Muốn ‘vượt rào’ để ‘kiếm’ con
Mệt mỏi vì chồng không chịu đi làm, tôi cần người chia sẻ, cảm thông. Và đó là điều kiện đẩy tôi vào hành động tội lỗi. Tôi năm nay 34 t.uổi. Vợ chồng tôi là bạn học với nhau từ thời phổ thông. Năm năm trước, chúng tôi đã có một đám cưới hạnh phúc sau 9 năm yêu nhau. Thời gian yêu nhau, chúng tôi nhiều lần đi quá giới hạn và do không giữ gìn được, tôi đã phải 3 lần đến bệnh viện để bỏ đi giọt m.áu của mình. Vì thế, đã 5 năm cưới nhau mà chúng tôi vẫn chưa một lần mang thai lại, dù chúng tôi không dùng biện pháp kế hoạch nào. Vợ chồng tôi đã chạy chữa nhiều nơi bằng đông y, tây y nhưng vẫn chưa có kết quả. Vợ chồng tôi cũng đã làm các xét nghiệm cần thiết và bác sĩ kết luận chúng tôi hoàn toàn bình thường.
Ba năm trở lại đây, chồng tôi kinh doanh, buôn bán bị thua lỗ liên tiếp, vì thế, anh quyết định nghỉ hẳn ở nhà lo cơm nước và sắc thuốc uống cho hai vợ chồng để tôi toàn tâm, toàn ý với công việc. Lúc đầu, nghe anh nói thế, tôi cũng nhất trí, muốn anh nghỉ ngơi một thời gian cho lại sức vì sau khi làm ăn thua lỗ, vợ chồng tôi cũng suy sụp, giảm sút sức khỏe.
Ba năm anh ở nhà là ba năm tôi phải gồng mình lên để lo toan cho cuộc sống gia đình. Với đồng lương công chức nhà nước, một mình tôi phải đảm bảo cuộc sống tối thiểu của hai vợ chồng, lo t.iền thuốc thang chạy chữa, lo đối nội đối ngoại, lo gom góp trả món nợ khổng lồ gần 1 tỷ đồng mà chúng tôi đã vay. Mặc dù đã cố gắng chi tiêu thật tiết kiệm nhưng tôi cũng chưa gom góp trả nợ được bao nhiêu. Mỗi lần, có người trong gia đình hoặc bạn bè cần t.iền, tôi lại phải chạy đôn chạy đáo đi vay chỗ nọ để
trả chỗ kia. Còn anh, hằng ngày vẫn chỉ quanh quẩn ở nhà phục vụ cơm nước và đợi tôi tan sở về.
Đã nhiều lần tôi nhỏ to tâm sự cùng anh và mong anh tìm một công việc nào đó để đi làm cho khuây khỏa, cũng vừa là để phụ giúp tôi lo cho cuộc sống, trả bớt nợ nần. Nhưng tôi gợi ý làm bất cứ việc gì anh cũng chê thu nhập thấp, không làm. Mặc dù anh làm ăn thua lỗ và nợ nần nhiều nhưng chưa khi nào tôi than phiền hay trách mắng gì anh. Tôi luôn động viên, an ủi và chia sẻ cùng anh với mong muốn vợ chồng chung sức để làm lại từ đầu.
Thời gian này, tôi thấy căng thẳng và mệt mỏi vô cùng vì vừa lo thuốc thang cho hai vợ chồng lại vừa lo k.iếm t.iền trang trải cuộc sống, trả nợ. Nhiều lúc, tôi không hiểu chồng mình nghĩ gì khi thấy tôi lo nghĩ nhiều và sút cân trầm trọng? Tôi buông xuôi và chán nản. Tôi muốn đi thụ tinh ống nghiệm nhưng kinh tế không cho phép tôi làm việc đó lúc này. Chính sự thờ ơ, bỏ mặc tôi tự loay hoay với cơm áo gạo t.iền của chồng đã đẩy tôi đến việc ngoại tình, mặc dù tôi vẫn rất yêu chồng.
