Khoảnh khắc nhận ra mẹ chồng phân biệt, con dâu chỉ là người ngoài, tôi dùng 1 câu nói khiến bố mẹ chồng phải quay đầu thừa nhận sai lầm
Là khi bố mẹ chồng nấu cơm xong chỉ gọi mỗi chồng tôi xuống ăn cơm.
Tôi tên Dương Hoa, năm nay 32 tuổ.i, là một nhân viên văn phòng, đã lấy chồng được hơn mười năm.
Mới đầu tôi cũng không phát hiện ra chuyện này, mãi dạo gần đây mới để ý đến.
Khi về nhà chồng hoặc bố mẹ chồng sang nhà chúng tôi chơi, ông bà luôn muốn tự mình nấu cơm cho chúng tôi ăn, không muốn chúng tôi phải phụ giúp gì nhiều. Tất nhiên là con dâu trong nhà, tôi cũng vẫn luôn chủ động phụ giúp ông bà, chỉ có những hôm trong tuần đi làm về muộn, tôi mới không giúp được nhiều thôi. Nhưng tôi để ý được rằng, cứ nấu cơm xong là ông bà chỉ gọi đúng một mình chồng tôi ra ăn.
“ Con trai ơi, nhanh ra xới cơm”.
“Con trai ơi, ra bày thức ăn này”.
“Con trai ơi, ra lấy bát đũa đi con”.
Những việc đấy tôi không thấy ông bà gọi tôi đi làm bao giờ. Chỉ khi nào cơm canh dọn lên mâm đầy đủ mới thấy gọi, tôi còn chưa kịp đến bàn ăn, ông bà mới gọi: “Dương Hoa ơi, ăn cơm!”. Đúng vậy, con trai thì gọi “con ơi” rất thân thiết, con dâu thì gọi cả họ cả tên đầy xa cách.
Chồng tôi cười rồi nói đây chính là sự khác biệt đấy em à.
Nhưng cũng không phải lúc nào tôi cũng chỉ ngồi không không làm gì. Mỗi khi nghe thấy bố mẹ chồng gọi chồng, tôi sẽ chủ động ra xới cơm bày biện thức ăn, còn hỏi đùa ông bà: “ Sao bố mẹ không gọi con làm cho ạ?”.
Bố mẹ chồng tôi chỉ cười cười rồi lảng đi.
Nói thật lòng, chuyện này có hơi khiến tôi không vui. Tôi cũng từng nghĩ rằng ông bà làm như thế là không coi tôi như người nhà, nhưng nghĩ lại thì hình như tôi cũng không phải người nhà của họ. Cũng giống như chồng tôi mỗi lần về nhà vợ, chỉ ngồi một chỗ cười nói nhiệt tình, ăn uống no say, vợ bảo gì thì làm đó, thi thoảng giúp đỡ bố mẹ vợ mấy chuyện lặt vặt, chứ không hề can thiệp sâu hơn. Bố mẹ tôi có vẻ cũng còn ngại ngùng, dù chúng tôi cưới nhau đã lâu, nhưng mỗi lần gặp con rể vẫn lúng túng, không quá thân thiết, cố gắng hết sức để chồng tôi không phải động tay động chân vào việc gì, thậm chí đến lúc nói chuyện cũng vẫn rất khách sáo. Bố mẹ tôi nếu có chuyện gì vẫn sẽ ưu tiên nói riêng với tôi, chứ không nói với con rể.
Video đang HOT
Đừng khiến mình tủi thân, nếu không người đau khổ chính là bản thân chúng ta
Với kinh nghiệm làm dâu đã nhiều năm, tôi khuyên các chị em một câu: Đừng quá gắng sức rồi làm tổn hại bản thân, cũng đừng quá để tâm đến những chuyện vụn vặt làm gì.
Nếu như bạn thật sự rất để ý chuyện này, vậy đừng chỉ ngồi nghĩ ngợi linh tinh, mà hãy cùng đối mặt, phân tích vấn đề để tìm cách giải quyết.
Tôi còn nhớ lúc tôi và chị dâu cùng mang thai, mẹ chồng đến chăm sóc chúng tôi, chị dâu tôi kể mẹ chồng giặt quần áo thì chỉ giặt của con trai mẹ chứ không giặt đồ của chị ấy. Chị dâu rất bực mình, chị cảm giác mẹ chồng không thích cô con dâu này. Dần dà mẹ chồng con dâu bằng mặt không bằng lòng, tình cảm đi xuống, không muốn chạm mặt nhau.
Sau này, tôi hỏi mẹ chồng: “Sao quần áo của anh chị đều ở trong chậu mà mẹ chỉ giặt đồ của anh, không giặt của chị thế?”
