5 món ngon từ sâu thách thức lòng can đảm của thực khách
Những món ăn làm từ côn trùng có thể coi là một nét văn hóa độc đáo, góp phần làm nên sự phong phú cho ẩm thực Việt Nam. Sâu muồng, đuông dừa, nhộng ong,…
khiến không ít người ghê sợ nhưng nếu dám thử, biết đâu bạn sẽ bị mê hoặc vì mùi vị thơm ngon của những món ăn này.
Sâu muồng
Là món ăn phổ biến ở Tây Nguyên, sâu muồng có thể dễ dàng tìm thấy trên các rẫy, vườn cà phê. Gọi là sâu muồng vì chúng ăn lá cây muồng – một loài cây người Tây Nguyên trồng xen canh giữa vườn cà phê để chắn gió. Mùa sâu muồng thường kéo dài trong khoảng tháng 3, tháng 4.
Những chú sâu có hình dạng xấu xí cũng có thể được chế biến thành đặc sản.
Sâu muồng có màu xanh đậm, mình trơn, không phủ lông trên cơ thể, bám trên lá cây và di chuyển bằng cách cong mình lại rồi vươn đầu ra phía trước. Sâu ăn lá muồng nên con nào con nấy mập căng. Với người Ê Đê, từ lâu sâu muồng là một món ăn vừa ngon vừa bổ dưỡng.
Sâu muồng có thể ăn sống hoặc làm món rang, xào sả ớt,… đều mang lại vị ngọt ngon, béo ngậy rất đặc trưng. Người chưa quen ăn lúc đầu có phần e dè, nhưng khi nếm xong thì khó có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của món ăn này.
Sâu măng được coi là đặc sản của vùng biên Mường Lát – Thanh Hóa. Vào mùa lạnh, khi những cơn mưa mang không khí ẩm ướt đến núi rừng Mường Thanh thì nhiều người bắt đầu mang gùi vào rừng đi bắt sâu măng. Sâu măng to như cọng rau muống, màu trắng sữa, dài độ 2 đốt ngón tay.
Món đặc sản sâu măng xào lá chanh sau khi được chế biến.
Từ sâu măng có thể làm ra nhiều món ngon, nhưng ngon nhất vẫn là sâu măng xào lá chanh. Đĩa sâu măng vàng tươi, có mùi thơm rất hấp dẫn nhưng không phải ai cũng can đảm để đưa lên miệng thử.
Sâu măng là món ăn có giá trị dinh dưỡng cao mà chỉ những vị khách may mắn mới được thiết đãi. Ngoài ra, sâu măng còn được người dân xứ Thanh lựa chọn làm nguyên liệu ngâm rượu, sau khoảng một tháng là có thể đem ra sử dụng.
Đuông dừa
Video đang HOT
Đuông dừa là ấu trùng của bọ cánh cứng, được coi là món nhậu tuyệt vời nhất của vùng sông nước miền Tây. Đuông dừa luôn được giới sành ăn đánh giá cao về độ giòn, vị béo ngậy, thơm lừng độc đáo. Tuy nhiên, vẻ ngoài mập tròn và mềm nhũn giống con sâu non của đuông dừa cũng đồng thời khiến nhiều người thấy “khiếp vía”.
Bề ngoài của đuông dừa có thể khiến nhiều người ghê sợ nhưng đây là món ngon được giới sành ăn công nhận.
Đuông dừa trưởng thành tùy loại sẽ có kích thước bằng ngón tay trỏ hoặc thậm chí bằng ngón chân cái người lớn, dài chừng 3cm đến 5cm, toàn thân có màu trắng (đuông chà là) hoặc vàng nhạt (đuông dừa). Cách bắt đuông khá đơn giản, cứ thấy cây dừa nào héo ngọn, vàng lá chặt đi là sẽ tìm thấy đuông.
Thịt đuông dừa được chế biến thành các món nướng, chiên, xào tỏi, hấp lá chanh nhưng phổ biến nhất phải kể đến đuông dừa tắm mắm, còn gọi là “đuông lội sông”. Thực khách sẽ thả những con đuông dừa còn sống vào bát nước mắm để chúng “vẫy vùng” trong đó.
Những người “nghiện” món ăn này cho rằng, cái thú của việc thưởng thức đuông dừa là khi nước trong con đuông dừa tràn ra, đầy vị béo, sau đó thấm vào khoang miệng, vòm họng, khiến những ai đã can đảm ăn thử sẽ bị hấp dẫn lạ lùng bởi vị mềm, bùi, ngọt đặc trưng.
