Nhớ bánh tro mè
Sau hàng chục năm, đến giờ tôi vẫn nhớ hình ảnh những chiếc bánh tro màu hổ phách thật ngon mắt xếp trên đĩa, chính giữa là khoanh lá chuối cuộn tròn đựng đường cát trắng. Đó là loại bánh mà mẹ tôi thường làm những dịp giỗ, Tết.
Bánh tro mè. Ảnh: internet
Ngày xưa, mẹ tôi rất khéo tay làm các loại bánh như tai yến, tai vạc, bánh bò, bánh thuẫn, bánh rế…, đặc biệt là bánh tro mè. Để có một nồi bánh tro ngon, mẹ phải chuẩn bị từ khá lâu. Những bó cây mè đen sau khi thu hoạch được phơi khô, bó thành từng bó xếp gọn đầu hè. Nếp để dành làm bánh mẹ cũng đã tỉ mẩn sàng sảy loại bỏ hạt tẻ, hạt gãy để bánh được dẻo ngon hơn. Trước khi làm bánh, những bó cây mè được mẹ đem ra đốt trên nền đất sạch nơi lặng gió, chờ tro nguội mới cho vào lu đất, đổ nước gấp đôi lượng tro vào ngâm khoảng 3 ngày; thi thoảng mẹ quậy đều và để lắng nước trong rồi gạn đổ qua lu khác. Gạo nếp vo kỹ, để ráo, ngâm vào lu nước tro đã lắng trong, qua 1 đêm lấy nếp xả qua vài lần nước trong có pha muối loãng, để ráo rồi tiến hành gói bánh.
Mẹ vừa làm vừa chỉ bảo: Muốn có bánh ngon thì phải dùng tro mè đen hoặc mè trắng, nhưng mè đen thơm hơn. Cũng có thể dùng các loại tro của cây chùm gửi bá cây dâu, cây bưởi. Ngoài tro mè ra, nếu muốn ngon hơn thì trộn thêm các loại tro rạ nếp (bỏ lá), tro tàu chuối khô mỗi thứ một ít. Trước khi ngâm nếp vào nước tro phải thử để định màu bằng cách nhúng một lát măng tre hoặc le còn tươi vào nước tro để một lúc. Nếu thấy măng chuyển sang màu vàng là được, nếu măng còn trắng thì thêm một ít tro bột vào quậy đều. Nguyên liệu gói bánh là lá dong, lá tre lớn hoặc lá chuối được nhúng sơ qua nước sôi cho mềm để khi gói khỏi rách. Dùng lá cuộn hình nón để ngửa rồi đổ nếp vào, gói lại như bánh ú. Cũng có thể trải lá lên mâm, rải nếp đều, lớn tầm cổ tay trẻ em rồi cuộn tròn lại, cột chặt vừa phải bằng tai chuối khô hoặc lạt giang. Có nơi người ta thêm nhân đậu xanh nhưng đó chỉ là cách làm “dị bản”. Gói xong, bánh được cho vào nồi luộc bằng chính nước tro ngâm gạo pha loãng.
Khi nồi bánh đã sục sịch sôi, tỏa khói loang ra khắp nhà, chúng tôi quây quần bên bếp, háo hức tiếp củi và chờ đợi. Qua chừng 4 giờ, mẹ vớt bánh chín ra xối nước lạnh vài lần và treo lên cho ráo nước. Mẹ bảo: “Bánh còn nóng ăn không ngon đâu, chờ nguội đã các con”. Khi bánh nguội, mẹ lột vỏ, xắn cho chúng tôi mỗi đứa một miếng. Lúc này, các hạt nếp đã nhuyễn, dính kết vào nhau tạo ra chiếc bánh có màu hổ phách (vàng mật). Khi chấm với đường cát trắng, miếng bánh dẻo thơm xông lên mũi một hương vị vừa lạ, vừa quen, như đã bắt gặp đâu đó trong những mùa đông giá rét khi cả nhà cùng ngồi quây quần nhau bên mâm cơm tối, hít mùi tro nóng trong bếp bốc lên tràn ngập một không gian. Mẹ nói thêm: “Món bánh này các nơi thường dùng vào Tết Đoan ngọ, ăn với mật mía nhưng không ngon bằng đường cát vì mùi mật lấn át mùi bánh tro”. Bánh này cũng là một vị thuốc tiêu thực nên mẹ tôi thường làm vào dịp Tết Nguyên đán, phòng khi các con ăn quá no.
