Sao anh không “giữ” cho tôi?
“Nếu em còn thì anh sẽ giữ cho em nhưng em đã không còn gì giữ cũng để làm gì?” Theo cảm nhận của tôi, anh là một chàng trai giản dị, chân thành, một chàng trai tốt và giỏi. Cũng đúng thôi vì anh là người yêu tôi mà, thế nên trong mắt tôi anh luôn là chàng trai đẹp nhất, đáng yêu nhất. Tất cả những gì thuộc về anh đối với tôi nó đều đẹp và đáng trân trọng.
Anh hơn tôi 1 t.uổi, giữa chúng tôi đều có thể là bạn, là bằng hữu, là anh em và là người yêu của nhau. Thế nên chúng tôi rất hiểu nhau về quan điểm sống và cả về cách nhìn nhận mọi thứ… nói thế không phải là giửa hai chúng tôi không xảy ra xung đột giữa việc không hiểu nhau mà chỉ là ít xảy ra mà thôi.
Để tới được với nhau như ngày hôm nay, chúng tôi đã phải qua rất nhiều thử thách và thăng trầm trong chốn tình trường. Trong quá khứ, anh cũng đã phải đau khổ trong tình yêu một lần, đau khổ trong cái lứa t.uổi ô mai, lứa t.uổi mà rất nhạy cảm với cái gọi là tình yêu đôi lứa đó. Người ta nói, mối tình đầu là mối tình đẹp nhất và cũng mối tình đau khổ nhất, thực sự tôi không biết anh có thấy nó là đẹp nhất hay không hay chỉ là đau khổ nhất mà thôi. Hình như mối tình đó cũng không kéo dài được lâu, trong cái lúc mà anh đau khổ ấy, anh đã sai lầm chọn cho mình một người mà anh không hề yêu, chỉ là lựa chọn vật vờ trong lúc anh đang cô đơn mà thôi, tưởng chừng như anh sẽ chọn cô ấy để yêu thương thật lòng, chọn cô ấy là điểm dừng chân cuối cùng, nhưng không phải.
Đúng thật, tình yêu thì không có sai hoặc đúng mà chỉ cần trái tim rung động, thật không may cho cô gái đó, trái tim của anh hình như không hề rung động trước cô mà chỉ có thể dừng lại ở mức độ quý mến mà thôi. Và rồi sau này khi yêu tôi, anh cũng đã phải trả giá rất nhiều cho sự lựa chọn sai lầm đó… Sau cô gái đó, anh cũng đã ra sức tìm cho mình một người yêu, một tình yêu thật sự, một người có thể cùng anh chia sẻ mọi vui buồn, thăng trầm trong cuộc sống, nhưng rồi anh đều thất bại và người ta cũng đã gắn cho anh cái mác “lăng nhăng” cho tới khi gặp tôi…
Tôi một cô gái nhí nhảnh, trẻ con vô tư… cái đó thực ra cũng chỉ là những gì mọi người cảm nhận về tôi thôi, tôi cũng có nhiều mộng mơ và hoài bão của một cô gái mới bước chân vào giảng đường đại học. Ừ thì trước đây, thật sự tôi rất trẻ con ngốc nghếch và vô tư, kể cả lúc tôi học đại học cái tính đó vẫn theo tôi, người ta nói bàn chất hay tính cách thì luôn khó thay đổi mà và tôi cũng không ngoại lệ.
Video đang HOT
Người ta nói con gái thì thường khôn lanh hơn tụi con trai bằng t.uổi, thế mà chẳng hiểu tại sao tôi lại hoàn toàn trái ngược, ngốc ơi là ngốc, chả thay đổi được. Chính vì thế tôi cũng như anh, có một tình yêu, có một quá khứ không mấy tốt đẹp, mà nói thẳng ra thì nó quá là xót xa và cay đắng, thật sự thì cái giá phải trả cho sự ngu ngốc vô tư đó của tôi nó quá đắt, nhưng dù sao thì đó cũng là bài học mà tôi phải để đời… Và chính vì thế tôi sẽ chẳng bao giờ tha thứ được cho chính bản thân mình, cho cái ngu ngốc dễ tin người của bản thân.
