Nước mắt của gái trinh khi đ.âm đầu yêu… bác sỹ phụ khoa
Đi đâu người ta cũng xì xào rằng tôi hiền lành tử tế thế mà yêu anh bác sĩ “biết tuốt” về đàn bà, rằng một ngày không biết anh nhìn thấy bao nhiêu “chỗ ấy” của người ta.
ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau cũng được gần một năm nay. Anh là người tốt, bề ngoài cũng khá đẹp trai và ăn nói cũng khéo, lại làm bác sĩ nữa. Yêu nhau gần 1 năm nay, lúc nào tôi cũng thấy tự hào về người yêu mình. Nhưng không ngờ từ ngày dẫn anh về nhà ra mắt bố mẹ ở quê, tình yêu của chúng tôi lại gặp nhiều sóng gió đến vậy.
Anh là bác sĩ, nhưng lại là bác sĩ chuyên ngành khám phụ khoa, vì thế công việc của anh chủ yếu tiếp xúc với bệnh nhân nữ. Khi tôi giới thiệu anh với gia đình và bảo anh làm bác sĩ ở một bệnh viện ngoài Hà Nội thì người thân, họ hàng tôi ai cũng mừng ra mặt. Mọi người bảo tôi tốt số mới kiếm được anh người yêu tài giỏi. Sau này, không lo chồng không nuôi nổi gia đình. Lúc đầu, tôi cũng mừng lắm vì được gia đình chấp nhận.
Nhưng được một thời gian thì gia đình tôi biết anh là bác sĩ phụ khoa. Bố mẹ tôi tỏ vẻ không vừa lòng ra mặt. Chẳng là, đợt vừa rồi 2 chúng tôi có về quê tôi dự đám hỏi của đứa em họ. Không may, mẹ tôi bị cảm lạnh, nên 2 chúng tôi có ra trạm xá của thôn lấy thuốc về cho mẹ tôi uống (vì chị gái tôi làm ở trạm y tế xã, nên ra đấy lấy cho tiện).
Khi ra đến nơi, thì gặp chị H ở cùng thôn cũng ra ngoài trạm xá khám để xin thuốc. Nhưng các y sĩ ở đấy, đều chưa biết chị bị bệnh gì ở vùng kín mà chỉ thấy chị H kêu đau rát ở vùng kín, có mủ. Nghe chị gái tôi kể vậy, người yêu tôi cũng thẳng tính, hỏi có phải chị H bị mủ chảy ra từ trong “chỗ ấy”, và nó có màu nâu vàng, mùi hôi… Anh hỏi nhiều câu mà tôi nghe còn ù hết cả tai vì toàn là những từ chuyên môn lạ lẫm.
Sau một hồi hỏi han, cuối cùng anh cũng biết nguyên nhân khiến chị khó chịu ở “chỗ ấy” là do chị có các biểu hiện của bệnh lậu. Hóa ra chồng chị đi làm ăn ở Hà Nội cứ cuối tháng về thăm vợ. Do xa vợ lâu ngày nên anh chồng chị ấy ra ngoài tìm gái làng chơi để thỏa mãn nhu cầu trong những lúc rỗi rãi, khiến chị bị mắc bệnh lậu. Ở nhà chị này cũng đã tìm đủ mọi cách để chữa rồi mà vẫn không được nên mới tìm đến trạm y tế xã.
Mấy chị y sĩ ở chỗ đó hỏi người yêu tôi sao biết hay vậy, thì 2 chúng tôi mới thành thật trả lời anh là bác sĩ chuyên phụ khoa. Mấy chị y sĩ cứ há hốc mồn vì anh là con trai lại làm bác sĩ khám chỗ “hiểm” phụ nữ.
