luôn. Còn bây giờ nó khiến tôi lưu tâm mọi lúc, đến khổ.

Tôi sợ nó bị trầm cảm, đề nghị cô chú đưa vào Sài Gòn kiểm tra, nó gật đầu. Rồi khăn gói đi lại khăn gói về, nó chẳng bệnh gì, bác sĩ bảo chỉ là tính tình nó thế thôi. Thế là thế nào? Lúc trước nó hoạt bát bao nhiêu, bây giờ lại trầm tính bấy nhiêu? Nhưng tôi có phải bác sĩ đâu, nói làm quái gì được.

Tôi chở nó đi học như thường ngày, vẫn đoạn đường đó, con người đó. Nhưng trách nhiệm nặng hơn rất nhiều. Tôi sắp tốt nghiệp rồi, nó thì phải học lại một năm. Cũng không nghe than vãn gì, lỗ tai tôi được yên tĩnh đến mức khó chịu.

"Em định đứng đây đến bao giờ?". Tôi hỏi An khi em lại đứng ngây người nhìn vườn hoa của mình. Em quay mặt lại cười với tôi, một nụ cười xán lạn.

"Em thấy chính mình, đứng đến gãy chân cũng không chán!".

"Em lại kì lạ rồi đó, ai lại ví mình như hoa chứ!" Tôi bật cười nói. An xị mặt đáp:

"Ừ, thì đúng nó có nở có tàn, nhưng nó thuần khiết mà anh, không thuộc về ai cả, không phải thích ai hết, chỉ thuộc về bản thân nó thôi!"

An đúng, con người chỉ thuần khiết khi không thuộc về bất cứ ai. An của tôi cũng thế, cảm giác rất gần gũi nhưng lại không chân thực mấy. Tôi bắt đầu thích nụ cười này, dù trước kia con bé vẫn hay mè nheo đủ kiểu nhưng tôi lại thấy bình thường. Đúng là hiếm sinh ra quý thật.

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 3

Một năm đi đi lại lại giữa hồi ức cũ và mới, tôi và An đã chẳng còn nhớ nữa những chuyện vui buồn và cảm giác về năm tháng trước. Tôi chấp nhận một An thật mới trong cuộc sống của mình, An cũng dần thân thiết với tôi hơn. Em nói tôi nghe những suy nghĩ có phần quái đản của mình, khi tôi tỏ ra không hiểu thì em sẽ giải thích. Chúng tôi đi vào không gian của đối phương một cách tự nhiên, An của ngày đó đã mờ nhạt rất nhiều trong trí nhớ của tôi. Thứ đọng lại bây giờ chỉ còn là nụ cười của em, tuy không phát ra tiếng nhưng giòn tan vị nắng.

Tôi học đại học tại Đà Lạt, cái mùi lạnh này tôi không tài nào bỏ được. Như không cách nào bỏ được hình ảnh của em ra khỏi đầu mình. Hôm trước em có dạy tôi cách trồng hoa, tôi vụng về học, vụng về va chạm vào thứ cảm giác trước nay chưa từng có. Tôi từng tâm niệm một điều, tình yêu chỉ là gia vị. Có thì đậm đà, không có thì nhạt nhẽo. Chuyện tình cảm của bản thân, tôi cũng chẳng mấy để tâm. Nhưng hiện giờ tôi lại để tâm vào em. Nhưng hình như em vờ như không biết gì cả, đủ quan tâm nhưng xa cách vô cùng. Cứ vậy, mà cạnh nhau.

Em vào năm cuối cấp 3 không vất vã như tôi tưởng, sức học tốt dần lên mà không cần ai kèm cặp. Lúc trước, An vừa lười, vừa không nhanh nhạy lắm. Tôi tiếp tục mặc kệ sự đổi khác của em. Việc em tốt lên chẳng phải là điều mà ai cũng mong muốn hay sao?

