Nửa đêm tôi nhận được điện thoại từ quê gọi lên, sáng hôm sau bắt xe về gấp thì hoảng hồn với cảnh tượng do bố tôi bày ra
Lòng tôi nóng như lửa đốt chỉ mong cho trời nhanh sáng để về nhà.
Vợ con về nhà ngoại, nửa đêm chị hàng xóm mò sang đề nghị một việc kín: Nghe mà tôi giận run người, sốc nhất là câu chốt của chị Nửa đêm thấy phòng vệ sinh sáng đèn, tôi nhìn qua khe cửa rồi hoảng sợ hét lớn: Lần đầu tiên trong suốt 15 năm, chồng mở miệng xin lỗi Nửa đêm bị tiếng đập cửa đánh thức, vợ chồng tôi hoảng sợ khi thấy chị hàng xóm tóc tai rối bù đứng trước cửa phòng đòi tắt điều hòa Mấy ngày gần đây, chồng thường biến mất lúc nửa đêm, tôi theo dõi thì sững người trước hành động của anh trước gương
Nhà tôi có 2 anh em, tôi là út. Nhưng anh tôi đi học trong Nam rồi lấy vợ ở hẳn trong đó luôn. Tôi là con gái nhưng chẳng khác gì trụ cột trong nhà. Bố tôi trước làm thợ xây, sau lần ngã giàn giáo tôi không cho bố đi làm nữa, tuổi cũng cao rồi. Vậy là ông ở nhà cùng bà chăm đàn gà, trồng mấy luống rau, ăn không hết thì mang đi bán cũng có đồng ra đồng vào. Mỗi tháng anh tôi gửi về 3 triệu còn lại là phần tôi lo. Tôi đi làm trên này cũng chẳng sung sướng gì nhưng thu nhập ổn, đỡ đần được bố mẹ ít nhiều.
Từ ngày bố tôi bị tai nạn lao động xong sức khỏe suy giảm, gần như tháng nào cũng phải uống thuốc. Nó cũng ngốn 1 khoản kha khá trong gia đình. Bố ngày xưa hiền lắm mà bị tai nạn xong cứ khép mình, hay cáu gắt với mẹ. Chúng tôi có nói gì bố lại bảo “trứng đòi khôn hơn vịt”. Nói chung bố tôi rất khó để nói chuyện hay chia sẻ chuyện gì.
Ảnh minh họa
Mấy hôm trước mẹ gọi điện lên bảo lo cho bố, đợt này cứ hay ngồi quán nước đầu làng chuyện cả ngày, có hôm đến bữa gọi không thèm về ăn cơm. Mà cái quán nước ấy thì tâm điểm phức tạp, nào là cò đất, mấy thanh niên choai choai toàn chuyện lô đề cờ bạc. Tôi bảo mẹ lựa lời khuyên bố dần dần chứ biết sao được.
2 hôm sau mẹ lại gọi kể, nay bố mang về đôi vịt thêm 1 rổ trứng, mẹ hỏi thì bố bảo: “Thằng Tây Ban Nha nó cho”. Mẹ chẳng hiểu cái gì, hôm chủ nhật lại thấy ông xách đâu chai rượu tây mặt phấn khởi khoe: “Thằng Hà Lan nó biếu”. Mẹ lo quá gọi điện cho tôi, tôi cũng lờ mờ nhận ra chắc bố với mấy ông trong xóm chơi cá độ bóng đá bằng hiện vật rồi. Tôi bảo mẹ âm thầm theo dõi xem bố đang chơi với những ông nào, kết hợp với vợ các ông ấy mà quản lý chồng.
