Những câu chuyện tình

Theo dõi VGT trên

Tôi khẽ nắm lấy bàn tay cô gái nhỏ, mùi trà tỏa ra thơm ngát khắp gian phòng đang lặng đi vì những nỗi nhớ nhung dâng trào trong đáy mắt.

Tặng những ngày 21

Kim Mã – chiều đầy nắng!

- Em thích anh!

Cô gái nhỏ khẽ nghiêng đầu, nói rồi nhìn thẳng vào mắt chàng trai. Đáp lại cô là một cái cốc đầu nhè nhẹ:

- Ngốc quá. Để anh đưa em về nhé!

- Không. Cô gái nói, nước mắt chực trào ra.

- Hãy cho em một câu trả lời.

Chàng trai không nói gì, lẳng lặng nhìn về phía cuối con đường, rồi chàng nói như khẽ thì thầm:

- Hãy coi anh như một cơn say nắng.

Anh có Hà Linh rồi…

Cô gái cười nhẹ bẫng, rồi quay bước đi. Nắng chiều phủ lên cái bóng bé nhỏ, bài hát “Chỉ còn những mùa nhớ” cứ lặp đi lặp lại….bóng cô liêu xiêu giữa những đợt sáng cuối ngày.

Hà Linh cafe – một ngày đầy nắng…

C.ô b.é ấy đến quán này không nhiều lắm, nhưng mỗi lần đến đều mang theo một thứ gì đó, khi là nhánh xương rồng, khi là lọ cát nhỏ. Tôi cũng không hỏi lý do làm gì, vì quán này Duy – bạn tôi lập ra là cho những người lui tới đây, ghi lại kỷ niệm của mình mà.

Nhưng tôi thích cái cách cô bé ngồi ở đây, rồi ngắm nhìn ra biển, trông thật đáng yêu…

Duy đến quán một vài lần, rồi lại đi, cậu ấy lập ra quán, rồi gần như giao tất cả lại cho tôi. Cậu ấy cứ đi, đi thật nhiều, chẳng mang gì về bất cứ thứ gì, ngoài những tấm ảnh. Ảnh Duy chụp nhiều tới nỗi, cả mảng tường của quán, đều để dành treo những bức ảnh đó; khi là màn sương phủ đầy trên Ô Quy Hồ, lúc lại là màn thông reo xanh ngắt ở Đà Lạt, lúc lại là mùa vàng rực rỡ ở Mù Căng Chải…

Khách tới đây phần lớn đều mê ảnh cậu chụp, họ say sưa thưởng thức đồ uống và ngắm nhìn chúng, rồi đoán xem là nơi nào. C.ô b.é đó chắc cũng như vậy, lần nào tới cũng cứ ngắm mãi không thôi. Có lần tôi ngỏ lời tặng cho cô một vài bức ảnh mang về, nhưng cô từ chối. Lạ thật, tôi đ.âm ra nhớ cả tên món trà mà cô gái nhỏ hay uống mỗi khi tới đây.

Những câu chuyện tình - Hình 1

Duy của tôi thì vẫn đi như thế, mỗi lần về chỉ vài ngày, rồi lại xách ba lô ra đi. Dường như câu chuyện về Hà Linh – người yêu cũ của Duy, vẫn làm những bước chân của cậu ấy không thể dừng lại. Dường như chỉ một giây, một phút của cậu ấy đều trôi về cái tên ấy. Đến cả cái tên quán Duy cũng đặt tên Hà Linh, chỉ để mong một ngày nào đó, cô gái ấy dừng chân tại đây, và thấy tên trùng hợp mà ghé vào. Nhưng đã nhiều năm trôi qua kể từ khi Linh rời thành phố này, vẫn chẳng thấy bóng dáng cô gái ấy đâu.

Hà Linh cafe – một ngày mưa khác….

Có lần, tôi tự hỏi, mình còn tìm kiếm Hà Linh đến khi nào khi mọi thứ xung quanh thật khó nhọc. Nhưng, dường như quá khó, để quên một người đã từng gắn thật sâu trong tim, trong tiềm thức, trong những miền nhớ nơi mình. Nhất là khi, người ấy rời bỏ mình không chút lý do để kết thúc một chuyện tình trong êm ả. Thường thì nếu có một lý do chính đáng, hoặc người đó sẽ đỡ đau hơn, hoặc cũng sớm nguôi ngoai được phần nào nỗi nhớ mà có thể bắt đầu những mối quan hệ mới.

Tôi yêu Hà Linh, rộn ràng như cơn mưa mùa hè đến sớm, những dịu ngọt mà một thằng con trai có được, đều dành hết phần em. Cùng quen nhau trong hội phượt, chung sở thích và đam mê, nên dường như chúng tôi phải lòng nhau tức khắc. Thành phố biển rộn ràng những ngày hạnh phúc bên nhau, chứng kiến những chuyến đi và về đều có cả hai. Tôi biết, lúc ấy mình chẳng cần gì hơn thế. Nhưng chẳng hiểu, vì lẽ gì, em buông tay tôi, nói rằng em muốn đi xa, để không bao giờ nhìn thấy tôi nữa.

Mưa bên ngoài thật lạnh, lòng chộn rộn không thôi, tôi lại muốn ra đi…

Hà Linh cafe – một ngày mưa lại rơi…

Tôi muốn mình đi thật nhiều, để biết đâu gặp anh trên một con đường nào đó thật tình cờ. Nhưng, vô vọng, chỉ có nỗi nhớ về anh ngày một dày thêm. Tôi những muốn một lần đường đường chính chính bước vào quán anh, mà chào anh theo cách bình thản nhất, mà khó quá.