Đã hơn mười mùa lá rụng kể từ ngày mẹ tôi về với tổ tiên. Cứ mỗi dịp giỗ, Tết, anh chị em chúng tôi lại trằn lòng da diết nhớ những ngày làm bánh tro bên mẹ thuở nào. Có lẽ trong lòng mỗi người ai cũng đều có một góc riêng gợi nhớ mẹ, nhớ quê hương như thế…
7 loại bánh dân dã siêu ngon của miền Tây sông nước
Bánh cam, bánh tằm khoai mỳ, bánh bò, bánh da lợn, bánh tai yến... là những đặc sản mà bạn không nên bỏ lỡ khi tới miền Tây.
Miền Tây Nam Bộ được xem là vùng đất trù phú với những dòng sông hiền hòa chở nặng phù sa và những cánh đồng lúa bao la. Đây cũng là nơi quy tụ nhiều món ăn dân dã nức tiếng, đặc biệt là các món bánh đặc sản làm nức lòng du khách.
Bánh cam
Món này có tên là bánh cam là vì có hình dạng tròn tròn và màu cam của vỏ bánh khi được chiên giòn trông khá giống trái cam. Bánh có vị ngọt thơm, được làm từ bột nếp và bột gạo, nên ăn không ngán. Để vỏ bánh ngon hơn, người ta còn trộm thêm ít khoai lang tán nhuyễn vào trong phần bột pha chế. Ở giữa bánh có nhân đậu xanh, được tán nhuyễn trộn với đường cát.
Video đang HOT
Bánh cam ở giữa có nhân đậu xanh, được tán nhuyễn trộn với đường cát.. Ảnh: Thuhuyennguyenwp.
Bánh tằm khoai mỳ
Đây là một món bánh tráng miệng dân dã của người dân Nam bộ, gắn liền với tuổi thơ của nhiều người từ nông thôn đến thành thị. Gọi là bánh tằm vì bánh có hình dáng thon dài và được phủ lớp vụn dừa giống con tằm.
Người ta còn bỏ thêm màu lá dứa, lá cẩm, gấc để tạo màu lôi cuốn cho món ăn. Ảnh: Quanngonsaigon.
Để làm món này người ta phải mài khoai mỳ nhuyễn rồi tạo dáng thành từng sợi. Bánh ăn hơi dai, có mùi dừa thơm và béo ngậy, thường ăn kèm với mè rang chín, đường trắng. Người ta còn bỏ thêm màu lá dứa, lá cẩm, gấc để tạo màu hấp dẫn cho món ăn.
Bánh bò
Đây là một món bánh ngọt thân thuộc ở miền Nam, đặc biệt là miền Tây. Cùng là bánh bò nhưng ở mỗi vùng lại có cách chế biến riêng và được gắn với những tên gọi khác nhau như bánh bò thốt lốt, bánh bò bông xốp, bánh bò trong...
Nguyên liệu để làm món này khá đơn thuần, gồm bột gạo, đường, dừa và men. Bánh bò có vị ngọt vừa phải, mềm dai, thường ăn kèm với nước cốt dừa, muối mè, có nơi còn dùng chung với thịt heo quay.
Bánh bò có vị ngọt vừa phải, mềm dai, mùi thơm thoang thoảng. Ảnh: Vikybomi.
