Cho em từ chối làm bạn anh nhé!
Bởi sau vết thương lòng anh đem lại cho em, em không đủ vị tha để biến tình yêu của em thành tình bạn.
Anh! Cuối cùng thì em đã nhận ra rằng anh không yêu em như em đã tưởng tượng. Cứ ngỡ anh yêu em rất nhiều, cứ ngỡ anh thương em rất nhiều… nhưng sự thật lại chỉ có mình em.
Khi anh nói lời chia tay, trái tim em tưởng chừng như vỡ vụn. Rồi em bật cười trong nước mắt khi anh xin em một tình bạn chân thành. Tình yêu đối với anh có lẽ đơn giản thế, nhưng với em thì không thể.
Trước khi yêu chúng ta đã từng là bạn (Ảnh minh họa)
Đồng ý rằng chúng mình đã từng là bạn trước khi yêu nhau, điều đó không có nghĩa là sau khi hết yêu chúng ta lại là bạn. Anh có thể nhưng em thì không! Sao chúng ta có thể là bạn khi anh bỏ em để yêu người con gái khác.
Bởi sau vết thương lòng anh đem lại cho em, em không đủ vị tha để biến tình yêu của em thành tình bạn.
Video đang HOT
Bởi tình yêu em dành cho anh đã quá sâu sắc khiến em không thể quên.
Không thể là bạn khi lúc nào em cũng nhớ đến anh, nhớ đến những gì mà chúng ta đã có.
Không thể là bạn khi em sẽ phải kìm nén lòng mình nghe anh kể về người yêu anh hiện tại, cũng không thể dũng cảm đứng nhìn anh và cô ấy sánh bước bên nhau.
Em cũng không muốn là người mà anh tìm để tâm sự những lúc anh giận hờn với người ta, em sợ em sẽ càng thấy thương anh hơn. Cứ như thế thì em sẽ không thể quên được anh mất. Em sợ chính em sẽ đưa mình vào một cuộc tình tay ba vô vọng giữa em, anh và cô ấy. Lúc đó em sẽ càng đau khổ hơn… vì người anh yêu không còn là em.
Nhưng em sẽ không thể là bạn được sau khi chia tay anh (Ảnh minh họa)
Anh! Hãy để tình yêu em ngủ yên anh nhé! Đừng tìm cách đ.ánh thức nó dậy bởi bất kì lý do gì. Em không muốn trái tim mình thêm một lần đau nữa. Anh hãy cứ cho em là quá khứ và xin anh đừng cảm thấy hối hận khi đã yêu em. Tất cả em sẽ giữ cho riêng em, chỉ riêng em mà thôi: Một tình yêu, một hạnh phúc, một nỗi đau…
Em từ chối làm bạn của anh, không có nghĩa là em sẽ vô tâm với anh. Em sẽ luôn dõi theo anh và cô ấy từ điểm nhìn của riêng em, đến khi thực sự em có thể quên anh.
Xin lỗi anh – người em yêu!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em còn yêu anh rất nhiều
Đã 7 tháng từ ngày xa anh, em cứ ngỡ mới như ngày hôm qua thôi.
Thời gian trôi đi nhanh thật, đã 7 tháng từ ngày xa anh, em cứ ngỡ mới như ngày hôm qua thôi. Ngày hôm qua anh còn bên cạnh nắm tay em thật chặt bước đi trong biển đêm mùa đông lạnh mà ấm áp vậy mà giờ đây chỉ còn mình em trong nỗi cô đơn, trong mùa đông, trong cơn mưa phùn giữa biển đêm này. Từng kỉ niệm cứ ùa về trong tâm trí làm em đau mà đôi bờ mi không còn chút cảm xúc nào để khóc, em muốn khóc, muốn hét thật to mà dường như tâm hồn đã chai sạn.