Mẹ chồng tôi bảo: “Mẹ sợ quần áo của chị dâu con đắt tiề.n, mẹ giặt hỏng mất.”
Trời ơi, tôi thấy lý do này cực kỳ hợp lý, nên tôi kể lại cho chị dâu, nhưng chị ấy vẫn không chấp nhận, vẫn cảm thấy mẹ chồng không thích chị, ấm ức trong lòng rất lâu. Ngày lễ tết gia đình sum vầy, nhưng không khí giữa mẹ chồng con dâu lại ngượng ngùng bức bối, không thoải mái, ai cũng giữ tâm sự riêng.
Giá như chị dâu có thể đối mặt với vấn đề từ sớm, thể hiện điều bản thân không hài lòng với mẹ chồng thì chuyện đã không như bây giờ. Đương nhiên, nếu giải quyết không khéo thì kiểu gì cũng cãi nhau.
Còn tôi, sau lần hỏi đùa bố mẹ chồng vì sao không gọi tôi giúp dọn cơm, tuy lúc đó ông bà chỉ cười trừ cho qua chuyện, nhưng tôi vẫn nói thêm với ông bà rằng: “Mấy chuyện này cứ gọi con, con làm được, bố mẹ đừng ngại”. Dần dà sau đó ông bà cũng hiểu, đến bữa cơm sẽ gọi cả hai vợ chồng tôi vào giúp.
“Hoa Hoa, rửa rau giúp mẹ!”.
“Con trai đâu, mau ra xếp bát!”.
“Hai đứa mau rửa tay đi, cơm nước xong xuôi cả rồi, ăn cơm thôi!”.
Khi ấy một nhà nói chuyện rất vui vẻ, không khí cũng đầm ấm hơn hẳn. Mỗi người giúp một tay, tuy bận rộn nhưng lại có hơi ấm gia đình.
Vậy nên chúng ta nên áp dụng phương pháp “lễ trước binh sau”, nói chuyện hoà giải nhẹ nhàng trước, nếu không được thì mới động đến áp lực, nói ra sự thật, thể hiện cảm xúc, mong muốn của bản thân với đối phương. Qua mỗi lần nói chuyện như vậy, chúng ta sẽ hiểu nhau hơn, cuộc sống sau này sẽ dễ thở hơn rất nhiều, chứ chiến tranh lạnh không giải quyết được vấn đề gì, chỉ khiến hai bên mệt mỏi.
Nhớ nhé, không thoải mái thì đừng cố kìm nén, đừng khiến mình tủi thân, nếu không người đau khổ chính là bản thân chúng ta mà thôi.
Vừa có thai thì phát hiện chồng ngoạ.i tìn.h, thấy mặt nhân tình của anh tôi bật cười
Một hôm, tôi cảm thấy không khỏe nên xin nghỉ phép để đến bệnh viện kiểm tra. Hóa ra, tôi có thai. Đúng lúc này, chồng gọi điện bảo tôi về nhà vì anh có chuyện muốn nói.
Từ khi lên thành phố học đại học, tôi sống ở nhà chị họ. Bác tôi thường xuyên đi công tác, bác gái qua đời từ sớm nên chỉ có mình chị họ ở nhà. Vì thế, bác và chị bảo tôi qua ở cùng để có người bầu bạn với chị, hai là để tôi có thể tiết kiệm tiề.n thuê nhà.
Tôi và chị họ rất hợp tính nhau nên khi ở chung không xảy ra xích mích gì. Ngày nào hai chị em cũng tíu tít chuyện trò, tâm sự cho nhau nghe đủ thứ chuyện trên đời. Và cũng nhờ sống ở nhà chị họ mà tôi quen biết mẹ chồng rồi lấy người chồng hiện tại.
Mẹ chồng và chị họ tôi là đồng nghiệp thân thiết. Có lần mẹ chồng đến nhà, chị họ đã giới thiệu tôi với bà. Khi đó, mẹ chồng và chị họ xưng hô là chị em dù cả hai cách nhau 15 tuổ.i. Một là vì họ làm cùng công ty nên xưng hô thế cho trẻ, hai là mẹ chồng tôi cũng rất trẻ, cả về bề ngoài lẫn tính cách.
Sau đó, chính mẹ chồng đã giới thiệu con trai bà cho tôi làm quen. Nói chuyện thấy hợp nên cả hai yêu rồi cưới nhau. Sau khi cưới, tôi và chồng về sống với bố mẹ chồng.
Vì nhà chồng rất giàu nên mẹ chồng bảo tôi không cần đi làm, gia đình hoàn toàn có đủ khả năng nuôi tôi. Nếu tôi muốn đi làm thì tìm một công việc nhàn nhã cho vui cũng được. Nhưng tôi cảm thấy phụ nữ không nên dựa dẫm vào ai nên sau khi lấy chồng nên vẫn quyết định đi làm, cố gắng phấn đấu vì sự nghiệp. Mẹ chồng và chồng cũng không can thiệp, luôn ủng hộ tôi.