Bánh da lợn
Điểm đặc thù của chiếc bánh da lợn là phải có nhiều lớp chồng lên nhau, chia tầng rõ rệt. Lớp bột mỏng ngoài bóng, dẻo khiến người ta liên tưởng tới tấm da lợn rồi lấy đó làm tên gọi cho món ăn.
Nguyên liệu chế biến bánh gồm bột năng, bột nếp, đường, cốt dừa. Bánh có màu ngà vàng của đậu, màu xanh của lá dứa, đôi lúc người làm còn thêm màu tím từ lá cẩm hay màu đỏ từ gấc cho chiếc bánh thêm phần rạng rỡ.
Cắn một miếng bánh dẻo thơm, hòa cùng vị bùi bùi của nhân đậu xanh, nước dừa béo ngậy, lá dứa thơm nhè nhẹ, rồi uống một ngụm trà thơm nóng, thực khách sẽ nhớ mãi hương vị của món bánh mộc mạc này. Ảnh: Monngonhoian.
Bánh pía
Bánh pía được chế biến với nhiều công đoạn khéo léo và cầu kỳ. Đầu tiên bột mỳ được cán mỏng để làm lớp vỏ bánh bên ngoài. Phần nhân là đậu xanh hoặc khoai môn hấp chín nghiền nhuyễn, xào với đường rồi trộn chung với chút sầu riêng tươi, lòng đỏ trứng muối.
Thưởng thức món bánh này, thực khách sẽ nhận ra tổng hợp vị dẻo bùi của nhân bánh hòa với mùi sầu riêng thơm nức, vị ngọt của đường và vị mặn của lòng đỏ trứng.
Sau khi cuộn tròn nhân bánh, vỏ ngoài sẽ được thoa một lớp lòng đỏ trứng muối rồi đem vào lò nướng. Ảnh: Vietcadao.
6. Bánh tai yến
Bánh tai yến có hình dáng giống tổ chim yến. Công thức làm mó này khá đơn thuần gồm bột gạo pha với một ít bột năng, nước cốt dừa, đường cát, hương liệu va ni cho thơm, toàn bộ quyện thành một hỗn hợp sền sệt.
Thành phẩm của món bánh này có hình chiếc nón úp ngược với phần bột giữa chín phồng lên, viền bánh cong lại, rám vàng. Bánh tai yến vừa mỏng vừa giòn, có vị ngọt và béo ngậy tan chầm chậm trên đầu lưỡi.
Bánh tai yến vừa mỏng vừa giòn, có vị ngọt và béo ngậy tan chầm chậm trên đầu lưỡi. Ảnh: Saostar.
Bánh ú nước tro
Bánh ú nước tro là ăn truyền thống trong ngày tết Đoan Ngọ của người dân miền Nam. Bánh có hình chóp nón, to bằng nắm tay người lớn. Bánh được gói bằng lá tre hoặc lá chuối, bên trong là bột nếp, với nhân đậu xanh ở giữa.
Điểm đặc biệt của món bánh này là dùng rơm nếp đốt lấy tro, hòa với nước cho tan và để lắng, chắt lấy phần nước trong đem ngâm với gạo nếp qua một đêm. Bánh ú nước tro dễ ăn, không gây ngán, bột bánh có vị mát nên được nhiều người ưa chuộng trong những ngày nắng nóng.
Bánh ú nước tro dễ ăn, không gây ngán, bột bánh có vị mát nên được nhiều người ưa thích trong những ngày nắng nóng. Ảnh: Thuathienhue.
Theo Internet
5 món bánh miền Tây làm ấm lòng du khách ngày đông Những món ăn dân dã của miền Tây Nam Bộ đã chinh phục trái tim của nhiều nhiều du khách khi đặt chân tới. Bánh cam Bánh cam thoạt nhìn khá giống bánh rán, được làm từ bột nếp và bột gạo. Nhân bánhthường là đậu xanh quết nhuyễn, trên mặt bánh được phủ một lớp đường dẻo được thắng vàng óng nhưmạch...