***

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 4

Ngày giỗ Ân, 2 năm cũng qua rồi, em chọn một cây sen đá ra đặt trước mộ thằng bạn xấu số. Em lặng nín tiếng thở dài nhưng tôi cũng kịp nhận ra:

"Đời người lại có thể ngắn như vậy anh ạ! Có kẻ nửa sống nửa c.hết, có người lại chẳng còn thở được nữa!".

Tôi day trán:

"Lại sao đấy? Cứ thích triết lí như bà cụ non. Anh nghe chẳng hiểu gì đâu!".

Em liếc tôi, rồi lấy cù chỏ tay húc vào hông tôi một cái:

"Tại anh không thông minh đấy thôi!". Tôi chẳng thèm cãi em. Ít nhất thì chúng tôi cũng có lúc thân thiết như vậy.

Đi bộ xuống đồi, tôi hỏi An:

"Rốt cuộc thì tại sao hai đứa lại gặp tai nạn?" Em nhíu mày, không nhìn tôi. Lại đi một đoạn dài, bỗng em dừng lại không bước nữa. Tôi quay lại, mở to mắt thay lời thắc mắc:

"Em...không nhớ nữa!". An ngập ngừng như vậy, mà đã phải suy nghĩ rất lâu, chứng tỏ có gì đó không ổn. Mà em đã muốn giấu, tôi cũng không tiếp tục hỏi làm gì.

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 5

Mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm, rất nhiều hoa màu gặp tình trạng sương giá mà thất thu rõ rệt. An trở nên trầm tư và đứng lặng người lâu hơn trước vườn hoa hồng trắng. Một vài chậu đã héo rũ và úa vàng. Tôi cũng không biết làm cách nào để em vui hơn, chúng cứ mạng sống của em vậy.

Em trở nên ít cười hơn, cô chú bên nhà cũng lo lắng không chừng. Họ cũng là nông dân bình thường, nên việc thời tiết trở lạnh đi làm một phần năng suất giảm xuống. Không khí gia đình căng thẳng đi rất nhiều.

Tôi rủ em đốt lửa nướng khoai mật, mùi thơm nồng nặc của đồ ăn luôn làm con gái vui vẻ hơn, trên google bảo thế. Em không thích son phấn hay quần áo thì ẩm thực là lựa chọn cuối cùng rồi còn gì. Tôi dụi nhánh cây ướt vào đống than, nhỏ giọng gọi em.

"An này!"

"Gì hả?"

"Nếu chúng mình là một cặp thì sao nhỉ?"

Em không nhanh không chậm nhìn tôi, một vài giây thôi mà làm tim tôi như rớt ra ngoài. Em với tay giật nhánh cây trên tay tôi, cao giọng mà rõ ràng, như trời sinh khả năng đài từ của những diễn viên truyền hình.

"Anh lại khéo đùa, mà đùa chẳng vui đâu, em còn đang lo lắm!"

Cái này có được tính là tỏ tình thất bại không? Tôi mơ hồ thấy thất vọng nhưng không biểu hiện ra ngoài. Em bẻ nửa củ khoai nóng hổi đưa cho tôi, bảo:

"Biết mơ mộng là tốt, nhưng đừng mơ những thứ không có thực như vậy. Đối với em, thà là không có, chứ có rồi lại mất đi cũng vậy à!"

An, em rốt cuộc đang nghĩ gì trong đầu vậy?

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 6

Đài báo nhiệt độ có thể còn tiếp tục hạ, tôi cảm giác mình sắp c.hết đến nơi nếu rời khỏi chăn. Hai ngày rồi tôi không gặp An, cũng chẳng xa xôi gì mà nhắn tin, gọi điện. Hôm nay đã là ngày thứ 3 rồi, nếu không rời khỏi giường tôi sẽ mọc gai ở xương sống mất. Xỏ dép đi xuống bếp, mẹ tôi đang làm cơm, thấy tôi lẹp xẹp đi vào nhà tắm, mẹ gọi với theo.

"Sáng này mẹ nghe cô Hạnh bảo cái An ốm nằm mê man ở nhà ấy, con tranh thủ qua thăm tí nhé!"

