Cố gắng không tiêu tiền trong vòng 1 tháng, cô gái nhận được cái kết bất ngờ cùng 5 bài học tài chính dùng tiền cũng không mua được
“Tôi tự nhủ số tiền mặt này mình chỉ được sử dụng cho nhu cầu cần thiết nhưng rồi tôi vẫn đi theo lối mòn cũ”, Katie Warren cho biết.
Tôi phải thừa nhận rằng mình đúng là người thường không để tâm tới những khoản mà mình đã tiêu. Để thử thách bản thân, tôi quyết định thực hiện tháng “không chi tiêu”.
Mục tiêu không nhất thiết là tiết kiệm một số tiền cụ thể , mà là suy nghĩ kỹ hơn với việc chi tiêu của mình và thuyết phục bản thân rằng tôi không cần phải tiêu tiền vào các dịch vụ mua sắm, vui chơi.
Tôi vẫn phải ăn và trả tiền thuê nhà, vì vậy thách thức này không có nghĩa là tôi không tiêu bất cứ đồng nào trong vòng 1 tháng.
Katie Warren, người tham gia thử thách không chi tiêu trong vòng 1 tháng.
Mục tiêu mà tôi đặt ra là chỉ tiêu tiền cho những thứ cần thiết. Khoản tiền này bao gồm tiền thuê nhà, tiện ích, phương tiện đi lại. Trong trường hợp của tôi là 120 đô la hàng tháng (khoảng 2,8 triệu đồng), được thanh toán bằng thẻ tín dụng. Ngoài ra còn có các mặt hàng tạp hóa và các vật dụng gia đình và vệ sinh.
Đó là một nhiệm vụ khó khăn đối với tôi: không đi ăn ngoài, không uống đồ uống kể cả khi được khuyến mại hay mua cà phê mang đi và không mua sắm. Tôi chỉ thực hiện được điều này trong năm ngày. Mặc dù tôi không thành công, tôi đã học được rất nhiều điều về mối quan hệ của bản thân với tài chính cá nhân thông qua thử thách lần này. Và đây là cách mà thử thách này diễn ra.
Nhờ các bữa ăn tự nấu, tôi đã có thể không chi tiêu trong vài ngày đầu tiên
Một bữa sáng đơn giản tại nơi làm việc.
Tôi nghĩ mình sẽ không tiêu nhiều tiền trong những ngày đầu thử thách, vì hầu như tôi luôn mang đồ ăn từ nhà. Tôi cũng thường có thói quen đợi đến cuối tuần để đi ăn tối hoặc đi cafe cùng bạn bè.
Ngày đầu tiên của tháng “không tiêu”, tôi mang bánh mì tròn và bơ từ nhà để làm món bánh mì bơ cho bữa sáng. Cà phê sáng được cung cấp miễn phí bởi văn phòng của tôi. Bữa trưa là thức ăn thừa từ đêm hôm trước: một bát mì ống thơm ngon, ớt với mùi tây. Tôi ăn nhẹ cà rốt non được cho ở văn phòng, vì tôi luôn đói.
Trong vài ngày tiếp theo, tôi tiếp tục chỉ ăn những bữa ăn tự nấu. Vào thứ Tư, tôi đã đi dự cuộc họp với nhóm làm việc của mình. Ông chủ của tôi đã mua cho chúng tôi một suất đồ uống và một ít bánh nachos cho bữa trưa, vì vậy tôi không chi tiêu gì cả.
Sau giờ làm việc vào ngày thứ Năm, tôi đã chi 14,27 đô la (330 nghìn đồng) cho việc mua măng tây, bí xanh và bơ.
Tôi đã bỏ cuộc vào ngày thứ Năm vì không thoải mái
Sau giờ làm việc vào thứ Sáu, kế hoạch ban đầu của tôi là đi tụ tập ở nhà một người bạn mà không cần mang theo bất cứ thứ gì. Hoàn hảo như kế hoạch. Nhưng sau đó tôi nhận được tin nhắn từ một người bạn khác; cô ấy đã có một ngày thực sự tồi tệ và hỏi chúng tôi có thể đi uống nước không.
Và bởi vì tôi là một người bạn tốt, tôi không bận tâm tới thử thách “không chi tiêu” của mình. Ít nhất, đó là những gì tôi đã tự nhủ với bản thân vào thời điểm đó. Tôi gặp cô ấy tại một quán rượu trong khu phố để uống một ít rượu vang hồng.
Mỗi ly là 9 đô la, bao gồm cả thuế và tiền boa, tạo ra 23,60 đô la (550.000 đồng) chi tiêu không cần thiết trong ngày.
