Bất lực với cô em họ sống quá dễ dãi
Em họ tôi lúc nào cũng dễ dãi trong chuyện tình cảm, em ấy không thích “trai ngoan”, chỉ hứng thú với “badboy” rồi lại tự chuốc lấy sự tổn thương.
Tôi có một cô em họ con gái của chú ruột, chúng tôi bằng t.uổi nhau nên chơi thân với nhau từ nhỏ. Lên đại học, bố mẹ tôi mua cho tôi 1 căn nhà trên thành phố để tiện việc học hành, em họ tôi cũng lên ở cùng với tôi. 2 chị em tôi sống với nhau từ năm nhất đại học đến giờ đã được 8 năm. Thế nhưng càng ngày tôi càng nhận thấy cách sống của cả 2 quá khác nhau.
Em họ tôi sống quá dễ dãi, dù tôi có khuyên thế nào em ấy cũng không thay đổi, để rồi cuối cùng chính bản thân lại là người chịu tổn thương (Ảnh minh họa, nguồn: KT)
Em tôi cũng hay kể với tôi về chuyện tình cảm, nhưng điều tôi lo lắng hơn cả là em ấy quá dễ dãi. Mối tình đầu năm nhất đại học là 1 anh chàng “tay chơi” quen trong quán bar. Mối tình tiếp theo lại là một “badboy” chính hiệu và rồi còn nhiều mối tình tương tự mà tôi không thể nhớ nổi. Em ấy dễ dãi trong chuyện tình cảm, chỉ sau 1 vài lần gặp mặt, đi chơi, họ đã có thể gần gũi qua đêm. Những mối quan hệ ấy đương nhiên không thể lâu dài, thường chỉ kéo dài từ 1-3 tháng.
Video đang HOT
Tôi đã nhiều lần khuyên em ấy nên thay đổi cách sống này nhưng em ấy nói t.uổi trẻ chỉ có 1 lần, chưa kết hôn thì không có lý do gì phải ràng buộc.
Gần đây tôi phát hiện em đang quen một người gần bằng t.uổi bố mình, ông ta đã có gia đình, con cái đều lớn gần bằng chúng tôi. Tôi khuyên em đủ cách nhưng em vẫn không thay đổi suy nghĩ. Hôm trước về nhà em kể với tôi rằng em đã có bầu với người đàn ông đó, nghe xong tôi c.hết lặng. Em nói sẽ sinh đ.ứa b.é ra và chấp nhận sống như “vợ bé” của ông ta. Em muốn tôi giữ kín chuyện này, nếu không em sẽ bỏ đi mà người nhà không thể tìm được. Tôi thực sự không biết phải làm sao, tôi muốn nói chuyện này với bố mẹ, chú thím, nhưng lại lo sợ em sẽ làm điều gì dại dột.
Tết này, tôi không dám về thăm bố mẹ
Dù luôn được mẹ cảnh báo trước nhưng tôi vẫn vấp ngã để rồi bây giờ không dám về gặp mặt gia đình.
Ngày còn ở nhà, mẹ thường căn dặn tôi là con gái phải biết giữ gìn bản thân đừng dễ dãi với đàn ông bởi có thể hỏng cả đời. Mẹ thường lấy chị Hoài hàng xóm của gia đình tôi ra làm ví dụ và khuyên tôi lấy đó làm tấm gương tránh đi theo vết xe đổ của chị ấy. Không những bản thân khổ sở mà gia đình còn không dám ngẩng mặt nhìn mọi người xung quanh.
Chị Hoài là người con gái đẹp nhất khu phố tôi lúc đó. Có nhiều người theo đuổi và cuối cùng chị yêu anh chàng đẹp trai con nhà giàu. Hai người yêu nhau 1 thời gian, chị có bầu, bạn trai không chịu cưới và nói không phải con của anh ta.
Chị quyết tâm sinh con để lấy lại sự trong sạch của bản thân, nào ngờ trong lúc chị đi đẻ thì anh ta cưới vợ. Khi có kết quả ADN là con ruột nhưng bạn trai cũ không nhận mà bỏ rơi mẹ con chị Hoài.
Gia đình chị ấy là chủ đề bàn tán của khu phố tôi trong thời gian dài, bây giờ chị Hoài ở vậy nuôi con và không yêu ai nữa.
Tôi rất nhớ câu chuyện của chị Hoài, bên tai luôn văng vẳng lời khuyên của mẹ nhưng tôi không rút được kinh nghiệm cho bản thân mà vẫn vấp ngã.
Năm trước, tôi cũng có mối tình đẹp với Dương nhưng khi phát hiện anh bắt cá 2 tay thì quyết định chia tay. Bỏ nhau được vài tuần thì tôi mới biết bản thân đã mang thai. Khi đó tôi gặp Dương để bắt chịu trách nhiệm, nào ngờ anh nói bạn gái hiện tại cũng có bầu và 2 người đang chuẩn bị đám cưới.
Anh khuyên tôi bỏ cái thai, bởi không thể lo cho mẹ con tôi được cuộc sống hạnh phúc. Tôi bỏ ngoài tai lời nói của Dương và quyết tâm sinh con 1 mình. Sợ người quen biết được, khi bụng nhô cao, tôi nghỉ việc công ty và chuyển nơi ở.
Dù bầu bì nặng nề nhưng khi mang thai, tôi vẫn cố k.iếm t.iền để con ra đời có thời gian rảnh chăm sóc bé. Người ta sinh con có hai bên nội ngoại quan tâm, còn tôi từ lúc vào bệnh viện đến khi rời đi chỉ có 1 mình cùng với mấy người hộ lý.
Về phòng trọ, chỉ có 2 mẹ con, việc gì cũng đến tay, những hôm con khóc nhiều, bản thân mệt mỏi, tủi thân, kiệt sức, tôi chỉ biết nằm khóc theo con. Tôi không dám thông báo với bố mẹ về cuộc sống hiện tại của bản thân. Vì họ sẽ không thể chấp nhận được tin đứa con ngoan ngoãn, giỏi giang ngày nào, giờ đang là mẹ đơn thân.
Mấy hôm trước, mẹ gọi điện hỏi khi nào tôi được nghỉ Tết Nguyên Đán và có về quê không? Ở nhà đã chuẩn bị gà, lợn để đón tôi về ăn Tết. Tôi ngậm ngùi nói với mẹ năm nay nhiều việc chưa chắc đã về quê được. Mẹ bảo tôi mà không về thì gia đình mất vui.
Tôi rất nhớ gia đình và muốn về nhưng sợ nhìn thấy tôi bế theo đứa con thơ về thì mẹ tôi uất quá, khéo sẽ mắc bệnh. Tôi không biết khi nào nên nói sự thật cho bố mẹ biết nữa?
Mẹ chồng sắp cưới coi thường tôi vì 'ăn cơm trước kẻng' Khi tôi có bầu, mẹ chồng tỏ vẻ nghi ngại tôi dễ dãi với con trai bà, liệu sau này có dễ dãi với người khác. Con gái nhà gia giáo không ai lại 'ăn cơm trước kẻng cả'. Chúng tôi sắp làm đám cưới nhưng tôi lại cảm thấy lo lắng. Cưới nhau xong tôi phải ở chung với gia đình chồng...