“Tiếng lành đồn xa” chuyện này đến tai bố mẹ tôi. Ông bà chẳng những không vui mà còn cảm thấy xấu hổ với hàng xóm. Bố mẹ tôi cứ khăng khăng không chấp nhận tôi yêu anh chỉ vì anh là bác sĩ phụ khoa.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi bảo, anh là con trai, mà lại đi khám “chỗ ấy” cho đàn bà. Hàng ngày không biết tiếp xúc với bao nhiêu người con gái. Rồi còn biết tường tận về “chỗ ấy” của người con gái. Bố mẹ tôi còn nói, chỉ vì con gái yêu bác sĩ phụ khoa mà giờ ông bà nhục với hàng xóm, láng giềng.
Đi đâu người ta cũng xì xào rằng tôi hiền lành tử tế thế mà yêu anh bác sĩ “biết tuốt” về đàn bà, rằng một ngày không biết anh nhìn thấy bao nhiêu “chỗ ấy” của người ta. Bố mẹ tôi còn lôi mấy câu từ xưa ra để nói nào là “nam nữ thụ thụ bất thân”, thế mà giờ đàn ông lại đi khám cho đàn bà.
Để tôi bỏ anh, ông bà còn bảo rằng anh là người sành sỏi về đàn bà rồi, lại tiếp xúc suốt ngày với con gái, thế nào cũng có ngày sinh chuyện. Không trục trặc gia đình thì anh cũng bồ bịch lăng nhăng: “ Gái trinh mà đi yêu bác sĩ phụ khoa để mà &’lỗ’ à!”
Dù tôi đã giải thích đủ điều về công việc của anh cũng bình thường như bao người bác sĩ khác, nhưng bố mẹ tôi vẫn nhất mực giữ quan điểm cổ hủ.
Lại được thêm bà hàng xóm lắm chuyện, toàn kể chuyện đâu đâu. Nào là bà ấy kể, mấy năm trước lên Hà Nội khám bênh phụ khoa, gặp ngay một ông bác sĩ dê xồm, cứ nhìn hau háu vào chỗ ấy của bà ta, rồi khám rõ lâu… Tôi chả hiểu bà ta kể chuyện đấy với bố mẹ tôi làm gì, hay bà ta thích thêm dầu vào lửa, bác sĩ phụ khóa khám không nhìn vào chỗ đấy thì còn nhìn đi đâu.
Khi kể cho anh nghe chuyện này, anh cũng thông cảm cho bố mẹ tôi và bảo không sao chỉ cần 2 chúng tôi cố gắng. Anh nói thế, nhưng tôi biết anh rất buồn. Thực sự, tôi rất hiểu và cảm thông cho nghề nghiệp của người yêu mình. Phải yêu nghề thì một người đàn ông như anh mới bước vào con đường làm bác sĩ phụ khoa. Vậy mà bố mẹ tôi không hiểu cho những vất vả của anh mà chỉ nhìn bề ngoài và nghe cái tên gọi “phụ khoa” để đ.ánh giá con người anh.
Chị H, sau khi uống thuốc anh kê cho và làm theo lời anh dặn nên giờ tình trạng bệnh của chị và cả chồng chị nữa đã thuyên giảm nhiều. Hôm vừa rồi, chị còn đến chơi nhà tôi và mang mấy quả bưởi đến cho nhà tôi, bảo gửi dùm cho người yêu tôi ngoài Hà Nội để cám ơn. Vậy mà bố mẹ tôi vẫn chả lung lay, có lẽ tôi còn phải làm công tác tư tưởng cho bố mẹ mình còn dài.
Bạn nào có cao kiến gì giúp tôi vận động tư tưởng 2 cụ thì chia sẻ cho tôi với. Chứ mãi thế này, tình yêu của tôi và anh bế tắc mất.
Theo blogtamsu
"Lên giường" với 14 người, 2 vợ, nhưng tôi vẫn sống quá cô quạnh
15 năm về trước tôi là một người đàn ông rất đẹp trai và là con một nhà có điều kiện.
