Đã đăng ký kết hôn nhưng 2 lần hoãn cưới và đến giờ thì tôi có nguy cơ bị nhà chồng “trả dâu”
Vì giận nhà chồng lại đang bầu bì nên tôi không qua bên ấy để nói chuyện rõ ràng. Giờ hậu quả thật đáng sợ!
Dốc hết trái tim – Tổng đài “lắng nghe và giải đáp” tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu – hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình… Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài – Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Mình và anh yêu nhau được hơn 4 năm, đã đăng ký kết hôn. Hiện tại mình đang mang bầu ở tháng cuối cùng. Chúng mình đã 2 lần chuẩn bị tổ chức đám cưới nhưng do mâu thuẫn này kia, không thống nhất được tiếng nói chung nên cả 2 lần đó đều bị hoãn. Mình nghĩ một phần cũng do lỗi của mình.
Hôm đó gia đình chồng yêu cầu mình sang nói chuyện rõ ràng thì mới cho cưới, nhưng mình đang bầu bì mệt mỏi, lại mới bị ngã, chân không đi được, phải ngồi một chỗ, lại thêm trước đó chồng nói rằng nhà chồng sỉ nhục mắng mỏ, nói mình thế này thế nọ, cho nên mình đã không sang bên đó.
Ảnh minh họa.
Chồng mình tức lắm. Anh đã đổ hết lỗi tại mình để bố mẹ không mắng anh. Nhà chồng lại không nghe mình giải thích nên gọi điện rồi trách móc các kiểu.
Đã 1 tuần rồi, mình nhắn tin, gọi điện cho chồng nhưng anh không nghe máy cũng không trả lời tin nhắn. Gọi mãi thì chồng bảo mình tự lo cho con đi, anh không liên quan nữa. Ngồi suy nghĩ lại nếu hôm đó mình nhẫn nhịn 1 chút thì mọi chuyện đã không tồi tệ như thế này. Sinh con ra không có cha cũng thấy khổ cho nó. Mình phải làm như thế nào đây? (Xin giấu tên)
Video đang HOT
Chào bạn,
Vì bạn không nói rõ lý do dẫn đến việc hoãn cưới cũng như nguyên nhân dẫn đến việc bạn bị nhà chồng sỉ nhục, mắng mỏ nên Hướng Dương không thể nắm bắt rõ ràng câu chuyện. Tuy nhiên, qua Hướng Dương phần nào hiểu được tính cách của chồng bạn. Anh ấy thiếu lập trường và không có khả năng bảo vệ vợ trước gia đình, đặc biệt là khi vợ đang mang thai ở tháng cuối. Việc anh ấy đổ lỗi cho bạn để tránh bị gia đình mắng chửi là minh chứng rõ ràng nhất. Nếu kết hôn và chung sống với một người đàn ông như thế, bạn phải mạnh mẽ, có một trái tim thép thì mới có thể vượt qua những đau khổ trong hôn nhân.
Về chuyện cưới xin, bạn và chồng cần nói chuyện thẳng thắn và rõ ràng với nhau. Cuộc nói chuyện ấy phải dựa trên nền tảng là tình yêu 4 năm, đứa bé trong bụng bạn và giấy đăng kí kết hôn. Thay vì tránh mặt, giận hờn, cả hai phải mở lòng, nói hết những khúc mắc để thấu hiểu nhau hơn và đưa ra quyết định.
Về phía gia đình chồng, nếu bạn có đủ sức khỏe, hãy đến gặp họ, nói chuyện một lần cho rõ ràng tất cả. Trước khi đi, bạn nên chuẩn bị những gì nên nói, những gì không nên nói, giữ thái độ vừa khéo léo, tế nhị, bình tĩnh vừa kiên quyết khi cần phải bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình và con cũng như bảo vệ danh dự của bản thân. Trong một số trường hợp, nếu cứ yếu đuối, nhẫn nhịn chỉ càng đẩy mọi chuyện vào ngõ cụt.
Vấn đề quan trọng nhất lúc này chính là sức khỏe và tinh thần của bạn. Bởi điều đó ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển của đứa bé trong bụng bạn. Một khi bạn xác định được điều quan trọng nhất trong cuộc đời mình, bạn sẽ đối diện và giải quyết những chuyện khác một cách nhẹ nhàng và tốt nhất.
Chúc mẹ con bạn khỏe mạnh.
Chồng tôi không muốn sinh con thứ hai
Khi con tôi 3 tuổi, tôi nói với chồng sinh thêm con thứ 2, anh ậm ờ không trả lời thẳng mà tìm cách lảng tránh.
Nhà chúng tôi cùng thị xã, hai đứa lại học cùng trường, cùng lớp. Chúng tôi yêu nhau 6 năm rồi kết hôn, nay cũng đã được 10 năm. Khi mới cưới, chưa có nhà riêng, chúng tôi sống cùng với bố mẹ chồng, anh chồng. Cuộc sống nhiều chật vật, khó khăn nhưng cả hai cùng cố gắng lại cùng nhà với bố mẹ nên bớt chi phí, mọi việc cũng tạm ổn.
