Nhận con của người ăn mày về nuôi và những tháng ngày giông bão sau hôn nhân
Bao lần cô cảm thấy có lỗi với bố mẹ mình, nhưng cô tin cuộc sống của cô hiện tại sẽ tốt đẹp hơn nhiều so với việc cố níu cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc.
Mới 26 t.uổi nhưng kể từ ngày Thu Hương nhận b.é t.rai của một người phụ nữ cơ nhỡ làm con nuôi thì cuộc đời cô gặp bao sóng gió, bão bùng.
Khi ấy Hương đang làm việc cho một công ty xuất nhập khẩu nước ngoài, niềm yêu thích của cô là ngoài thời gian dành cho công việc là được tham gia các hoạt động tình nguyện, giúp đỡ cho các trại trẻ mồ côi.
Cũng chính vì niềm đam mê ấy mà Hương có cơ duyên với bé Hưng Nam. Lần đầu tiên gặp bé ở trại trẻ mồ côi cô đã bị mê mẩn bởi đôi mắt đượm buồn của cậu bé hơn 1 t.uổi này.
Với suy nghĩ riêng của mình cô quyết định nhận nuôi bé Nam, trước đó Hương được cho biết “thằng bé này là con của một người phụ nữ cơ nhỡ. Người phụ nữ này mang con đến đây và nói không có đủ khả năng nuôi bé, nhưng không muốn vứt bỏ bé đi, cô ta khóc lóc nài xin trung tâm nuôi dưỡng bé. Khi đó thằng bé còn đỏ hỏn”.
Bố mẹ Hương cũng là những người “ăn chay niệm phật” nên ông bà không cấm cản việc Hương nhận con nuôi, tuy nhiên ông bà cũng có chút lo lắng cho tương lai của con gái mình nên quyết định đón thằng bé về quê nuôi mà không hề bàn tính đến chuyện xóm làng dị nghị.
Nhiều người xì xào cho rằng “Con bé Hương nó chưa có chồng mà đã có con, giờ mang con về cho ông bà Châu nuôi, rõ khổ”, ông bà Châu vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.
Còn về phía bạn trai Hương, trước khi quyết định nhận con nuôi Hương cũng đã bàn tính qua với Cường, và nhận được sự đồng tình của anh. Nhưng có lẽ khi yêu người ta dễ dàng đồng ý mọi chuyện đến khi cưới về thì hoàn toàn khác.
Sau khi cưới xin về, bố mẹ Cường mới biết Hương đã có con, vậy là chỉ chưa đầy 2 tuần sau khi cưới cuộc họp gia đình đã diễn ra, lúc bấy giờ Hương là tâm điểm của sự chê trách.
Mẹ chồng Hương nhất quyết không chấp nhận việc con dâu đã có con riêng, mặc cho bao lời giải thích của cả con trai lẫn con dâu thì bà vẫn không tin. Bà mắng nhiếc Hương là đồ hư đốn, ăn chơi… Cũng kể từ đó Hương bỗng trở thành cô con dâu “đầy tai tiếng”, cô làm gì cũng bị gia đình chồng soi mói.
Hơn một năm trôi qua, mẹ chồng Hương vẫn chưa thấy con dâu có động tĩnh bầu bí gì nên bà thúc giục. Hương và Cường khi ấy cũng không hề có ý định kế hoạch gì, hai người vẫn “thả” nhưng chuyện con cái là lộc trời cho đâu nói muốn có là có ngay được. Còn mẹ chồng Hương thì mong ngóng đứa cháu nội quá nên đối xử vói Hương ngày càng quá đáng.
Video đang HOT
Thậm chí nhiều lần bà còn nói bóng nói gió “Trẻ chơi cho lắm vào giờ thì ‘điếc’. Đã thế còn cãi, nuôi với nấng gì con mình thì nhận sau phải che giấu”. Hương ngày càng trở nên u uất, cô chỉ muốn một ngày kéo dài hơn nữa để không phải về căn nhà này, không phải nhìn ánh mắt, bộ mặt đay nghiến của mẹ chồng.
Còn về phần Cường, Hương cũng đang chán dần, anh không còn tâm lý như trước, không còn tỏ ra bênh vực cô nữa. Chính anh là người biết rõ đ.ứa t.rẻ đó là con nuôi của Hương nhưng đến giờ này bản thân anh cũng ngờ vực, bản thân anh cũng oán trách Hương vì sao vẫn chưa có bầu.
Hai người đi gặp bác sĩ nhiều lần nhưng không có kết quả, cả hai sức khỏe đều ổn vậy lý do gì mà mãi anh không có con? Cường đay nghiến Hương không kém gì mẹ mình.
