Tâm tư của người chồng
Xưa nay theo lệ thường, chỉ phụ nữ mới hay kêu ca bị chồng bạc đãi, áp bức. Nhưng trong gia đình tôi thì dường như đã có sự “đổi ngôi”.
ảnh minh họa
Hồng, vợ tôi, sinh ra trong gia đình giàu sang, bố vợ tôi là người có quyền chức nên lo được cho con cái việc làm tốt, thu nhập cao. Căn nhà chúng tôi đang ở cũng là bố mẹ vợ cho. Bạn bè bảo tôi sướng, lấy được “đại tiểu thư” khác gì chuột sa chĩnh gạo. Nhưng sướng khổ đến đâu chỉ ai ở trong “gầm chạn” mới biết.
Nói thực, lấy vợ giàu có quá nhiều áp lực, nhiều khi chẳng được nhờ mà còn bị lép vế. Tôi “con nhà nghèo” nên mặc cảm với họ hàng bên vợ, chuyện t.iền nong của cô ấy tôi rất tránh đề cập tới. Đã thế, cư xử với bên vợ phải hết sức chu toàn, từ việc tiếp khách phải ăn nói sao cho ra dáng sang giàu, rồi quà cáp sao cho đắt t.iền. Hôm Tết, mua quà biếu bố vợ cũng mất cả tháng lương…
Do quen được chiều chuộng từ bé nên Hồng chưa bao giờ phải đụng tay vào công việc nội trợ, vì chiều vợ tôi đành kiêm luôn chức “bếp trưởng”. Kể cả khi mời khách đến ăn cơm cô ấy cũng chả buồn xắn tay lên giúp chồng mà cứ ngồi chỉ tay năm ngón. Mỗi khi bên chồng có việc là mặt cô ấy lại xị ra, kêu mệt kêu bận, thế nên tôi thường về quê một mình, ai hỏi thì đành nói dối là “vợ ốm”. Lần nào đưa được vợ về thì mọi người phải hầu hạ chẳng khác gì “bà hoàng”.
Hồng vẫn giữ thói quen như ở nhà, chẳng đụng tay vào việc gì, cứ ngồi một chỗ sai bảo hết người này người kia. Riêng cung cách ăn uống cô ấy cũng cố tạo khoảng cách với người nhà quê, nhiều bữa kêu “thức ăn khó nuốt quá”, rồi bảo đứa cháu đi mua thứ khác về cho mình ăn. Tôi rất giận, nhưng không muốn to tiếng với vợ trước mặt mọi người…
Ở bên nhà mình, Hồng đã chẳng nói tốt được vài câu cho chồng mà còn luôn tìm cách “vỗ mặt” tôi, nào là ở bẩn, ngủ thì kéo bễ cả đêm, nhất là nhấn mạnh vào việc “anh ấy không kiếm ra t.iền”… Có hôm Hồng mời bạn bè đến chơi, thấy tôi chui vào bếp, một cô bạn khen: “Ông xã cậu đã giỏi giang mà lại tâm lý, chiều chuộng vợ thế này thì nhất cậu đấy”. Nhưng Hồng bĩu môi: “Tất cả là nhờ vợ đấy.
Video đang HOT
Đúng là được người được cả của. Anh ấy tay trắng lập nghiệp, không nhờ vợ thì làm sao có cái nhà đẹp thế này. Vì vậy phải phục vụ vợ là đúng rồi”. Lúc nào Hồng cũng đem cái nhà ra để chỉ trích tôi, chẳng cần biết tôi tủi thẹn như thế nào.
Hồng còn “b.ạo h.ành tinh thần” đối với tôi bằng những câu đại loại như: “Anh đi làm lương thấp thế thì nghỉ ở nhà nấu cơm đi”. Tôi nhắc khéo vợ ăn nói tế nhị thì bị cô ấy hét vào mặt: “Em thế đấy, không chịu được thì ra đường mà ở”; bảo vợ dành thời gian chăm chút gia đình thì bị bốp lại: “Chỉ cần 3 triệu thuê ôsin là nhà cửa ngăn nắp ngay”; khuyên vợ làm việc nên có kế hoạch thì “Em chẳng cần kế hoạch mà vẫn kiếm nhiều t.iền hơn người có kế hoạch như anh đấy!”. Nếu tôi làm vợ tức giận: “Anh đúng là đồ bỏ đi. Đã phải bám váy vợ mà còn không biết điều…”. Mỗi lần tôi định làm um lên là lại bị cái nhà của vợ chặn họng: “Anh có biết cái nhà này bây giờ giá trị mấy tỉ không? Anh dám bỏ đi không?…”.