Video đang HOT
Người ấy là bạn của tôi. Chúng tôi quen nhau cách đây 6 năm khi anh đến cơ quan tôi công tác. Tôi là người không xinh đẹp nhưng theo bạn bè, đồng nghiệp đ.ánh giá thì rất có bản lĩnh, tự tin và duyên. Vì vậy, anh cũng không là ngoại lệ khi bị tôi thu hút. Anh cũng đã nhiều lần nhắn tin, gọi điện thổ lộ điều đó với tôi nhưng tôi vẫn giữ mối quan hệ ở mức bạn bè. Thỉnh thoảng, chúng tôi vẫn gọi điện hoặc nhắn tin hỏi thăm nhau, chia sẻ với nhau về công việc.
Một năm trở lại đây, chúng tôi có nhiều cơ hội gặp nhau hơn và cách đây không lâu, do không kìm chế được cảm xúc, chúng tôi đã “ vượt rào”. Cả tôi và anh đều nhận thấy chúng tôi có lỗi với chồng tôi và vợ con anh, song do quá chán nản, mệt mỏi với cuộc sống nên tôi luôn khát khao có người để tâm sự, động viên, chia sẻ với tôi mọi vui buồn. Anh luôn sẵn sàng đến với tôi bất cứ khi nào tôi cần. Tôi ngoại tình
nhưng không có ý định bỏ chồng.
Gần đây, tôi luôn có suy nghĩ sẽ giấu mọi người để có một đứa con với người ấy, sau đó, tôi sẽ chủ
động chấm dứt chuyện này để cả hai trở lại với gia đình. Mặc dù biết như thế là tội lỗi nhưng tôi hy vọng khi có con, cuộc sống vợ chồng tôi sẽ thay đổi. Mấy ngày nay, tôi suy nghĩ rất nhiều. Mong các
độc giả quan tâm hãy cho tôi lời khuyên hữu ích.
Theo Ngoisao
Trót "vượt rào", vợ nguyền rủa tôi đểu cáng
Vì trót "vượt rào" nên cô ấy mới chịu lấy tôi để rồi nguyền rủa tôi là kẻ đểu cáng. Đọc xong bài viết Vợ c.hửi bới khinh chồng "yêu" kém......tôi thực sự đồng cảm với nỗi niềm và những đau khổ mà anh phải chịu đựng. Tôi cũng là một người đàn ông, tôi hiểu những ức chế tinh thần mà anh ấy phải chịu đựng dù có thể nguyên nhân không giống nhau. Giờ đây, tôi cũng đang đau khổ và bị giằng xé dữ dội giữa việc có nên ly hôn không hay chấp nhận cảnh sống đầy bi kịch này. Tất cả cũng chỉ vì một lần vượt rào trước khi cưới mà chúng tôi đã có với nhau.
Tôi kết hôn được 3 tháng. 3 tháng của cuộc sống vợ chồng son tưởng chừng như là quãng thời gian ngập tràn hạnh phúc nhưng đối với tôi nó lại là những ngày ác mộng. Tôi muốn ly hôn, muốn chấm dứt cuộc sống vợ chồng ngắn ngủi này. Tôi dường như không thể chịu đựng được việc hàng đêm vợ tôi đay nghiến tôi như một kẻ vô liêm sỉ và cơ hội để chiếm đoạ t cô ấy, ép cô ấy phải lấy tôi.
Tôi yêu đơn phương vợ mình gần 4 năm. Khoảng thời gian đó, tim tôi đau nhói khi thấy cô ấy khổ sở và quằn quại vì gã người yêu Sở Khanh chỉ lợi dụng cô ấy mà thôi. Mặc dù tôi đã cố gắng hết sức nhưng cô ấy vẫn không chấp nhận tình cảm của tôi. Tôi đành lòng làm một người đàn ông đứng sau cô ấy, giúp đỡ cô ấy mọi chuyện trong cuộc sống.
