Yêu ‘tới bến’, dùng “hàng” lẫn lộn
Chuyện sống và yêu thoáng trong giới trẻ không còn quá mới mẻ. Chỉ cần thích và được chiều chuộng là nhiều cô đồng ý làm “chuyện ấy” chỉ sau vài lần đi chơi.
Đẹp trai, có duyên, dân du học và nhất là t.iền tiêu như rác nên Khánh thuộc vào hàng top ten trong giới ăn chơi trẻ. Dân chơi nào nghe đến tên Khánh cũng lắc đầu bái phục vì cái khoản “yêu” của cậu. Chưa đến 20 nhưng qua tay cậu không dưới chục em, toàn “hàng” xinh đẹp, nổi tiếng ở thành phố. Những người đẹp qua tay Khánh đều khoái cái khoản “yêu tới bến” của cậu.
Về Việt Nam chơi trong đợt nghỉ hè, xoạch một cái Khánh quen và yêu một em xinh như mộng. Ở Hà Nội chán, Khánh rủ em đi du lịch, đi hai thì chán nên thống nhất rủ cả hội. Trong hội cùng đi có Ngọc, bạn thân của bồ Khánh. Cô này cũng xinh đẹp và nổi tiếng chẳng kém cạnh ai. Chỉ gặp nhau mấy ngày nhưng Ngọc đã “kết” Khánh ngay. Vì thế khi cậu “ngỏ lời” cô gật đầu ngay.
Chia tay nhẹ nhàng và thấy bạn thân nghiễm nhiên trở thành người yêu mới của Khánh, cô bồ cũ chẳng lấy làm cay cú mà chỉ nghĩ đơn giản: “Sống kiểu Tây nó thế”.
Mặn nồng được hơn tháng, Khánh quay lại Mỹ học. Tình cảm cũng phai nhạt dần vì khoảng cách không gian lẫn thời gian. Rồi Ngọc cũng đi “yêu” người khác. Chia tay nhưng tất cả vẫn là bạn bè nên lần sau về Việt Nam, thấy Khánh alo là hai người lại “khăng khít”.
Đôi khi Khánh thấy mình thật may mắn, mọi thứ đều tự đến với cậu nên chỉ việc mà hưởng thụ. Nhiều lúc cậu chả buồn nghĩ đến kết cục của mỗi cuộc tình mà chỉ thấy “tới” được là “hết bến”.
Già dặn và từng trải hơn Vinh, nên ở hoàn cảnh tương tự Sơn không những nhanh chóng tặc lưỡi mà còn tạo thêm ra lý do để hưởng thụ.
Video đang HOT
Về Việt Nam sau gần chục năm học và làm việc ở nước ngoài, nhiều cái Sơn vẫn còn bỡ ngỡ nhưng khoản ăn chơi thì anh hòa nhập rất nhanh.
Về được mấy hôm, Sơn quen Linh. Sau một lần mời đi ăn, cà phê rồi nhảy nhót đến 3 giờ sáng, địa chỉ cuối cùng là nhà Sơn. Dù biết anh đang có người yêu nhưng Linh vẫn chẳng có ý kiến gì.
Có hôm, 12 rưỡi đêm, đang chuẩn bị đi ngủ bỗng điện thoại đổ chuông, Linh bảo: “Em đang ở ngoài cửa nhà anh”. Cửa mở, cô đi thẳng vào nhà, đến khi Sơn quay lại đã thấy cô nằm trên giường chờ đợi.
Được mấy tuần, Linh lại bảo: “Bây giờ anh giới thiệu bạn anh cho em. Em cũng chỉ bạn em cho anh, mình cùng vui”. Thế là xoay vòng, Linh lần lượt qua tay đến 5 chú bạn của Sơn, còn anh cũng vui vẻ với hai cô bạn của Linh. Cả nhóm có lần ngồi với nhau vẫn vui như Tết.
Lần khác, Sơn quen được một cô có người yêu rồi, qua lại được mấy hôm, Sơn mời về nhà. Nói chuyện vài câu cả hai đã ôm chầm lấy nhau. Sáng hôm sau chính Sơn há hốc mồm khi cô bé kia tỉnh queo nói: “Anh với tôi vẫn là bạn, còn người yêu tôi vẫn là người yêu tôi”.
Dần dần Sơn mới ngẫm ra, tất cả chỉ vì các mác Tây học mà ra. Mọi người cứ thấy anh phong cách hơi khác, lại ở Tây về nên cứ nghĩ chơi như thế mới đúng kiểu. Lâu dần, anh quen hưởng thụ cuộc sống phóng khoảng đó mà chẳng để ý đến những gì xảy ra tiếp teo.