Video đang HOT
Chưa đâu vào đâu thì đêm qua 11h mẹ gọi điện bảo tôi về gấp, nhà tan nát hết rồi. Cái tủ lạnh tôi mới mua hôm Tết bố tôi gán nợ rồi. Mẹ tôi khóc toáng lên, quyết không cho ai mang đồ nhà mình đi thì bị bố tôi chửi mắng rồi đập phá. Bố tôi còn chửi: “Lúc ăn của chúng nó sao không thấy kêu, tao thua 1 trận thôi sau tao lại gỡ về”. Lòng tôi nóng như lửa đốt chỉ mong cho trời nhanh sáng để về nhà. Giờ là vật dụng trong nhà ra đi, hết mùa Euro thì có khi tiền, của cải, tài sản cũng chẳng còn cái gì.
Tôi trên xe nghĩ vừa tức mà thầm khóc, không biết về phải đối diện với bố thế nào. 7h sáng tôi đã có mặt ở nhà rồi. Vừa đến đầu ngõ thấy cô hàng xóm đi chợ về gọi tôi ra dặn: “Hôm qua bố mẹ mày cãi nhau to lắm, lựa lời mà nói với ông ấy không cháu đi rồi lại khổ mẹ thôi”.
Ảnh minh họa
Vào đến sân tôi sốc vì cảnh tượng trước mắt, chổi, rổ, xô, chậu vứt bừa bãi ra sân, cái lành cãi vỡ. Trên thềm nhà toàn mảnh cốc chén vỡ, mẹ tôi thì ngồi khóc bảo bố tôi sáng ra đã bỏ đi sớm rồi. Tôi gọi điện thế nào ông cũng không nghe máy. Lần này sự việc phức tạp hơn tôi nghĩ, bố tôi bị thao túng tâm lý đến mờ mắt rồi.
Tôi ngồi viết những dòng này thật sự rất rối bời, liệu tôi có nên đón mẹ lên Hà Nội rồi kệ bố hay nhờ sự can thiệp của anh trai? Tôi thương mẹ quá, cứ như này mẹ chịu sao nổi. Tôi đang nghĩ đến phương án báo chính quyền xã về nhóm cá độ đang tiếp cận bố tôi nhưng tôi vẫn sợ nhỡ chẳng may bố tôi bị sao tôi cũng ân hận. Giờ tôi phải làm gì đây, gia đình tôi tan nát quá rồi!
Nửa đêm nghe được cuộc điện thoại của chồng, nội dung khiến vợ đứng hình
Tỉnh giấc giữa đêm không thấy chồng đâu, tôi mắt nhắm mắt mở đi xuống dưới tìm thì bất ngờ nghe được cuộc điện thoại, nội dung khiến tôi đứng hình.
Nếu ai nói tôi lấy được người chồng giàu có, tôi nhận. Ai ghen tị vì chồng tôi đẹp trai, giỏi giang, tôi cũng nhận. Nhưng ai nói, tôi có một gia đình hạnh phúc, có người chồng hết mực yêu thương, tôi cho rằng họ chỉ nhìn thấy thứ bên ngoài.
5 năm lấy chồng, tôi sống trong nhà nhưng luôn cảm thấy mình là khách, cô đơn và trống trải. Tôi chưa từng nhận được một lời an ủi của chồng những lúc tôi có chuyện buồn. Tiền anh vẫn đưa tôi đầy đủ nhưng tất cả chỉ có vậy. Thứ tôi cần là nhiều hơn thế.
Tôi cần sự yêu thương chia sẻ và quan tâm chứ không phải hàng tháng nhận tiền. Tiền bạc không phải là thứ quan trọng nhất với tôi bởi tôi cũng có thể kiếm ra tiền.
Điều tôi cảm thấy bất lực trong chính cuộc hôn nhân của mình là không sinh được con. Đi khám và chạy chữa nhiều lần, bác sĩ nói vợ chồng tôi đều khó. Trong lời bác sĩ nói, tôi ngầm hiểu, chỉ khi hai người chia tay, tìm được mối quan hệ mới thì may ra mới có cơ hội có con.