Nhà chồng rất giàu nên mẹ chồng bảo tôi không cần đi làm, gia đình hoàn toàn có đủ khả năng nuôi tôi. (Ảnh minh họa)
Dù công việc khá áp lực nhưng tôi vẫn cố gắng chu toàn việc gia đình, hiếu thảo với bố mẹ chồng. Chớp mắt đã 3 năm trôi qua, vợ chồng tôi vẫn chưa có con. Tôi cũng biết bố mẹ chồng rất mong được bế cháu, nhưng hai vợ chồng đã cố gắng lắm rồi.
Hai qua năm, hai vợ chồng đi khám nhiều nơi nhưng bác sĩ đều kết luận chúng tôi không có vấn đề gì về sức khỏe. Chúng tôi cũng cố gắng bồi bổ cho cơ thể nhưng không hiểu sao bụng tôi vẫn không có động tĩnh gì.
Khi đang buồn bã vì mãi chưa có con thì tôi lại phát hiện chồng có điều gì đó không ổn. Anh ấy thường về nhà rất muộn và tôi còn ngửi thấy mùi nước hoa của phụ nữ trên người anh.
Tôi nghi ngờ chồng đang lừa dối mình, nhưng vì không tìm được bằng chứng nào nên không dám nói cho mẹ chồng biết chuyện đó.
Một hôm, tôi cảm thấy không khỏe nên xin nghỉ phép để đến bệnh viện kiểm tra. Hóa ra, tôi có thai. Đúng lúc này, chồng gọi điện bảo tôi về nhà vì anh có chuyện muốn nói.
Nghe giọng chồng có vẻ gấp gáp nên tôi lao ngay về nhà. Điều tôi không ngờ là Mai - cô bạn thân từ thời đại học của tôi đang ngồi ở trong nhà. Nhìn vẻ mặt của họ, tôi đoán chắc chồng đã ngoạ.i tìn.h và nhân tình của anh không phải ai khác mà chính là bạn thân của tôi.
Bạn thân của tôi rất xinh đẹp, cô ấy chưa từng kết hôn. Tôi từng rất tin tưởng Mai, chia sẻ nhiều chuyện với cô ấy, nào ngờ cô ấy lại yêu chồng tôi. Nhìn chồng, nhìn nhân tình của anh, tôi bật cười chua chát.
Nhìn chồng, nhìn nhân tình của anh, tôi bật cười chua chát. (Ảnh minh họa)
Trước mặt cả nhà, chồng dõng dạc yêu cầu l.y hô.n để đến với nhân tình. Mẹ chồng tôi là người quyết định mọi việc trong nhà, nghe con trai nói như vậy bà tức lắm, liền tát anh cháy má rồi đuổi cả hai ra khỏi nhà. Khi hai con người đó rời đi, tôi không thể kìm nén được nữa mà ngã quỵ xuống đất, ôm lấy mẹ chồng khóc nức nở.
Sau đó, tôi đưa cho mẹ chồng tờ giấy khám thai. Bà mừng rỡ, bảo tôi cứ ở đây, không phải đi đâu cả.
- Sao con có thể chứ? Anh ấy muốn l.y hô.n với con, anh ấy muốn cưới bạn thân của con.
Mẹ chồng rất tức giận, liền gọi ngay cho chồng tôi:
- Nếu anh dám l.y hô.n, tôi sẽ không cho anh một xu. Tôi sẽ để lại toàn bộ tài sản cho cái Hằng (tên tôi) và đứa con trong bụng nó.
Chồng biết tôi đang mang thai liền vội vàng "quay xe", cầu xin tôi tha thứ và đổ hết mọi lỗi lầm lên Mai. Anh bảo vì cô ta câu dẫn anh, giờ anh đã biết sai và mong cơ hội sửa sai để con có mái ấm. Tôi thật sự lăn tăn, không biết nên tha thứ cho chồng không nữa.
Con dâu bầu thèm tôm hùm, mẹ chồng vét sạch túi mua còn bảo: Đợi mẹ nhận lương mua tiếp! Hôm trước được nghỉ làm, tôi cùng mẹ đi chợ. Chẳng hiểu sao đi qua cửa hàng hải sản, nhìn thấy bể tôm hùm của người ta mắt tôi cứ dán chặt, không sao rời đi được. Nhà chồng tôi ở ngoại thành, gia đình anh không khá giả lắm lại đông chị em. Trên chồng có 2 chị gái, dưới là một...