Ông Nguyễn An Chất, Giám đốc công ty Tư vấn Tâm lý An Việt Sơn cho biết: “ Xã hội đang phát triển quá nhanh, khối lượng thông tin chúng ta nhận được là khổng lồ so với thời kỳ trước. Một số người nhận thức chưa theo kịp nên khả năng tiếp nhận, sàng lọc thông tin còn bị sai lệch.
Thêm vào đó, sự phát triển quá nhanh dẫn đến các giá trị văn hóa nhiều khi bị xóa nhòa. Đây là điều phải nói là khá nguy hiểm dẫn đến lối sống của một số tầng lớp trong xã hội đang có chiều hướng không lành mạnh. Họ học hỏi theo một cái gì đó cho là chuẩn nhưng thực chất chỉ là bề nổi của tảng băng mà họ tiếp cận được, còn cả một nền tảng văn hóa, phát triển kèm theo là gốc của vấn đề thì họ không nắm bắt được.
Đây là vấn đề thường làm các bậc phụ huynh đau đầu và chúng tôi đã tư vấn cả trực tiếp lẫn qua điện thoại rất nhiều ca. Điều cần thiết là phải có cái nhìn sâu sắc và sàng lọc thông tin đa chiều nhận được để rút ra được những thông tin chính xác và hiệu quả”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Đừng để tình cảm xen vào công việc!”
"Khi em là một cộng sự giỏi thì cả anh và công ty đều có lợi còn nếu như anh để tình cảm chen vào thì chúng ta sẽ lẫn lộn và đ.ánh mất chính bản thân mình..."
Kết cục, cô cũng lớn tiếng với anh tại bãi xe của công ty qua điện thoại. Cô thật sự uất ức và cô đã khóc... Có một vài đồng nghiệp đã thấy cô khóc. Ánh mắt của họ nhìn cô thắc mắc: Không biết lý do vì sao cô khóc? Cô khóc vì chuyện gì? Và ai đã làm cô khóc... Hằng ngày cô luôn hoà đồng và vui vẻ với mọi người, sao chiều hôm nay cô lại...
Cô lặng lẽ rời khỏi bãi xe, tránh cái nhìn của mọi người... Cô vừa chạy xe vừa khóc... Trong thâm tâm cô không khỏi suy nghĩ: "Vì sao hôm nay anh thật sự lớn tiếng với cô? Anh đã thật sự giận dữ với cô? Cô đã làm gì sai? ..." . Cô tự hỏi bản thân và tự trả lời: "Cô không có lỗi! Cô là người hết lòng vì công việc mà... Cô yêu công việc hiện tại của cô và yêu những người đồng nghiệp. Dù biết rằng cô và những người ấy thỉnh thoảng có lời qua tiếng lại với nhau trong công việc... Với công việc, cô luôn muốn hoàn thành một cách nhanh nhất và hiệu quả nhất. Với anh, cô luôn muốn nhẹ nhàng và mềm mỏng nhất nếu có thể... Vì cô biết anh có rất nhiều việc phải lo lắng và phải làm... Cô không bao giờ muốn anh phải bận tâm vì công việc cô đang đảm trách và vì cô (hay giận dỗi vu vơ...) Với cô, anh là người thật sự quan trọng. Cô luôn tôn trọng anh và luôn tin anh dù biết rằng, cô luôn lạnh lùng và xa cách với anh...
Có lẽ, cô đã sai... khi chiều nay cô lớn tiếng với anh vì công việc. Đáng lẽ ra cô nên kìm nén bản thân. Cô phải vô cảm như lời anh đã từng nói với cô, hay anh đã từng nói với người khác mà cô đã nghe. Cô cũng đã ghi nhớ và khắc cốt ghi tâm những điều ấy... Cô đã suy nghĩ miên man: "Nếu được quay ngược thời gian hay được một điều ước thì cô sẽ chọn cách im lặng với anh, không cảm xúc với anh và vẫn lạnh lùng với anh. Có lẽ, sẽ tốt hơn cho anh, cho công ty và cả cho cô nữa".