Quen anh trong hội phượt, biết cả chuyện tình cảm của anh và chị Linh từ những thành viên khác, mà tôi không sao ngăn nổi tình cảm đặc biệt dành riêng anh.

Những câu chuyện tình - Hình 2

Chính anh là người giúp đỡ tôi những ngày đầu vào làm quen với mọi người đoàn xuyên Việt. Anh luôn động viên, giúp đỡ những lúc tôi gặp khó khăn, từ khi đi thực tế, tới lúc làm bài test thể lực để tham gia hành trình này. Mang theo nỗi nhớ anh suốt cả tháng trời dọc dài đất nước, tôi đã nhủ lòng sẽ nói rõ với anh tình cảm của mình khi trở về. Dù câu trả lời của anh là điều tôi có thể tự nhủ từ trước, song khi nói ra, tôi vẫn không sao chấp nhận nổi.

Tôi nhớ anh, nhớ anh phát điên, chỉ có thể cập nhật mọi tin tức từ anh qua những bức ảnh nơi anh đã qua. Có lần, chúng tôi cùng đi phượt ở một mảnh đất, nhưng tôi không dám gặp anh, tôi sợ cái dáng anh sẽ bước đi như buổi chiều hôm ấy…

******

Vào một ngày tháng ba ngập nắng, c.ô b.é ấy lại tìm tới quán. Cô gái chọn một góc nhỏ, rồi thu mình trong đó. Lặng lẽ.

- Thực ra, em thích Duy, em tìm đến đây là để cố gắng tìm lại chút gì đó hình ảnh của anh ấy! – Cô ngỏ lời, khi tôi mang ra cho em ly trà nhỏ. Giờ thì tôi đã hiểu vì sao, mỗi khi Duy về phố biển này, đều trùng khớp với những lần em tới đây. Sau đó, hoặc những ngày bất thường, em lại đến đây chỉ để nhìn ra biển, chỉ uống một ly trà và ra về.

Có ngày, em mang đến quán tôi một nhánh xương rồng nhỏ, rồi đặt lên bậu cửa, ngắm nghía một chút rồi bỏ đi. Hôm khác, em đến một chút, lân la ngắm vài bức ảnh mới của Duy, và lại về ngay, dù ngoài trời mưa như trút nước…

- Duy có biết em hay tới đây không?

- Không ạ. Em nghĩ rằng như thế tốt hơn, em đã tự hứa với bản thân mình rằng, chỉ tìm về đây khi anh ấy không có ở đây. Chỉ tới khi thật nhớ anh ấy. Cô nhấp một ngụm trà rồi tiếp:

- Em gặp Duy trong hội phượt, từ đợt tuyển thành viên đi xuyên Việt đó chị. Em làm mọi công việc có thể, chỉ để bắt bản thân thấy bận rộn, và mong những chuyến đi có thể làm mình quên được Duy. Giọng em nhỏ dần đi, đôi mắt như có màn sương mỏng đang phủ lấy.

Video đang HOT

Những câu chuyện tình - Hình 3

Tôi chợt xót xa, cho hình ảnh cô gái nhỏ, nhưng cũng thấy khâm phục cô ấy, khi có thể mang trong mình nhiều nỗi nhớ tới vậy. Cùng là con gái, tôi hiểu được rằng, cảm giác yêu đơn phương ai đó, thật khó khăn. Em cô đơn biết bao, trên những hành trình dài thật dài, rồi lại về đây, trong quán nhỏ này, trút hết tất cả, rồi lại lên đường, tiếp tục những hành trình mới.

- Chị nghĩ là, Duy nên biết điều này. Tôi nói nhanh hơn mình nghĩ.

Cô cười nhẹ, tay vân vê vành cốc sứ:

- Chị biết không? Em đã hứa với anh ấy, cái ngày cách đây một năm, rằng sẽ không xuất hiện trong cuộc sống của anh ấy thêm bất cứ lần nào nữa. Anh ấy… – Giọng cô gái như nghẹn lại, có sự nhớ thương đong đầy trong từng câu nói.

- Cái ngày em biết anh ấy mở quán cafe này, em đã rất vui vì biết rằng mình có thể đến đây mỗi ngày và chào anh ấy thật bình thản, nhưng khó lắm chị ạ. Anh có cuộc sống của anh, và Hà Linh, ngay cả tên quán, cũng là tên chị ấy…

Tôi khẽ nắm lấy bàn tay cô gái nhỏ, mùi trà tỏa ra thơm ngát khắp gian phòng đang lặng đi vì những nỗi nhớ nhung dâng trào trong đáy mắt.

******

Có ngày, khi Hà Linh cafe chứng kiến quá nhiều lần đi và đến của cả Duy và em, tôi nhận được thư lạ. Trong bức thư duy nhất chỉ có một bức ảnh: ngôi nhà nhỏ xíu bên cạnh đồi chè xanh mát cùng hai đứa nhỏ. Là Hà Linh.

Duy nhận được điện của tôi thì lập tức trở về. Duy ngồi hàng giờ khi đọc xong thư của Hà Linh. Cô nói không thể về gặp Duy trực tiếp, cô muốn nói rằng hãy quên cô ấy, chuyện tình cảm là điều khó nói trước được điều gì. Linh chỉ mong Duy hãy mở lòng cho những mối quan hệ mới.

Cậu khẽ buông tay, thả chiếc chuông gió màu xanh hay treo gần cửa sổ xuống, chuông gió thôi kêu, và có lẽ những ngày tháng rong ruổi của cậu ấy sẽ kết thúc.

- Anh Duy!

Duy quay đầu lại, bóng Minh Tú đứng như đã từ lâu lắm bên cửa, Duy hơi sững người. Rồi môi cậu cũng nở nụ cười:

- Là em vẫn ở đây?

