Chồng soi mói từng cọng hành, mớ rau trong tủ lạnh
Tôi yêu và lấy một người đàn ông giỏi bếp núc, biết chia sẻ việc nhà nhưng đổi lại tôi phải chịu đựng sự mệt mỏi vì anh kỹ tính, soi xét.
Thời còn yêu nhau, tôi “đổ” vì anh sành ăn, giỏi bếp núc, quán nào, ở đâu anh cũng biết, ăn món này phải kèm với rau gì, canh gì cho chuẩn anh đều rõ. Tôi vốn chỉ biết ăn uống ở nhà, loanh quanh đồ ăn mẹ nấu nên khi được anh “mở mang”, tôi thấy nó là điều gì đáng ngưỡng mộ lắm. Đến khi ở với nhau rồi tôi mới biết chuyện ăn uống lại là vấn đề lớn dẫn đến mâu thuẫn giữa hai vợ chồng.
Tôi và chồng sống với nhau được 10 năm, tôi là người phụ trách chính cơm nước trong nhà nhưng cứ hễ khi nào rảnh là chồng lại loanh quanh bên cạnh dòm ngó, dạy bảo. Mẹ tôi là người gốc miền Trung nên có nhiều món nêm nếm khác biệt trong khi anh là người Hà Nội gốc. Nhiều khi anh góp ý nhưng động đến quê hương tôi, thể hiện rõ sự phân biệt vùng miền khiến tôi rất khó chịu. Không chỉ vậy, hễ cứ chuẩn bị ngồi vào mâm cơm là anh đi kiểm tra tủ lạnh xem tôi có để quên món gì không, anh trách tôi sao để hành héo, rau sao không rửa trước khi cho vào tủ lạnh hay trứng cũng không rửa sạch sẽ mà đã cho vào tủ rồi… Trong mắt anh, tôi là người phụ nữ hậu đậu, làm đâu bỏ đấy. Ấy là trước bữa ăn, còn khi ngồi vào mâm, hôm thì anh trách tôi nấu nhiều, hôm trách nấu ít quá không đủ ăn, rồi anh tra hỏi tôi món này dùng loại thịt nào hay tại sao ăn cái này mà lại nấu với canh kia, không hợp. Tôi chỉ ngồi im nghe, không phản kháng vì hễ nếu tôi cãi lại thì thành vợ chồng cãi nhau to, con cái chứng kiến chỉ khổ chúng. Cũng có khi tôi nói lại thì anh bực dọc đập bàn, ném đũa bỏ ra ngoài ăn phở. Nhiều lần anh bảo tôi thử nấu lẩu cháo chim, ngan cháy tỏi ở nhà, tôi cũng cố gắng làm hết khả năng, các con đều khen ngon nhưng anh chê “không ngon bằng ngoài hàng” khiến tôi cảm thấy như bị dội gáo nước lạnh vào mặt.
Tôi viết những dòng này để tâm sự, xả hết nỗi niềm bao năm qua phải gắng chịu, tôi không biết mình có thể chịu đựng được việc này trong bao lâu nữa. Mong độc giả chia sẻ kinh nghiệm để giúp tôi vượt qua khủng hoảng hôn nhân này.
Video đang HOT
Ly hôn 4 năm, nghe chồng cũ nói câu này mà nước mắt tôi rơi lã chã
Tôi và chồng cũ ly hôn 4 năm rồi, con trai chung của chúng tôi năm nay đã lên 6 tuổi. Tôi là phụ nữ, hơn nữa lại nhận trách nhiệm nuôi con nên chưa đi bước nữa phần nào còn hiểu được.
Nhưng chồng cũ là đàn ông mà 4 năm qua tôi thậm chí còn chưa từng nghe nói anh có bạn gái chứ đừng nói là tái hôn. Điều đó khiến tôi thấy rất khó hiểu và thắc mắc. Tuy nhiên, vì còn những khoảng cách nên tôi chưa từng một lần hỏi anh.
Từ sau khi ly hôn, tôi và anh không có mấy khi trò chuyện lâu với nhau. Những mâu thuẫn từ cuộc hôn nhân cũ, những trách móc và hờn giận khi xưa vẫn chưa hoàn toàn được xóa đi để chúng tôi có thể bình thản ngồi thăm hỏi nhau như hai người bạn.
Khi trước, tôi và anh chia tay vì những mâu thuẫn khó bề hòa giải. Chung quy cũng bởi chuyện tiền nong và kinh tế, cuộc sống vật chất thiếu thốn khiến chúng tôi thường xuyên cãi vã.
