Cập nhật liên tục chuyện chồng “yếu” với cơ quan để xin kinh nghiệm
Gặp ai chị Duyên cũng tâm sự chuyện: “Chán lắm chị ạ. Vợ chồng mới cưới nhau mà em cứ như sắp thành bà lão 60 t.uổi vậy vì chồng em “yếu” lắm. Mang tiếng sức vóc to thế mà chỉ 2 – 3 phút là đã “tạch” rồi.
Vợ công khai ngoại tình vì chồng “yêu đương” kém
“Phải đấy, tôi ngoại tình, thì sao? Nếu anh là một thằng đàn ông đích thực thì tôi cũng chẳng đến nỗi mất t.iền bao giai trẻ “phục vụ”. Vì anh mà tôi mới phải khổ sở thế này, anh còn trách cứ nỗi gì?” – Tiếng chị Hồng oang oang lên trong căn nhà vốn dĩ đã không êm đềm của hai vợ chồng.
Chồng tổn thương vì vợ bô bô chuyện chăn gối của hai vợ chồng. Ảnh minh họa: Internet
Anh Quyền định dang cánh tay tát vợ một cái vì những lời nói hỗn hào nhưng rồi anh khựng lại. Anh cảm thấy không còn đủ can đảm để đối diện với người phụ nữ anh từng yêu thương, người anh gọi bằng vợ.
Hơn một tháng sau, anh Quyền và chị Hồng chính thức ly hôn. Cái tin đó đến với mọi người không quá bất ngờ vì câu chuyện “thầm kín” của gia đình anh chị từ lâu đã không còn là điều lạ lẫm với mọi người.
Hình ảnh chị Hồng sớm tối lén lút cặp với cậu sinh viên trẻ, ngang nhiên ngoại tình, thách thức chồng đã trở thành một chủ đề bàn tán sôi nổi của mọi người trong khu phố.
Anh Quyền biết điều đó, anh có muốn không biết cũng không được khi hàng ngày, hàng giờ chị gần như công khai chuyện ngoại tình. Anh cố nín nhịn là vì hi vọng có thể khuyên nhủ được vợ. Nhưng càng ngày chị càng quá thể, đớn đau hơn chị lại cặp với một gã ranh kém tới 7 t.uổi.
Anh Quyền tâm sự: “Ngay từ thời chưa lấy vợ tôi đã biết mình có chút vấn đề về sinh lí. Nhưng ngày đó ngại không dám đi khám, vả lại tôi nghĩ chắc cưới vợ xong mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Video đang HOT
Tôi cố giấu cô ấy cho tới khi hai đứa cưới xong. Thật buồn là tình hình không được cải thiện. Cô ấy trách cứ, thậm chí nguyền rủa tôi đã làm “hại” đời cô ấy nên cô ấy mới khốn khổ như vậy.
Biết mình là người có lỗi nên vợ lầm đường, lạc lối tôi cũng không dồn hết tội cho cô ấy mà hi vọng vợ có thể thông cảm cho mình và động viên tôi. Tôi nghĩ cùng nhau chạy chữa chắc sẽ khả quan. Nhưng cô ấy không đủ bao dung với tôi…” – Anh Quyền nhìn vô định vào không gian, thả một làn khói thuốc thật buồn!
Không chỉ chị Hồng trách cứ anh Quyền trong cái chuyện “đàn ông mà yếu kém”, gia đình chị cũng chì chiết anh vì nghe lời chị Hồng ca thán. Mọi người bên đằng vợ mỗi lần nhìn thấy anh đều khó chịu, cạnh khóe như thể anh là một gã khốn nạn, lừa chị lấy anh để đời chị Hồng phải khổ.
Anh đi đâu mọi người cũng nhìn anh bằng ánh mắt hoặc là thương hại hoặc là cười chê vì chị Hồng không ngừng than thân trách phận với mọi người chuyện anh “y.ếu s.inh l.ý”.
Hậu quả cuối cùng sau mọi nỗi lực cứu vớt cuộc hôn nhân không thành, anh Quyền đành chấp nhận ly hôn. Khi được hỏi, anh không trách cứ vợ mà chỉ nhận mình là người kém may mắn trong cuộc sống.
Cập nhật liên tục chuyện chồng “yếu” để xin kinh nghiệm
Chưa tới mức công khai ngoại tình như chị Hồng nhưng cách làm của chị Duyên cũng chẳng khác nào tự đẩy gia đình mình vào hoàn cảnh tan đàn xẻ nghé.