Sau đó tôi nhận ra rằng điều này mình có thể dễ dàng tránh được nếu tôi cảm thấy thoải mái hơn khi nói chuyện về tiền trong các mối quan hệ của mình. Bạn của tôi sẽ hoàn toàn hiểu nếu tôi không muốn tiêu tiền dù đó có là một ngày tồi tệ của cô ấy.
Cú vấp tiêu tiền thứ hai xảy ra bởi vì tôi đã quên về thử thách của mình
Sau khi chi tiền cho đồ uống vào đêm hôm trước, tôi hẳn đã chuyển sang tư duy chi tiêu trong tiềm thức và quên đi cuộc thử nghiệm.
Thứ Bảy hôm đó, tôi ăn ở nhà cả ngày mà không tốn xu nào. Nhưng khi bạn trai tôi đề nghị đi uống nước tại một địa điểm lân cận mà chúng tôi muốn ghé qua một lúc, tôi ngay lập tức nói đồng ý mà không cần suy nghĩ.
Chỉ sau khi chúng tôi đến Cape House và ngồi trên bàn ngoài trời, tôi mới nhớ ra mình đang thực hiện tháng không tiêu. Bởi vì chúng tôi đã ở đó, tôi nghĩ rằng tôi sẽ chỉ làm một ngoại lệ nhỏ là uống nước trong khi bạn trai tôi nhấm nháp một ly cocktail ngon lành.
Nhìn lại, cái cớ tôi đưa ra thật thảm hại. Tôi đã chi 18,78 đô la (440.000 đồng) cho đồ uống và món khai vị.
Video đang HOT
Một khi đã tiêu tiền, tôi nghĩ rằng sẽ không có vấn đề gì lớn nếu mình chi tiêu thêm
Tôi biết – một lý do khập khiễng khác. Tôi đã trả tiền cho một nửa bữa tối của mình và nó không hề rẻ vì nó ở nhà hàng được trao sao Michelin. Tôi biết, tôi nên xấu hổ vì điều này.
Để bảo vệ mình, tôi nghĩ lý do tới từ bạn trai. Anh ấy là người đã khuyến khích hành vi đáng xấu hổ của tôi. Vì vậy, có lẽ nếu anh ấy ủng hộ nỗ lực này nhiều hơn và nếu tôi có ý chí mạnh mẽ hơn, mọi thứ có thể đã khác.
Ngày hôm sau, bạn tôi mở tiệc tân gia. Vì không thể đến tay không nên tôi phải chi thêm một khoản tiền. Tôi đã chi 20,90 đô la (490.000 đồng) cho khoai tây chiên, salsa và một chai rượu vang hồng.
Tôi đã cố gắng trở lại với thử thách không chi tiêu, nhưng nhanh chóng bỏ cuộc
Tôi đã lên kế hoạch quay trở lại thử thách khi tuần làm việc bắt đầu vào thứ Ba. Nhưng việc quay về từ New Jersey vì vậy tôi không có thời gian đến cửa hàng tạp hóa hoặc đóng gói một bữa ăn trưa.
Tôi đã mua một chiếc bánh mì tròn với giá 1,49 đô la (35.000 đồng) từ Dunkin ‘Donuts cho bữa sáng và một bữa trưa 8 đô la (190.000 đồng) từ Pret A Manger cho bữa trưa. Sau đó, tôi nhận ra mình đã thất bại trong thử nghiệm của mình.
Nhiều tuần sau, khi nhận thức muộn màng, tôi đã nhìn lại hành trình để cố gắng tìm ra những gì tôi nên làm khác đi.
Và đây là những gì tôi học được
1. Sai lầm đầu tiên của tôi là tôi đã không cởi mở hơn với bạn bè về thí nghiệm
Nói về tiền thì thật khó và không ai muốn nói rằng: “Tôi muốn đi ăn tối hoặc uống rượu hoặc XYZ, nhưng tôi không thể tiêu tiền”. Nhưng tôi đã có thể cho mình cơ hội thành công tốt hơn nếu tôi nói với bạn trai và bạn bè rằng tôi cam kết không chi tiêu thêm bất kỳ khoản tiền nào trong một tháng.
Công bằng mà nói, tôi đã nói với bạn trai của mình về cuộc thử nghiệm. Nhưng tôi đã định hình nó là, “Tôi sẽ cố gắng không chi tiêu thêm bất kỳ khoản tiền nào trong một tháng nhưng có lẽ tôi sẽ thất bại”. Vì điều này, có lẽ anh ấy đã không quá coi trọng nó.