Khả năng chịu đựng của con người là có hạn. Hôm trước giận quá tôi đã bỏ đi, trả lại cho vợ tất cả những gì cô ấy “đeo” vào cổ tôi. Giờ tôi đang phải đi ở nhờ, nhưng cảm thấy sung sướng vì được tự do, chỉ buồn và thương con gái bé bỏng thôi. Trong những ngày sống một mình, tôi có nhiều thời gian suy nghĩ, định liệu kế hoạch mới cho cuộc đời mình.
Hàng loạt vấn đề được tôi đặt ra: Có nên nhân cơ hội này chia tay với Hồng luôn hay ép cô ấy phải đi cùng tôi, tạo dựng lại cuộc sống từ chính bàn tay của mình? Phải làm thế nào để Hồng hiểu được rằng, cái mà tôi cần là một gia đình hạnh phúc, vợ chồng bình đẳng, tôn trọng nhau chứ không phải sự giàu sang vay mượn? Hành động bỏ đi của tôi đúng hay sai?…
Nhiều đêm nằm vắt tay lên trán, tôi nghĩ Hồng làm gì không hiểu những điều tôi mong ước, nhưng vì ích kỷ, háo thắng mà cô ấy cho rằng tôi được “dựa” vào cô ấy là hạnh phúc cho tôi lắm rồi. Có thể tôi sai vì chưa bao giờ thể hiện một cách dứt khoát, mạnh mẽ và rõ ràng quan điểm của mình, đã không làm cho vợ hiểu được mình thực sự cần gì ở cô ấy. Tôi cứ chịu đựng mãi, với hy vọng “sau cơn mưa trời lại sáng”, rõ ràng đó không phải là cách thức đúng đắn để xây dựng hạnh phúc. Bây giờ tôi phải thừa nhận: Xưa nay người đàn ông vẫn được trông đợi là “trụ cột”, mặc dù thực tế không phải người chồng nào cũng nắm “huyết mạch” kinh tế gia đình.
Tuy nhiên, nhiều ông chồng kiếm được ít t.iền hơn, vợ nắm thu nhập chính nhưng họ vẫn hạnh phúc. Vậy sự khác biệt là ở đâu? Phải chăng khi đàn ông kém vợ về thu nhập thì họ đương nhiên phải “bù” lại bằng những đóng góp “phi vật chất” khác (ví dụ sự thành đạt về chuyên môn, có địa vị, danh vọng, uy tín xã hội để làm “đẹp mặt” cho vợ…)? Nếu anh chồng không đáp ứng được những nhu cầu “tinh thần” đó thì dần dà vợ anh ta sẽ thất vọng và chuyển sang trạng thái coi thường chồng? Vậy mà lâu nay, thay vì để ý và có những quyết định “chiến lược” để khẳng định vị thế trụ cột của mình, tôi lại chỉ cố gắng chịu đựng và chiều chuộng nhằm làm đẹp lòng vợ, cho nên tôi bị đối xử như vậy cũng là đương nhiên?
Người ta hay nói “hỏi cũng là trả lời”, tôi sẽ có giải pháp của mình, tuy nhiên còn phải chờ xem vợ tôi phản ứng ra sao. Không chắc cô ấy sẽ thay đổi hoặc tôn trọng tôi ngay lập tức, nhưng chắc chắn tôi sẽ không cho phép cô ấy tiếp tục đối xử với chồng một cách “cửa quyền” như vừa qua.
Theo VNE
Ham lấy chồng Tây chỉ vì “c-huyện ấ-y”?
Nhiều người cứ nghĩ rằng phụ nữ Việt lấy tây, một là tham t.iền, hai là vì "s-úng ố-ng" của các anh tây hơn các anh Việt nhà ta, nhưng cũng không hẳn vậy.
Đọc bài Trai Việt kém cỏi nên gái đẹp mới đi lấy chồng tây, tôi đồng ý với phần lớn ý kiến của bạn Ánh Ngọc.