Tôi tỉnh ngủ hẳn, bệnh ư? An thường chịu lạnh rất tốt mà! Tôi nhanh chóng thay đồ rồi chạy sang nhà An. Cô Hạnh đang ngồi trong phòng khách rầu rĩ, thấy tôi vào, cô cũng không nói gì. Chỉ hướng ánh mắt vào phòng An, ý nói em đang nằm trong đó.

Tôi đi vào, căn phòng này tôi đã vào rất nhiều lần, ánh mặt trời luôn rọi khắp mọi ngóc ngách nơi đây, hương hoa hồng cũng ngào ngạt và dịu dàng. Hôm nay trời không nắng, những chậu hoa hồng bị sương giá làm c.hết hơn phân nửa. Lạnh ngắt cả không gian, lạnh ngắt như bàn tay An bây giờ.

Tôi chợt nhớ đến cái ngày mà em tỉnh lại, cũng là một ngày mùa đông nhưng ấm áp hơn bây giờ rất nhiều. Tôi nhớ cơn gió mạnh làm cành hoa hồng trắng rơi xuống đất ngày ấy. Và, tôi nhìn An. Em nằm yên đó, thở đều nhưng không tỉnh. Em lại ngủ rồi, một giấc ngủ làm người ta thấy đau lòng.

Cửa sổ lúc nào cũng mở, gió lúc nào cũng hiu hắt qua màn, lúc mạnh lúc nhẹ. Chiếc bút em đặt ngang quyển tập lần nữa rơi xuống đất như một sự trùng hợp. Là hoa hay là bút, đều là những thứ khiến con người ta giật mình tỉnh mộng. Tôi tiến lại giường, kéo góc chăn của em lên cao. Rồi lật mở từng trang một của quyển sổ dày.

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 7

"Ngày ... tháng ... năm"

Em mở mắt và nhìn thấy thế giới, em nhìn thấy chàng trai nhà bên cạnh chị An. Gọi một tiếng "anh Nam" như người câm lần đầu được mở miệng nói cười thành tiếng. Anh ấy nhìn em rất lâu, có một chút kinh ngạc và sợ hãi. Nhưng không sao, mọi thứ sẽ tốt dần lên.

"Ngày ... tháng ... năm"

Anh hỏi em về Ân, về lí do em và Ân gặp tai nạn. Làm sao em biết được, em có phải là An đâu. Em chỉ có thể trả lời anh là không nhớ. Chỉ có lí do ấy là hợp lí thôi. Em thấy anh cau mày, chắc anh không tin. Anh thông minh hơn em nghĩ rất nhiều.

"Ngày... tháng ... năm"

Anh lại hỏi em nhưng câu này em có thể trả lời được, chúng ta không thể là một cặp. Vì em sắp sửa phải đi rồi. Linh hồn của cỏ cây sắp bị mùa đông làm tiêu tán, từng cánh hoa em chắc chiu để duy trì sự sống của chính mình đã tàn lụi tần. Em lại rất muốn hỏi anh "Nếu ngày mai em rời khỏi nơi này, anh có thể nhớ em không?". Không quan trọng là bao lâu, chỉ cần anh có thể nhớ.

Có thể An sẽ trở lại, cô ấy vì Ân mà sống tiếp. Còn em, vốn dĩ được sống một cuộc đời của con người đã là phần phước. Xong vai trò của một kẻ thế thân, phải đi thôi.

An à, một mai tỉnh dậy, chị có thể lại là em không?"

***

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 8

Tôi lặng người, cảm giác trái tim như không còn có thể đau hơn được nữa. Tôi quay trở lại giường, ôm An vào lòng mà như không thể ôm được. Người con gái mang khí chất của hoa hồng đã đi rất xa, chỉ còn lại mùi hương yếu dần trong gió. An... à không! Tôi còn không biết em tên gì? Nỗi đau như vỡ đ.ập, tràn vào lòng tê tái.