Vợ đau khổ phát hiện bí mật của chồng. Ảnh minh họa: FP
Tôi nói bóng gió chuyện này với chồng nhưng anh luôn khẳng định không có con thì nhận con nuôi, không cần phải suy nghĩ.
Nhiều lần cãi nhau, tôi tủi thân nên đề cập chuyện ly hôn thì chồng giận. Anh còn nói con cái với anh không quá quan trọng. Tôi tưởng anh thực sự không muốn ly hôn với tôi và có ý nhận con nuôi. Nếu như vậy thì quá tốt vì trong lòng tôi thực sự còn yêu anh rất nhiều.
Cách đây hai tháng, tôi đang ngủ say thì giật mình tỉnh giấc giữa đêm. Không thấy chồng đâu, tôi vội đi xuống dưới tìm. Đúng "cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra". Cuộc điện thoại tưởng chừng là bí mật của anh không ngờ lại lọt vào tai tôi.
Anh nói với người bên kia rằng, anh và tôi không có con nên ly hôn là chuyện đơn giản. Điều anh lo lắng nhất chính là tài sản sau hôn nhân.
"Mấy năm qua, anh kiếm quá nhiều cho cái nhà này. Nhà cửa, đất cát đều đứng tên cả hai vợ chồng, đều là tài sản chung sau hôn nhân. Bây giờ ly hôn thì phải chia nhiều lắm. Em từ từ để anh tính. Anh chỉ có em, có con, em lo gì. Cho anh thêm thời gian".
Những lời anh nói khiến tôi rụng rời tay chân. Tôi hiểu rằng, người đầu dây bên kia chính là người đàn bà anh yêu và họ đã có con. Đó là lý do anh luôn nói với tôi con cái không quan trọng, cũng không nhiệt tình cho tôi chữa trị. Anh luôn khẳng định không muốn bỏ tôi là bởi đang đợi thời cơ mà thôi.
Tôi quyết định làm rõ mọi chuyện. Những ngày sau đó, tôi đi theo anh để tìm bằng chứng ngoại tình. Một người vợ phải làm việc này, thử hỏi đau đớn thế nào.
Biết anh và người phụ nữ đó gặp nhau, tôi nhẹ nhàng bước đến. Anh hoảng hốt khi thấy tôi nhưng tôi lại rất bình tĩnh. Tôi không đánh ghen, không nói nặng lời. Tôi chỉ nhẹ nhàng đưa anh đơn ly hôn đã ký sẵn.
Tôi hiểu mình còn yêu anh nhưng không có lý do gì níu kéo người đàn ông luôn toan tính với vợ, lừa dối vợ. Hơn nữa, tôi không thể sinh con cùng anh còn anh lại có con với người khác. Có lẽ đó là số phận ông trời sắp đặt, tôi và anh không nên thuộc về nhau.
Giờ đây, con của anh cần có cha, tôi không có lý gì lại chia cắt họ. Ở bên anh, tôi cũng chỉ là người đàn bà cô đơn trong chính căn nhà của mình. Tôi trả tự do cho anh, tài sản tôi cũng không lấy để anh khỏi bận tâm lo lắng phân chia thế nào.
Như lời bác sĩ nói, biết đâu sau này tôi sẽ tìm được một người tốt, hợp với tôi hơn và chúng tôi sẽ có con chung. Tôi hy vọng như vậy và chấp nhận ra đi tay trắng.
Đang trong lúc gần gũi hết mình sau chuyến công tác xa, vậy mà lại trở thành đêm định mệnh nhất cuộc đời Sau chuyến công tác về nhà tôi chỉ muốn lao vào ôm lấy vợ để thỏa nỗi nhớ mong bao ngày, vậy mà tai nạn lại xảy ra lúc nửa đêm. Một năm trước, tôi nhận quyết định công tác xa nhà. Sau lần công tác này, tôi sẽ được cân nhắc lên vị trí trưởng phòng. Dù tôi và vợ chỉ mới...