Mặc dù tôi không nói với bạn bè của mình, nhưng tôi có thể giải thích và họ có thể đã hiểu. Bạn của tôi, người đã có một ngày tồi tệ sẽ ổn nếu chỉ đi dạo trong công viên và bạn tôi, người tổ chức tiệc tân gia sẽ hiểu nếu tôi không mang theo thứ gì đó lần này.
2. Tôi đã không siêng năng lập kế hoạch trước
Tôi đã bỏ qua việc mang bữa trưa đến nơi làm việc, đồng nghĩa với việc tôi phải chi thêm tiền cho đồ ăn.
Trừ khi bạn làm việc tại nhà hoặc may mắn có các bữa ăn phục vụ tại văn phòng, bạn phải lên kế hoạch trước và chuẩn bị bữa ăn của mình nếu bạn muốn mang theo đồ ăn cho bữa trưa.
Tôi đã làm tốt trong vài ngày đầu tiên của thử thách, nhưng khi tôi về nhà muộn vào một đêm và chưa kịp mua hàng tạp hóa hoặc chuẩn bị bữa ăn, tôi hoàn toàn bỏ cuộc và phải tiêu tiền cho bữa trưa vào ngày hôm sau của mình.
3. Tôi là người rất ít tự chủ
Mặc dù tôi hoàn toàn ổn khi từ chối lời mời vì quá bận hoặc quá mệt, nhưng tôi gặp khó khăn hơn khi từ chối chỉ vì không muốn tiêu tiền.
Tôi đã biết điều này về bản thân mình rồi, nhưng nhìn thấy nó làm tôi thất bại trong thử thách không tiêu tiền trong vòng chưa đầy một tuần thì thật là thất vọng.
4. Có một cuộc sống mà không tốn bất kỳ khoản tiền nào thực sự khó
Ở New York, giao lưu thường có nghĩa là đi ra ngoài uống nước hoặc ăn. Và ở một trong những thành phố đắt đỏ nhất đất nước nơi tiêu chuẩn loại cocktail 12 đô la (280.000 đồng), điều này sẽ khiến việc tiêu tiền của bạn tăng lên nhanh chóng.
Một cách để tiết kiệm tiền là rủ bạn bè đi chơi thay vì đi ăn uống. Thật không may, hầu hết bạn bè của tôi sống ở các khu vực lân cận (cách đó ít nhất 45 phút đi tàu), điều này gây khó khăn.
Chắc chắn có nhiều dịch vụ miễn phí để làm trong thành phố, nhưng chúng ta cần thêm một chút sáng tạo và nỗ lực.
5. Tôi đã nghĩ tới kết quả thất bại ngay từ đầu, nên nó thành hiện thực
Ngay từ đầu, tôi hoàn toàn không tiêu tiền vào những việc vui chơi trong suốt cả tháng trời và tôi thực sự không bao giờ mong đợi nó thành công. Nếu tôi có một suy nghĩ khác và hoàn toàn cam kết, tôi nghĩ rằng tôi có thể làm được, mặc dù nó sẽ rất khó khăn.
Đồng thời, tôi nghĩ cân bằng là chìa khóa quan trọng khi nói đến việc quản lý tiền bạc, vì vậy tôi không nhất thiết phải thử thách bản thân để làm lại điều này.
Nhưng nó khiến tôi phải xem xét kỹ cách tôi sử dụng tiền bạc. Trong tương lai, tôi hy vọng sẽ cởi mở hơn về tiền bạc với bạn bè và bản thân, ngay cả khi điều đó có nghĩa là bỏ lỡ một vài giờ hạnh phúc.
3 bài học tài chính vô giá từ cuộc ly hôn của cô gái 27 tuổi
Không ai trong số chúng ta muốn kết thúc cuộc hôn nhân của mình bằng một tờ đơn ly hôn, nhưng hãy luôn nhớ chúng ta luôn phải chuẩn bị nếu tình huống xấu nhất xảy ra, và đừng để bạn bị "thiệt" cũng như rơi vào cuộc khủng hoảng tài chính hậu hôn nhân.
Cha mẹ Erin Gobler ly hôn khi cô còn nhỏ, cô luôn có suy nghĩ về việc mình nên chuẩn bị kỹ càng hơn cho chính mình. Không phải cô mong muốn bản thân sẽ ly hôn, mà lẽ ra cô phải học được nhiều hơn về sự độc lập tài chính từ những bài học được dạy trong thời thơ ấu.
Sau khi cha mẹ cô ly hôn, cả bố và mẹ cô đều phải vật lộn tài chính. Cô và anh trai được lớn lên với quan điểm giáo dục rằng một khi đã đủ lớn để làm việc, họ cần có trách nhiệm chi trả cho hầu hết những thứ ngoài nhu cầu thiết yếu.