Tôi là người năng động, có nhiều tham vọng, trong khi chồng tôi lại ưa cuộc sống yên bình. Hai vợ chồng lấy nhau tay trắng, sinh con xong chúng tôi ở trong căn phòng trọ đi thuê 30m2. Vì mong muốn nhanh chóng có tiền mua nhà nên tôi làm việc ngày đêm, tôi thức đến 3h sáng để làm việc là chuyện rất bình thường. Tôi vật lộn với cuộc sống, còn anh cứ bình thản sáng 8h đi làm, chiều 5h về đi đá bóng, đi uống bia rồi về ngủ, với anh "thu nhập 1 tháng 15 triệu đồng là được rồi, không cần suy nghĩ thêm".
Mâu thuẫn chồng chất khi con nhỏ và nhiều chi phí phát sinh, có những lần bố mẹ chồng ốm, chúng tôi phải gom những đồng tiền cuối cùng lo cho ông bà. Tôi khuyên chồng chuyển việc vì với khả năng của anh ra công ty tư nhân làm chắc chắn thu nhập tốt hơn nhiều nhưng chồng tôi lại thích an nhàn nên không đồng ý.
Rồi cuối cùng, hai chữ ly hôn cũng bật ra, tôi kiên định không chịu chấp nhận kéo dài tình cảnh ấy nữa.
Sau khi chúng tôi ly hôn, chẳng hiểu vì sao chồng lại bỏ việc chỗ cũ, rồi ra ngoài tự thành lập công ty với mấy người bạn thân.
Anh làm ăn thất bát nhiều lần nhưng anh không nản lòng, luôn nỗ lực phấn đấu từ những sai lầm của bản thân. Tôi biết anh là một người đàn ông có chí, có đạo đức, nhưng tôi lại không chờ được đến khi anh thành công. Và đúng như tôi nghĩ, sau 4 năm chia tay nhau, giờ anh đã có nhà riêng, xe riêng và khá thành đạt về công việc.
Về phần tôi, sau những nỗ lực, tôi cũng gặt hái được thành công và ổn định về kinh tế nhưng chưa sẵn sàng mở lòng với người mới. Tôi sợ con tổn thương thêm, hơn nữa không tin mình có thể tìm được hạnh phúc sau ly hôn.
Sau ly hôn, tôi cố gắng nuôi con thật tốt và vẫn để chồng cũ đều đặn đến thăm con, thi thoảng cũng cố gắng đi chơi cùng bố con anh để con không có cảm giác mình là người thiệt thòi vì không có gia đình trọn vẹn.
Hôm trước, chẳng hiểu sao tôi lại buột miệng hỏi cuộc sống riêng tư của anh, rằng vì sao anh vẫn chưa tái hôn, trong khi với vị trí hiện tại của anh việc lấy vợ là điều dễ dàng. Lúc ấy, chồng cũ nhìn thẳng vào mắt tôi, trầm tư nói suốt 4 năm qua anh chưa ngày nào quên tôi, anh cố gắng nỗ lực kiếm tiền là để tôi nhận ra anh đã thay đổi vì tôi.
Anh bảo khi xưa anh hèn nhát, kém cỏi, không cho mẹ con tôi cuộc sống như mong muốn, nhưng giờ đây anh đã có mọi thứ trong tay mà tôi vẫn không nhận ra điều đó.
Anh bảo tôi hãy cho anh một cơ hội để tiếp tục che chở cho mẹ con tôi, được yêu thương tôi như ngày xưa anh từng hứa.
Tôi thực sự rất bất ngờ, rối bời với những gì chồng cũ nói. Anh là người đàn ông tốt, nhưng tôi giờ như con chim sợ cành cong, sau một cuộc hôn nhân quá nhiều mâu thuẫn và sự tổn thương sâu sắc, tôi vẫn sợ nếu mở lòng liệu có được hạnh phúc như mong muốn xưa kia. Tôi phải làm sao bây giờ?
Những câu nói đơn giản có thể khiến đàn ông vững vàng tiến lên phía trước Không chỉ đàn ông đơn phương là điểm tựa mà chính phụ nữ cũng nên biết cách thúc đẩy đàn ông tiến về phía trước. 01 Hưng là một người đàn ông xuất thân từ gia đình nghèo. Cha mẹ anh ở nông thôn, gia cảnh khó khăn nên từ khi đi học, Hưng đã vô cùng cố gắng. Bản thân anh có...