Là đàn ông t.uổi ấy, tôi vừa yêu vừa lên giường với 14 người đàn bà. Tuy chẳng phải yêu 14 người ấy cùng một lúc mà có những thời điểm yêu người này, thời điểm yêu người nọ. Nhưng với cô nào, tôi cũng khám phá và "phá trinh" cho bằng được. Sau đó vì chán và ngấy ngán với những tình chóng vánh này, tôi vẫn vô tình rũ bỏ tất cả những người phụ nữ ấy.
14 người phụ nữ ấy cũng gồm đủ thể loại người. Họ già có, trẻ hơn tôi cũng có. Tôi nhớ không lầm thì có những người tình hơn tôi tận 11 t.uổi. Còn có cô gái cặp với tôi mới chỉ học năm nhất đại học. Nhiều người tôi phải về mượn con xe Audi của bố để đến cưa cẩm. Song có những người phụ nữ lại tự nguyện lái xế xịn đến tận chỗ tôi làm để chờ đợi tôi.
Cứ thế, tôi đi qua hết thời khắc của người đàn bà này đến người đàn bà khác. Dù là những người đàn bà đã có gia đình hoặc đang còn độc thân, thì sau khi no xôi chán chè, tôi đều tìm một lí do thích hợp nhất để giã từ họ. Tôi thực sự không muốn chia tay họ như thế. Nhưng không hiểu sao tôi vẫn làm vậy và không thể dừng lại được điều tôi biết là dại dột.
Nhưng sau khi đã trải nghiệm đến tận cùng của nhiều loại cung bậc cảm xúc những năm t.uổi trẻ, 32 t.uổi tôi đã tìm được hạnh phúc bên một người con gái. Chúng tôi nên vợ nên chồng từ đó. Cứ ngỡ, tình yêu chân chính sau hơn 1 năm gắn bó sẽ giúp hạnh phúc gia đình bền lâu. Nhưng chỉ được 2,3 năm sau, tôi vẫn chứng nào tật ấy khi không thể dừng lại được thói lăng nhăng bên ngoài của mình.
Vợ tôi là một phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp và cách nói chuyện rất lôi cuốn. Cô ấy kém tôi 4 t.uổi nhưng ăn nói đâu ra đấy. Cả hai chính tôi đều có cách sốnghiện đại và yêu thương nhau nên cuộc sống vợ chồng sau đó là những chuỗi ngày mật ngọt.
Sau hơn 1 năm kết hôn, vợ tôi cũng đã có một con gái đầu lòng. Tiếp ngay đó, vợ chồng tôi bị vỡ kế hoạch và chúng tôi lại có thêm 1 b.é t.rai đáng yêu. Cuộc sống giàu có với kinh tế vững vàng cùng người vợ hiện đại, chu đáo khiến tôi tưởng như chấm dứt được chuỗi ngày thiêu thân đi ngoại tìnhtrước đó. Nhưng sau cuộc hôn nhân với vợ khoảng 4 năm, tôi lại đổ đốn và ngã gục vì "bệnh cũ" tái phát.
5 năm sau cuộc hôn nhân đầu, trong một lần họp hội nghị cấp cao của công ty ở bán đảo cách xa Hà Nội, tôi đã choáng ngợp toàn tập trước một gái trẻ 21 t.uổi - đối tác chiến lược của công ty tôi. Còn em, biết tôi có vợ con nhưng em vẫn chấp nhận làm "bồ nhí".
Khi về lại Hà nội, tôi không dứt ra được mà vẫn lén lút vợ ngoại tình với cô bồ đó. Nhưng chiếc kim lâu ngày cũng phải lòi ra. Vợ tôi một ngày biết được chồng ngoại tình bên ngoài, cô ấy thất vọng và đau khổ lắm. Nhiều lần, cô ấy đã t.ự t.ử may vì có người phát hiện kịp thời.
Mặc kệ sự đau đớn của vợ, tôi nằng nặc đòi li hôn để lấy cô vợ mới. Ngày vợ tôi bước ra khỏi nhà cũng là ngày tôi tàn nhẫn đón rước vợ mới về mà trong lòng chẳng chút nghĩ ngợi hay ân hận.