- Là vì ở đây có anh!

Vậy là sau bốn năm, cuộc hành trình ấy đã tìm được một điểm chung. Và cô gái nhỏ của tôi đã chạm được vào trái tim của người mà em mong.

***

Một ngày tháng năm, phố núi cao nguyên đón tôi, tôi biết mình nên gặp Hà Linh, kể cho cô ấy nghe về việc tôi đã làm với bức ảnh không lời mà cô gửi. Nhưng, cũng có khi không cần kể nữa, vì tôi tin cô gái ấy đã hiểu hết rồi.

Theo Guu

Cô gái của mùa thu

Tôi vẫn nhớ mùa thu đã cũ. Một mùa thu vàng rực lá me bay. Em rẽ lối hay mùa thu rẽ lối đưa ta ngang qua đời nhau.

Trên chiếc xe máy mới cáu, tôi chạy chầm chậm, lơ đãng ngắm bầu trời trong vắt, xanh biêng biếc vào thu. Từng cụm mây trắng lững lờ trôi trên nền trời tĩnh lặng. Những loài hoa đang mùa đua nhau nở bung sắc màu rực rỡ. Lá me vàng tung bay khắp phố mỗi lần con gió heo may thoảng qua. Cảnh sắc giao mùa dâng tràn xúc cảm trong trái tim vừa mới dậy thì làm tôi lâng lâng, mơ mộng. Để rồi tôi lơ đễnh đ.âm vào em, rẽ ngang cuộc đời hai tâm hồn trinh trắng t.uổi học trò. Mùa thu ấy, tôi và em.

Cô gái của mùa thu - Hình 1

Em. Là cô gái kỳ lạ nhất mà tôi từng gặp, dù "thành tích gây tai nạn" của tôi cũng "không phải dạng vừa". Lần đầu tiên gặp một "nạn nhân" bị tôi đ.âm phải mà chẳng nói năng gì, lặng lẽ dắt chiếc xe đạp quẹo vành, cong phụt cắm đầu đi mãi với cái chân đi cà nhắc và khuôn mặt nhăn nhó đến tội nghiệp mặc cho tôi lo lắng, hoảng hốt hỏi thăm lung tung. "Em có bị làm sao không?" "Tôi xin lỗi, để tôi sửa xe cho." "Tôi không cố ý mà." Những câu nói ấy như vật thừa của chúa, cứ rơi vào khoảng lặng mênh mông thu vàng. Em vẫn lầm lì bước đi từng bước khó nhọc. Lòng tôi quặn thắt lên, vừa bối rối, vừa lo lắng, vừa bực bội cho "cái con bé mắc dịch" kia. Mặc dù có việc bận, em vẫn làm cho tôi phải cố đi theo đến tận cuối con đường. Xa lắc xa lư chứ bộ! Đã có lúc tôi trộm nghĩ hay em bị câm điếc, có thể lắm chứ? Vì hỏi gì cũng không nói, khuôn mặt không biết thể hiện cảm xúc loại gì nữa. Hay là em bị tôi đ.âm mạnh, đ.ập đ.ầu xuống đường, "đứt dây, chập mạch" rồi cũng nên. Dám lắm à!!!

Đi thêm một đoạn, quẹo qua mấy ngõ tư, em dừng lại trước cổng một dãy trọ cũ kỹ, ngước nhìn tôi với nụ cười hiền lành nhưng méo xệch vì đau rồi nói:

"Tới phòng trọ em rồi. Cảm ơn anh đã quan tâm. Em không sao ạ."

"Trời ạ! Em biết tôi lo lắng cho em biết nhường nào không?" Tôi bực bội cằn nhằn.

"Em biết chứ."

"Sao tôi hỏi gì em cũng không nói vậy?"

"Tại vừa đau, vừa tức nên không thèm nói." Em cười.

"Em đúng là cô gái kỳ lạ thật đó."

"Anh mới là lạ đó, đi đường không nhìn đường mà nhìn đâu đâu không hà. Tui không bắt đền là may phước cho anh rồi nha. Ở đó mà cằn nhằn." Em lại cười và tiếp tục...nhăn nhó.

"Hay để tôi chở em ra tiệm thuốc tây băng bó, bị thương cũng nặng đó."

Bỗng nhiên, em lại nghe lời. Tôi vào nhà cất xe cho em rồi chở em đi băng bó. Sau đó, tôi chở em về phòng trọ rồi lại hì hục chở chiếc xe đạp tàn phế đến tiệm sửa xe.

Chúng tôi quen nhau như vậy đấy. Như là duyên phận đã an bài. Em đúng là một cô gái thật đặc biệt, cuốn hút lấy mọi suy nghĩ, tư duy của tôi rồi biến tất cả thành nỗi nhớ, thành tương tư. Đôi mắt em long lanh trong vắt, nhìn vào đó sẽ thấy cả bầu trời thu mênh mông buồn, nụ cười em thoang thoảng mùi hoa cúc dại, giọng nói em nhẹ như những làn gió heo may đang ùa về. Chỉ vậy thôi đủ cho tôi gọi em là cô gái của mùa thu.