Vợ tôi nguyền rủa tôi đã giăng bẫy để chiếm đoạt cô ấy (Ảnh minh họa)
Cho tới một lần, khi tôi vừa đi nhậu với bạn bè về, cô ấy chạy tới phòng trọ của tôi khóc lóc kêu than bị gã người yêu đ.ánh. Thực sự, tôi cảm thấy đau đớn vô cùng khi thấy cô ấy phải chịu thiệt thòi như vậy. Đêm hôm đó, cô ấy ở lại nhà tôi và chuyện gì đến cũng phải đến. Trong người tôi có chút hơi men vả lại tôi thực sự yêu cô ấy nên đã không kiểm soát được hành vi của mình. Có lẽ sự cô đơn và những ức chế bên gã người yêu tệ bạc khiến cô ấy không kháng cự hành động của tôi. Chúng tôi đã hòa vào nhau.
Sau đêm đó, cô ấy có bầu. Tôi vui mừng tột độ. Niềm hạnh phúc được làm cha khiến tôi không còn nghĩ ngợi điều gì nữa nhưng cô ấy thì không. Cô ấy bị gã người yêu bỏ, lại mang thai của tôi nên không còn cách nào khác cô ấy đành phải chấp nhận lấy tôi. Tôi đã từng nói với cô ấy rằng tôi sẽ yêu thương và chăm sóc cho cô ấy trọn đời. Đó không phải là lời hứa suông mà là tâm nguyện thực sự của tôi. Nhưng với cô ấy, tôi chỉ là một kẻ l.ừa đ.ảo.
Đêm tân hôn, tôi quàng tay ôm vợ vào lòng thì cô ấy đẩy ra và khóc lóc: "Anh là đồ đểu, anh muốn chiếm đoạt tôi nên đã dở cái trò khốn ấy để bây giờ tôi bị anh ấy bỏ, phải mang đứa con này và phải lấy anh. Anh nghĩ tôi có thể nào sống hạnh phúc bên một người mà mình không yêu không?". Từng lời cô ấy nói như trăm nghìn m.ũi d.ao đ.âm vào tim tôi. Tôi không thể ngờ cô ấy có thể thốt ra những lời cay nghiệt đến như vậy khi mà tình yêu tôi dành cho cô ấy là chân thành.
Tôi muốn ly hôn nhưng lại thương vợ và con (Ảnh minh họa)
Tôi thực sự là một kẻ mê muội vì dù bị nói những lời xúc phạm như vậy tôi cũng không thể nào giận hay c.hửi mắng cô ấy được. Tôi yêu vợ và yêu con. Tôi tin rằng thời gian sẽ giúp tôi cảm hóa được cô ấy. Nhưng đã hơn 3 tháng trôi qua, ngày nào cô ấy cũng dùng thái độ khinh bỉ để đối diện với tôi. Đêm nào cô ấy cũng tránh xa tôi như một kẻ đểu cáng. Tôi không được gần gũi chính người vợ của mình. Lòng tự trọng trong tôi bị tổn thương sâu sắc, sức chịu đựng cũng đi quá giới hạn. Và tôi muốn ly hôn.
3 tháng cho một cuộc hôn nhân là quá ngắn ngủi. Có lẽ người đời sẽ nguyền rủa tôi là kẻ đểu cáng. Tôi không sợ điều đó, một khi tôi đã muốn thì tôi có thể chấp nhận tất cả. Nhưng tôi thực sự không muốn bỏ cô ấy một chút nào cả. Cô ấy sẽ sống như thế nào khi đang mang đứa con của tôi rồi lại bị chồng bỏ? Con tôi rồi sẽ ra sao? Sai lầm của chúng tôi sao lại trút lên đầu đ.ứa b.é tội nghiệp đây? Nhưng nếu cứ sống như thế này thì tôi làm sao mà chịu đựng nổi khi vợ coi chồng như kẻ thù, khi trong cả tình cảm và "chuyện ấy" tôi đều bị vợ coi thường. Tôi phải làm gì bây giờ, sao cuộc đời lại trái ngang với tôi đến vậy?
Theo Eva
Anh ấy đang ngoại tình! Rất khó để phát hiện một người đàn ông đang có quan hệ "ngoài luồng". Một số dấu hiệu dưới đây có thể giúp các bà vợ cảnh giác với chồng của mình. Thay đổi ngoại hình Khi đã trở thành vợ chồng, yêu và hiểu nhau, hầu hết mọi người đều có tâm lý thoải mái, không cầu kì ở hình thức....