2 tháng sau đó Hương quyết định sống ly thân, cô trở về quê với bố mẹ đẻ và đứa con thơ. Bố mẹ Hương là người hiểu biết, ông bà không hề trách con gái, cũng không khuyến khách con gái ly hôn. Ông bà Châu chỉ có duy nhất một đứa con là Hương, xưa nay cô chưa bao giờ làm điều gì khiến bố mẹ thất vọng và lần này cũng vậy.
Nửa năm sau khi sống ly thân cuối cùng Hương cũng đủ dũng cảm để gửi đơn ly hôn. Nếu khi này chỉ có một mình có lẽ cô đã không đủ dũng cảm để đưa ra quyết định này. Nhưng may thay vì bên cạnh cô còn có con, bé Hưng Nam là động lưucjd dể cô giải phóng khỏi cuộc hôn nhân không hạnh phúc ấy.
Lần này cô quyết định trở thành bà mẹ đơn thân, một mình sống nuôi con dù đứa con ấy không phải do cô sinh ra. Với Hương, cuộc sống này thật đơn giản, là mỗi sáng thức dậy được hôn má con, mỗi tối về nhà được ôm lấy con, được sống trong vòng tay bố mẹ. Bao lần cô cảm thấy có lỗi với bố mẹ mình, nhưng cô tin cuộc sống của cô hiện tại sẽ tốt đẹp hơn nhiều so với việc cố níu cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc.
Theo ĐSPL
Cô gái nhận con của người ăn mày về nuôi như con ruột và cái kết sau 10 năm
Nga run sợ nhưng rồi cô quyết định bế thằng bé về nuôi . 10 năm sau cô không ngờ cuộc sống mình lại thay đổi nhờ việc làm năm ấy.
ảnh minh họa
Chưa bao giờ Nga lại nghĩ mình sẽ rơi vào hoàn cảnh khó xử đó, sau này ngẫm lại cô nghĩ có khi đó cũng là 1 cơ duyên. Bình thường Nga vẫn hay đi làm bằng xe máy nhưng hôm đó cô cho bạn thân mượn xe nên quyết định đi xe bus 1 lần đề nhớ lại cảm giác của thời sinh viên. Hôm đó cô đi làm về muộn, khi đang ngồi ở bến xe bus thơ thẩn chờ xe thì bỗng dưng 1 người ăn mày bế 1 đ.ứa b.é đi đến rồi đổ gục dưới chân khiến cô vừa sợ hãi vừa lo lắng. Hình như cô ta bị bệnh nặng, nhưng vì là ăn mày nên không ai để ý và giúp đỡ. Thấy thế Nga gọi xe cấp cứu, nhưng khi xe đến thì cũng là lúc cô ấy đã tắt hơi thở cuối cùng. Trước khi mất người phụ nữ đó nắm c.hặt t.ay Nga rồi nói:
- Xin cô hãy nuôi con trai tôi.
Nhìn đ.ứa b.é chưa được 1 năm t.uổi Nga thấy thương vô cùng, bỏ nó lại cũng không được mà đưa về cũng chẳng ổn. Sau 1 hồi suy nghĩ cuối cùng Nga quyết định bế đ.ứa b.é về, cả nhà cô ngạc nhiên vô cùng. Họ bàn bạc rồi quyết định đưa đ.ứa b.é vào trại trẻ mồ côi, nhưng Nga không nỡ nên cầu xin họ giữ nó lại và từ đó cô gọi nó là &'con'. Cô chăm sóc thằng bé rất chu đáo, thay vì hẹn hò đi chơi với bạn bè như trước giờ đây niềm vui mỗi chiều của Nga là về nhà chơi với thằng bé.
Nhiều người hiểu thì rất cảm kích tấm lòng của cô gái trẻ, ai không biết lại đồn thổi lung tung nói Nga hư hỏng có con bên ngoài nhưng giấu đi 1 thời gian giờ cố tình nói dối để lấy cớ đưa đ.ứa b.é về.
Ngày cô lên xe hoa, thằng bé ôm lấy mẹ khóc nức nở, cô thương con nhưng đành phải để thằng bé sống với bố mẹ mình. Chồng cô cũng bị nhiều người dèm pha rằng: "Nga đã có con thì lấy làm gì", nhưng anh tin vợ anh không phải là người như thế. Đêm tân hôn anh hạnh phúc ôm cô vào lòng khi giọt m.áu ấy rơi thấm đỏ ga giường.
Họ sống với nhau khá hạnh phúc, nhưng lòng Nga vẫn nhớ con vô cùng, tuần nào cô cũng tranh thủ về thăm thằng bé. Nga rất muốn đón con nuôi về sống chung với mình nhưng vì mẹ chồng rất khó tính nên cô không dám. Cuộc sống với người đàn ông cô yêu thương cứ ngỡ là sẽ hạnh phúc nhưng rồi niềm vui mỗi ngày dường như ít đi khi Nga trông chờ mãi vẫn chẳng thấy có con.