Nhưng những lời nói của anh khiến cô suy nghĩ mãi. Thì ra, trong anh cô là người thừa cơ hội, là người vô trách nhiệm, vô lương tâm. Cô là người không tâm huyết và không tôn trọng nghề nghiệp. Cô là người không ý thức... Anh đâu biết rằng với công việc của công ty anh cô mang về nhà làm. Cô đã làm việc không mệt mỏi, không nghỉ ngơi... Cô đã bỏ những buổi cà phê tối tán gẫu cùng bạn bè. Cô đã bỏ những lần dạo phố một mình hay thỉnh thoảng buổi chiều ngồi hóng mát ở công viên Vườn Hoa Lạc Hồng. Cô đã bỏ những cuộc hẹn... Và cô cũng đã bỏ thói quen buổi tối đến lớp khiêu vũ ở Hồ Bơi hay ở nhà Văn hoá tỉnh... Hay thậm chí cô bỏ những buổi tối cô vẫn thường nấu ăn... Vì cô rất thích thói quen đó!
Cô đã thật sự sai nhưng cô không có lỗi... (Ảnh minh họa)
Và cả cái Tết Nguyên Đán năm nay, cô không bước ra khỏi nhà. Cô không một thú vui riêng cho bản thân. Cô không đón Giao Thừa như mọi năm: Cô không trực tiếp xem b.ắn pháo hoa... Cô không còn chờ đợi từng giây từng phút để đươc nhìn ngắm nó nữa nhưng cô không buồn, thay vào đó cô làm công việc mà cô yêu thích. Cô làm công việc cho công ty anh. Vì với cô, công ty anh là ưu tiên mà! Nhưng anh đâu biết rằng cô đã thức đến 4 giờ sáng... Mà đâu chỉ một vài ngày như thế?! Từ khi cô đồng ý giúp anh kiểm tra lại tất cả số liệu của 3 năm... Một công việc thật không dễ tí nào phải không?! Ngay cả với những kế toán có kinh nghiệm lâu năm... Nhưng cô không sợ, cô không nản lòng. Bằng mọi cách cô nhất định sẽ giúp anh. Cô sẽ hoàn thành thật nhanh. Cô muốn anh được yên lòng. Cô đã tìm thấy niềm vui trong đó. Cô nghĩ thật đơn giản, như thế với cô là đủ!
Cô không ngờ anh có thể nói với cô những lời đó. Kể cả chuyện t.iền lương anh trả cho cô... Và cô cũng đã từng nói với anh! Không nhất thiết cô làm việc cho anh vì t.iền lương anh trả cho cô cao hay công việc nhẹ nhàng, cô được chơi game, đọc báo và chat... Hay thậm chí cô được anh ưu ái... Cô không cần!!! Với tính cách của cô, cô không thích làm việc gò bó, giám sát... nhìn sắc mặt của anh mà cô mới làm việc. Cô thích được thoải mái, vui vẻ... Chắc có lẽ, với anh cô làm việc không hiệu quả! Là một cộng sự không đáng tin cậy và không năng lực. Cô đã không như anh mong đợi. Vì anh đã từng nói với cô: "Nếu nó thật sự giỏi thì đã được công ty khác mời về làm mất rồi." Trong suy nghĩ của anh chắc cô cũng không ngoại lệ. Nhưng cô biết rõ hơn ai hết, cô tin, tự hào và yêu chính bản thân mình.
Cô không cần anh biết những điều đó vì với cô, tất cả bây giờ không còn quan trọng. Cô nghĩ: Công ty anh rồi sẽ tìm được một người tốt và giỏi hơn cô rất nhiều. Tất nhiên điều đó không quá khó với anh nhưng khó ở vấn đề anh sẽ sử dụng người đó bao lâu và người đó sẽ làm việc - phục vụ cho anh - cho công ty như thế nào và ở mức độ nào??!
Cô đã thật sự sai nhưng cô không có lỗi. Cô suy nghĩ thế và cô đã suy nghĩ thật kỹ. Cô không nông nổi và cô quyết định đúng.
Cô còn nhớ cô đã từng nói với anh: "Em thật không phải khi bắt anh lựa chọn. Tuy nhiên chúng ta không nên làm khác đi. Khi em là một cộng sự giỏi thì cả anh và công ty đều có lợi còn nếu như anh để tình cảm chen vào thì chúng ta sẽ lẫn lộn và đ.ánh mất chính bản thân mình. Đừng để tình cảm xen vào công việc!"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bầu trời luôn ngập nắng khi có anh T.uổi trẻ đầy ước mơ, hoài bão, sự hồn nhiên vô tư cả sự ngô nghê, bồng bột... tất cả để lại những khoảnh khắc, điểm mốc quan trọng, đôi khi là điên rồ trong mỗi chúng ta. Mỗi khi nghĩ về quá khứ, niềm vui, nỗi buồn đan xen lẫn lộn, cảm xúc dâng trào, tất cả hình ảnh ùa về như...