Vì sao đại dịch HIV-AIDS là thảm họa của nhiều quốc gia?
Tổ chức Y tế thế giới (WHO) đưa ra kỳ vọng xóa bỏ HIV-AIDS vào năm 2030, tuy nhiên đầy là một mục tiêu đầy thách thức.
Chẩn đoán và điều trị HIV vẫn còn nhiều khó khăn khiến đại dịch này đang trầm trọng hơn ở một số quốc gia – Ảnh minh họa
Khái niệm “Hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải” (AIDS – Acquired immune deficiency syndrome) do bác sĩ người Mỹ Michel Gotlieb đưa ra đầu tiên vào năm 1981, như vậy hội chứng này đã có “tuổi đời” gần 40 năm. Quá trình đấu tranh với đại dịch này có nhiều bước thăng trầm.
Nỗi lo thiếu thuốc kháng virus ở các nước nghèo
Nhiễm HIV ở người được WHO xem như là đại dịch và căn bệnh này thực sự đã để lại những hậu quả nặng nề ở nhiều quốc gia.
Các quốc gia Châu Phi là minh chứng rõ rệt cho việc HIV/AIDS làm chậm tăng trưởng kinh tế và làm trầm trọng thêm gánh nặng của nghèo đói. Trong năm 2005, ước tính ở châu Phi có khoảng 90 triệu người bị nhiễm HIV, kết quả là một ước lượng tối thiểu sẽ có 18 triệu trẻ mồ côi.
Điều trị bằng thuốc kháng virus có thể làm giảm cả hai tỉ lệ tử vong và bệnh tật ở người nhiễm HIV. Tuy nhiên, bệnh nhân phải sử dụng thuốc hàng ngày, đây là một gánh nặng kinh tế không hề đơn giản với các quốc gia nghèo.
Hầu hết những người nhiễm HIV sẽ chuyển sang giai đoạn AIDS trong vòng 10 năm sau khi nhiễm (thời gian chuyển sang AIDS sẽ thay đổi tùy thuộc vào sự tác động của các virus, cơ thể vật chủ, và yếu tố môi trường…).
Ngay cả khi đã chuyển sang giai đoạn AIDS, người bệnh sẽ vẫn có thể kéo dài thời gian sống nếu được uống thuốc kháng virus đầy đủ. Nếu không có thuốc, bệnh nhân AIDS thường sẽ chết trong vòng 1 năm.
Theo một báo cáo của Tổ chức Liên hợp quốc về AIDS-UNAIDS, công cuộc chiến đấu chống dịch bệnh thế kỷ đang đối mặt với cuộc khủng hoảng tài chính lớn nhất từ trước đến nay. Cụ thể, UNAIDS cho rằng họ thiếu 20% nguồn tài trợ mà dự án của họ cần để đáp ứng mục tiêu kiểm soát dịch bệnh này vào năm 2020.
Nguyên nhân của việc thiếu hụt là do nhiều nước cắt giảm nguồn tài trợ cho dự án của UNAIDS.
Video đang HOT
Các nước Châu Phi sẽ vô cùng khó khăn trong phòng chống HIV nếu bị cắt giảm tài trợ
Hoa Kỳ là nước đóng góp nhiều nhất cho dự án này, tuy nhiên chính quyền của tổng thống Donald Trump đã đe dọa cắt giảm tài chính mà họ cam kết tài trợ. Dù đề xuất này không được Quốc hội thông qua, nhưng nó gây ra mối lo ngại sâu sắc. HiệnHoa Kỳ đóng góp nhiều gấp 8 lần nhà tài trợ hàng đầu thứ hai, Vương quốc Anh. Vì vậy, chỉ một phần nhỏ thay đổi trong hỗ trợ của Mỹ sẽ được cảm nhận sâu sắc.
Ngoài ra, nếu Hoa Kỳ giảm đáng kể kinh phí cho các phản ứng của AIDS, các nước khác có thể làm theo trong một hiệu ứng domino, từ đó dẫn đến một sự hồi sinh chết người của HIV trên toàn thế giới.
Một nhóm tình nguyện viên ở Nga đang cung cấp kim tiêm và bao cao su miễn phí
AIDS không chỉ “dừng chân” ở các nước đang phát triển
Trường hợp đại dịch AIDS quay trở lại hoành hành ở Nga cho thấy căn bệnh này không chỉ là mối lo ở các nước đang phát triển.
UNAIDS thống kê trong vòng 5 năm (2010-2015) Nga đã ghi nhận chiếm hơn 80% ca mắc mới HIV so với toàn bộ khu vực Đông Âu và Trung Á.
Theo số liệu thống kê của Nga, đại dịch này đã tăng mức lây lan tới 10% mỗi năm trong thời gian đó. Số người mắc chủ yếu nằm trong nhóm tiêm chích ma túy và quan hệ tình dục đồng giới. Trong khi số ca mắc mới của Châu Âu và Bắc Mỹ giảm 9% mỗi năm, HIV-AIDS vẫn có những thay đổi đáng lo ngại ở Nga.