Chị Duyên còn khá trẻ, anh chị cũng mới chỉ cưới nhau được hơn một năm. Chị Duyên tốt tính, hiền lành nhưng lại mắc cái bệnh “buôn dưa lê” như phần lớn chị em.
Lấy chồng chỉ được hơn 2 tháng, nhận thấy những dấu hiệu “bất thường” trong khoản chăn gối của chồng, chị Duyên đã mang câu chuyện lẽ ra chỉ hai người biết để “hỏi ý kiến người thân” cách giải quyết.
Gặp ai chị Duyên cũng tâm sự chuyện: “Chán lắm chị ạ. Vợ chồng mới cưới nhau mà em cứ như sắp thành bà lão 60 t.uổi vậy vì chồng em “yếu” lắm. Mang tiếng sức vóc to thế mà chỉ 2 – 3 phút là đã “tạch” rồi. Em đang tìm cách cải thiện cho ông ấy. Chị có kế gì hay mách em với”.
Cứ thế câu chuyện được lan dần ra. Chẳng kiêng nể chị em thân tình hay bạn bè xã giao, gặp ai chị cũng lân la dò hỏi bí quyết để giúp chồng “một người khỏe, hai người vui”.
Câu chuyện chốn phòng the của vợ chồng chị dần dần trở thành chủ đề bàn tàn của cả cơ quan. Ai ai cũng biết chồng chị Duyên yếu. Người mách nước nọ, người bày cách kia, có người tỏ vẻ thông cảm, có người lại khúc khích cười chê.
Chưa dừng lại ở đó, chị Duyên “cập nhật” liên tục tiến trình “điều trị”. Cứ tối qua hai vợ chồng “hành sự” thế nào, sự “tiến bộ” của chồng ra sao hôm sau được chị “update” kịp thời với mọi người nắm bắt.
Khốn khổ một nỗi hai vợ chồng chị lại làm cùng cơ quan. Lúc đầu không biết sự tình nên chồng chị cảm thấy khó hiểu vì thái độ của mọi người. Thế rồi khi nghe người ta xầm xì bàn tán về “phong độ đàn ông” của mình, chồng chị Duyên cay cú vô cùng.
Cho tới giờ vợ chồng anh chị vẫn ly thân. Chồng chị Duyên tức tối dọn về ở cùng với bố mẹ còn chị ở lại căn nhà riêng của hai vợ chồng. Mặc dù đã hết lời xin lỗi chồng, hứa sẽ sửa sai nhưng chị vẫn chưa nhận được sự tha thứ từ chồng. Anh nói cần thời gian để suy nghĩ và quyết định.
“Mình đã làm tổn thương anh ấy bằng một hành động quá ngu ngốc. Nếu anh ấy không tha thứ cho mình thì mọi chuyện coi như chấm hết. Còn anh ấy có bỏ qua thì chắc tình cảm vợ chồng sẽ không thể như xưa được nữa” – chị Duyên mếu máo tâm sự.
Theo VNE
Thêm một lần tôi làm kẻ đến sau
Hai lần liên tiếp tôi đ.ánh mất em, hai lần liên tiếp tôi trở thành kẻ đến sau.
Vậy là thêm một lần nữa tôi lại trở thành người đến sau. Tôi ngậm ngùi rời xa em, tự trách mình đã quá vô tâm nên mới khiến em vụt khỏi tầm tay với. Không những một, mà là hai lần tôi đã tới muộn để rồi bị lỡ mất chuyến tàu của tình yêu. Giá mà dạo đó tôi chịu quan tâm đến em thêm một chút nữa thôi thì có lẽ đã không phải nếm trải cái cảm giác cay đắng giống như lúc này.
