Tôi có nên chấp nhận lời đề nghị hết sức vớ vẩn của vợ sếp?
Tôi cũng biết nếu làm như thế tôi sẽ phá vỡ hạnh phúc một gia đình, nhưng đó quả thật là một lời đề nghị hấp dẫn từ vợ sếp.
Hiện tại tôi đang làm việc cho một công ty may mặc. Với mức lương kha khá, tôi có thể lo cho bản thân và gửi một chút cho bố mẹ. Chưa chồng con gì nên mọi chi tiêu của tôi cũng không đến mức nào.
Cơ quan tôi rất đoàn kết, mọi người luôn xem nhau như một gia đình. Tôi cũng thấy mình may mắn vì không phải làm trong môi trường kèn cựa nhau để phát triển. Ngược lại, ngày mới chân ướt chân ráo đi làm tôi đã được đồng nghiệp nâng đỡ và chỉ bảo rất nhiều.
Trong cơ quan tôi làm thư ký cho anh Trung – giám đốc của chúng tôi. Anh đã có vợ và 2 b.é g.ái rất xinh và ngoan. Làm việc và tiếp xúc với anh, tôi biết anh là một người tốt. Trong công việc hay ở ngoài tôi đều rất tôn trọng anh. Duy chỉ có chuyện bên lề thì tôi thấy có lẽ gia đình anh không hạnh phúc. Qua các lần liên hoan với cơ quan tôi thấy vợ sếp luôn ra vẻ kênh kiệu, trịch thượng. Ngay cả với chồng chị ta cũng yêu sách lắm.
Làm việc và tiếp xúc với sếp, tôi biết anh là một người tốt. (Ảnh minh họa)
Dạo này trong cơ quan tôi hay đồn thổi về gia đình sếp, cụ thể là họ nói vợ anh ngoại tình và đang muốn ly dị. Tôi vốn không phải người nhiều chuyện hơn nữa là thư ký của anh lâu nay, tôi biết anh không thích chúng tôi tò mò về đời tư của anh. Có điều thời gian gần đây tôi thấy anh hút thuốc và hay thở dài.
Video đang HOT
Nửa cuối năm nay, bố tôi đang khoẻ mạnh thì phát hiện bị ung thư. Và tôi phải gồng gánh cùng bố mẹ. Mẹ tôi làm nhân viên ở trạm y tế nên lương bổng chẳng được bao nhiêu. T.iền viện phí, t.iền ăn uống khi bố tôi đổ bệnh một tay tôi chịu. Lâu nay đi làm tôi để dành được bao nhiêu đều đã dùng gần hết.
T.iền không còn nhưng tôi cũng nghĩ sẽ cố gắng vay mượn chứ nhìn bố tôi thương bố lắm. Không có thuốc vào là ông lại đau nhức khắp người, có đêm đau quá ông không ngủ được. Nhìn bố đau đớn tôi phải tự nhủ sẽ cố hết sức để vay mượn và xoay t.iền lo cho bố.
Cách đây hai hôm khi tôi đang trong viện thì thấy vợ sếp đứng ngoài cửa phòng bệnh viện. Lúc ra ngoài nói chuyện tôi cũng nghi ngờ hành động của chị ta. Chúng tôi không thân thiết đến mức chị ta đến viện thăm bố tôi như vậy.
Nói chuyện được một lúc thì chị ta nhờ tôi giúp chị ta làm một chuyện. Chị ta hứa sẽ cho tôi đủ số t.iền lo viện phí cho bố và dùng mối quan hệ để bố tôi được bác sĩ chăm sóc tận tình hơn với điều kiện tôi phải khiến chồng chị ta ngoại tình với tôi để có thể ly hôn. Chị ta thanh minh là gia đình không hạnh phúc, chị yêu một người khác nhưng chồng thì nhất quyết không ly hôn vì muốn nghĩ cho 2 đứa con. Trước khi đi chị ta dúi vào tay tôi một cọc t.iền 500 nghìn và số điện thoại của chị ta.
Thật sự đó là một lời đề nghị quá trơ trẽn. Tôi cũng biết nếu làm như thế tôi sẽ phá vỡ hạnh phúc một gia đình, cũng biết là anh Trung không đáng bị lừa như thế. Tôi rất tôn trọng anh Trung và không muốn trở thành kẻ đồng loã với vợ của anh. Nhưng bây giờ tôi không còn sự lựa chọn nào khác. T.iền cho bố chữa bệnh chẳng còn là bao, vay mượn được chỗ nào tôi cũng vay mượn rồi.
Có lúc tôi lại nghĩ dù sao họ cũng không hạnh phúc, nếu thế thì chẳng thể trách tôi nếu tôi xen vào được. Nhưng lương tâm của tôi thì lại cắn rứt, tôi có nên vì bố mà nhận lời đề nghị này không?
Theo Afamily
Lấy vợ chân dài tưởng cuộc đời sẽ “sang trang” ngon nghẻ ai ngờ…
Ngày dẫn vợ tương lai ra mắt, mẹ tôi chỉ nói đúng một câu: "Lấy nó rồi về làm ô sin con ạ". Tôi cười cười cho qua vì nghĩ mẹ nói quá, ai ngờ...
Chuyện tôi quen và cưới một cô gái chân dài, da trắng như người mẫu đã trở thành đề tài bàn tán cho cả khu. Ai cũng nghĩ vợ tôi cưới tôi vì t.iền chứ chẳng yêu đương gì. Có người còn nói sẽ chống mắt lên mà xem chúng tôi hạnh phúc được bao lâu.