Người ta kể chuyện về mùa đông, những cái siết tay ấm áp giữa rừng thông gọi gió. Tôi không biết kể chuyện gì về người con gái này, tôi cũng không biết em đã đi đâu. Có thế giới nào cho những linh hồn của loài hoa hay không? Rồi ở nơi ấy em có nhớ đến tôi hay không?

Nghe người ta nói, mỗi sinh linh khi c.hết đi, sẽ đi qua cầu Nại Hà, uống bát canh của Mạnh Bà mà quên sạch những vấn vương của kiếp này. Em không mang dáng hình của con người, hẳn là sẽ quên tôi, quên sạch sẽ.

Con người ta sợ c.hết cũng chỉ vì sợ sẽ bị lãng quên mất, tôi còn sống ở đây. Lồng ngực cảm nhận được hơi thở của An, mà lại sợ ở một nơi nào đó mình không còn được nhớ tới.

Tôi đặt An nằm xuống, đi ra vườn hoa phía ngoài. Từng cơn gió lạnh tạt vào người đến rung rẩy. Những chậu hoa cuối cùng cũng úa hết. Bất lực nhìn khoảng trời màu xanh phía xa, nắng vàng yếu ớt quá đỗi.

Tôi bước vào phòng lần nữa, vuốt lại góc chăn cho An. Lấy quyển sổ đi, có nhiều chuyện chỉ nên để riêng mình biết. Tôi không chắc An có nhớ được gì khi tỉnh lại, riêng tôi mong em đừng nhớ gì cả.

An được đưa trở lại bệnh viện, ống thở, dây điện tim chằng chịt trên thân thể của một người vốn khỏe mạnh, như tình trạng của em hai năm trước. Tôi nhớ em từng nói: "Đời người lại có thể ngắn như vậy anh ạ! Có kẻ nửa sống nửa c.hết, có người lại chẳng còn thở được nữa!". Cái người nửa sống nửa c.hết đấy chính là em, tôi dường như hiểu được những câu nói có phần tự sự ấy. Em đang kể chuyện của em, tôi thì lại ngu ngơ không hay biết gì.

Nếu ngày mai em không ở lại nơi này - Hình 9

Một tuần trôi đi, nhiệt độ cũng ấm dần lên, sương giá tan hết, bỏ lại sau lưng một Đà Lạt mơ màng. An tỉnh lại, lần này mới đúng là An. Khi mọi người đi hết, An kéo tôi lại bảo rằng: "Em ấy không có tên, anh cũng có thể đặt tên cho em ấy mà!"

Tôi kinh ngạc nhìn An, em nhớ hết tất cả mọi chuyện. Tôi hỏi em:

"Thế em đã ở đâu hai năm nay?". Em cười, nhưng nụ cười không đến mắt:

"Em vẫn ở đây thôi, nhưng em ngủ anh ạ, có lúc em đã định ngủ luôn theo Ân. Nhưng thời gian qua dần, cái gì thuộc về tạm bợ cũng nên buông bỏ, cái gì nên quên thì cũng quên được rồi!".

An bảo tôi trả lại cho em quyển nhật kí đó, rồi khẽ xoay người nằm xuống giường:

"Em ấy bảo anh phải nhớ, nhưng không nói là nhớ đến suốt đời. Nếu không quá sâu đậm, cũng đừng để mình buồn quá lâu."

Tôi về, nắng rớt trên vai. Ghé cửa hàng hoa mua một chậu hồng trắng. Thân ảnh có thể quên, nhưng mùi hương thì làm sao quên. Còn nữa, tôi sẽ chẳng đặt tên cho em, tên còn có thể phai nhạt, nhưng nụ cười xán lạn đó, sẽ vẫn ở đây thôi.

An là An, còn em là em. Tôi biết mình cần phải làm gì.