***

Trái tim cứ ngỡ không bao giờ biết rung động với phái đẹp của tôi đã phải chòng chành dữ dội trước em, cơn gió là lạ bay ngang sa mạc trái tim tôi. Yêu, yêu say mê, yêu c.hết mệt. Đó là những gì tôi có thể cảm nhận được khi nghĩ đến em. Lần đầu tiên tôi biết rung động, lần đầu tiên tôi biết nhớ nhung và cũng lần đầu tôi biết buồn, biết rơi nước mắt khi bị em khước từ. Trái tim vụn vỡ, lang thang nơi miền yêu vọng tuyệt. Tôi mãi không thể hiểu nổi em đang suy nghĩ gì. Em vẫn thân thiết, ngọt ngào, nồng mặn với tôi, vẫn nhận lời mời của tôi đi chơi trong những dịp lễ tết, kể cả lễ tình nhân nhưng mỗi lần tôi thổ lộ em lại có những lý do để từ chối. Tôi cũng không thể hiểu nổi??? Và trong hàng đống lý do, chưa có lần nào em nói là em đã có nơi có chốn. Điều đó làm cho tôi vẫn nuôi hy vọng.

Tôi khao khát bờ môi mọng chín t.uổi xuân thì của em, tôi khao khát những vòng tay ôm chặt để xoa dịu nỗi lo lắng, phập phồng, nỗi nhớ nhung vô tận của mình. Còn em! Vẫn mãi như nàng nai vàng ngơ ngác, tự do bay nhảy ngoài vòng tay ôm cháy bỏng của tôi. Đôi khi tôi thấy mình gối mỏi, chân chùng trong cuộc rượt đuổi vô hình để bắt lấy thứ tình yêu mỏng manh của em. Nhưng dường như em khóc, dường như em quyến luyến, dường như em van lơn. Bằng ánh mắt. Ừ, chỉ bằng ánh mắt buồn, trong veo nhìn tôi đã đủ cho tôi gục ngã, từ bỏ ý định rời xa em.

"Anh thật sự không hiểu nổi em." Nhiều lúc tôi ngán ngẩm.

"Hy vọng có một ngày anh sẽ hiểu." Em nhìn tôi cười tinh nghịch.

"Anh cũng chả muốn hiểu nữa. Chỉ cần được ở cạnh em thế này là hạnh phúc rồi."

"Có thật thế không?"

"Em nghĩ thật là thật thôi."

"Hứa nhé, em luôn xem anh là người thân yêu nhất. Đừng rời xa em đó."

Em đưa tay lên bắt tôi ngoéo, làm ký hiệu một lời hứa rồi cười. Nụ cười rất nhẹ tựa heo may ùa về. Ừ! Em là cô gái của mùa thu mà.

Cô gái của mùa thu - Hình 2

***

Và mùa thu xưa đã xa. Vòng quay của đất trời lại vận động, tuần hoàn. Mùa thu nay, không vàng rực rỡ như mùa thu trước hay tôi đã không còn nhã ý ngắm thu như gã ngớ ngẩn lúc em chưa rẽ lối vào vườn yêu đầy ngọt đắng. Đứng đợi em thật lâu trong cơn mưa lá me vàng bay rụng đầy ngõ phố. Chính nơi đây một năm về trước tôi đã có một nhát đ.âm "chí mạng" vào xe đạp của em hay là nhát đ.âm vào chính trái tim mình để đến bây giờ nó vẫn âm ỉ đau. Em hẹn tôi đến đây, đúng ngày này như một năm về trước. Nắng vẫn hanh hao vàng, bầu trời thăm thẳm cao và trong xanh dịu vợi. Mùi cúc dại thoang thoảng đâu đây làm tôi nhớ nụ cười em quá đỗi.

Mùa thu mang em tới

Để em bắt tôi chờ

Và mùa thu vội cũ

Tôi phải chờ thu sang

Ai rắc lá me vàng

Rớt rụng đầy ngõ phố

Rơi ngập ngừng nỗi nhớ

Vào tim tôi có em

Thu mang theo tình yêu

Chia phần em một nửa

Dành phần tôi một nửa

Kết ta thành lứa đôi.

Bỗng dưng tôi làm thơ. Thì ra có một thi sĩ trong mỗi kẻ si tình. Khi cảm xúc trong lòng chất chứa, tự nó sẽ thành biến thơ.

Và rồi em tới, mái tóc đen dài tung bay theo gió, nụ cười rạng rỡ trên môi. Mắt em sáng lên một niềm vui lạ lẫm. Định giở trò gì đây? Tôi cảnh giác.

"Cho anh mượn cái này." Em cười, nói và bất ngờ đưa tôi một đóa hồng rút ra từ chiếc cặp ở sau lưng. Tôi cầm đóa hồng săm soi và hỏi với giọng nghi ngờ:

"Vụ gì đây?"

"Tặng em đi."

"Hả, lại trò gì nữa?" Tôi hỏi rồi cười nhăn nhó tặng em đóa hồng mà chính em vừa cho mượn.

"Biết hôm nay là ngày gì không?" Em vui vẻ hỏi.

"Ngày mà ước gì tôi tông em mạnh hơn nữa cho giờ bớt khổ."

"Một năm rồi anh ha, nhanh thật."

"Giờ muốn gì đây?" Tôi vờ bực bội.

"Anh hỏi em có yêu anh không đi." Em nói, rất tự nhiên, thỏa mái.

Tôi há hốc mồm ngạc nhiên rồi hỏi:

"Nghĩa là...?"

"Anh hỏi đi. Không thì thôi đó."

"Ừ thì hỏi. Em có yêu anh không?"

Mặt em bỗng đỏ dần lên, vẻ vui tươi, tự nhiên ban đầu biến đâu mất, nhường chỗ cho sự e thẹn, mắc cỡ như lần đầu được người ta bất ngờ tỏ tình vậy. Đúng là không thể nào hiểu nổi em!???

"Em yêu anh, nhiều lắm. Anh có thương em thật lòng không đó?" Em nói qua hơi thở gấp gáp.

"Thương em thật lòng không à? Em cảm nhận đi." Tôi nói.