Tôi thấy các ý kiến phản hồi hình như đều là của các trai Việt cay cú vì bị động chạm vào ném đá. Còn tôi, tôi xin bổ sung thêm, gái Việt lấy thích lấy chồng tây ngoài việc họ rất tâm lý, biết quan tâm đến cảm xúc tâm tư, tình cảm của nửa kia, còn vì chồng tây giỏi chuyện ấy.
Ảnh minh họa
Nhiều người cứ nghĩ rằng phụ nữ Việt lấy tây, một là tham t.iền, hai là vì "súng ống" của các anh tây hơn các anh Việt nhà ta, nhưng cũng không hẳn vậy.
Nhiều cô cứ than phiền chồng Việt trong chuyện chăn gối cứ hùng hục cho xong việc của mình rồi thì lăn ra ngủ. Trước khi hành sự còn tra vấn đủ kiểu chuyện ngày xưa, có thế này, thế này không, đã thế kia với "nó" (người yêu cũ) chưa. Nếu cô nào lấy chồng mà không còn trinh thì còn bị dằn vặt, đay nghiến đủ kiểu. Thế nhưng với chồng tây thì hầu như chẳng có chuyện đó nhé. Tôn trọng quá khứ của nhau là nguyên tắc của đàn ông Tây. Các anh ấy chỉ quan tâm đến cảm giác của "nửa kia", xem có làm bạn hài lòng không. Những người tôi biết mà họ lấy chồng tây đều có ý kiến như vậy.
Thậm chí như diễn Michiyo Phạm Ngà từng nhận xét: s.ex của trai Việt cực kì kém và non nớt, ích kỷ, chỉ hưởng sướng phần mình, còn không quan tâm đến cảm giác của người phụ nữ đến đâu, như thế nào... Nếu phụ nữ Việt lỡ gặp một anh Tây rồi chắc sẽ bỏ luôn trai Việt mà theo anh Tây suốt đời.
Tôi có cô bạn tên Loan làm bên du lịch, đã lấy chồng Việt rồi ly dị vì chồng "yếu", hai người không có con. Hai năm sau, bạn gặp và kết hôn với một người nước ngoài.
Giữa hai cuộc hôn nhân là một trời một vực. Trong khi anh chồng cũ của Loan đã không làm ăn được gì còn gia trưởng, vũ phu, ích kỷ. Hình như mọi sự bức bối vì bất lực anh ta trút hết lên đầu Loan như thể cô gây ra thì anh chồng tây của cô lại hết sức chiều chuộng và tâm lý.
Loan người nhỏ nhắn, còn chồng là người cao to, "hàng họ" cũng thuộc loại khủng. Loan kể, thời gian đầu, cô rất sợ vì mỗi lần gần gũi là cô hết sức đau đớn, thậm chí còn bị c.hảy m.áu. Anh chồng tây của Loan đã hết sức kiên nhẫn thủ thỉ động viên, trò chuyện để cô có được tâm lý thoải mái, thư giãn nhất. Anh còn tìm tư thế phù hợp để vợ không bị đau đớn. Nhưng điều đáng nể nhất là phải một thời gian dài Loan mới hòa hợp được với chồng trong chuyện đó nhưng anh đã kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi Loan cảm thấy thoải mái.
Bây giờ họ đã có một nhóc kháu khỉnh và cuộc sống vợ chồng cực kỳ viên mãn.
Tóm lại, phụ nữ chúng tôi chọn lấy tây cũng không hẳn vì t.iền, cũng không hẳn vì "hàng khủng" của họ bởi khủng quá đâu hẳn là đã phù hợp với mình. Điều quan trọng nhất là chúng tôi cảm thấy được tôn trọng, được yêu thương, quan tâm thực sự cả khi ở ngoài đời và ở trên giường.
Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của 1 độc giả (Minh Bích). Các bạn hãy cùng chia sẻ suy nghĩ của mình cùng chuyên mục nhé!
Theo VNE
Thất vọng vì chồng, vợ dùng "đồ giả" Cách đây 6 năm, tôi và Hiên cưới nhau từ một tình yêu đẹp. Khi ấy, cả hai người đều không còn trẻ. Vậy mà khi gặp nhau, chúng tôi như bị cú sét ái tình. Chỉ sau thời gian ngắn, đám cưới được tổ chức. Chúng tôi ấn định sẽ kéo dài tuần trăng mật và chọn Sa Pa là điểm đến,...