‘Bà cô bên chồng’ được nuông chiều, giở thói bắt nạt chị dâu, vợ trẻ tát thẳng tay rồi nói 1 câu khiến cô em ’sợ một vành’ răm rắp vào khuôn khổ
Hoa nhiều lần “tức đến tận cổ” vì cô em chồng tác quái, giở thói bắt nạt chị. Cô quyết không nhẫn nhịn để bị lấn lướt nữa, sẽ cho cô em chồng một bài học nhớ đời.
Các cụ có câu: “Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng” quả thực không sai. Về làm dâu nhà Khánh, Hoa cảm thấy mọi thứ đều viên mãn trừ cô em chồng thường xuyên tác oai tác quái.
Em gái của Khánh tên là Chi, năm nay vừa tròn 16 tuổi. Từ nhỏ đã được cả nhà chồng Hoa chiều chuộng, chẳng ai đánh ai mắng bao giờ nên sinh hư, luôn nghĩ mình là “ngôi sao” trong nhà.
Hơn một năm về đây ở, Hoa chưa thấy Chi phải đụng tay vào việc gì, từ những việc nhỏ nhặt nhất như rửa bát, quét nhà… Mỗi lần Hoa định sai Chi một việc gì đó, thì mẹ chồng đã vội vàng lên tiếng: “Thôi để đấy mẹ làm cho, chứ nó biết cái gì mà làm”. Hoa bực lắm, cô đành cố làm cho xong chứ chẳng nhẽ lại sai mẹ chồng.
Hoa công nhận em chồng mình học giỏi. Nhưng chỉ giỏi không, không biết làm gì thì sau này ra xã hội tồn tại làm sao được. Mà Chi lúc nào cũng lấy lý do phải học để bắt mọi người phục vụ mình. Hoa cảm thấy “cạn lời” khi em chồng 16 tuổi rồi vẫn bắt mẹ đút cơm, mắt thì dán vào cái điện thoại xem phim, chẳng khác gì đứa bé 3 tuổi.
Nhà cửa không chịu dọn đã đành, quần áo của Chi còn vứt linh tinh trong nhà, mỗi nơi một vài chiếc, Hoa gom lại để đi giặt cũng cảm thấy mệt rồi. Nhà tắm cách máy giặt có 3 bước chân nhưng không bao giờ Chi cúi xuống cầm đống quần áo của mình bỏ vào. Cô cứ vứt xòe ra sàn nhà tắm, người dọn sau cùng vẫn là Hoa.
Mỗi lần Hoa nhắc nhở thì cô em lại giận dỗi, bỏ cơm. Mẹ chồng rồi cả chồng Hoa phải nịnh nọt mãi Chi mới chịu ăn. Hoa bực nhất là em chồng luôn nói kiểu móc mỉa: “Anh ơi! Chị ấy bảo em lấy gen của ai mà lười thế? Chị ấy bảo em xấu tính giống y đúc mẹ?…”. Thế có bực không cơ chứ? Nhân lúc mọi người không chú ý thì Chi còn trao cho chị dâu một nụ cười đắc thắng.
Chi còn rất hay sai vặt Hoa. Dù đang ngồi thảnh thơi xem phim, Chi cũng nhờ chị dâu “lấy cho em cốc nước”, “gọt cho em quả táo”,… Hoa thái độ lại thì cô em lại chạy ra nhũng nhẽo mẹ chồng: “Chị Hoa mắng con mẹ ạ”. Mẹ chồng lại ngọt ngạt: “Em nó đang bận thì con giúp em 1 tý cũng có làm sao hả Hoa”.
Em chồng rất hay được đà sai khiến chị dâu. (Ảnh minh họa)
Nhưng điều khiến Hoa bực nhất chính là thói quen thích “cầm nhầm” của cô em chồng này. Vợ chồng Hoa ở tầng 3, em chồng và bố mẹ chồng ở tầng 2. Vì thế, Hoa thường để luôn son và mỹ phẩm của mình ở nhà tắm. Nhưng cứ đôi ba ngày cô lại bị mất son, sữa rửa mặt và đồ chăm sóc da cũng “không cánh mà bay”. Điều hay nhất là những món đồ đó lại ở trong phòng của em chồng. Thậm chí Chi còn sử dụng rất tự nhiên trước mặt Hoa.
