Nhìn thấy thứ đó trên người đứa con trai không cha của người yêu cũ, tôi chỉ biết gục đầu xin cô ấy tha thứ
Nó nhìn tôi cười tít mắt rồi bước nhanh theo mẹ. Ánh mắt quá đỗi thân thuộc. Tôi rùng mình.
- Chia tay đi, tôi không thể tiếp tục một kẻ dối trá như cô được. Vậy mà bấy lâu nay tôi vẫn cứ nghĩ cô là người con gái thủy chung. Nực cười thật. Mà có khi, cái thai trong bụng cô… – Tôi nhếch miệng
Câu nói chưa dứt hết má trái của tôi đã hằn đỏ 5 dấu ngón của em. Nóng mặt, tôi định đáp trả vì hành động lỗ mãng của em thì:
- Đồ hèn, tôi cảm thấy xấu hổ thay cho con tôi vì nó có một người bố như anh.
Dứt lời em cũng quay người bước đi luôn. Còn tôi, tôi đứng như trời trồng tại chỗ. Tôi muốn chạy theo kéo em lại để hỏi cho rõ mọi chuyện. Nhưng nỗi uất hận dâng lên nghẹn đắng cổ họng khiến tôi chẳng thể nào nhấc chân nổi. Và tôi đã để mặc em đi như thế đấy và không thể nhìn thấy được giọt nước mắt lăn dài trên má cùng cái cắn môi đến bật m.áu của em.
Và tôi đã để mặc em đi như thế đấy và không thể nhìn thấy được giọt nước mắt lăn dài trên má cùng cái cắn môi đến bật m.áu của em. (Ảnh minh họa)
Tôi thừa nhận bản thân mình là một kẻ ghen tuông. Nhưng đàn ông hay đàn bà thì cũng đều như vậy hết cả. Hơn nữa, có ghen thì mới chứng tỏ là yêu. Càng ghen nhiều thì yêu càng nhiều, quan niệm của tôi là như vậy. Tôi và em đã có một tình yêu sâu đậm kéo dài suốt 3 năm. Em là cô gái rất khá, lại còn xinh đẹp, có duyên nên dù biết em đã có người yêu, vẫn rất nhiều kẻ lân la nhòm ngó theo kiểu “trai anh hùng phải biết đ.ập chậu giật hoa” vậy. Vì thế cứ mỗi giây mỗi phút không có ở bên cạnh em là lòng tôi lại lo ngay ngáy. Lúc em báo tin có thai tôi mừng lắm. Và tôi đang định đưa em về xin bố mẹ cưới hỏi thì chuyện ấy xảy ra.
Tối hôm ấy em nói em đi liên hoan, tôi kêu để tôi đi cùng thì em nói ở đó toàn con gái, tôi đến sẽ không tiện. Tôi đành ở nhà với mối thấp thỏm trong lòng. Tới 11 giờ đêm, gọi mãi mà không thấy em bắt máy. Sốt sắng tôi đến chỗ em nói liên hoan thì tiệc đã tàn từ lâu. Lao vội đến nhà em, tôi gần như sôi m.áu khi tên đó, cái tên mà tôi biết rõ hắn thích em đang ở bên cạnh chăm sóc cho em. Còn em thì ngất ngưởng trên ghê sopha. Trong đầu tôi bắt đầu tưởng tượng ra những thứ không hay ho. Tôi lao vào tên đó, đ.ấm hắn túi bụi chẳng để hắn có cơ hội lên tiếng rồi nhanh chóng bỏ đi và không chịu nổi sự tức giận. Mặc luôn chuyện em say hay không say. Và khi em đến xin lỗi tôi thì câu chuyện mà tôi kể ở đầu đã xảy ra.
Nhanh chóng tôi chạy theo em, nhìn sâu vào mắt em, tôi cúi đầu xin em tha thứ.(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi không còn liên lạc với em từ hôm ấy vì nghĩ rằng em cắm sừng mình. Khoảng thời gian không có em, tôi đã cố gắng cặp kè và tìm đến với những người con gái khác để quên em nhưng không được. Hình bóng của em cứ hiện lên ám ảnh. Cả cái thai trong bụng em nữa. Mà bây giờ có khi em đã sinh con rồi hoặc vì không chịu được lời tiếng của thiên hạ vì không chồng mà chửa rồi bỏ nó đi cũng nên. Nghĩ tới đây tôi lại cười nhạt vì mình đi nhớ nhung kẻ phản bội như em cho đến khi cuộc gặp bất ngờ ngày hôm ấy xảy ra…
Tôi đưa cháu gái đi chơi công viên cuối tuần. Đúng là trái đất tròn, tôi vô tình trông thấy em. Em vẫn vậy, xinh đẹp và có phần đằm thắm hơn. Em đang vẫy tay với ai đó. Tôi chưa kịp tiến lại gần thì đ.ứa t.rẻ ấy lao đến ôm chặt lấy em gọi mẹ khiến tôi sững sờ. Có khi nào đó chính là tên nghiệt chủng đó. Em đã giữ lại nó ư. Tôi cười nhạt rồi tiến lại gần em. Nhưng chạm mặt đ.ứa t.rẻ đó, tôi giật mình hốt hoảng.