Tôi sẽ chẳng bao giờ tha thứ được cho chính bản thân mình (Ảnh minh họa)
Trước đó tôi chưa từng nghĩ, và cũng không bao giờ nghĩ được rằng, trên đời này lại có một người như thế, và mình sẽ gặp phải một kẻ bỉ ổi như vậy, cho tới giờ thì tôi vẫn còn ngạc nhiên vì điều đó. Tôi chưa nói với bất kì ai về chuyện chiếc nhẫn, từ khi có nhận thức tôi đã tự hứa với chính bản thân mình rằng sẽ chỉ đeo chiếc nhẫn mà chồng tương lai tặng cho tôi, bằng không tôi sẽ không bao giờ đeo nó. Và rồi hắn dùng chiếc nhẫn để lừa dối tôi, tôi thích những món quà chân thật giản dị, và chuyện được tặng một chiếc nhẫn mà lại là nhẫn cặp thì khiến tôi chả nghi ngờ gì nữa mặc dù trước đó tôi cũng đã biết hắn có người thứ 2, và cũng một lí do quan trọng nữa mà tôi tin vào hắn đó là, hắn và tôi cùng theo một đạo giáo, và những gì hắn thể hiện thì thực chất hắn là một người tốt đẹp và có vẻ sùng đạo thế nên tôi mới tin hắn vì tôi là một người rất tin vào đạo và thường rất yêu quý những người có đạo và giữ đạo. Chính tất cả những yếu tố đó mà làm tôi phải trả một cái giá rất đắt mà tôi cũng chả biết là mình có yêu hắn hay không, và cho tới giờ thì tôi nghĩ đó không phải là tình yêu mà đơn thuần chỉ là sự ngưỡng mộ cho tới khi tôi biết bản thân mình bị lừa và đang lún xuống bùn lầy…
Anh bây giờ là người yêu tôi, không những thế anh còn là người anh trai, người tri kỉ mà tôi luôn yêu quý, anh cũng là người theo tôi và tư vấn cho tôi trong mối tình trước. Anh không hề biết chuyện cho tới khi chúng tôi yêu nhau và tôi nói cho anh biết điều đó… Thật sự tôi rất may mắn khi gặp được anh, được anh yêu trong cuộc sống này, gặp được anh tôi mới biết yêu một người là như thế nào “vui khi người đó vui, buồn khi người đó buồn và gặp chuyện, không những thế mà còn luôn biết quan tâm và nghĩ tới người mà mình yêu thương”, anh dạy tôi cách cách biết yêu, cách hi sinh cho người mình yêu là như thế nào.
Tôi và anh tới với nhau cũng không đơn giản là gặp nhau và yêu nhau, mà chúng tôi cũng đã phải trải qua nhiều thăng trầm, cũng trải qua khá nhiều hiểu nhầm mới đến được với nhau mà chủ yếu là chuyện quá khứ xoay quanh hai chúng tôi.