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Dọn dẹp nhà thì phát hiện ảnh cưới bị bung chốt, tôi tháo ra liền c.hết điếng với bí mật bên trong: Quá khứ được cả nhà chồng che giấu
09:01:51 15/06/2024
Vất vả chăm sóc mẹ những ngày cuối đời, tôi bàng hoàng với bản di chúc của bà, càng hoảng loạn khi thấy thái độ của chồng
17:22:34 14/06/2024
Hơn 70 t.uổi, bố tôi mang hết lương đi nuôi "sugar baby" 58 t.uổi
17:29:09 14/06/2024
Con dâu ở cữ, mẹ chồng đặt "cơm bụi" chiêu đãi nguyên tuần
08:37:08 15/06/2024
Trong cuộc họp gia đình, tôi đặt 100 triệu cùng cuốn sổ đen lên bàn và tuyên bố từ mặt anh chồng đã cụt 2 chân
08:26:20 15/06/2024
Thấy người đàn ông lạ, tôi hét toáng lên thì chồng nhanh chóng xông vào, diễn biến sau đó khiến tôi c.hết đứng
15:56:46 14/06/2024
Tổng lương tháng của 2 vợ chồng là 20 triệu, khi tôi đòi mua xe ô tô, chồng ngớ người kinh ngạc: Bí mật trong cuốn sổ chi tiêu
08:57:48 15/06/2024
Mẹ tôi đưa 100 nghìn đi chợ, thành quả chị dâu xách về khiến cả nhà ngỡ ngàng
17:22:42 15/06/2024

Tin đang nóng

Trò hề "tẩy trắng" của nữ diễn viên gen Z sau khi l.ộ c.lip bóc bộ mặt thật
06:25:18 16/06/2024
Câu Chuyện Hoa Hồng: Chọn nhầm phim rồi Lưu Diệc Phi ơi!
06:32:42 16/06/2024
Drama gần đây liệu có là "chiêu trò" để Xoài Non pr?
06:42:46 16/06/2024
Một mỹ nam Vbiz gãy tay ngay tập mở màn Anh Trai Say Hi!
06:29:24 16/06/2024
Con gái MC Quyền Linh dự tốt nghiệp cấp 3: Khoe visual trong trẻo, có 1 hành động đặc biệt dành cho bố mẹ
06:41:58 16/06/2024
Siêu phẩm trinh thám đứng top 1 rating cả nước suốt 4 tuần, dàn cast diễn đỉnh khó tin gây ám ảnh tột độ
06:03:30 16/06/2024
Những loài động vật có khả năng dự đoán thời tiết, thiên tai
01:24:30 16/06/2024
Ca sĩ Hương Thủy t.uổi 50 hạnh phúc viên mãn trong biệt thự hơn 70 tỷ đồng ở Mỹ
07:31:33 16/06/2024

Tin mới nhất

Chúng tôi bị mắng "giàu có mà để mẹ ngủ ngoài hiên giữa đêm khuya", mẹ chồng liền đưa ra cuốn sổ chứa 7 tỷ khiến cả họ kinh ngạc

08:25:36 16/06/2024
Tại sao mẹ chồng lại phải sống khổ thế? Sau ngày bố chồng mất, nhiều lần chúng tôi mời bà đến sống cùng để thuận tiện chuyện cơm nước và trông coi.

Đãi vợ cũ của chồng bữa cơm, trước khi rời đi chị ấy để lại cho 900 triệu: Món quà chân tình hay bóc mẽ sự tham lam

08:18:28 16/06/2024
Tại sao chị lại tốt với chúng tôi đến vậy? Khi tôi và bạn trai yêu nhau sâu đậm, anh mới nói sự thật là đã từng có vợ con.

Khốn khổ khi bỏ t.iền mua chung đất với người thân

08:05:04 16/06/2024
Tôi thấy cơ hội hiếm có nên bảo cô em bán luôn, t.iền lại gửi tiết kiệm hoặc tìm mua mảnh đất khác. Nhưng miếng đất vị trí đẹp, cô em họ muốn để một thời gian nữa.

Cho con về quê với bà mà đến lúc xem camera muốn "phát điên", về tận nơi nghe hàng xóm nói mới ứa lòng

08:00:38 16/06/2024
Năm nào cũng vậy, cứ đến kỳ nghỉ hè, câu chuyện về việc cho con về quê nội lại khiến tôi đau đầu. Tôi không thể tin được rằng mình đã phải chịu đựng những điều này.