Sau một năm về nhà chồng tôi chưa có con, nhiều người bên nhà chồng cứ nói tôi có vấn đề, thậm chí tôi còn nghe có người nói tôi là cây độc không trái... , tôi stress nên bàn với chồng xin ra ở riêng.
Bố mẹ tôi thương con nên cho vợ chồng tôi ở ngôi nhà cũ mà ông bà thường cho người ta thuê. Vợ chồng tôi cũng đi khám, thuốc thang và tôi đã có bầu. Đứa con đầu lòng ra đời trong niềm hạnh phúc vỡ òa của vợ chồng tôi và cả gia đình.
Tôi thường bàn với chồng đợi con 3 tuổi lại sinh thêm đứa nữa rồi chịu khó làm chăm nuôi các con, chồng tôi cứ ậm ờ cho qua chuyện.
Anh chồng lấy vợ, mẹ chồng tôi dùng tiền bà dành dụm sửa sang lại ngôi nhà, xây phòng riêng cho vợ chồng anh chứ không như chúng tôi trước phải ở trên gác xép cũ của gia đình. Tôi không nghĩ gì cả, chỉ đơn giản nghĩ ông bà cũng muốn đẹp lòng nhà chị dâu nên cố gắng sang sửa lại ngôi nhà.
Anh chồng tôi là một thanh niên ăn chơi, cờ bạc, lô đề gì cũng biết, không như chồng tôi. Mẹ chồng tôi phải nhiều phen lén lút đi trả nợ thay cho anh, số tiền không hề nhỏ.
Khi lấy vợ, anh chồng tôi muốn mua xe ô tô để chạy đưa đón khách, mẹ chồng tôi lén mang cắm sổ đỏ lấy tiền. Thậm chí bà còn bán một nửa diện tích quầy hàng khô của bà trong chợ đầu mối để dồn tiền cho con trai mua xe.
Thế nhưng bất cứ khi nào chúng tôi khó khăn, chồng tôi hỏi vay thì bà đều từ chối. Đi đâu chơi hay ăn gì bà cũng chăm chăm lấy phần về cho gia đình anh chồng tôi còn chúng tôi thì chưa bao giờ. Tôi dần nhận ra sự đối xử khác biệt của bà với hai người con trai.
Thậm chí, sinh nhật anh chồng tôi, bà nhớ và tổ chức hoành tráng, đến sinh nhật chồng tôi thì bà quên. Tôi phải động viên chồng: Chắc vợ chồng mình không ở cùng nên mẹ quên . Chồng tôi chỉ im lặng, tôi biết anh suy nghĩ nhiều và rất buồn bởi anh là người sống tình cảm.
Đỉnh điểm một lần chồng tôi gặp rắc rối, phải nộp tiền phạt cho công ty một khoản tiền không nhỏ nếu không có thể dính dáng tới pháp luật. Lúc đó, vợ chồng tôi không có nổi 1 triệu, tôi chạy vạy, nhờ vả bố mẹ hai bên. Mẹ chồng tôi nói: Mẹ không có, thế này đành để nó (chồng tôi) đi tù chứ biết làm sao . Tôi không biết nói gì với mẹ, chồng tôi thất vọng ra mặt.
Tôi cầu cứu bố mẹ đẻ, bố mẹ tôi vay mượn bạn bè để có đủ số tiền cho chồng tôi đền bù. Ngay tối đó, tôi đã thấy chồng tôi ngồi lặng lẽ khóc, tôi chỉ biết ngồi bên anh.
Anh đã phải thốt lên câu: Anh ước gì mẹ chỉ là của riêng anh . Tôi biết chồng tôi rất thương mẹ, yêu mẹ nhưng mẹ chồng tôi đối xử không công bằng khiến anh bị tổn thương. Anh không cãi mẹ, không trách mẹ mà chỉ âm thầm đau khổ và nhất định từ đó không bao giờ mở lời nhờ bà giúp đỡ.
Khi con tôi 3 tuổi, tôi nói với chồng sinh thêm con thứ 2, anh ậm ờ không trả lời thẳng mà tìm cách lảng tránh. Nhiều lần gặng hỏi anh không nói, có lúc chúng tôi còn cãi nhau về vấn đề này. Con tôi 5 tuổi rồi đi học, giờ cháu đã học lớp 3, tôi lại nhiều lần nói anh sinh thêm con,anh từ chối. Anh còn cáu gắt mắng tôi, nhất định chỉ có 1 con chứ không sinh thêm.
Anh nói một câu khiến tôi cứ phải suy nghĩ rất nhiều: Anh chỉ cần một đứa con thôi để nó được hưởng trọn tình cảm và sự quan tâm của cả bố và mẹ. Anh không muốn con lại phải chịu cảnh giống anh .
Bố mẹ chồng giàu có gọi các con về tuyên bố di chúc, tôi hí hửng vui mừng để rồi nghẹn đắng ra về tay trắng Cho đến khi di chúc được đọc lên, không chỉ tôi mà mấy chị em nhà chồng cũng ngã ngửa không thể tin nổi. Tôi là tập hai của chồng, anh có 2 đứa con riêng hiện tại do vợ cũ nuôi. Chúng tôi đã sinh được một đứa con chung năm nay vừa tròn 2 tuổi, tình cảm vợ chồng rất tốt....