Lấy vợ mới, mặc dù lúc tôi quan hệ với em, em vẫn là một gái còn trinh. Thế nhưng, ngay cả khi quyết định rũ bỏ gia đình để sống với vợ còn trinh, tôi vẫn thấy cuộc sống đơn điệu và không hòa hợp trăm phần trăm.
Nhà tôi khá giả nên vợ mới cũng chẳng phải đi làm. Cô ấy ở nhà suốt ngày chỉ ăn, chơi. Song không như vợ đầu, vợ hai của tôi có nhiều điểm không bằng. Nếu cho điểm vợ cũ được 10 phần thì vợ hai chỉ được 3-4 phần.
Vợ cũ của tôi rất khéo léo nấu nướng thì vợ mới lại vụng về. Vợ cũ của tôi rất lam làm, đáng yêu, còn vợ mới có vẻ lười biếng, chỉ thíc ăn trắng mặc trơn. Chưa kể, chuyện đối nhân xử thế với nhà chồng và đồng nghiệp, vợ mới còn phải học tập cách cư xử của vợ cũ nhiều...
Đ.âm lao phải theo lao, dù bao năm gắn với đàn bà, tôi chỉ thật sự thất tiếc nuối vợ cũ. Nhưng vì sĩ diện, tôi cũng không quay lại với cô ấy nữa.
Cùng thời điểm này, kinh tế gia đình tôi bắt đ.ầu r.ơi vào khủng hoảng vì làm ăn khó khăn. Công việc kinh doanh của công ty liên tục thua lỗ khiến tôi lao đao bao phen. Lại thêm vợ chồng cưới nhau dù đã chạy chữa nhiều nơi mà mãi không có con cái nên tôi cũng rất chán chường.
Đúng lúc này, tôi lại nghe tin vợ mới của tôi bắt đầu lăng nhăng bên ngoài. Cô ấy ong bướm với nhiều người đàn ông. Chuyện đến tai tôi nên sau màn tra hỏi, tôi đã đuổi vợ mới ra khỏi nhà kèm theo lá đơn li hôn bắt cô ấy phải kí.
Nhưng cô ấy nhất định không kí gì vì muốn: "Hết tình hết nghĩa rồi nhưng anh phải cho em xin 1 cái nhà chứ. Có cái nhà rồi thì em sẽ tính chuyện đồng thuận li hôn với anh".
Hiện, vợ mới đã ra khỏi nhà tôi để về nhà mẹ đẻ mình 4 tuần nay ở Hải Phòng. Một mình tôi lại sống trong căn nhà riêng rộng rãi nhưng vắng lặng như tờ. Tôi thấy sợ những phút giây cô quạnh và trống vắng lắm. Đời tôi, tính ra cả thảy đã đi qua bóng dáng của 16 người đàn bà sao vẫn phải chịu cô đơn?
Trên đây là câu chuyện thật của tôi. Hiện, đang phải trả giá cho phút sai lầm "lên giường" vô tội vạ của mình thời trẻ. Có phải đó là cái giá tôi phải trả không?
Giờ tôi mới tâm niệm: làm gì cũng có luật nhân quả, vì vậy cố gắng gieo nhân tốt mới nhận quả tốt được. Nhưng nhận ra sai lầm sau rất nhiều ngày qua như thế, có quá muộn màng với tôi không? Tôi phải làm sao đây?
Theo Afamily
Lấy chồng hot boy một tuần, tôi vẫn là... gái trinh Từ đêm tân hôn đến hôm nay đã tròn 1 tuần. Bảy ngày qua, tôi vẫn là cô gái còn trinh trắng. Tôi là cô gái có nhan sắc trung bình, may mắn đậu được vào một trường cao đẳng ở thủ đô, rồi tốt nghiệp, rồi tạm thời xin được chân nhân viên bán hàng tại một siêu thị. Lương nếu tằn...