Phục dâu sát đất!
Trời sinh lá dâu không chỉ dành riêng cho con tằm, mà còn giúp bà nội trợ khéo vun vén nên bao món ngon.
Nghề dệt lụa, vải của dân ta đã có từ lâu đời, nổi danh với lụa Hà Đông, Quảng Nam, Lãnh Mỹ A của An Giang. Một thời, khắp ba miền đều có những nương dâu bạt ngàn. Thế nhưng, đa phần người ta chăm dâu chủ yếu để vừa miệng tằm.
Cây dâu giàu vị thuốc Nam – Ảnh: Tạ Tri
Mặt khác, kinh nghiệm và tín ngưỡng dân gian vẫn coi trọng cây dâu. Họ thường lấy nhánh dâu nhỏ, tiện ra làm xâu chuỗi đeo tay cho trẻ em ngủ ngon giấc – không bị ma quỷ quấy phá – ít đổ mồ hôi trộm.
Chủ một nhà hàng nướng ở quận 3, TP.HCM, vẫn cho trồng chậu dâu trước cửa, mong “trừ tà”, việc làm ăn suông sẻ.
Thấy những chiếc lá non mơn mởn phe phẩy và biết giống cây này rất mạnh, nên người viết bày anh hái lá ăn kèm với các món thịt nướng. Ban đầu, anh có vẻ tiếc nuối. Song khi trông mấy lát thịt heo rừng lai nướng muối ớt, “núp” trong vườn dâu quá dễ thương anh lại… động lòng!
Video đang HOT
Dâu tơ “ru” heo rừng lai – Ảnh: Tạ Tri
Cuốn nhanh mỗi lát thịt trong chiếc lá dâu tơ, rồi nhai chầm chậm, sẽ nghe thêm ngọt bùi!
Dường như, người miền Nam không biết nhiều món ngon từ lá dâu bằng người miền Trung. Có thể, do được thiên nhiêu ưu đãi nên họ có quá nhiều rau cỏ non mướt để chọn lựa. Tiếc thay, có người quên bẵng đi gốc dâu sum suê gần thành cổ thụ bên hông nhà.
“Mần răng mà hoang phí rứa!”, biết chuyện một chị bạn gốc Huế trách. Chị líu lo kể rằng, khi em trai chị bị nóng sốt hoặc chị học hành căng thẳng, “mạ” (mẹ) thường nấu canh rau thập toàn với ít tép đất giã hoặc hến cồn cho ăn. Món này khá giống canh tập tàng Nam bộ, gồm nhiều loại rau dại: lá dâu, lá lốt, rau sam, bù ngót… Như “có phép tiên”, người bệnh thì bớt sốt, học trò chìm vào giấc ngủ thật sâu. Ăn thường, có hôm chị sém trễ học, vì bị dâu “vật”, nắng rát đọt cau mà mí mắt chị mở nổi mới… nửa con!
Nếu dùng đọt non cây dâu mang luộc, chấm với mắm cái hoặc các món kho thì công dụng cũng tương tự.
Đồng thời, các món “môn đăng hộ đối” khác là nhộng tằm xào, thịt heo hoặc vịt, gà quay cuốn lá dâu chấm với nước xốt pha từ tương mặn, mù tạt, mè rang sơ giã nhuyễn hoặc tương mặn cùng cà chua hấp, giầm ớt hiểm xanh. Dâu xanh không những hạn chế sự ớn ngấy của món ăn giàu đạm, lắm chất béo mà còn cung cấp nhiều khoáng tố và chất xơ giúp cân bằng dinh dưỡng hơn.
Tạm gát chuyện ăn ngon mặc đẹp, phải công nhận sức cống hiến của con tằm – lá dâu thật đáng nể! Ngàn đời, tằm vẫn nợ dâu, còn dâu lại nợ đất với tình người. Đến đây, mối quan hệ tương hỗ ở nghĩa rộng dần hé mở. Tạm hiểu, người phố thị nợ bác nông phu công lao làm ra hạt gạo. Người trí thức nợ đất nước những đóng góp đáng kể… Cứ noi gương dâu mà cố góp sức cho đồng bào mình!
Theo ihay
Còn thương rau đắng mọc sau hè
Rau đắng đất dâng hiến nhiều món ngon "thần sầu" cho dân tây Nam bộ.
Rau đắng đất chợt ẩn chợt hiện, nơi rìa mương, góc rạ, kẹt lu..., dâng hiến nhiều món ngon "thần sầu" cho dân tây Nam bộ.
Rau đắng đất đương thì con gái - Ảnh: Tạ Tri
Nhà văn Nguyễn Trọng Tín cười tủm tỉm ví von: "Rau đắng đất ẻo lả như người tình chứ không phải vợ. Ai từng bén mùi loại "phở" này thì nhớ hoài!".