Sâu chít là côn trùng sống trong cây chít và là niềm tự hào về đặc sản đặc biệt địa phương của người dân Tây Bắc. Với nhiều công dụng tốt cho sức khỏe, sâu chít được ca tụng là “đông trùng hạ thảo của Việt Nam”.
Những chú sâu chít được chọn kỹ càng dùng để ngâm rượu.
Cách bắt sâu chít khá đơn giản. Người thu hái sẽ lựa chọn những cây chít có dấu hiệu bệnh, không thể ra hoa, chẻ đôi ngọn để moi sâu ra, thả vào chậu rượu nhạt để sâu không bị biến chất.
Cách sử dụng phổ biến nhất của sâu chít là ngâm rượu, ngoài ra còn có thể sao khô, nấu cháo.
Nhộng ong
Là ấu trùng của ong, nhộng ong mê hoặc thực khách với vị ngọt, béo, bổ dưỡng. Cách lấy nhộng ong ra khỏi tảng khá cầu kỳ. Người ta chế nước sôi vào thau rồi thả nguyên tảng ong vào, phần sáp gặp nước nóng sẽ tan chảy ra sền sệt. Lúc này, chỉ cần dùng một tấm lưới, đổ nước sôi lẫn sáp để lọc nhộng. Sau khi nước sáp chảy qua khe lưới, còn lại trên mặt lưới toàn là nhộng.
Nhộng ong có thể chế biến thành nhiều món khác nhau. (Ảnh: thegioicontrung)
Nhộng ong có thể chế biến thành nhiều món khác nhau như chiên, xào, trộn với bưởi, đậu phộng ăn kèm bánh tráng… Tuy nhiên, món ong non trông hấp dẫn này không phải ai cũng có thể ăn được. Một số người không hợp có thể bị dị ứng như nổi mẩn đỏ, ngứa da nhẹ…
Theo Dân trí
"Nhắm mắt, bịt mũi" với những món ăn "dị" nhất xứ Mường
Nhất đắng, nhì hôi, tam ghê, tứ gớm", đó là câu giới thiệu quen thuộc khi nói về văn hóa ẩm thực của người Mường.
Có thực khách chỉ mới nhìn món ăn đã vội lắc đầu từ chối, nhưng cũng có nhiều người cho rằng, một khi đã thưởng thức thì thấy thèm và nghiện lúc nào không hay.
Canh rau đắng
Cây lá đắng thường mọc ở khe núi, ven rừng. Khi biết có thể tận dụng lá đắng để biến thành thứ rau ngon, nhiều người bắt đầu đem về trồng trong vườn. Cây lá đắng gần như cho lá xanh tốt quanh năm, nhưng phát triển mạnh nhất trong mùa mưa. Lá đắng thon dài, tỏa ra thành chùm như lá sắn. Trong chùm ấy, chỉ những lá bánh tẻ mới đủ tiêu chuẩn nấu thành bát canh ngon.
Canh rau đắng được coi là món ăn đắng nhất của xứ Mường.
Canh lá đắng chuẩn nhất là khi nấu cùng với thịt gà, lòng gà rừng. Ngày nay, lá còn được biến thể nấu cùng thịt nạc vai, thịt ba chỉ băm nhỏ hoặc lòng lợn, có khi lại nấu cùng với cá rô đồng, cá mương,... Nhưng dù nấu với thức gì, nhất định cũng phải có một bát tiết cho vào.
Những người thưởng thức canh đắng lần đầu sẽ có cảm giác đắng ngắt tê tê nơi cổ họng, nhiều người còn nhắm mắt, rùng mình vì chưa bao giờ ăn phải một thức nào đắng chao đảo đến như vậy. Nhưng khi vị đắng của lá rau biến mất, thực khách sẽ cảm nhận được vị thanh thanh rất mát, vị đậm đà của nước canh, vị ngọt bùi của thịt và tiết gà, kèm theo đó là vị đặc trưng của các loại gia vị đi kèm.
Nậm pịa
Nậm pịa vẫn được nhắc đến là món ăn hôi nhất ở xứ Mường. Đây cũng là đặc sản phổ biến trong cộng đồng người Thái ở Sơn La. Món ăn có thể làm nước chấm hay dùng trực tiếp như một loại canh, có tác dụng giải rượu rất tốt.
Nguyên liệu chính của món này là nội tạng của lợn rừng trâu, bò, dê... Sau khi thịt con vật, người ta sẽ chọn phần ngon nhất như sụn, cuống tim, thịt nạc, thịt bạc nhạc và tiết đem ninh nhừ. Ngoài ra còn một thành phần rất đặc biệt nữa, đó chính là pịa.