"Ừm...! Em tin." Em thì thầm.

Em nhắm mắt, cằm hơi ngước lên, đôi môi trinh trắng mọng đỏ t.uổi xuân thì đang gọi mời chờ đợi. Tôi lao đến ôm chầm lấy em, ôm rất chặt, như để trút bỏ mọi nhớ nhung, hờn tủi mà em đã giày vò tôi suốt một năm qua, tôi lao đến như sợ em sẽ biến mất, như sợ đó chỉ là giấc mơ hoang tưởng của riêng tôi mà thôi. Nhưng em là thật, em đang ở nơi đây, ngoan hiền trong vòng tay tôi ôm siết. Hai cặp môi thanh khiết luống cuống tìm nhau trong lần đầu vội vã. Tôi quá bất ngờ, quá hạnh phúc với món quà kỷ niệm một năm ngày gặp nhau mà em vừa trao tặng. Cảm ơn em thật nhiều cô gái của mùa thu.

"Em đã chấp nhận tình yêu của anh từ bao giờ?" Tôi hỏi qua hơi thở.

"Lâu lắm, không nhớ nữa. Hình như từ lần gặp đầu tiên." Em nở nụ cười tinh quái.

"Vậy tại sao em luôn khước từ anh. Muốn anh đau tim đến c.hết sao?"

"Em sợ tụi đàn ông, con trai các anh lắm."

"Cả anh sao?"

"Vậy em mới có nguyên tắc, ai theo đuổi em lâu nhất, ít ra phải một năm. Và người con trai ấy phải làm con tim em rung động, em mới nhận lời." Em bẽn lẽn, nét thẹn thùng con gái làm trái tim tôi xao động.

"Em ác thật, lỡ anh bỏ chạy luôn thì sao?"

"Em đã cố giữ anh lại còn gì?" Em cười.

Em làm tôi vừa tức, vừa buồn cười lại vừa yêu em vô ngần.

Chúng tôi dắt tay nhau đi trên con đường rực lá vàng bay, nô đùa, đuổi nhau trong hạnh phúc mặc cho ánh mắt nhìn lạ lẫm của nhân gian. Tình yêu sâu thẳm, êm đềm đưa chúng tôi qua bao miền mơ mộng đẹp.

***

Một năm tròn, gặp em, yêu em, theo đuổi em và cái kết hạnh phúc bất ngờ làm tôi nhiều lúc không khỏi thắc mắc. Em là ai? Em đến bên đời tôi có ý nghĩa gì? Tại sao em lại mang cho tôi nhiều cảm xúc trái ngược nhau đến như vậy? Em làm tôi lo lắng, bực bội lúc ban sơ, làm tôi đau khổ, dằn vặt lúc theo đuổi em, rồi làm tôi vỡ òa trong hạnh phúc với cái cách nhận lời yêu bất ngờ theo cách của riêng em . Em là cô gái quá kỳ lạ. Tôi lẩm nhẩm một mình rồi bật cười vì chợt nhận ra mình đã nói câu này không biết bao lần.

Hai năm chính thức là người yêu của nhau, tôi mới thật sự hiểu em nhiều hơn. Những tâm sự mà có lẽ sẽ mãi mãi tôi không được biết nếu vội vã rời xa. Vì sao đôi mắt em luôn phảng phất nỗi buồn? Có lần tôi hỏi. Em chỉ lặng lẽ cười không nói, cúi nhìn những ngọn cỏ hoang liêu đang cố vươn mình xanh biếc. Sương chiều mỏng tan rớt trên bờ vai em rung thật khẽ. Rồi một ngày tôi cũng hiểu. Bởi một t.uổi thơ cơ cực. Bởi em là kết quả của một mối tình lừa dối. Cha em là gã sở khanh. Thì ra là vậy? Trong mắt em, tất cả bọn đàn ông, con trai đều xấu xa, đểu giả. Họ luôn mang đến những ngọt ngào man trá. Họ thích rót mật vào tai để rồi gửi tặng những cô gái mong manh, khờ khạo một chùm quả đắng. Có lẽ hình ảnh, số phận và những lời trách cứ đàn ông của mẹ đã vô tình ăn sâu trong tiềm thức em, bén rễ, đ.âm chồi không tài nào nhổ đi được. Đó là lý do em thử thách tôi, bắt tôi chờ đợi mỏi mòn? Thật bất công cho sự chân thành tôi dành cho em mà! Còn vì sao em lại tin tôi, trao trọn trái tim, cuộc đời vào vòng tay tôi? Có lẽ vì tôi chẳng biết ngọt ngào. Em không thích những lời đường mật. Những gì tôi nói cùng em, ngay từ những phút đầu tiên, đều là những lời quan tâm chân thành xuất phát từ tận đáy lòng. Em hàm ơn vì điều đó. Em cảm động vì tôi đã theo em trên suốt chặng đường và liên tục hỏi thăm dù em không muốn nói. Mẹ dặn em ra đường gặp đàn ông, con trai lạ muốn bắt chuyện thì đừng có trả lời. Em nghe lời mẹ. Bởi bà là tất cả của em, là tấm gương để em soi mình vào trong ấy. Tôi chợt hiểu thì ra thân phận mỗi con người góp phần tạo nên tính cách. Em tự ti cho số phận, em hoảng sợ trước cuộc đời, cũng vì thế em muốn vượt lên phía trước, em muốn sẻ chia đau khổ với những kẻ bần cùng. Tất cả tạo nên em, cô gái đặc biệt nhất mà tôi từng gặp.

