Vợ thất nghiệp, chồng khinh ra mặt
Hôn nhân trở nên căng thẳng đến ngộp thở. Anh có tâm lý khinh khi, luôn bẳn gắt, khó chịu với vợ.
Anh là trưởng phòng của một cơ quan nhà nước, thu nhập chỉ ở mức trung bình. 10 năm trước, chị là nhân viên tài vụ, thất nghiệp ngang xương vì cơ quan tinh giản biên chế. Từ đó đến nay, chị chỉ ở nhà cơm nước, đưa đón con.
Kinh tế gia đình phụ thuộc hoàn toàn vào đồng lương của anh. Mọi chi tiêu trong gia đình từ việc đi chợ, sắm sửa, chi phí lo cho con, t.iền hiếu hỉ… anh phụ trách, nhưng liên miên trong cảnh thiếu trước hụt sau.
Trong nhà, anh cho mình quyền quyết định mọi việc lớn nhỏ. Chị chỉ đóng vai là người thực thi, dù rất nhiều ấm ức. Từ chuyện mua món ăn gì, sao mua nhiều thế, mua cái váy cho con, anh đều xem xét chị có tiêu hoang không…
Hôn nhân vì vậy mà trở nên căng thẳng đến ngộp thở. Anh có tâm lý khinh khi, luôn bẳn gắt với vợ.
Chồng tính toán chi li từng khoản t.iền để đưa cho vợ
Video đang HOT
Càng nhiều khoản t.iền phải lo, anh càng trở nên chi ly, tính toán. Có tháng, anh đợi vợ hỏi mới đưa t.iền, còn không thì vờ quên. Có lúc khó chịu trong người, anh ném t.iền trên bàn rồi bỏ đi, không nói lời nào. Thu nhập ngoài lương, anh cất đi và số t.iền trong quỹ đen anh có, vợ không bao giờ biết.
Nói là anh có quỹ đen, nhưng anh đâu dám tiêu xài gì cho mình, chỉ là để dành khi bất trắc hoặc chi tiêu chuyện lớn.
Anh ăn sáng bằng mì gói hoặc phở ăn liền, uống cà phê gói. Chẳng mấy khi anh mời ai đi ăn uống bên ngoài. Tâm sự với đồng nghiệp, anh từng nghĩ đến chuyện ly hôn vì vợ lười, áp lực k.iếm t.iền đổ hết lên vai chồng.
Khi con gái lớn vào đại học, con gái nhỏ vào lớp Một, chi phí thêm nhiều. Vì thế, mỗi lần đưa t.iền, anh tỏ thái độ hằn học, bóng gió nói vợ vô dụng. Anh ngày càng trịch thượng, gia trưởng, còn chị trở nên lầm lũi, cam chịu. Mấy lần chị thử ra ngoài tìm việc, nhưng đều thất bại. Người quen nói chị thử học bạn bè nấu vài món ăn để bán hàng online, nhưng chị không tự tin.
Những lúc chán về nhà, anh lấy cớ việc nhiều để “trốn”, anh ở lại cơ quan tắm rửa, ăn uống, bật máy tính lên ngồi viết facebook, rồi ngủ qua đêm. Anh đã biến phòng làm việc của mình thành “căn hộ riêng” thứ hai.
Anh chuẩn bị sẵn trong tủ cá nhân ở cơ quan đầy đủ cả, nào là nồi cơm điện mini, một ít gạo, vài quả cà chua, dưa leo, chai nước mắm cất đã mấy năm.
Khoảng thời gian anh đi “lo công chuyện” còn nhiều hơn ở nhà và hầu như không thèm ngó ngàng đến vợ. Trong thâm tâm, anh nghĩ cuộc sống hôn nhân như vậy là hợp lý trong giai đoạn này. Anh luôn tự hào có thể tự nấu cơm ăn, thi thoảng nhờ đồng nghiệp, bạn bè ra ngoài mua thức ăn cải thiện.
Đỉnh điểm, khi cha anh đau nặng, anh đưa vợ về quê rồi thất vọng vì cách vợ chăm sóc cha chồng. Lúc cha mất, anh phân bua với người nhà: “Vợ đã không làm ra t.iền còn không trọn hiếu với cha mẹ chồng”. Nhiều lần nghe anh nói xấu vợ, mọi người đều động viên anh gìn giữ gia đình, nhắc anh về những gì chị đang cố gắng để chăm sóc hai con, nhưng anh vẫn không ghi nhận công sức của vợ.
Mới đây, anh nói thẳng với chị rằng sẽ chuyển về nhà mẹ ruột ở, thử ly thân một thời gian xem tình hình thế nào. Nếu mọi chuyện vẫn không cải thiện, anh sẽ ly hôn, chị có thể nuôi hai con, anh gửi t.iền cấp dưỡng bằng mức hiện tại.
