Ngu ngốc nhất của đàn bà khi yêu là dễ dàng tha thứ cho người đàn ông bên mình
Sai lầm lớn nhất của đàn bà khi yêu là luôn coi người đàn ông bên mình là trung tâm của vũ trụ. Trong mắt người đàn bà khi yêu, người đàn ông đó có bao tật xấu đến mấy cũng coi như một cái riêng và đặc trưng.
Ngu ngốc nhất của đàn bà khi yêu là luôn dễ tha thứ mọi lỗi lầm cho người đàn ông bên mình.
Vì đàn bà khi yêu ai hết lòng chỉ muốn vượt qua mọi sóng gió đến con đò sang sông một lần mà thôi.
Trong tình yêu, khi đàn bà có tình cảm thì hay nói hết ra, khi hết tình cảm thì cũng rất thẳng thắn đối mặt và nói ra. Đã yêu và bên nhau thì không cần lí do, thì lời chia tay cũng chẳng cần tìm nhiều lý do biện minh làm gì.
Khi đàn bà nhận ra cái sai lầm và sự ngu ngốc của mình, có nghĩa đàn bà chẳng còn cần đàn ông ở bên cạnh mình nữa.
Vũ trụ và lòng tin đã sụp đổ một lần coi như bỏ.
Tất cả những gì đàn bà cần làm là suy nghĩ kĩ càng, bình tĩnh và chín chắn trước khi nói lời yêu hoặc nói lời chia tay. Đàn bà thường bị đ.ánh giá là “già” hơn đàn ông về tâm hồn. Đôi khi chỉ vì suy nghĩ quá nhiều, họ đã vô tình bỏ qua những niềm vui khác đáng tận hưởng trong cuộc sống.
Còn đàn ông…
Đàn ông khi yêu luôn cho rằng người đàn bà của mình, đã thuộc về mình thì sẽ không bao giờ từ bỏ được.
Đàn ông cho mình cái quyền được đạp lên lòng tin của đàn bà và tự thấy xứng đáng được thứ tha.
Video đang HOT
Đàn ông không bao giờ bỏ thời gian của mình để nghiên cứu đàn bà xem khi nào họ thích, khi nào họ không thích, vui lúc nào và không vui lúc nào…
Hơn nữa, đàn ông thường bỏ mặc đàn bà và không dành cho họ sự ưu tiên hơn nhiều thứ trong cuộc sống của mình.
Nhưng…
Đàn ông đã quá tự cao, trong tình yêu đâu phải người nào yếu đuối cũng lụy tình. Đàn bà nhận ra, đàn bà hiểu, cái vũ trụ họ hằng chăm chút đã xoay chuyển, họ sẽ ra đi không đắn đo. Bởi ngoài lựa chọn bước qua, và phải mạnh mẽ người đàn bà lúc này đâu còn lựa chọn nào khác.
Trên đời này làm gì tồn tại hai chữ “mãi mãi”. Chẳng qua vì điều gì đó người ta cố gắng gìn giữ mà thôi!
Vậy đó, đàn bà là thế: yêu ai cũng dại ngu, đến phút cuối vẫn thứ tha cho người đàn ông.
Nhưng chẳng bao giờ họ quay về bên người đàn ông đó nữa. Nơi bình yên nhất chưa chắc là nơi có người mình thương…
Những thứ “phụ” ta có thể nhìn lại lấy làm nhắc nhở, chứ nhất định không được quay lại nhặt lên.
Nghe chưa những người đàn bà của tôi!
Theo Emdep
'Ti vi có thể tắt bất cứ lúc nào, còn vợ thì không'
Nhiều khi tôi ước, kể ra nếu vợ là cái ti vi hay đại loại như vậy thì hay biết mấy. Phải ti vi thì tôi không thích xem lúc nào, sẽ tắt ngay lúc ấy. Còn vợ càng nói thì càng bù lu bù loa lên mà vô phương cứu chữa.
Chào anh Đỗ Anh Tuấn với tâm sự: "Này đàn bà, đừng cứ léo nhéo kêu ca khổ, đàn ông chúng tôi cũng vất vả cả đời đây!"!
Bình thường tôi rất ít khi đọc những tâm sự của phụ nữ. Nhưng hôm nay tình cờ xem được bài viết của anh. Đọc những lời anh viết, tôi có cảm giác như anh đang nói hết nỗi lòng của cánh đàn ông chúng ta vậy. Vì thế tôi cũng xin mạn phép nói đôi lời về cô vợ lắm điều và cuộc sống hôn nhân của tôi.
Trước kia tôi luôn nghĩ, phụ nữ thì luôn nhẹ nhàng mềm dẻo. Cưới vợ về tôi lại đoán có lẽ chỉ vợ mình mới nhiều lời và hay kêu ca thôi. Ai ngờ sau hôn nhân tôi mới vỡ lẽ ra, bà nào cũng lắm điều hết, chẳng phải riêng mình vợ tôi, vợ của anh đâu.
Nhiều lúc tôi tự nghĩ, đàn bà lắm điều như vậy để làm gì nhỉ? Điển hình như nhà tôi đây, hễ cãi nhau là tôi lên giường đi ngủ. Đáng ra vợ tôi phải mừng vì tôi không động tay động chân như một số người đàn ông cục tính khác.