Video đang HOT
Hoa hỏi Chi thì cô ta thường trả lời lấp lửng như “bạn em cho”, “mẹ mua cho em”, “em thấy ở phòng em”,… Hoa cười mỉa, bởi chẳng có ai cho mà lại trùng hợp như thế. Mà mua hoặc cho thì phải là đồ mới chứ lại lấy đồ cũ đã dùng bao giờ?
Từ đó Hoa để gọn gàng đồ dùng cá nhân của mình vào trong phòng của 2 vợ chồng. Tuy nhiên cũng chỉ được mấy ngày, Hoa lại bị mất đồ như trước.
Đặc biệt tiền trong ví của vợ chồng Hoa thường xuyên “không cánh mà bay”. Bữa 50.000 đồng, bận 100.000 đồng, có những hôm hẳn 500.000 đồng, Hoa cứ nghĩ chồng mình tiện lấy để tiêu xài. Nhưng rồi 1 hôm anh hỏi cô có cầm tiền trong ví mình không thì Hoa bắt đầu nghi ngờ.
Ngày nọ, Hoa đùng đùng nổi giận chạy xuống dưới nhà gọi tên Chi. Cơn bực của Hoa lên đến tận cổ, thấy em chồng, Hoa hỏi luôn: “Em có lấy 1 triệu trong ví của chị không?”. Chi tỉnh bơ không thừa nhận: “Chị điên à, em lấy làm gì, tiền mẹ cho em còn tiêu không hết”. Cả nhà chồng đều chú ý đến Hoa và Chi.
Hoa nói tiếp: “Vậy tại sao 1 triệu trong ví chị lại mất, anh Khánh thì không cầm. Mà đây không phải là lần 1 lần 2 chị mất tiền. Nhưng đây là tiền để chị đi mua bỉm cho cháu. Chị ra cửa hàng mua xong đồ đến lúc thanh toán mới vỡ lẽ tiền không cánh mà bay”.
Chi gân cổ cãi: “Ơ chị hay nhỉ, ai lấy của chị. Có mà chị lấy của nhà này về cho nhà ngoại thì có. Hôm qua tôi chả thấy chị gửi 1 đống bánh về cho mẹ đẻ. Biết đâu chị gửi cả tiền mà không nhớ. Lại còn đổ oan cho tôi à?”.
Nhà chồng bắt đầu bênh vực cho Chi, mẹ chồng thở dài: “Con tìm kĩ lại đi, chứ em nó lấy làm gì, nó có tiêu gì đến tiền đâu”. Chi được thể vênh váo, trợn mắt với Hoa: “Chị thấy chưa, thấy chưa, không biết ở cái nhà này ai mới là người hay lấy đồ”.
Quá nóng mặt, Hoa thẳng tay tát em chồng 1 cái khiến cả nhà chồng sửng sốt, Chi thì ôm mặt khóc nức nở ăn vạ.
Quá bực vì thái độ của em chồng, Hoa thẳng tay trừng trị. (Ảnh minh họa)
Bấy giờ Hoa mới lôi điện thoại ra và mở phần kiểm tra camera lên xem. Trong đó quay lại rõ mồn một hành động của Chi. Không những lần này mà cả những lần trước cô em chồng tự tiện vào phòng anh chị dùng đồ của Hoa, nằm trên giường của Hoa, thậm chí là lấy váy vóc của Hoa để mặc thử,…
Thì ra nhiều lần mất đồ, Hoa biết là em chồng mình lấy nhưng không có bằng chứng để dậy cho em bài học, nên cô lén lắp camera trong phòng.