Món nậm pịa có màu sắc không bắt mắt được ăn nóng kèm rau sống.
Pịa là chất sền sệt ở trong ruột non con bò. Khi mổ bụng động vật, người ta phải cẩn thận thắt chặt hai đầu phần ruột non có pịa rồi cắt khúc ngắn, trộn cùng lá rau thơm, bột mắc khén, rau mùi tàu, tỏi ớt... Tất cả được băm nhỏ, đun sôi khoảng một tiếng đồng hồ, đến khi món ăn thành chất sệt sệt là được.
Món nậm pịa có một sắc nâu không bắt mắt, hương vị cũng khá khó ngửi. Ăn thử miếng đầu tiên thấy vị đắng. Ăn miếng thứ hai, thứ ba thấy thơm mùi mắc khén, vị ngọt của thịt, xương và vị đắng của pịa. Ai ăn được nậm pịa sẽ rất thích vì vị đắng dịu nơi cuống lưỡi. Nậm pịa ăn kèm với thịt luộc, rau bạc hà, rau chuối và chút rượu nồng là "chuẩn" nhất.
Sâu măng, sâu chít
Món ăn được liệt vào hàng ghê nhất xứ Mường là các loại sâu, đặc biệt là sâu măng và sâu chít. Ngược lên các huyện phía tây Thanh Hóa như: Quan Hóa, Bá Thước, Ngọc Lặc, Lang Chánh... thực khách rất dễ dàng được thưởng thức món sâu măng. Khoảng tháng 9 và tháng 10 dương lịch là mùa sâu măng to béo nhất. Sâu măng to như cọng rau muống, màu trắng sữa, dài độ 2 đốt ngón tay.
Sâu nằm trong thân cây măng nứa.
Qua bàn tay khéo léo và sáng tạo của người dân vùng cao, sâu măng được chế biến thành nhiều món như sâu măng om, chiên giòn, luộc... nhưng được ưa chuộng nhất vẫn là sâu măng xào. Sâu măng nhìn có vẻ ghê sợ nhưng khi đã thưởng thức thì ai cũng phải gật đầu khen ngon.
Sâu măng còn được chọn làm nguyên liệu ngâm rượu. Nhiều gia đình còn ngâm để dành đến mùa sâu năm sau hoặc khi có khách quý mới đem ra uống.
Chỉ có khách quý mới được người bản địa thết đãi các món ngon từ sâu.
Ngoài sâu măng, người Mường còn bắt sâu chít để làm món ăn và ngâm rượu. Loài sâu này có màu trắng sữa, thân căng mọng. Theo lời người dân bản địa, sâu chít là món ăn tăng cường sinh lực cho người đàn ông, giúp phụ nữ có làn da trắng đẹp.
Bọ xít
Món ăn cuối cùng của người Mường cũng rùng rợn không kém, đó là bọ xít. Nhiều người từng thử qua các món ăn từ côn trùng sẽ không quá ngạc nhiên khi nghe đến món ăn này. Tuy nhiên, đây không phải là món bọ xít thông thường mà là bọ xít rừng, hôi hơn nhiều so với bọ xít nhà.
Bọ xít rừng hiếm hơn nên giá cả đắt đỏ nhưng ăn lại ngon và bổ hơn. Bọ xít rừng không sống trên cây nhãn mà sống rải rác ở khắp nơi, thậm chí chúng làm tổ ngay trong những hốc đá. Vì thế, tìm được chúng đã khó, bắt được chúng còn khó hơn và giá bọ xít rừng thuộc loại cao, khoảng 400.000đ/kg.
Bọ xít rừng còn có thể chữa các bệnh về dạ dày và tiêu hóa.
Bọ xít rừng được chế biến rất đơn giản, ngâm qua nước gạo đã pha ớt để khử bớt mùi. Sau đó đảo đều trên chảo lửa cùng lá chanh. Tuy vậy, mùi của bọ xít rừng vẫn rất hôi nên người ta phải ăn kèm với một loại lá thơm đặc trưng của vùng Mường La là húng đá.
Theo Dân trí
Sởn da gà nếm thử 5 đặc sản từ sâu béo núc ở Việt Nam Các món ăn được chế biến từ: sâu chít, sâu muồng... tuy bề ngoài có phần kỳ dị nhưng nếu đã vượt qua cảm giác sợ hãi ban đầu thì đây đều là các đặc sản thơm ngon với vị hấp dẫn riêng. Sâu muồng - đặc sản Tây Nguyên Sâu muồng là ấu trùng của loài sâu trên cây muồng, có màu...