Mái tóc xoăn tít cùng cái má lúm đồng t.iền của nó, cả khuôn mặt của nó nữa, có nét gì đó hao hao giống tôi vô cùng. Cái tên mà tôi cho rằng gã là bố đ.ứa t.rẻ trong bụng em ấy, tóc đâu có xoăn cũng đâu có má lúm. Nhìn em, tôi ấp úng:
- Nó là con… anh thật đấy ư?
Em không nói gì, chỉ nhoẻn miệng cười rồi dắt tay đ.ứa t.rẻ đi thẳng. Nó nhìn tôi cười tít mắt rồi bước nhanh theo mẹ. Ánh mắt quá đỗi thân thuộc. Tôi rùng mình. Nhanh chóng tôi chạy theo em, nhìn sâu vào mắt em, tôi cúi đầu xin em tha thứ. Tôi có thể chắc chắn đến 99 % đ.ứa t.rẻ là con tôi. Bởi nếu không, sao tim tôi cứ đ.ập loạn nhịp vì hình dáng quen thuộc của nó. Em một mực không cho tôi nhận con và nói nó không phải con tôi. Chắc em giận tôi lắm. Tôi biết tôi sai rồi. Thời gian xa em tôi mới biết tôi yêu em nhiều như thế nào. Giờ tôi biết phải làm gì để chuộc lại lỗi lầm của mình đây?
Theo MTG
Cuối cùng cuộc đấu giành chồng suốt một thập kỷ của tôi và bạn thân đã đến hồi kết
Tôi và cô bạn thân ngầm thoả thuận, sau 1 tháng, ai có thai với anh trước thì sẽ có anh. Người còn lại sẽ phải ra đi một cách vui vẻ.
Tròn 22 ngày nữa là đến kỷ niệm 10 năm ngày cưới hai vợ chồng tôi. Nhưng cái ngày trọng đại đấy sẽ chẳng bao giờ đến vì anh đã đưa đơn ly hôn.
Ban đầu, tôi còn tưởng đấy là chiếc phong bì có vé máy bay để hai vợ chồng đi đâu đó. Hoặc ít ra cũng là vé ăn buffet ở những khách sạn mà chúng tôi hay đến lúc có dịp đặc biệt.
Tôi sụp đổ mặc dù không quá bất ngờ. Tôi biết anh đã thay lòng. Cũng có thể anh luôn như thế, vì đơn giản anh chưa từng thật sự yêu tôi. Mặc dù chúng tôi đã có 2 con chung. Con lớn năm nay 9 t.uổi, và đứa sau chỉ kém chị nó 11 tháng.
Tôi biết và hiểu rõ người mà anh đang yêu và ngoại tình. Đấy là cô bạn thân của tôi, và cũng là của anh.
Ngày xưa tôi và cô ấy cùng yêu anh. Còn anh thì mập mờ, lúc thì có vẻ thích tôi, lúc thì lại như không thể rời bỏ cô bạn ấy. Tuy là bạn thân nhưng giữa chúng tôi luôn như có một cuộc chiến âm ỉ. Không phải là chiến đấu với nhau để giành lấy người mình yêu mà là cuộc chiến giữa tình yêu và tình bạn.
Tình yêu vốn chỉ là chuyện hai người, càng đông thì càng sớm giải tán. Nhưng chúng tôi đã không giải tán, chúng tôi vẫn cùng nhau ngày ngày ngoài mặt cười vui song trong lòng t.ự s.át thương lẫn nhau.
Tuy là bạn thân nhưng giữa chúng tôi luôn như có một cuộc chiến âm ỉ. (Ảnh minh họa)
Tôi đắn đo không biết nên hy sinh cao cả bằng cách rút lui hay để bỏ mặc tình bạn mà đoạt lấy anh. Vì lưỡng lự mà suốt 4 năm đại học tôi đã sống trong dằn vặt và mệt mỏi như thế. Và đó cũng là tâm trạng của cô bạn tôi. Không ai trong chúng tôi chịu buông tay.
Rồi chúng tôi quyết định đối đầu để cả ba bớt mệt mỏi. Tôi và cô bạn ngầm thoả thuận, sau 1 tháng, ai có thai với anh trước thì sẽ có anh. Người còn lại sẽ phải ra đi một cách vui vẻ. Đến bây giờ nghĩ lại chuyện ngày xưa tôi vẫn còn giật mình vì sao chúng tôi có thể táo bạo và mù quáng vì yêu ở độ t.uổi 22 như thế.