Tôi yêu anh nhiều lắm, tôi tôn trọng mối quan hệ của cả hai đứa nên tôi đã quyết định nói anh biết hết mọi sự thật của mình, vì tôi không muốn lừa dối người mình yêu cũng như muốn anh hiểu và thông cảm cho tôi. Đúng như tôi mong muốn, anh cũng đã cảm nhận và hiểu cho tôi, anh yêu thương tôi thật lòng, luôn quan tâm và chăm chút cho tôi, tôi có thể cảm nhận thấy những điều đó qua những việc anh làm, và những gì anh đã nói với chùng tôi. Mới đầu tình cảm giũa hai đứa chúng tôi cũng không tốt đẹp là mấy, cũng phải do tôi mà, do tôi quá lạnh lùng, bất cần và đáng ghét, anh cũng đã phải cố gắng rất nhiều và kiên trì mới có thể ở bên tôi tới ngày hôm nay. Hồi mới đầu tôi ghét anh đề cập tới chuyện đó lắm, tôi cũng đã lạnh lùng nói thẳng thừng là từ chối và không muốn chuyện đó, nhưng anh đã muốn tôi làm nó, và những gì anh nói thật sự thuyết phục tôi và cũng là tôi yêu anh nên mới làm như thế…
Mỗi lần về tôi đều cảm thấy mình tồi tệ, hư hỏng chẳng ai biết tôi đang tự dày vò bản thân mình bao nhiêu ngày nữa. Nhiều lúc tôi tự hỏi liệu anh yêu tôi vì cái gì, tôi cũng suy nghĩ và lo lắng lắm, và chẳng ai biết được điều đó… Tôi luôn cố gắng tỏ ra nó là bình thường trước mặt anh, luôn cố gắng tỏ ra chiều chuộng anh, để anh luôn cảm thấy vui và hạnh phúc. Tôi cũng đã nghĩ, anh yêu tôi thật lòng như thế, tại sao anh không giữ gìn cho tôi nhỉ, nhưng sau đó tôi cũng đã tự nghĩ cho mình một câu trả lời khá là tiêu cực, phải chăng anh nghĩ rằng tôi không còn gì nữa thì việc gì phải giữ, nhưng cái suy nghĩ đó tôi nhanh chóng loại nó ra khỏi đầu của mình, vì tôi không muốn nghĩ rằng anh nghĩ về tôi như thế.
Cho tới ngày hôm nay chính miệng anh nói ra với tôi rằng đúng đó là sự thật, nếu tôi còn thì anh sẽ giữ cho tôi, nhưng tôi nói tôi không còn thì giữ cũng chẳng để làm gì. Tôi không trách anh, anh không có gì đáng trách cả, cái suy nghĩ đó, câu trả lời đó nó phản ánh đúng sự thật còn gì, nhưng sao tôi lại thấy đau thế nhỉ. Tại sao sau khi anh nói tôi lại khóc cơ chứ, khóc cho ai cơ chứ… Khóc vì tôi không may mắn được anh giữ và trân trọng hay khóc cho sự lầm lỡ của mình? Tất cả đã kết thúc, làm sao không suy nghĩ cho được khi giờ đây tôi phải khẳng định một điều là người yêu tôi đã có lúc coi thường tôi như thế…
Giờ thì mọi lời giải thích hay những gì tôi nói cũng thế thôi chả làm tôi lấy được sự trong sạch hay không bị coi thường nữa cả, đôi khi thời thế làm con người ta suy nghĩ tiêu cực thật đấy… Lần đầu viết tự sự, tất cả mọi cảm xúc giờ đây đều đảo lộn, cảm thấy bế tắc…
Theo 24h
Nỗi niềm gái trinh
Những gái trinh như tôi đang dần bị cô lập, đang bị đá ra rìa những cuộc tình. Tình bạn là sự quan tâm, chia sẻ, còn t.ình d.ục là sự gần gũi xác thịt. Vậy tình yêu là gì? Là sự cộng gộp của tình bạn và t.ình d.ục?
Tôi đã nghe, đã đọc ở đâu đó nhiều lần thì tình yêu là sự đồng điệu giữa hai tâm hồn. Thế đấy! chỉ là tâm hồn thôi. Nhiều người sẽ nói, tôi đang sống ở năm 2013, không phải những năm 1945, giờ đây t.ình d.ục đã cởi mở, rằng yêu là dâng hiến, là trao nhau trọn vẹn cả tâm hồn và thân xác. Vậy một cô gái trinh như tôi, một người đang cố níu giữ cái thiêng liêng của đêm tân hôn, đang cố giữ để không trở thành bà mẹ bất đắc dĩ, liệu có được yêu thương thật sự? Để tìm được một người yêu thật lòng đã khó, tìm một người có thể yêu gái trinh lại càng gian nan.