Việc điều trị cho căn bệnh này cũng là một vấn đề đáng lo ngai. Theo các nguồn tin từ chính phủ, cho đến cuối năm 2017, khoảng 1 triệu người ở Nga đang mắc virus HIV. Tuy nhiên, chỉ 1/3 trong số họ được điều trị bằng thuốc kháng virus.
Ông Michel Kazatchkine, cố vấn đặc biệt của UNAIDS ở Đông Âu và Trung Á, cùng với các đồng nghiệp của ông cho rằng con số thực sự những người mắc HIV ở Nga phải lên tới 2 triệu người. Họ đưa ra con số đáng kinh ngạc như vậy dựa trên căn cứ: vào năm 2013, chỉ số người mắc HIV ở Nga biết được mình đã mắc bệnh (!).
Một điểm yếu nữa trong ngăn chặn dịch bệnh thế kỷ ở Nga là các chiến dịch ở đây thiếu sự tập trung vào các đối tượng nguy cơ cao, như người đồng tính hoặc nghiện hút.
Không có một chương trình nào của Nga cung cấp thuốc kháng virus (ARVs) cho nhóm đối tượng này. Đây là những đối tượng được đặc biệt quan tâm, hỗ trợ trong phòng chống HIV-AIDS ở Tây Âu, Úc và Mỹ.
Theo www.giadinhmoi.vn
Xi lanh vương vãi trong ký túc xá nghìn tỷ "bỏ hoang" ở Hà Nội
Khu nhà ở sinh viên Pháp Vân - Tứ Hiệp (Hà Nội) gồm các khối nhà 19 tầng bề thế nhưng bỏ không nhiều năm qua khiến cỏ dại mọc nhiều, có chỗ thành tụ điểm trích hút của các đối tượng nghiện ngập.
Khu nhà ở sinh viên tại khu đô thị Pháp Vân - Tứ Hiệp (quận Hoàng Mai) gồm 6 toà nhà cao 19 tầng, tổng mức đầu tư khoảng 1.900 tỷ đồng. Dự án này nhằm cung cấp khoảng 22.000 sinh viên các trường đại học phía Nam thành phố.
Được khởi công từ năm 2009, khu ký túc xá nằm ở cửa ngõ phía Nam thủ đô Hà Nội, cách trung tâm thành phố khoảng 20km.
Trong số 6 tòa nhà từ A1 đến A6, hiện chỉ có 3 tòa A1, A5 và A6 đã hoàn thành và đưa vào sử dụng, còn lại mới xây xong phần thô và bị bỏ hoang nhiều năm nay.
Xung quanh khu nhà ở sinh viên này đang được quây tôn, hàng rào thép kèm biển báo "nguy hiểm, cấm vào".
Bên trong, máy móc bỏ không từ lâu, cỏ dại mọc nhiều, khung cảnh hoang hoá.
Vật liệu xây dựng xếp đống, nằm im đã lâu. Thậm chí đây còn là nơi chăn nuôi gà của những người dân sống xung quanh khu vực.
Mới đây, Sở Xây dựng Hà Nội có đề xuất chuyển đổi 2 tòa nhà A2, A3 nói trên sang nhà ở xã hội để bán và cho thuê bằng hình thức xã hội hóa.
Trên cơ sở thống nhất với liên danh tổng thầu với mục tiêu hoàn thành dự án, tránh nợ đọng, Sở Xây dựng Hà Nội đã cho phép chuyển đổi nhà A2, A3 từ nhà ở sinh viên sang nhà ở xã hội để xuất bán và cho thuê.
Cách đây một thời gian không lâu, khu vực này là tụ điểm tiêm chích của con nghiện. Nhiều người phát hoảng khi bước chân vào đây. Sau khi báo chí phản ánh thì lực lượng chức năng đã tiến hành dọn dẹp kim tiêm. Tuy nhiên chỉ một thời gian sau, kim tiêm lại xuất hiện.
Những chiếc kim tiêm bị con nghiên bỏ lại vẫn còn nguyên kim.
Vỏ chai nước cất do các đối tượng nghiện sử dụng và bỏ lại ở nhiều nơi.
Trọng Trinh - Toàn Vũ
Theo Dantri
Không thể chạy mãi đường... 'một chiều' Nhìn lại Việt Nam, chỉ là một nước nghèo, nhưng lại là quốc gia có lượng người đi du học đông nổi bật. Kỳ vọng thụ hưởng nền giáo dục chất lượng tốt và tạo cơ hội cho con em mình được trải nghiệm môi trường quốc tế, thậm chí có cơ hội việc làm ở nước ngoài đang khiến nhiều bậc phụ...