Cô gái của mùa thu - Hình 3

***

Vì em là cô gái của mùa thu nên mùa đã mang em đi mất. Đi thật xa, xa lắc. Dù với tay cũng chỉ còn lại những dư âm. Một mình tôi đứng lại giữa con đường. Tôi, mùa thu và lá me bay. Em bây giờ chỉ mãi là hoài niệm. Mùa thu cuối, kỷ niệm ba năm ngày hai đứa gặp nhau, em đã khóc, khóc thật nhiều. Tôi lặng lẽ đưa tay khẽ lau những dòng nước mắt rơi lả tả xuống môi, xuống cằm em đẫm ướt.

"Nín đi đừng khóc nữa em, xấu lắm." Tôi thì thầm, lòng nghe xót xa.

"Em xin lỗi. Em đã rất khó khăn để đưa ra quyết định." Em uất nghẹn.

"Ừ, anh biết, có duyên phận mình sẽ gặp lại nhau mà."

"Du học là ước mơ của em, là niềm tự hào của gia đình. Em xin lỗi..."

"Anh sẽ đợi."

"Anh sẽ đợi em chứ?

"Anh hứa."

***

Nhưng rồi tôi không thể đợi được em. Những mùa thu đến rồi đi, mang theo bao nỗi buồn tê dại. Em đã để lại một vệt dài cô đơn trên môi tôi hừng hững. Em như cánh chim tự do, thích tung cánh trên những khoảng trời cao rộng. Tôi như hàng cây tĩnh lặng, chỉ đứng đợi những đàn chim mệt mỏi quay về. Tiếc là đôi cánh em chưa từng biết mỏi, chưa từng ngừng khát vọng bay xa. Em là cô gái của những niềm đam mê, của những lý tưởng cống hiến lớn lao luôn cháy rực trong lòng. Trong email, em say sưa kể về những ước mơ, những thứ không bao giờ thuộc về tôi, không bao gồm tôi trong ấy. Những con người cùng khổ ở một xứ sở xa xôi, nắng và sa mạc. Nước mắt em rơi, không phải vì nhung nhớ một người nơi này mà để xót xa cho hàng vạn người nơi khác. Giờ em đã thuộc về thế giới đó. Thế giới của những người cùng khổ. Thứ tôi cần là một người phụ nữ của gia đình, một người con gái bình thường, hiền thục, biết chăm sóc chồng con là đủ. Còn em, sau khi tốt nghiệp xong ngành thạc sĩ y khoa, đã tình nguyện sang Châu Phi giúp đỡ những nạn nhân chiến tranh, nghèo đói và dịch bệnh. Bức thư em gửi cho tôi chan chứa nỗi niềm. Em bảo tôi tự chăm sóc lấy bản thân, cố gắng giữ gìn sức khỏe và đừng quên tìm cho mình một người xứng đáng để cùng đồng hành trên những chặng đường đời hãy còn rất dài phía trước. Riêng em, đã không đủ can đảm để làm ngơ trước nỗi đau của nhân loại mà quay về với tình yêu. Tôi đã đợi. Hai năm, ba năm, bốn năm, và nhiều hơn thế nữa. Nhưng rồi không đủ kiên nhẫn để đợi chờ thêm. Và em cũng không đủ thời gian dành riêng để nghĩ tới tôi. Châu Phi không có mùa thu, không cả lá me vàng, mà chỉ là sa mạc chiến tranh. Cái gì sẽ nhắc nhớ cho em rằng đã từng có những mùa thu rất đẹp ở nơi nào đó xa xôi nửa vòng trái đất.

Thời gian vẫn âm thầm làm lấy phần việc của mình. Bốn mùa lại tuần hoàn. Và mùa thì không cũ, chỉ có con người mới bị thời gian làm cho phai phôi, nhàu nhĩ, còn mỗi mùa về lại mới tinh khôi.

Và một dáng thu sang, bước chân vô định đưa tôi về góc phố, nơi tôi gặp em lần đầu. Đâu đây vẫn đọng lại tiếng nói em trong trẻo, đôi mắt buồn như muốn đựng cả bầu trời vào trong và nụ cười thơm mùi cúc dại. Tôi thèm được ôm em quá đỗi, thèm được nhìn đôi mắt em trong veo, thèm hôn lên đôi môi mọng chín và thèm nghe tiếng nói em nhẹ tựa heo may. Tôi nhớ em! Nhiều lắm có biết không? Em! Dù tình đầu đã xa xôi nhưng vẫn còn đó một chút gì để nhớ, đúng không em, Cô gái của mùa thu?

Tôi nhắm mắt mường tượng. Em đang đến, mùa thu vàng đang đến. Rất gần. Một làn gió nhẹ thổi qua, những cành me rung khe khẽ. Tôi vội vã mở choàng đôi mắt. Kiếm tìm. Và con đường chỉ có lá me bay.

Theo Guu

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Dọn dẹp nhà thì phát hiện ảnh cưới bị bung chốt, tôi tháo ra liền c.hết điếng với bí mật bên trong: Quá khứ được cả nhà chồng che giấu
09:01:51 15/06/2024
Vất vả chăm sóc mẹ những ngày cuối đời, tôi bàng hoàng với bản di chúc của bà, càng hoảng loạn khi thấy thái độ của chồng
17:22:34 14/06/2024
Hơn 70 t.uổi, bố tôi mang hết lương đi nuôi "sugar baby" 58 t.uổi
17:29:09 14/06/2024
Con dâu ở cữ, mẹ chồng đặt "cơm bụi" chiêu đãi nguyên tuần
08:37:08 15/06/2024
Trong cuộc họp gia đình, tôi đặt 100 triệu cùng cuốn sổ đen lên bàn và tuyên bố từ mặt anh chồng đã cụt 2 chân
08:26:20 15/06/2024
Thấy người đàn ông lạ, tôi hét toáng lên thì chồng nhanh chóng xông vào, diễn biến sau đó khiến tôi c.hết đứng
15:56:46 14/06/2024
Tổng lương tháng của 2 vợ chồng là 20 triệu, khi tôi đòi mua xe ô tô, chồng ngớ người kinh ngạc: Bí mật trong cuốn sổ chi tiêu
08:57:48 15/06/2024
Mẹ tôi đưa 100 nghìn đi chợ, thành quả chị dâu xách về khiến cả nhà ngỡ ngàng
17:22:42 15/06/2024