Mẹ chồng vừa xem thấy những đoạn đó thì sốc, ngồi thừ xuống ghế chẳng nói được lời nào. Chồng Hoa thấy vậy cũng nóng mắt không khác gì Hoa lúc nãy. Anh quát Chi: “Còn khóc à? Oan lắm mà khóc. Anh không ngờ cô lại hư như thế đấy. Nhà mình ai cũng chiều cô nhưng cô khiến anh thất vọng quá. Xin lỗi chị dâu ngay”.
Chi không phục nhưng bị anh trai quát thêm 1 câu nữa. Cô bé sợ rúm ró khóc lóc ỉ ôi xin lỗi Hoa. Thực ra Hoa cũng không muốn làm to chuyện. Hoa nói với Chi: “Thích cái gì thì bảo với chị, chứ lấy đồ linh tinh. Ở nhà thì mọi người còn châm trước chứ ra đường thì không chỉ 1 cái tát đâu. Em nên nhớ con người phải có đạo đức trước rồi mới tính đến tài năng”.
Từ sau sự kiện ấy, em chồng chừa hẳn thói quen xấu, thi thoảng lại nịnh nọt xin chị dâu vài thứ. Hoa cũng chẳng tiếc gì cô em này, cô chỉ muốn cho em 1 bài học nghiêm khắc để Chi thay đổi.
Nhà chồng cũng không chiều Chi nữa, bắt đầu bắt cô bé làm việc nhà. Mẹ chồng gật gù: “Cái Hoa bảo đúng đấy, Chi học cách nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa đi cho quen, sau lấy chồng không biết làm gì họ trả về sớm”.
Em dâu "coi trời bằng vung"
Ngày lên xe hoa, Hoài ngỡ mình là cô dâu hạnh phúc nhất thế giới. Bố mẹ Quân chào đón cô bằng nụ cười vô cùng đôn hậu, mẹ Quân còn hứa với mẹ Hoài: 'Bà yên tâm, tôi sẽ chăm sóc con bé thật tốt'.
Hoài vui vẻ dọn về ở chung với bố mẹ, em chồng và em dâu trong ngôi nhà nhỏ 3 tầng, cuộc sống ở nhà chồng đáng lẽ đã rất bình yên nếu như cô em dâu không dở thói ma cũ bắt nạt ma mới.
Hoài không thích em dâu ngay từ khi mới gặp. Lâu nay Hoài cứ ngỡ kiểu người hai mặt như em dâu chỉ có trên phim, ai ngờ lại "có duyên" gặp giữa đời thường. Em dâu Hoài là kiểu phụ nữ bất cần và bất kính, coi trời bằng vung, coi người bằng nia.
Như người ta, thấy chị dâu chân ướt chân ráo về nhà chồng thì nên biết điều lấy lòng chị dâu một tí, đằng này cô ta còn làm ngược lại.
Ngày đầu tiên ở nhà chồng, Hoài đã nghe được em dâu thì thào với em chồng ở trong bếp: "Anh phải bảo với mẹ bắt chị dâu làm việc nhà cho quen đi, mới cả chị ấy phải học nấu ăn thì mới ở đây được. Chứ em nhìn điệu bộ của chị ta thì thấy chị ta sắp lên mặt với cả nhà mình đấy, chị ta cứ làm như mình là người phụ nữ mẫu mực chuyên chính vậy, chẳng coi ai ra gì".
Tưởng em chồng bênh Hoài, ai ngờ cậu ta cũng vào hùa với vợ: "Em nói phải đấy, chị ta làm cùng cơ quan với anh Quân thì chắc cũng không phải dạng vừa. Nhưng ở cơ quan ghê gớm thế nào anh không cần biết, về đây là phải biết an phận...".
Có lẽ việc "dạy dỗ" Hoài đã được em dâu lên kế hoạch rất chi tiết. Cậy bằng tuổi, em dâu không chịu gọi Hoài bằng chị. Buổi sáng, Hoài mang quần áo lên sân thượng để phơi thì em dâu đã nhanh chóng vơ hết mắc áo sang một bên rồi nói rất to: "Hôm nào cô sắm mắc áo mới đi nhé. Chỗ này là của nhà tôi".