Mệt mỏi vì chồng tôi nhìn ai cũng thấy xấu xa

07:53:25 16/06/2024
Các đồng nghiệp khác giới của tôi, hễ tôi khen là chồng tôi tìm mọi cách chê bai, nói xấu. Sống với chồng, tôi ít nhiều cũng bị nhiễm cách nhìn tiêu cực của anh ấy.

Sốc vì chồng làm sếp định Email cho bồ nhí lại nhầm sang tôi

07:47:00 16/06/2024
Trong mắt mọi người và các con, chồng tôi là người sống mẫu mực, thương yêu vợ con. Ấy vậy mà anh ấy Email nhầm cho tôi bức thứ định gửi bồ nhí.

Vợ cũ của chồng đưa con đến chơi, mẹ chồng đưa ra lời đề nghị khiến tôi uất nghẹn

07:40:25 16/06/2024
Tôi không biết mình đã sai ở đâu hay ngay từ đầu, khi tôi cãi lời bố mẹ để bước vào cuộc hôn nhân này đã là một sai lầm của cuộc đời tôi.

Chồng làm thêm từ 9 giờ tối đến 3 giờ sáng với mức lương cao, tôi hậm hực theo dõi rồi hối hận đỏ mắt khi thấy việc anh làm

17:54:54 15/06/2024
Tôi từng chê bai chồng làm lương thấp, không đủ chi tiêu trong gia đình. Đến khi biết việc anh làm thêm, tôi lại hối hận không ngừng.

Bỏ cả tỷ bạc ra đầu tư cho con, những mong con sẽ thành đạt, ngờ đâu con ao ước làm công nhân và ở nhà lấy chồng cho sướng!

17:49:58 15/06/2024
Nghe ước mơ của con, chồng tôi đã khóc, tôi biết anh đang phải chịu rất nhiều áp lực. Ngày trước vợ chồng tôi không có điều kiện nên không được học hành đến nơi đến chốn.

Tôi phải làm sao khi suốt 10 năm qua lương chồng chỉ loanh quanh 40 triệu đồng/tháng

17:41:00 15/06/2024
Dù tôi đã nhiều lần góp ý về việc cần trau dồi bản thân để cải thiện thu nhập nhưng chồng chỉ ậm ừ rồi thôi. Tôi 30 t.uổi, làm nhân viên ngân hàng, lương 20 triệu/tháng.

Ông thông gia tới chơi nhà, trách con rể một câu làm tôi suýt ngất vì sốc

17:35:57 15/06/2024
Tôi không ngờ mình lại có ngày chứng kiến cảnh ông thông gia với danh nghĩa bố vợ đang trách móc con rể là con trai tôi.

Cái giá quá đắt khi "nương tựa" vào người đàn ông đã có vợ

17:28:43 15/06/2024
Tôi biết mình không nên tiếp tục nhưng trái tim yếu đuối của tôi lại không thể từ bỏ. Cám dỗ khi bên nhau khiến chúng tôi bắt đầu mối quan hệ lén lút.

Có thể bạn quan tâm

Các đồng minh châu Âu ép Mỹ nới lỏng hạn chế sử dụng vũ khí cho Ukraine

Thế giới

08:48:35 16/06/2024
Áp lực lên Tổng thống Joe Biden không chỉ đến từ châu Âu. Ngày càng nhiều thành viên Đảng Dân chủ Mỹ ủng hộ ý tưởng nới lỏng các hạn chế và gây áp lực lên Nhà Trắng.

Cách xây bể phốt đúng tiêu chuẩn

Sáng tạo

08:38:20 16/06/2024
Bể phốt là một hạng mục vô cùng quan trọng khi xây nhà, vậy khi xây dựng bể phốt cần phải lưu ý gì và xây dựng bể phốt thế nào cho đúng tiêu chuẩn?