Tin đang nóng

Trò hề "tẩy trắng" của nữ diễn viên gen Z sau khi l.ộ c.lip bóc bộ mặt thật
06:25:18 16/06/2024
Câu Chuyện Hoa Hồng: Chọn nhầm phim rồi Lưu Diệc Phi ơi!
06:32:42 16/06/2024
Drama gần đây liệu có là "chiêu trò" để Xoài Non pr?
06:42:46 16/06/2024
Một mỹ nam Vbiz gãy tay ngay tập mở màn Anh Trai Say Hi!
06:29:24 16/06/2024
Con gái MC Quyền Linh dự tốt nghiệp cấp 3: Khoe visual trong trẻo, có 1 hành động đặc biệt dành cho bố mẹ
06:41:58 16/06/2024
Siêu phẩm trinh thám đứng top 1 rating cả nước suốt 4 tuần, dàn cast diễn đỉnh khó tin gây ám ảnh tột độ
06:03:30 16/06/2024
Những loài động vật có khả năng dự đoán thời tiết, thiên tai
01:24:30 16/06/2024
Ca sĩ Hương Thủy t.uổi 50 hạnh phúc viên mãn trong biệt thự hơn 70 tỷ đồng ở Mỹ
07:31:33 16/06/2024

Tin mới nhất

Chúng tôi bị mắng "giàu có mà để mẹ ngủ ngoài hiên giữa đêm khuya", mẹ chồng liền đưa ra cuốn sổ chứa 7 tỷ khiến cả họ kinh ngạc

08:25:36 16/06/2024
Tại sao mẹ chồng lại phải sống khổ thế? Sau ngày bố chồng mất, nhiều lần chúng tôi mời bà đến sống cùng để thuận tiện chuyện cơm nước và trông coi.

Đãi vợ cũ của chồng bữa cơm, trước khi rời đi chị ấy để lại cho 900 triệu: Món quà chân tình hay bóc mẽ sự tham lam

08:18:28 16/06/2024
Tại sao chị lại tốt với chúng tôi đến vậy? Khi tôi và bạn trai yêu nhau sâu đậm, anh mới nói sự thật là đã từng có vợ con.

Khốn khổ khi bỏ t.iền mua chung đất với người thân

08:05:04 16/06/2024
Tôi thấy cơ hội hiếm có nên bảo cô em bán luôn, t.iền lại gửi tiết kiệm hoặc tìm mua mảnh đất khác. Nhưng miếng đất vị trí đẹp, cô em họ muốn để một thời gian nữa.

Cho con về quê với bà mà đến lúc xem camera muốn "phát điên", về tận nơi nghe hàng xóm nói mới ứa lòng

08:00:38 16/06/2024
Năm nào cũng vậy, cứ đến kỳ nghỉ hè, câu chuyện về việc cho con về quê nội lại khiến tôi đau đầu. Tôi không thể tin được rằng mình đã phải chịu đựng những điều này.

Mệt mỏi vì chồng tôi nhìn ai cũng thấy xấu xa

07:53:25 16/06/2024
Các đồng nghiệp khác giới của tôi, hễ tôi khen là chồng tôi tìm mọi cách chê bai, nói xấu. Sống với chồng, tôi ít nhiều cũng bị nhiễm cách nhìn tiêu cực của anh ấy.

Sốc vì chồng làm sếp định Email cho bồ nhí lại nhầm sang tôi

07:47:00 16/06/2024
Trong mắt mọi người và các con, chồng tôi là người sống mẫu mực, thương yêu vợ con. Ấy vậy mà anh ấy Email nhầm cho tôi bức thứ định gửi bồ nhí.

Vợ cũ của chồng đưa con đến chơi, mẹ chồng đưa ra lời đề nghị khiến tôi uất nghẹn

07:40:25 16/06/2024
Tôi không biết mình đã sai ở đâu hay ngay từ đầu, khi tôi cãi lời bố mẹ để bước vào cuộc hôn nhân này đã là một sai lầm của cuộc đời tôi.

Chồng làm thêm từ 9 giờ tối đến 3 giờ sáng với mức lương cao, tôi hậm hực theo dõi rồi hối hận đỏ mắt khi thấy việc anh làm

17:54:54 15/06/2024
Tôi từng chê bai chồng làm lương thấp, không đủ chi tiêu trong gia đình. Đến khi biết việc anh làm thêm, tôi lại hối hận không ngừng.

Bỏ cả tỷ bạc ra đầu tư cho con, những mong con sẽ thành đạt, ngờ đâu con ao ước làm công nhân và ở nhà lấy chồng cho sướng!

17:49:58 15/06/2024
Nghe ước mơ của con, chồng tôi đã khóc, tôi biết anh đang phải chịu rất nhiều áp lực. Ngày trước vợ chồng tôi không có điều kiện nên không được học hành đến nơi đến chốn.

Tôi phải làm sao khi suốt 10 năm qua lương chồng chỉ loanh quanh 40 triệu đồng/tháng

17:41:00 15/06/2024
Dù tôi đã nhiều lần góp ý về việc cần trau dồi bản thân để cải thiện thu nhập nhưng chồng chỉ ậm ừ rồi thôi. Tôi 30 t.uổi, làm nhân viên ngân hàng, lương 20 triệu/tháng.