Anh còn nhớ không những ngày đầu mới quen nhau? Lần đầu tiên khi gặp nhau là xảy ra chiến tranh rồi, lúc đó em chẳng ưa anh tẹo nào, mở miệng ra là trêu chọc em, lúc nào cũng bảo em không phải con gái, con gái gì mà nghịch như con trai vậy. Hồi đó mình cùng tham gia Hành trình xanh, ngày nào cũng ra biển đi tập cùng nhau, hễ cứ thấy nhau là lại gây chuyện, lúc đó em tức lắm chỉ nhìn thấy anh là em muốn bay lại đ.ập cho anh mấy cái vì cái tội hay trêu em. Còn nhớ một lần anh bị em cho nguyên nắm cát vào miệng không? Lúc ấy em cũng thấy áy náy và có lỗi nhiều lắm nhưng vì cái sĩ diện đang lên cao nên chẳng xin lỗi anh lấy một câu. Rồi thời gian trôi qua chẳng biết mình thân nhau từ khi nào nữa, cũng không còn xung đột nhiều như trước nữa, mình đi học thư viện cùng nhau, mỗi lần thư viện mất điện lại leo cửa sổ bên khu B học bài, thỉnh thoảng ở lại buổi trưa leo lên trên nóc phòng học tâm sự cả buổi. Và mình yêu nhau khi cả hai đã trải qua biết bao nỗi buồn và đau khổ.
Thế mà bây giờ anh đã có bến bờ mới, còn em cứ muốn âm thầm, lặng lẽ dõi theo anh. Theo cho đến khi em tổn thương, cho đến khi em đau mà em vẫn cứ muốn theo. Nhiều lúc cứ cầm điện thoại lên, đọc đi đọc lại những tin nhắn mà trước đây anh gửi cho em, đọc đến thuộc lòng, rồi chỉ muốn nhấn nút trả lời nhắn cho anh một tin là "Em nhớ anh" thôi mà em cũng không dám nữa. Em không đủ can đảm, chỉ muốn anh không phải bận tâm về em nhưng khi anh không bận tâm em lại buồn. Giá mà em có đủ can đảm gặp anh một lần nữa thôi để được lao vào vòng tay của anh, được khóc thật to như một đ.ứa t.rẻ nhưng chắc không bao giờ có cái ngày đấy đâu anh nhỉ? Vì giờ đây cuộc sống của anh đâu còn có chỗ nào tồn tại em. Anh nói với bao người tình yêu đi rồi sẽ đến. Vâng, nó sẽ đến với anh, còn em làm sao đây? Làm sao để cho tình yêu đến khi em đã bị tổn thương như thế.
Em muốn khóc, muốn hét thật to mà dường như tâm hồn đã chai sạn (Ảnh minh họa)
Giờ đây mình đã là hai người xa lạ, hai con đường đã không còn điểm chung vậy mà em cứ ngốc nghếch cứ muốn đợi anh ở cuối con đường như thế. Nhìn anh hạnh phúc em chẳng biết mình có hạnh phúc hay không? Nhìn anh hạnh phúc liệu em có thể gạt đi nước mắt mà cười và chúc phúc cho anh hay không? Tình yêu là một cái gì đó mơ hồ mà em không dám chạm vào vì em sợ bị tổn thương, em sợ phải rơi nước mắt mỗi đêm nhưng điều em sợ nhất chính là hình bóng của anh vẫn còn bên em mỗi khi em đi với một ai đó. Em cũng như bao cô gái t.uổi 20 khác cũng khao khát được yêu thương, được chở che, được quan tâm, được chăm sóc... nhưng với em tất cả đã quá xa vời khi anh bước đi, khi anh bước ra khỏi cuộc đời em.
Anh à, thời gian có thể là liều thuốc hữu hiệu để xóa đi mọi vết thương trong em nhưng sẽ không bao giờ xóa đi được tình yêu em dành cho anh cả. Trên đường đời tập nập nếu còn có thể gặp nhau thì xin anh cứ coi em như chưa từng quen biết để tim em không còn thổn thức khi nhớ về anh, nhớ về những buổi tối hai đứa đạp xe dạo biển hay nhớ về cái buổi trời mưa mình nắm c.hặt t.ay nhau đi giữa trời mưa mà bao người nhìn mình như sinh vật lạ.
Em không biết anh có còn nhớ không những kỉ niệm đã qua nhưng em sẽ chôn chặt nó vào trong lòng để biết mình đang còn yêu anh rất nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin anh đừng lừa dối em nữa Vẫn biết nếu muốn sinh con thì em phải im lặng, im lặng mãi mãi vậy mà không hiểu tại sao em lại vẫn lo lắng cho anh, lo lắng mọi ánh mắt nhìn về phía anh, lo lắng cái gia đình ấy bị tổn thương. Và rồi ai sẽ là người lo lại cho em đây khi mà em nói với anh...