Còn cô bạn đất "Thành kinh", lần đầu nếm chén cháo cá lóc rau đắng đất ở Tiền Giang, đã xuýt xoa than thở: "Chu choa! Đắng chi mà dễ sợ rứa!".
Thế mới biết, khoảng cách từ quen đến hiểu - dù chỉ một loài rau - cũng khó nói lắm!
Mấy "nàng" rau đắng đất còn "ngái ngủ" nơi bờ ruộng! - Ảnh: Tạ Tri
Khi hiểu thì vương vấn, như bà má Bạc Liêu theo con định cư ở Mỹ, nhưng cứ đòi về cố hương và thách thức: "Tụi bây làm sao mỗi tuần kiếm cho tao 2 mớ rau đắng đất thiệt non và hai cử lẩu mắm thì tao chịu ở lại!".
Có lẽ từng đêm nơi xứ lạ, câu ca ngày xưa lại da diết đến thổn thức nơi cõi lòng bà: "Rau đắng nấu với cá trê - Ai đi lục tỉnh thì mê không về" (Ca dao Nam bộ).
Rau đắng đất chợt ẩn chợt hiện, nơi rìa mương, góc rạ, kẹt lu..., dâng hiến nhiều món ngon "thần sầu" cho dân tây Nam bộ.
Rau ngon nhất lúc đương thì con gái, cao khoảng hai ba lóng tay, non mướt, mọc lẻ bạn, lả lơi cùng ngọn gió chướng mát lành. Dịp gần tháng chạp, ngay buổi giao mùa, nàng rau uống đầy âm - dương của đất trời, căng tràn nhựa sống. Thế nên rau có phong vị đặc trưng: trước đắng sau ngọt thơm thanh khiết, không lẫn vào đâu được.
Ngon quên thôi! Cháo lóc đồng "gồng" rau đắng đất - Tạ Tri
Rau đắng ngày xưa còn "chở" cả ánh trăng rằm thanh thoát, tiếng thủ thỉ hẹn hò lứa đôi, tiếng sột soạt giòn tan của những bước chân đạp rạ hối hả đi phơi bánh phồng, bánh tráng đón tết cổ truyền...
Theo đông y, rau đắng đất giúp giải nhiệt, trợ gan, tiêu thực, nhuận tràng. Một số chợ, quán thường bán rau đắng đất: chợ Nhị Thiên Đường, Q.8, TP.HCM, các chợ ở TP.Mỹ Tho, Tiền Giang, giá khoảng 10.000 - 18.000 đồng/kg. Quán Tạ Hiền, gần chùa Vĩnh Tràng, Tiền Giang. Quán Duyên Hải, Cần Thạnh, Cần Giờ, TP.HCM.
Tuy thân mềm yếu nhưng vị rau bất khuất với mọi loại đất, địa hình. Đặc biệt, rau thích mọc đâu thì mọc, nếu bị bứng đi chỗ khác sẽ ... "tự tử" ngay! Cuối đời, rau gửi lại nhiều hạt nhỏ rơi vãi, chu du. Đến mùa sau, gặp lúc thuận lợi, hạt rau sẽ vươn mầm tái sinh...
Rau đắng đất thích hợp với ăn sống, nấu canh cá đồng hoặc ăn kèm cháo: gà, vịt, cá, thịt... Người ăn rau sành điệu sẽ không cho rau vào nồi từ đầu. Làm vậy, rau sẽ rục và đắng như ký ninh. Với món canh, sau khi nêm gia vị vừa ăn, tắt lửa, rồi họ mới cho rau vào sau cùng.
Gặp ngày hè nóng đổ lửa hay cảm thấy chán cơm chê phở, bạn thử tìm húp cháo cá lóc đồng hay gà đất kèm rau đắng đất sẽ thấy đời vui trở lại! Chầm chậm thưởng thức, thong thả lắng nghe... mùi thơm thuần khiết khiến thực khách sảng khoái hơn. Và vị đắng thanh dịu lại "có hậu" ngọt, sẽ dần chinh phục thần khẩu, làm mát lòng mát dạ cả người khó tính. Rồi xì xụp húp, trán lấm tấm mồ hôi, nghe tươi tỉnh hẳn!
Theo 24h
Ngói Đặc sản Việt Nam đã đi vào dĩ vãng Ngói là tên gọi được dân gian dùng để chỉ món ăn được làm từ đất. Ở nhiều vùng như Vĩnh Phúc, Phú Thọ, người ta ăn đất thành nghiện, giống như hút thuốc lào, ăn trầu vậy. Trước đây, ngói được bày bán ở chợ như một thức quà được yêu thích. Ngày nay, món bánh ngói đã chẳng còn người ăn,...