Và trời run rủi cho tôi làm kẻ chiến thắng. Tôi và anh cưới nhau khi cái thai trong bụng tôi bước sang tuần thứ 10. Cô bạn của chúng tôi đã không xuất hiện trong ngày cưới để chia vui. Để chắc chắn anh đã thuộc về mình, sau khi sinh con đầu, tôi tiếp tục buộc chân anh bằng đứa con thứ hai.
Tôi đã nghĩ đó là một happy ending cho cả 3 chúng tôi. Tôi và anh lấy nhau, sinh được hai đứa con xinh xắn. Còn cô bạn chuyển sang một thành phố khác tìm hạnh phúc mới. Một cái kết như thế sẽ không khiến ai phải đau lòng, và cuộc tình tay ba không điểm kết này cuối cùng cũng tìm được bến đỗ.
Trong suốt những năm bên nhau, chồng luôn tốt với tôi, chưa một lần tơ tưởng những người con gái khác. Bây giờ thì tôi biết không phải là anh tốt thật lòng, mà là lòng anh đã c.hết theo sự ra đi của cô bạn tôi nên đành tốt với tôi theo kiểu thờ ơ nhưng tử tế.
10 năm qua, anh và cô ấy vẫn giữ liên lạc với nhau, chỉ có tôi trở thành người ngoài cuộc. Chồng tôi hay đi tập huấn cho các trường đại học ở các tỉnh, và trong một bức ảnh do sinh viên chụp lại, tôi tình cờ thấy cô bạn mình ngồi lẫn giữa hàng ghế khán giả.
Điều đau khổ nhất, cô ấy đã không chỉ xuất hiện một lần. Biên Hoà, Đồng Nai, Cần Thơ, đến Huế, Đà Nẵng hay Quảng Bình, Thanh Hoá, tôi điều thấy phảng phất bóng dáng cô ấy trong các bức ảnh tình cờ. Lúc thì vạt áo, lúc thì mái tóc hay cánh tay, nhưng tôi có thể nhận ra tất cả.
Chồng tôi đã mang theo cô ấy bất cứ nơi đâu anh đi công tác. Và như anh nói, đó là "một cách chuộc lại nợ ân tình" mà vợ chồng tôi gây ra cho cô ấy. Cô ấy bây giờ vẫn chưa chồng, vẫn đang một lòng chờ đợi anh.
Lời anh nhẹ như gió mà tôi nghe nặng như có đá chèn lên tim. (Ảnh minh họa)
Khi quỳ dưới chân tôi cùng với đơn ly hôn, anh đã bảo năm xưa anh không biết anh yêu ai, nhưng giờ thì anh khẳng định anh yêu cô ấy. Anh còn bảo tôi mới là người bán rẻ tình bạn và mua chuộc tình yêu vì chỉ có tôi cố tình ngủ và mang thai với anh, còn cô bạn tôi đã không quyến rũ anh theo cách ấy.
Tôi cười nhạt trong lòng. Chồng c.hửi tôi ti tiện vì ngày xưa cố ngủ với anh để được mang thai, còn cô bạn tôi dù biết chúng tôi đã và vợ chồng và có con nhưng vẫn ngủ với anh lúc này thì sao? Ngày xưa tôi vì anh mà mù quáng phản bội tình bạn. Còn anh giờ vì cô bạn tôi mà mù quáng phản bội nghĩa vợ chồng.
Anh còn nói: "Em giữ anh lâu quá rồi, hãy để anh được về bên cô ấy". Lời anh nhẹ như gió mà tôi nghe nặng như có đá chèn lên tim.
Tôi bảo anh còn 22 ngày nữa là kỉ niệm trong 10 năm của chúng ta, sao anh không đợi được tới lúc đó. Anh cay nghiệt "Em đã tước của cô ấy gần 10 năm rồi mà bây giờ còn ti tiện vài ngày lẻ hay sao?".
Anh nói như thể anh chưa từng yêu, lấy và có con với tôi. Anh nói như thể tôi là mụ phù thuỷ xấu xí ngăn hai thiên thần không đến được với nhau.
Tôi không biết nỗi đau thấu trời xanh có nghĩa là gì nhưng bây giờ tôi chỉ muốn c.hết, thiên đàng hay địa ngục đều được. Miễn là không phải cầm bút ký vào tờ đơn ly hôn tuyên án tử cho cuộc hôn nhân này.
Đây là lúc tôi cần học cách buông bỏ hay lại một lần nữa cưỡng đoạt lấy người đàn ông mà mình yêu như ngày xưa đã từng?
Theo Phunutoday
C.hết lặng khi nhìn thấy bức ảnh của chồng do bạn bè đăng ở trên facebook Đúng 20h, tôi lén lút về nhà. Lúc này, điện trong nhà vẫn sáng trưng. Tôi cố tình cầm máy gọi điện cho chồng nhưng giọng anh lại tỏ ra giận dữ. Ngày tôi yêu anh, ai cũng vui mừng vì tôi đã tìm được một người bạn trai lý tưởng. Anh là bác sĩ có tài, bảnh bao và hết sức tâm...