Cô đã từng rất tự hào về sự độc lập và trưởng thành về tài chính của mình. 26 tuổi, cô lập gia đình, vợ chồng cô đều có công ăn việc làm ổn định. Cô và chồng mình đã tự chi trả tiền đám cưới và mua ngôi nhà đầu tiên của mình.
Vào năm 27 tuổi, cô và chồng mình ký giấy ly hôn. Cùng lúc này, cô nhận ra mình đã không thực sự độc lập về tài chính như trước đây mình từng nghĩ chút nào.
Và điều này đã khiến cô có một năm khó khăn nhất trong cuộc đời, nhưng nó cũng dạy cô một số bài học quan trọng giúp cô từ từ xây dựng lại tài chính của mình:
1. Thảo luận về các quyết định tài chính một cách cởi mở
Chồng cũ của cô kiếm được nhiều tiền hơn cô, vào thời điểm ly hôn, thu nhập của chồng cô cao hơn cô đáng kể.
Là trụ cột của gia đình, anh cũng là người quản lý và đưa ra hầu hết các quyết định tài chính trong gia đình.
Ví dụ như khi vay tiền mua ô tô hoặc thế chấp, anh đã đưa ra quyết định về số tiền mà họ có thể trả hàng tháng.
Vào thời điểm đó, cô cảm thấy thoải mái khi chiều theo chồng mình vì anh hiểu tình hình tài chính hơn. Nhưng nó đã trở thành một vấn đề khi họ bắt đầu phân chia tài sản của mình trong quá trình ly hôn.
Bởi vì rõ ràng là cô và chồng cũ của mình đã xây dựng một lối sống dựa trên những gì mà chồng cũ của cô có thể mua được trong khi cô không thể tự mình trang trải bất kỳ khoản nào.
Chồng cũ của cô có thể giữ căn nhà mà họ đã mua cùng nhau, đơn giản vì cô không thể chi trả cho một ngôi nhà lớn như vậy.
Và cô chỉ có thể mang theo những món đồ vừa với căn hộ studio mới của mình, điều tương tự cũng xảy ra với chiếc xe hơi mà cả hai mua chung - vì cô hầu như không đủ khả năng chi trả hàng tháng cho khoản trả góp của nó.
Hãy luôn tính toán kỹ lưỡng bất kỳ khoản chi tiêu nào của cả hai - đặc biệt là với các khoản nhà đất, xe cộ hay các khoản chi cho gia đình hai bên.
Năm đầu tiên sau khi ly hôn, cô thường đổ lỗi cho chồng cũ về những quyết định tài chính mà anh ta đưa ra trong cuộc hôn nhân của cả hai.
Nhưng việc muốn tránh xung đột của cô là một phần lớn nguyên nhân khiến cô không can thiệp trước đó, và cô là người đã chọn cách im lặng.
Trong khi chồng cũ luôn chọn cách cởi mở về một cuộc đối thoại liên quan đến tiền bạc thì cô đã luôn chọn cách trốn tránh và giữ suy nghĩ thực của mình mà không chia sẻ với đối phương.
Đây là bài học mà cô đã rút ra trong mối quan hệ của mình - và với người yêu hiện tại, cô luôn đảm bảo các vấn đề tài chính được bàn luận kỹ càng và cởi mở.
2. Hạn chế chi tiêu theo cảm xúc
Ly hôn là một quá trình đầy cảm xúc ngay cả khi bạn là người quyết định ly hôn. Và chi tiêu theo cảm xúc? Đó là một điều có thật.
Trong sáu tháng đầu tiên sau khi ly dị, cô đã tiêu quá nhiều tiền - thậm chí ngay cả khi cô hết tiền. Cô đã chi tiền cho một chuyến đi đến Alaska để thăm họ hàng, một chuyến đi đến Vegas để tham dự một đám cưới, và một tủ quần áo gần như hoàn toàn mới.
Bất kể bạn có buồn đến thế nào sau khi ly hôn, hãy luôn nhớ chi tiêu có chừng mực, bởi nếu không bạn sẽ phải nai lưng ra làm để trả các khoản nợ mà có thể bạn còn chẳng nhớ bạn chi cho chúng lúc nào.
Chúng ta rất dễ trở thành con nghiện mua sắm khi chúng ta có chuyện buồn, vì vậy không có gì ngạc nhiên khi vấn đề này nhanh chóng leo thang khi cô đang trải qua một khoảng thời gian đầy cảm xúc trong đời.