Tôi vốn là người ưa thích sự thật, cho dù sự thật đó có phũ phàng đến mức nào, bởi thế nên ngày đó tôi vẫn thầm cảm ơn em đã thẳng thắn. Ngày ấy người con gái tôi yêu nói rằng: " Em đã có người yêu rồi" ngay sau khi tôi bày tỏ tình cảm. Tôi buồn lắm, nhưng cũng đành tự nhủ lòng mình chấp nhận hiện thực cay đắng. Tôi đổ lỗi cho số phận, bởi chính số phận đã thiên vị cho người đó gặp em trước và sắp xếp cho tôi là kẻ đến sau. Tôi buông tay em, nuối tiếc thật nhiều nhưng chẳng hề có điều gì để trách cứ.Lần thứ nhất, tôi quen và có tình cảm với em sau khi em đã yêu người con trai đó. " Âu cũng là số phận" - tôi tự nhủ với lòng mình như thế và chấp nhận thân phận của một kẻ đến sau. Tôi rút lui để người con gái tôi yêu được hạnh phúc, không muốn chỉ vì sự có mặt của "kẻ vô duyên" là tôi mà cuộc tình của em gặp bất kỳ một sóng gió nào. Hơn nữa, tôi cũng sợ sẽ không thể ghìm nổi lòng mình nếu như cứ ngày ngày tiếp xúc, ngày ngày liên lạc với em.
Tôi không ngờ hai lần liền mình đều là kẻ đến sau (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn yêu em, nhưng cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa mà không dám lại gần bởi sợ rằng sự hiện diện của mình sẽ làm ảnh hưởng tới cuộc tình yên ổn ấy. Ban đầu là do không muốn làm phiền em, còn về sau thì tôi đã thực sự sai khi để guồng quay hối hả của cuộc sống chiếm trọn lấy thời gian của mình. Trong một vài cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, tôi thấy em cười và những tưởng rằng em vẫn đang hạnh phúc. Tôi ngốc nghếch tin rằng cuộc sống bận rộn, và công việc đầu tắt mặt tối sẽ giúp tôi dễ quên em hơn. Có ai ngờ, trong khoảng thời gian đó em đã chia tay mối tình đầu.
Tuy không bao giờ mong tình đầu của em đổ vỡ, thế nhưng ước gì ngày đó tôi nói với em rằng: " Hãy cho anh cơ hội nếu một lúc nào đó có thể". Giá mà tôi quan tâm đến em nhiều hơn, không khờ khạo sợ rằng sự quan tâm của mình sẽ khiến em gặp phiền phức. Giá mà ngay từ lần đầu tiên tôi đã chịu khó tìm hiểu để biết rằng cuộc tình mong manh của em đang có nhiều bất ổn. Nếu như vậy tôi sẽ có thể ở bên cạnh những lúc em cần và làm chỗ dựa cho em những khi em cảm thấy yếu đuối. Lần thứ hai mất em, tôi tự hỏi không biết do tôi thật thà, hay là bởi tôi đã quá ngu ngốc?!
Sao em không cho tôi một cơ hội? (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên có thể đổ cho số phận, còn lần thứ hai đến trễ thì nhất định chỉ là lầm lỗi của riêng bản thân tôi. Đôi khi chỉ một chút mở lòng hay một lời tâm sự sẽ giảm đi bao nhiêu nỗi xót xa. Đôi khi muộn đôi chút trong một cuộc tình sẽ khiến cuộc sống của chúng ta thay đổi. Đôi khi chỉ cần muộn năm phút trong một chuyến tàu ta sẽ phí hoài cả một chuyến đi. Tôi đã lo lắng, đã suy nghĩ và sợ hãi quá nhiều để rồi cuối cùng một lần nữa trở thành người đến muộn.
Giá như lúc này có một phép màu cho thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa tất cả lỗi lầm thì hay biết mấy. Tôi sẽ chờ và quan trọng hơn là sẽ tới sớm để chờ đợi cơ hội bắt kịp chuyến tàu tình yêu của em dành cho mình. Nhưng thôi, thực tế thì không bao giờ có thể thay đổi được, mà cái thực tế phũ phàng lúc này lại chỉ cho tôi biết rằng lần thứ hai tôi đã trở thành kẻ đến sau. Có thể người khác sẽ cảm thấy hơi đạo đức giả, nhưng thực lòng mình tôi vẫn luôn cầu chúc cho cuộc sống của người con gái tôi yêu thương luôn được hạnh phúc. Còn tôi, thế là thêm một lần nữa tôi lại xa em...
Theo Eva
Phát khiếp vì chồng quá yêu Có người khóc lóc không được chồng quan tâm. Còn tôi, có chồng yêu thì lại khiếp sợ, hãi hùng. Vì đúng là, cái gì quá cũng không tốt. Chồng yêu quá cũng khiếp Đúng là, ở đời không ai biết được, sống với cái gì thì sướng, sống với cái gì thì khổ. Có người ao ước được chồng yêu thương, chiều...