Tôi 24 t.uổi, cũng khát khao, cũng đam mê, cũng muốn cháy bỏng yêu thương... nhưng tôi cũng muốn là con gái, thực sự là con gái như danh xưng ấy. Và tôi chỉ muốn là một bà mẹ khi đã sẵn sàng vì bé con bé bỏng nào cũng xứng đáng được chào đón, được cả cha và mẹ chăm chút, mong ngóng từng ngày khi còn hình hài đến lúc khôn lớn. Bản thân tôi cho rằng, việc từ bỏ những đ.ứa t.rẻ chưa có khả năng tự vệ là tội ác, và việc sinh con ngoài ý muốn trong trạng thái tâm lý không mấy ổn định là một bà mẹ chưa tốt. Tôi chưa đọc được bất cứ một kết luận nào đảm bảo 100% an toàn khi sử dụng các sản phẩm tránh thai, thế nên tôi rất cẩn trọng.
Gái trinh cũng bản năng, cũng muốn ôm ấp những tấm thân trần, họ cũng muốn tin vào điều mà cánh đàn ông luôn nói rằng: " chuyện trinh tiết đã xưa như trái đất và chẳng có gì quan trọng hết". Thế mà tôi vẫn thấy cơ man nào là các mày râu đáng kính tỏ ra coi thường khi biết bạn gái không còn trinh, hoặc tử tế hơn chút thì "tha thứ", "bỏ qua lỗi lầm" của bạn gái với thái độ như người ban ơn hay đầy lòng khoan dung, chỉ một số ít, rất ít đàn ông thực sự bình đẳng và không quan tâm tới việc này.
Dường như chẳng mấy ai hứng thú với việc bạn gái cứ khư khư giữ gìn trinh tiết? (Ảnh minh họa)
Tôi không lên án việc t.ình d.ục trước hôn nhân vì quan điểm là do bản thân mỗi người lựa chọn, con gái trót trao thân cho người khác chẳng phải điều gì tội lỗi, mà sao đàn ông phải mở lòng chấp nhận và được ca tụng là cao thượng? Còn đàn ông sẽ nói thế nào khi "yêu" bạn gái nhỉ? Thường thì: "Cứ thoải mái đi, chẳng vấn đề gì cả, không có em bé được đâu" hay " Có em bé thì chúng mình sẽ nuôi bé lớn khôn, anh và em sẽ là một gia đình hạnh phúc". Tôi ước gì đó là sự thật nhưng không, phần lớn những chàng "người tình" này khi biết mình sắp được làm bố thường lo sợ, hèn nhát và coi đó như một tai nạn, một điều xui xẻo. Cái cảnh chia tay vì chữ trinh, đến bệnh viện phá bỏ những sinh linh chưa thành hình, và vô số những bà bầu không được cưới xin hay bị lạnh nhạt... tôi đã bắt gặp không ít. Tôi cũng muốn "yêu" và "được yêu" lắm chứ? Nhưng tôi không dám nghĩ đến điều đó vì có quá nhiều mối nguy hiểm sẽ xảy ra với mình.
Tôi đã từng thầm tự hào mình là gái trinh nhưng giờ tôi nhận ra đó là điều tồi tệ trong mắt người khác phái. Chẳng mấy ai hứng thú với việc bạn gái cứ cố giữ lấy trinh tiết cả. Tôi dần nhận ra một điều rằng, những gái trinh như tôi đang dần bị cô lập, đang bị đá ra rìa những cuộc tình. Không phải vì gái trinh xấu xí (vì cái sự xấu xí cũng có ảnh hưởng tới việc còn hay mất đâu) bởi cố giữ lấy trinh tiết dường như đang là điều bất hạnh với những cô gái, họ đang trở lên xa lạ, lạc lõng và khó hiểu đối với đàn ông.
Liệu tôi có đang sai lầm? Nếu có, hãy chỉ giúp tôi, tôi đang nhìn nhận sai ở đâu?
Theo 24h
Anh bỏ đi vì em không "dâng hiến" Em chỉ mới là cô sinh viên năm thứ nhất nên em không thể dễ dàng "dâng hiến" cho anh được. Gửi Bạn trẻ cuộc sống! Sau một thời gian đau khổ, dằn vặt vì chuyện tình cảm, hôm nay em quyết định gửi những dòng tâm sự của mình tới Bạn trẻ cuộc sống để mong nhận được những lời khuyên, những...