Tôi nghe, biết hết nhưng chẳng buồn. Bởi tôi đúng là có t.iền thật, gia đình tôi giàu có, bản thân tôi làm giám đốc một công ty thuộc tập đoàn lớn nên t.iền không thiếu. Cái tôi thiếu là vẻ bề ngoài. Kể ra thì xấu hổ nhưng nhan sắc tôi chỉ dưới trung bình. Tôi cao không bằng cả vợ nên ngày cưới cô ấy phải mang dép xẹp chứ chẳng dám mang cao gót. Da tôi đen bẩm sinh nên có đi tắm trắng cũng chẳng trắng nổi (mà đàn ông thì ai đi tắm trắng chứ). Bởi thế nên tôi lấy vợ đẹp bị người ta ghen ghét cũng là điều dễ hiểu. Nhưng tôi dám chắc là vợ tôi không yêu tôi vì t.iền, bởi cô ấy cũng k.iếm t.iền rất giỏi, vậy là đủ.
Cưới về, vợ chồng tôi đã có nhà ở ngay trung tâm thành phố (cách nhà ở quê tôi 40 km) nên chẳng cần phải lo lắng gì nữa. Chỉ có điều, càng sống tôi càng chán cô vợ chân dài của tôi. Đúng là ngoài vẻ bề ngoài thì người ta còn sống với nhau bằng nhiều thứ khác. Vợ tôi đẹp nhưng không đảm, càng không phải là mẫu người của gia đình.
Tôi dám chắc là vợ tôi không yêu tôi vì t.iền, bởi cô ấy cũng k.iếm t.iền rất giỏi, vậy là đủ. (Ảnh minh họa)
Sống với nhau được nửa năm nhưng số lần ăn cơm nhà của tôi đếm trên đầu ngón tay. Vợ tôi hầu như không biết nấu món gì ngoài món trứng luộc. Thậm chí có khi cô ấy luộc trứng còn bị cháy nồi vì quên tắt bếp. Nếu tôi thèm cơm nhà thì tự nấu, còn không thì đi quán, đi nhà hàng cho xong chuyện.
Chuyện dọn dẹp nhà cửa càng không bao giờ có. Mọi thứ đều rơi vào tay tôi. Vợ đi làm về chỉ việc tắm rửa, diện váy đẹp, trang điểm rồi tiếp tục đi chơi, cà phê cà pháo. Giặt giũ, lau nhà, dọn bếp đều một mình tôi gánh. Có khi tôi chán bảo vợ suy nghĩ lại về mục đích lấy chồng của mình thì cô ấy khóc lóc nói tôi không thương không chiều vợ. Lúc nào cô ấy cũng tự tin tôi lấy được cô ấy là hạnh phúc nên chiều chuộng cũng là điều hiển nhiên. Tôi không giận vợ chỉ là muốn có một mái ấm thực sự chứ không phải thế này.
Tôi trở thành ô-sin theo đúng lời mẹ tôi nói. Tôi chấp nhận điều đó vì đây là quyết định và lựa chọn của mình. Nhưng tôi không thể chấp nhận nổi cảnh vợ mình ngang nhiên mắng cả mẹ mình.
Chẳng là hôm ấy, mẹ tôi đem lên hai con gà cùng ít bánh trái, rau quả dưới quê. Vì đang làm nên tôi gọi vợ về nhà mở cửa, đón mẹ vào nhà rồi nấu nướng vài món đơn giản, trưa tôi về. Vợ tôi dạ dạ khiến tôi yên tâm nên đến trưa mới chạy về. Khóa nhà vẫn đóng khiến tôi bồn chồn không yên được. Gọi cho vợ thì tắt máy. Tôi còn đang loay hoay gọi điện cho mẹ thì nghe tiếng bà từ bên kia đường vọng qua.
Tôi hỏi bà sao không gọi cho vợ tôi thì bà nói bà gọi nhưng lần đầu thì cô ấy bắt máy, lần thứ 2 thì tắt máy hẳn. Sợ làm phiền tôi nên bà đợi tôi từ 8 giờ đến tận trưa. Càng nghe tôi càng không thể hiểu được vợ mình như thế nào. Cô ấy làm vậy là có ý gì?
Chiều đó tôi nghỉ làm để đưa mẹ đi chợ. Mẹ mua những món tôi thích, nấu nướng sẵn sàng rồi hối thúc tôi gọi cho vợ về ăn cơm, khi đó đã gần 7 giờ tối. Lần này thì vợ tôi đã bật máy. Cô ấy nói đi liên hoan tới khuya mới về nên tôi và mẹ cứ ăn trước. Giận vợ chuyện bỏ mặc mẹ, lại thêm chuyện này nữa nên khi cô ấy về tới, tôi đã to tiếng trách cô ấy.
Cứ nghĩ vợ biết sai, nào ngờ cô ấy hét lên: "Mẹ cái gì? Mẹ anh chứ mẹ tôi ấy hả mà bắt tôi đón về, nấu nướng hầu hạ. Xin lỗi chứ con này thiếu anh vẫn sống tốt, tôi cũng chán lắm rồi". Tôi phải kiềm chế lắm mới không tát cô ấy vài cái vì hỗn láo. Mẹ tôi thấy thế nên hôm sau đòi về lại quê, tôi cản mấy cũng không được. Cô vợ chân dài của tôi cũng chẳng xin lỗi hay nài mẹ ở lại được một câu. Tôi tức quá. Giờ nên giả quyết sao với cô ấy đây mọi người?
Theo Afamily
Mới gặp bạn trai của con gái vài lần mà tôi không thể nào chấp nhận được Tôi đã gặp bạn trai của con gái vài lần, người đâu mà ăn nói thô lỗ, ít học và cư xử thiếu văn hóa khiến tôi không sao chấp nhận được. Tôi năm nay 50 t.uổi, có một cô con gái t.uổi cũng đã tròn 25. Nói không phải khen nhưng con gái tôi là một cô bé xinh xắn, hiền lành...