Ngày anh dọn quần áo về nhà nội, chị nhờ bạn mở một tài khoản Facebook, xin kết bạn với nhiều người. Bạn bè chỉ cho chị cách vào một hội nhóm phụ nữ. Chị kể chuyện mình, đăng tìm việc trên địa bàn quận để chị có thể vừa di chuyển làm việc, vừa đón con. Chỉ trong 3 tiếng đồng hồ, hơn 30 lời giới thiệu việc làm lớn nhỏ tới với chị.
Chị mừng rơi nước mắt…
Thông báo bị thất nghiệp, vợ vui mừng ôm chầm lấy tôi rồi nói một câu khiến tôi cay xè mắt
Những tưởng vợ sẽ giận dữ, thất vọng về tôi lắm. Không ngờ khi biết tin chồng bị thất nghiệp, cô ấy lại có hành động trái với tưởng tượng của tôi.
Là đàn ông, tôi luôn chú trọng việc phát triển sự nghiệp. Vì thế, tôi lao đầu vào công việc, đi sớm về khuya, nhận các dự án lớn nhỏ và đi công tác triền miên. Đôi khi tôi còn quên mất mình đã có vợ con. Ngày vợ sinh con, tôi đang đi công tác nên cũng chẳng có mặt lúc cô ấy cần nhất. Mọi việc lớn nhỏ trong gia đình, vợ đều tự mình gánh vác. Nhiều khi tôi hỏi vợ có ân hận khi đã lấy tôi làm chồng không? Cô ấy lắc đầu nhưng vẻ mặt rất buồn.
Dù không có thời gian cho gia đình nhưng bù lại, số t.iền tôi đưa vợ hàng tháng rất nhiều. Với số t.iền ấy, vợ có thể chi tiêu thoải mái, biếu nội biếu ngoại hay dành dụm tiết kiệm là tùy cô ấy, tôi không bao giờ hỏi tới.
4 tháng trước, tôi nhận thầu một công trình lớn. Tôi cũng có dự định khi thực hiện xong công trình này sẽ xin nghỉ phép một tuần, dành thời gian cho vợ con. Nhưng rồi xảy ra việc bất trắc, tôi bị tổng công ty khiển trách, đuổi việc dù bản thân đã cố gắng hết sức để khắc phục hậu quả. Ngày nhận quyết định thất nghiệp, tôi mất phương hướng và sự tự tin vốn có. Trên đường về nhà, tôi thậm chí còn không biết phải đối diện với vợ con như thế nào?
Nhưng rồi cô ấy ôm chầm lấy tôi, vui mừng hỏi: "Vậy là anh có thời gian dành cho mẹ con em rồi đúng không?". (Ảnh minh họa)
Về nhà, tôi nằm dài trên giường. Vợ pha ly nước cam đem đến tận nơi, hòi tôi đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tôi biệt tăm biệt tích 2 tuần qua. Tôi ngồi dậy, bần thần mãi mới nói ra được câu: "Anh thất nghiệp rồi". Vợ nghe xong, cũng bất ngờ. Nhưng rồi cô ấy ôm chầm lấy tôi, vui mừng hỏi: "Vậy là anh có thời gian dành cho mẹ con em rồi đúng không?".
Nói rồi cô ấy lấy trong két sắt ra mấy cuốn sổ tiết kiệm và sổ đỏ đất đai, bảo đó là t.iền tôi đưa 5 năm qua. Cô ấy dành dụm, tiết kiệm rồi đầu tư bất động sản, không ngờ thắng lớn nên nếu tôi có thất nghiệp thì cũng không sợ ảnh hưởng đến cuộc sống. Rồi cô ấy hớn hở vạch ra kế hoạch xây xưởng sản xuất, mua bán vật liệu xây dựng để tôi quản lí. Tôi nghe vợ nói mà choáng nặng, không nghĩ vợ mình lại giỏi giang như thế.
Từ trước đến giờ, tôi luôn đ.ánh giá thấp cô ấy, cũng không có thời gian tìm hiểu vợ. Giờ lâm vào cảnh thất thế, tôi mới nhận ra mình thật may mắn khi có một hậu phương vững chắc như thế. Nhưng tôi cũng chạnh lòng vì cảm giác thua kém vợ. Mọi người ơi, tôi nên làm theo kế hoạch của vợ hay tự đi xin việc, tự bắt đầu lại từ đầu đây?
(lebinh...@gmail.com)
Trước mặt đồng nghiệp của vợ, chồng ngửa tay xin vài đồng bạc lẻ khiến tôi chẳng biết giấu mặt chỗ nào Từ khi thất nghiệp đến giờ, chồng tôi sống như người ăn bám. Đã vậy, anh còn làm tôi mất mặt với đồng nghiệp. Tôi không biết cuộc hôn nhân này rồi sẽ đi đến đâu. Đến giờ phút này, tôi đã quá chán và không muốn tiếp tục, nếu không vì con, có lẽ tôi đã ly hôn chồng từ lâu rồi....