Cánh gà đừng rán hay chiên mắm, nấu thế này vừa ngon lại vô cùng hợp vị trong bữa cơm mùa hè

Ẩm thực

08:19:36 16/06/2024
Vào mùa hè nóng nực, lựa chọn phương pháp nấu ăn này không chỉ có thể giữ được chất dinh dưỡng của món ăn mà còn tránh được cảm giác khó chịu do khói dầu gây ra.

'Anh Trai' Lou Hoàng ra mắt MV được ấp ủ 4 năm

Nhạc việt

08:12:36 16/06/2024
Đây là dự án trở lại được Lou Hoàng ra mắt trước thềm chinh chiến tại chương trìnhAnh Trai Say Hi sắp tới. Đặc biệt, nam ca sĩ còn tái hợp cùng Xoài Non sau dự án Bắt Cóc Con Tim gặt hái được nhiều thành công vào năm 2022.

Code Đấu Phá Mobile Funtap mới nhất và cách nhập

Mọt game

08:10:02 16/06/2024
Đấu Phá Mobile: Tam Niên Chi Ước là tựa game hành động nhập vai dựa trên IP Đấu Phá Thương Khung huyền thoại, có bản quyền chính thức và được Funtap phát hành tại Việt Nam.

Chân dung t.iền đạo gây sốt tại Euro 2024 vì quá điển trai: Chị em xem xong đều nhất loạt thành fan của Tây Ban Nha

Sao thể thao

07:27:39 16/06/2024
Trong trận đấu tâm điểm giữa Tây Ban Nha và Croatia tại vòng bảng Euro 2024 vào đêm 15/6, t.iền đạo đội trưởng Alvaro Morata chính là cái tên đã gỡ nút thắt với bàn thắng tinh tế ở phút 29

Tử vi ngày 16/6/2024: Ba con giáp rớt đài, tài lộc tiêu hao, cuối tuần ảm đạm

Trắc nghiệm

07:21:18 16/06/2024
Nguy cơ đang rình rập ba con giáp này trong ngày mới (16/6/2024). Bạn làm gì cũng cần cẩn thận nếu không muốn vướng vào rắc rối, mâu thuẫn.

Mình yêu nhau, bình yên thôi - Tập 75: Hân bắt đầu rung rinh trước sự quan tâm của chồng cũ

Phim việt

06:52:06 16/06/2024
Với kế hoạch cua lại vợ cũ , lần này Đức Anh chuyển chiến thuật, mua thức uống bổ dưỡng gửi đến cho Hân. Có vẻ như chiến thuật của Đức Anh đang đi đúng hướng và Hân không còn quá căng thẳng với anh như trước nữa.

Lo 'bị lỗ' khi lên hình, 'Vàng Anh' Minh Hương giảm liền 10kg, giữ dáng thon gọn nhờ bí quyết này

Làm đẹp

06:47:38 16/06/2024
Vàng Anh Minh Hương không chỉ là diễn viên, cô còn là một BTV, MC trên sóng truyền hình. Ở t.uổi 39, người đẹp vẫn giữ được sắc vóc trẻ trung nhờ giảm cân khoa học

Taylor Swift và màn trình diễn ấn tượng tại The Eras Tour

Nhạc quốc tế

06:42:42 16/06/2024
So với buổi biểu diễn hoàn hảo mở màn tour Eras tại Arizona, Mỹ vào tháng 3 năm ngoái, các buổi diễn gần đây của Taylor Swift từ ngày 7 đến ngày 9/6 tại Scotland vừa qua còn nhận được đ.ánh giá cao hơn nữa.

Tổng tài mặt "búng ra sữa" y hệt học sinh, quá đẹp trai nhưng diễn nét ngầu "trông như trò hề"

Phim châu á

06:02:45 16/06/2024
Bộ phim truyền hình Hàn Giấc Mơ Lọ Lem hiện đang nhận được sự quan tâm từ khán giả bởi nội dung hài hước và nội dung hài hước và bối sa hoa, đúng chất phim về giới siêu giàu.