Đằng này tôi cố nhắm mắt ngủ mà cô ấy cứ được thể ngồi bên chồng kêu ca khóc lóc rồi nói tôi vô tâm, vô trách nhiệm. Đấy, thử hỏi tôi nói lại thì vợ chồng lại to chuyện, lại cãi nhau phải không? Vậy mà tôi đi ngủ, tôi im lặng cũng có được yên thân đâu.
Tôi cố nhắm mắt mà cô ấy cứ ngồi bên kêu ca khóc lóc rồi nói tôi vô tâm, vô trách nhiệm. Ảnh minh họa
Chưa hết, không chỉ trẻ con mới bị so sánh với "con nhà người ta" thôi đâu. Tôi thấy những ông chồng còn bị so sánh nhiều hơn thế.
Tôi chán ngán với những câu chuyện vợ kể về các "soái ca" nhà người khác hàng ngày. Nào là nhân kỷ niệm ngày cưới anh này mua tặng chị kia món quà bất ngờ. Nào là chồng cô A, cô B buộc dây giày cho vợ ở chốn đông người.
Tất nhiên, sau mỗi trường hợp "chồng người ta" vợ tôi kể xong, cô ấy chắc chắn sẽ phải bóng gió sang tôi không tâm lý được như thế. Tiếp sau, có lẽ đàn ông chúng ta không lạ gì, các bà vợ lại bật chế độ kể lể, kể khổ khi lấy một người đàn ông như chồng mình.
Thậm chí có hôm vợ tôi còn làm một câu xanh rờn: "Biết lấy anh khổ thế này ngày xưa em ở giá cho rồi". Vợ nói như vậy có phải đã đụng đến lòng tự trọng của đàn ông chúng ta rồi không?
Nhiều khi tôi ước, kể ra nếu vợ là cái ti vi hay đại loại như vậy thì hay biết mấy. Phải ti vi thì tôi không thích xem lúc nào, sẽ tắt ngay lúc ấy. Còn vợ càng nói thì càng bù lu bù loa lên mà vô phương cứu chữa.
Có khi chẳng lý lẽ gì nhưng họ cãi cùn bằng được. Là đàn ông, tôi đố các anh cãi lại được vợ đấy. Tôi đã kết hôn ngót chục năm và bây giờ tôi rút ra kết luận tốt nhất đừng dại gì mà cãi nhau với phụ nữ. Bởi vì bằng cách nào họ cũng luôn nghĩ mình đúng, còn đàn ông chỉ đau đầu thêm thôi.
Phải ti vi thì không thích xem mình tắt, còn vợ thì càng nói càng bù lu bù loa lên. Ảnh minh họa
Từ nãy tôi nói khá nhiều chuyện, có khi nhiều chị em đọc được bài này sẽ lại "gân cổ" lên cãi lấy được như vợ tôi. Thế nên, tôi cũng phải nói rõ quan điểm là tôi không nói xấu vợ. Tôi chỉ đang nói những điều vợ tôi cũng như vợ anh Tuấn và nhiều phụ nữ khác khiến đàn ông chúng tôi mệt mỏi.
Nói thật, ở cơ quan chúng tôi đã bận trăm công nghìn việc. Vì thế khi về nhà tôi chỉ muốn yên bình ăn một bữa cơm ngon và đầm ấm với vợ con thôi. Nhưng vợ tôi chẳng hiểu điều đó. Cô ấy vừa làm vừa thao thao bất tuyệt các câu chuyện không đầu không cuối. Khi mệt mỏi, tôi có gắt lên bảo cô ấy im lặng hoặc làm ngơ không nghe lời vợ nói thì kiểu gì cũng bị quay sang giận dỗi, hỏi vặn hỏi vẹo.
Tôi thừa nhận, đàn ông chúng tôi cũng có nhiều điểm thiếu sót. Nhưng mà các bà vợ cũng có đầy rẫy những điều cần phải sửa đổi.
Những người đàn bà đừng bao giờ "vin" vào những điều như phải sinh con đẻ cái, phải làm nhiều việc nhà, nhan sắc nhanh xuống cấp mà có quyền bắt đàn ông phải chiều chuộng, xuống nước nhé. Thật tâm, tôi chỉ mong vợ mình có thể nói ít nghe nhiều, thấu hiểu và thông cảm với chồng của mình hơn. Nhưng điều này có lẽ chỉ mãi trong giấc mơ thôi. Ở đây có anh bạn nào đã thể "trị" được vợ lắm điều thì lên tiếng cho tôi và các anh em khác học hỏi với.
Theo Emdep
Đàn ông không bao giờ muốn bỏ vợ, đàn bà đừng 'ép' họ phải làm như thế! Tôi không muốn phản bội vợ, nhưng nếu tôi có sai, thì cũng do vợ ép tôi phải như thế. Ảnh minh họa: Internet. "Bỏ thì thương, mà vương thì tội" - Đó là tình cảnh của tôi lúc này. Tôi không thể nào chấp nhận được một người vợ "hổ báo" suốt ngày nhăn nhó. Hồi yêu nhau, tôi chưa hề thấy...