Hiện tại đã là 2 năm kể từ khi cô và chồng cũ chia tay và hiện tại cô vẫn đang thanh toán các khoản nợ thẻ tín dụng của mình từ thời điểm đó.
Đây là bài học cô được nhắc nhở hàng tháng khi hóa đơn thẻ tín dụng của cô đến hạn, điều này đã giúp cô tránh sa vào bẫy chi tiêu theo cảm tính.
3. Hãy yêu cầu những gì thuộc về mình khi phân chia tài sản
Khi cô và chồng cũ phân chia tài sản, cô luôn cố gắng tránh xung đột và quên đi việc phải đảm bảo rằng mình sẽ nhận được những gì thuộc về mình.
Cũng chính trong thời gian này, cô bắt đầu chú ý đến những dấu hiệu lạm dụng tài chính hiện diện trong hầu hết mối quan hệ của cả hai.
Ngay từ đầu trong quá trình ly hôn, cô và chồng cũ đã muốn có thể tiếp tục làm bạn. Tuy nhiên, sau đó chồng cũ của cô nhanh chóng làm rõ rằng nếu cô buộc anh ta phải trả cho cô một nửa căn nhà mình, họ chắc chắn sẽ không thể tiếp tục là bạn. Sợ tạo ra thù hận, cô đã đồng ý.
Những lời nhắc nhở tương tự đã xuất hiện trong vài tháng tiếp theo bất cứ lúc nào cô đưa ra chủ đề chia đều tài sản của họ, cùng với những lời nhắc nhở rằng anh ta có thể đủ tiền thuê luật sư còn cô thì không.
Đừng bao giờ vì lý do tránh mâu thuẫn mà quên mất những gì bạn xứng đáng có được. Bạn cũng đóng góp cho ngôi nhà chung, vì vậy hãy đảm bảo quyền lợi của mình khi ra tòa.
Wisconsin nơi cô sinh sống là một tiểu bang tài sản cộng đồng, có nghĩa là nếu cô tự khẳng định mình và yêu cầu một nửa tài sản của cả hai, luật pháp sẽ đứng về phía cô.
Thay vào đó, cô đặt nỗi sợ xung đột lên trước tương lai tài chính của mình và bỏ mặc mà không dám đòi hỏi gì.
Tuy nhiên, nó đã dạy cô cần yêu cầu những gì cô muốn và tự đấu tranh, không chỉ về tài chính mà còn trong mọi lĩnh vực của cuộc sống.
Một khi nó kết thúc, hãy để mọi thứ qua đi
Cô cho phép mình cảm thấy rất tức giận trong những tháng sau khi ly hôn. Giận chồng cũ vì cách anh ta đã đối xử tệ bạc với mình.
Tức giận với những người thân yêu vì đã không hướng dẫn thêm cho mình trong khi ly hôn. Hơn hết là giận bản thân mình vì đã không quyết đoán hơn.
Cuối cùng, cô nhận ra rằng những sai lầm tài chính mà mình đã mắc phải trong quá khứ đã khiến cô mất tập trung vào tương lai tài chính của mình.
Đã hai năm trôi qua và cô không thể làm gì để thay đổi kết quả của bất cứ điều gì đã xảy ra trong cuộc ly hôn của mình. Những cảm xúc tiêu cực đó không thể làm gì khác ngoài việc làm mất đi sức khỏe tinh thần và khiến cô mất tập trung vào cuộc sống hàng ngày và tương lai.
Đừng để những gì đã qua làm ảnh hưởng đến bạn của hiện tại. Bạn có thể buồn - nhưng hãy rút ngắn nó nhất có thể. Hãy tận hưởng và chăm lo cho cuộc sống hiện tại của bản thân và gia đình.
Việc trút bỏ cơn giận cũng cho phép cô nhận ra sự thật rằng tiền không phải là tất cả và nó không mua được hạnh phúc.
Cô biết ơn không chỉ vì hạnh phúc đã tìm thấy trong cuộc sống mới mà cô đã xây dựng, mà còn vì những bài học tài chính vô giá mà cô đã học được.
Chỉ muốn trồng để trang trí, cô gái bất ngờ khi loại cây này lại "đẻ" ra tiền Chỉ trồng cây này để phục vụ đam mê, cô gái không ngờ điều đó lại giúp bản thân có thêm thu nhập hàng tháng. Chị Ánh Quyên ở Cẩm Lĩnh (Ba Vì, Hà Nội) có tình yêu với hoa hồng từ khi còn rất nhỏ. Đến năm 2016, chị mới thực hiện được ước mơ của mình. Từ khi khởi công làm...