Hoài cười gượng, vắt tạm quần áo ướt lên dây phơi. Chiều hôm ấy cô ra siêu thị mua một loạt mắc áo mới, hí hửng mang lên sân thượng thì ngỡ ngàng khi phát hiện đống quần áo cô vắt lên dây lúc sáng đang nằm chỏng gọng trên sân, đất bám đầy. Em dâu xuất hiện đúng lúc, bĩu môi: "Có mỗi việc phơi quần áo mà cô cũng không làm cho tử tế được à?".
Thế nhưng trước mặt mẹ chồng, em dâu lại cư xử rất đúng mực: "Mẹ ơi, từ ngày chị Hoài về đây, nhà mình vui hẳn lên". Mẹ chồng Hoài cười xởi lởi: "Ừ, bà hàng xóm cứ ghen tị với mẹ vì có hai cô con dâu vừa hiền vừa ngoan".
Hễ ăn tối xong là em dâu ghé sát tai Hoài, thì thầm: "Cô rửa bát đi nhé". Nhưng khi bước ra phòng khách thì cô ta la toáng lên: "Gớm, chị Hoài cứ tranh rửa bát mẹ ạ". Mẹ chồng Hoài tưởng thật: "Thôi thì con cứ để chị rửa, lâu nay con vất vả, bây giờ có người san sẻ việc nhà, sướng nhé". Chỉ chờ có thế, em dâu lại cười "hí hí" rồi tranh thủ nắn bóp vai để nịnh mẹ chồng.
Không muốn cam chịu cảnh em dâu bắt nạt nhưng Hoài đủ khôn ngoan để biết rằng uy tín và hình ảnh mà em dâu nỗ lực gây dựng trong mắt mẹ chồng lâu nay khiến bà tin tưởng cô ta hoàn toàn.
Việc kể với mẹ chồng mình bị em dâu bắt nạt có khi còn khiến tình hình tệ hơn. Nghĩ thế nên Hoài quyết định "ngậm tăm" tạm thời để tìm cơ hội "trả miếng".
Không biết em chồng và em dâu tác động thế nào mà một hôm Quân tự quyết định: "Em xin nghỉ việc ở cơ quan đi, mình anh đi làm là đủ rồi. Vai trò dâu trưởng của em trong gia đình rất quan trọng nên anh không muốn em vất vả công việc ngoài xã hội làm gì".
Hoài ngoan ngoãn nghe theo nhưng không ngờ, từ ngày cô ở nhà, em dâu cậy thế đi làm kiếm được tiền biếu mẹ chồng nên càng sai bảo Hoài nhiều việc.
Có hôm cô ta thèm gà rán cũng nhắn tin bảo Hoài đi mua hộ. Hoài không đi thì liền bị mẹ chồng chạy sang phòng "nhắc nhở": "Có mỗi mấy miếng gà rán bán ngay đầu ngõ mà không chịu đi mua hộ em". Chồng Hoài ngại to tiếng đành giục: "Thôi em đi mua không lại chiến tranh bây giờ", Hoài cố nuốt cực tức, khoác áo đi ra ngoài trước cái nhìn trêu ngươi của em dâu.
Vừa đi Hoài vừa tự trách mình đã quá nghe lời chồng, giá như cô cứ đi làm kiếm tiền như bình thường thì đã không bị em dâu đè đầu cưỡi cổ như bây giờ.
Ngày bố tôi mất, chị dâu vẫn đi làm bình thường, đồng nghiệp góp ý thì chị bỏ về nhà nằm chứ nhất quyết không chịu tang Chị dâu trở thành con người như ngày nay cũng là một phần lỗi ở anh trai tôi. Gia đình anh trai khá giàu có, cả hai anh chị đều có công việc tốt nhưng lại đối xử với bố mẹ tôi rất tệ. Anh trai tôi hiền lành, rất nghe lời vợ, thậm chí còn sợ vợ nữa. Tuy anh có thu...