Ông thông gia tới chơi nhà, trách con rể một câu làm tôi suýt ngất vì sốc

17:35:57 15/06/2024
Tôi không ngờ mình lại có ngày chứng kiến cảnh ông thông gia với danh nghĩa bố vợ đang trách móc con rể là con trai tôi.

Cái giá quá đắt khi "nương tựa" vào người đàn ông đã có vợ

17:28:43 15/06/2024
Tôi biết mình không nên tiếp tục nhưng trái tim yếu đuối của tôi lại không thể từ bỏ. Cám dỗ khi bên nhau khiến chúng tôi bắt đầu mối quan hệ lén lút.

Có thể bạn quan tâm

Cách xây bể phốt đúng tiêu chuẩn

Sáng tạo

08:38:20 16/06/2024
Bể phốt là một hạng mục vô cùng quan trọng khi xây nhà, vậy khi xây dựng bể phốt cần phải lưu ý gì và xây dựng bể phốt thế nào cho đúng tiêu chuẩn?

Tỉnh Rostov ở Nga bị hàng chục UAV của Ukraine tấn công ồ ạt

Thế giới

08:20:36 16/06/2024
Theo Bộ này, phòng không Nga đã b.ắn hạ 70 UAV ở tỉnh Rostov, 6 chiếc ở tỉnh Voronezh, 6 chiếc ở tỉnh Kursk, 2 chiếc ở tỉnh Belgorod, 2 chiếc ở tỉnh Volgograd và một chiếc ở bán đảo Crimea.

Cánh gà đừng rán hay chiên mắm, nấu thế này vừa ngon lại vô cùng hợp vị trong bữa cơm mùa hè

Ẩm thực

08:19:36 16/06/2024
Vào mùa hè nóng nực, lựa chọn phương pháp nấu ăn này không chỉ có thể giữ được chất dinh dưỡng của món ăn mà còn tránh được cảm giác khó chịu do khói dầu gây ra.

'Anh Trai' Lou Hoàng ra mắt MV được ấp ủ 4 năm

Nhạc việt

08:12:36 16/06/2024
Đây là dự án trở lại được Lou Hoàng ra mắt trước thềm chinh chiến tại chương trìnhAnh Trai Say Hi sắp tới. Đặc biệt, nam ca sĩ còn tái hợp cùng Xoài Non sau dự án Bắt Cóc Con Tim gặt hái được nhiều thành công vào năm 2022.

Code Đấu Phá Mobile Funtap mới nhất và cách nhập

Mọt game

08:10:02 16/06/2024
Đấu Phá Mobile: Tam Niên Chi Ước là tựa game hành động nhập vai dựa trên IP Đấu Phá Thương Khung huyền thoại, có bản quyền chính thức và được Funtap phát hành tại Việt Nam.

Chân dung t.iền đạo gây sốt tại Euro 2024 vì quá điển trai: Chị em xem xong đều nhất loạt thành fan của Tây Ban Nha

Sao thể thao

07:27:39 16/06/2024
Trong trận đấu tâm điểm giữa Tây Ban Nha và Croatia tại vòng bảng Euro 2024 vào đêm 15/6, t.iền đạo đội trưởng Alvaro Morata chính là cái tên đã gỡ nút thắt với bàn thắng tinh tế ở phút 29

Tử vi ngày 16/6/2024: Ba con giáp rớt đài, tài lộc tiêu hao, cuối tuần ảm đạm

Trắc nghiệm

07:21:18 16/06/2024
Nguy cơ đang rình rập ba con giáp này trong ngày mới (16/6/2024). Bạn làm gì cũng cần cẩn thận nếu không muốn vướng vào rắc rối, mâu thuẫn.

Mình yêu nhau, bình yên thôi - Tập 75: Hân bắt đầu rung rinh trước sự quan tâm của chồng cũ

Phim việt

06:52:06 16/06/2024
Với kế hoạch cua lại vợ cũ , lần này Đức Anh chuyển chiến thuật, mua thức uống bổ dưỡng gửi đến cho Hân. Có vẻ như chiến thuật của Đức Anh đang đi đúng hướng và Hân không còn quá căng thẳng với anh như trước nữa.

Lo 'bị lỗ' khi lên hình, 'Vàng Anh' Minh Hương giảm liền 10kg, giữ dáng thon gọn nhờ bí quyết này

Làm đẹp

06:47:38 16/06/2024
Vàng Anh Minh Hương không chỉ là diễn viên, cô còn là một BTV, MC trên sóng truyền hình. Ở t.uổi 39, người đẹp vẫn giữ được sắc vóc trẻ trung nhờ giảm cân khoa học

Taylor Swift và màn trình diễn ấn tượng tại The Eras Tour

Nhạc quốc tế

06:42:42 16/06/2024
So với buổi biểu diễn hoàn hảo mở màn tour Eras tại Arizona, Mỹ vào tháng 3 năm ngoái, các buổi diễn gần đây của Taylor Swift từ ngày 7 đến ngày 9/6 tại Scotland vừa qua còn nhận được đ.ánh giá cao hơn nữa.

Tổng tài mặt "búng ra sữa" y hệt học sinh, quá đẹp trai nhưng diễn nét ngầu "trông như trò hề"

Phim châu á

06:02:45 16/06/2024
Bộ phim truyền hình Hàn Giấc Mơ Lọ Lem hiện đang nhận được sự quan tâm từ khán giả bởi nội dung hài hước và nội dung hài hước và bối sa hoa, đúng chất phim về giới siêu giàu.