Gia đình 2 bên đều rất sốt ruột đặc biệt là mẹ chồng, bà suốt ngày soi mói chì chiết Nga, thậm chí bà còn bảo:
- Hay hồi thanh niên chơi bời quá nên giờ mới bị &'điếc' như thế?
Nga chỉ biết ôm mặt khóc. Cô xin chồng đưa con nuôi về sống chung, nghe vợ thuyết phục anh cũng bàn với bố mẹ mình nhưng họ không đồng ý.
- Sao mày phải nuôi con của thằng khác, mày có bị vô sinh đâu, nó không đẻ được thì đi kiếm vợ mới con gái bây giờ thiếu gì.
- Kìa mẹ.
Nga sống khổ sở vô cùng, đêm nào cô cũng khóc ướt gối. Thời gian đầu chồng còn thương còn an ủi nhưng sau này chính anh cũng quay lưng với cô. Nga suy sụp hoàn toàn khi chồng ỏ ra chán nản thậm chí đi gái, nhiều đêm anh về nhà với trạng thái say khướt rồi nói những câu khiến cô đau nhói:
- Cô không đẻ được thì để tôi kiếm vợ khác.
Nỗi đau của người đàn bà ấy lại nhân lên gấp bội. Cô nghĩ mình sống hiền lành cũng chẳng buông thả vậy mà sao ông trời nỡ đối xử với cô như thế. Mỗi lần về nhà mẹ ôm đứa con nuôi vào lòng thằng bé lại vuốt tóc mẹ:
- Mẹ buồn à, sao mẹ lại khóc. Con sẽ ở với ông bà, con không đòi sống chung với bố mẹ nữa đâu, mẹ đừng buồn.
- Mẹ không sao, mẹ xin lỗi con yêu, mẹ xin lỗi.
(Ảnh minh họa)
Thằng bé sống rất tình cảm, gia đình Nga cũng đối xử với nó rất tốt. Năm thằng bé 10 t.uổi cũng là lúc tròn 5 năm Nga sống khổ sở nơi nhà chồng. Cô chính thức buông bỏ chấp nhận ly hôn khi chồng đưa 1 cô bồ đã mang bầu về nhà. Người phụ nữ ấy không oán trách chỉ mỉm cười nhạt rồi bước đi. Việc đầu tiên Nga làm sau khi thoát khỏi địa ngục ấy đó là đến trường để gặp con. Cô cứ ôm lấy con vừa khóc vừa mỉm cười:
- Từ nay mẹ sẽ không sống xa con nữa đâu. Mẹ con mình sẽ sống cùng nhau con nhé.
Thằng bé hạnh phúc gật đầu.
Với Nga, đứa con nuôi ấy là động lực để cô làm việc và sống tiếp. Bố mẹ thương cô rất nhiều nhưng chẳng biết làm gì để giúp con gái. Từ ngày ly hôn Nga dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, lúc rảnh cô đi du lịch cùng con trai. Với cô thằng bé là nguồn sống là tình yêu để cô vực lại chính mình, nhiều lần ngồi trước mộ người mẹ ăn mày năm xưa Nga lại cười buồn:
- Em nên cảm ơn chị vì chị đã trao thằng bé cho em. Nếu không có nó chắc 2 năm qua cuộc sống của em sẽ tồi tệ lắm, giờ em đã có con... tuy không phải do mình sinh ra, nhưng không sao, điều đó không quan trọng nữa... Em thương thằng bé thật lòng và nó cũng vậy, thế là đủ.
Phụ nữ không nhất thiết khi nào cũng phải có 1 người đàn ông bên cạnh. Nếu có thì đó phải là người hết lòng yêu thương mình hết lòng còn nếu anh ta không xứng đáng thì không việc gì bạn phải lưu luyến. Đối với phụ nữ chỉ có 1 đứa con bên cạnh thì xem như cuộc sống của họ đã đủ đầy.
Cuộc sống là vậy, nếu mình làm việc tốt trước sau gì cũng sẽ nhận lại được sự báo đáp không theo cách này cũng theo cách khác. Hãy tin là như vậy.
Theo blogtamsu
Một cái thai của vợ tôi mà có hai gã đàn ông si tình đến xin nhận con Tôi đ.âm đơn ly dị, còn vợ thì chỉ biết khóc lóc mà không hé răng một lời, đúng là người như cô ấy thì làm sao có tư cách nữa... Tôi quen vợ qua sự mai mối, giới thiệu của bạn bè. Em là người xinh đẹp, nổi bật, có vẻ cũng khá phóng túng. Ngược lại với em, tôi lại là...