Phút thiếu kiềm chế nhục dục của võ sư karate
Hai lần liên tiếp cưỡng bức nữ sinh trong khách sạn, Lân quay clip, dặn nếu anh ta gọi thì phải đến “chiều” nếu không sẽ tung hình ảnh lên mạng.
Sinh ra trong gia đình võ thuật với người cha nổi tiếng của làng võ Việt Nam, bản thân cũng đạt đẳng cấp vận động viên karatedo quốc gia, thế nhưng Đoàn Đình Lân lại “đi ngược” với truyền thống gia đình khi liên tiếp vi phạm pháp luật.
Tại cơ quan điều tra, Lân cúi gằm mặt và thở dài, nói lí nhí, kể từ nhỏ đã được người cha dạy dỗ, huấn luyện trở thành một vận động viên chuyên nghiệp. Lân chính thức bước vào cuộc đời vận động viên “ăn lương” trong một đoàn thể thao từ năm 1992 đến 2003. Trong thời gian này, anh ta đạt rất nhiều thành tích, trong đó cao nhất là Huy chương Bạc SeaGames 2001 ở hạng cân 65-70kg.
Năm 2003, Lân kết hôn người vợ đầu tiên, sinh con trai đầu lòng. Nhưng hạnh phúc chẳng tày gang, vào đêm 13/52005, khi vừa kết thúc giờ dạy võ thuật buổi tối tại trung tâm, trên phố Trần Quang Diệu, Lân đã giật túi của luật sư Phạm Thị Kim Anh khi chị vừa từ ôtô bước ra. Tài sản trong túi xách theo trình báo của nạn nhân gồm 70 triệu đồng, 3 nhẫn vàng gắn đá quý, một dây chuyền vàng có mặt đá quý, 4 điện thoại cùng giấy tờ cá nhân.
Hơn 10 ngày sau, Lân bị bắt. Vụ án gây chấn động làng thể thao lúc bấy giờ. Vào thời điểm đó, Lân đã rời khỏi đoàn thể thao mà anh ta từng khoác áo thi đấu, kết thúc “cuộc đời” một vận động viên chuyên nghiệp, chuyển sang làm huấn luyện viên karatedo tại Trung tâm Thể dục thể thao quận Đống Đa.
Lân phải trả giá bằng 14 tháng 28 ngày trong tạm giam. Sau ngày rời cổng trại, Lân tiếp tục trở lại công việc của một huấn luyện viên karatedo. Ngoài ra, còn nhận dạy thể dục hợp đồng cho một số trường tiểu học.
10 năm đã trôi qua, việc vận động viên karatedo phạm tội cướp giật tài sản đã trôi vào dĩ vãng. Mọi người tin sau lần vấp ngã đầu tiên, với bản lĩnh của “con nhà võ”, Lân sẽ mạnh mẽ đứng lên, làm lại bản thân để không hổ thẹn với các đồng môn, đặc biệt với cha.
Video đang HOT
Đoàn Đình Lân tại cơ quan điều tra.
Một cán bộ công an quận Cầu Giấy (Hà Nội) kể, ngày 21/11 vừa qua, khi trình báo và tố cáo hành vi hiếp dâm của Đoàn Đình Lân, nạn nhân Hoa chân tay vẫn còn run rẩy.
Hoa là sinh viên năm thứ nhất, sáng 20/11, khi vào mạng xã hội Zalo, thấy nick name “Đoàn Lân” có treo status “nhận chụp ảnh” kết bạn, cô đồng ý rồi trò chuyện. Hoa nhận lời mời làm người mẫu ảnh. 14h cùng ngày, Lân đã đi xe máy tới đường Láng đón Hoa “đi chụp ảnh” tại khách sạn ở quận Cầu Giấy.
Khi được Lân dẫn lên một phòng trên tầng 5, Hoa chột dạ dừng lại hỏi: “ Sao lại đi vào đây ạ?”. Lân đáp: “Thì chụp ảnh ở trong này mà”. Nói rồi anh ra mở cửa và đẩy Hoa vào trong… Quá trình thực hiện hành vi hiếp dâm, Lân còn lấy điện thoại ra quay nhằm mục đích khống chế nạn nhân.
Hoa xin cho đi về nhưng gã “thợ ảnh” không đồng ý, đe dọa nếu về sẽ cho cả trường biết sự thật và cô sẽ bị đuổi học. Gã tiếp tục thực hiện hành vi hiếp dâm thêm lần nữa rồi mới đưa nạn nhân ra khỏi nhà nghỉ.
Dọc đường, Lân thả nạn nhân xuống đường Nguyễn Chí Thanh, đe dọa từ giờ mỗi lần gã gọi điện thoại thì phải nghe và đi “phục vụ”, nếu không sẽ tung clip lên mạng. Sau khi được bạn bè động viên, Hoa đã đến công an trình báo.
Cảnh sát cho hay, chiều 22/11 cảnh sát đã gặp cha Lân để thông báo và đề nghị hợp tác để tránh việc bắt giữ Lân tại trụ sở Liên đoàn Karatedo. Sau khi được thông báo, cha Lân đã gọi điện thoại cho con về nhà riêng của vợ chồng ông. Từ đây, cơ quan điều tra đã triệu tập Lân về trụ sở làm việc.
Ban đầu tại cơ quan công an, Lân nhất định không nhận hành vi đe dọa, hiếp dâm. Anh ta khai có làm quen nữ sinh trên mạng và đưa vào nhà nghỉ để… chụp ảnh. Cho đến lúc cảnh sát đề nghị Lân giải thích về vết cắn nơi bả vai trái và những vết cào cấu, trầy xước còn mới trên hai cánh tay thì anh ta buộc phải nhận tội. Lân sau đó bị bắt, ngày 27/11 bị khởi tố về tội Hiếp dâm.
Lân tâm sự rằng đến giờ vẫn không biết tại sao mình lại làm thế, có lẽ trưa hôm đó đã uống rượu rất nhiều. Lân nói rằng biết mình đã sai và phải gánh chịu hậu quả. Lân muốn gửi lời xin lỗi tới bố mẹ: “Con có lỗi với gia đình. Việc con làm con phải chịu. Con mong bố mẹ giữ gìn sức khỏe”.
Nhắc tới vợ, Lân nói: “Chỉ mong sao nếu vợ em còn yêu em thì hãy thương con bé con, cháu mới được một tuổi rưỡi. Em không biết ngày về gặp con sẽ thế nào nữa…”.
Thượng tá Nguyễn Đức Minh, Phó trưởng Công an quận Cầu Giấy cho hay, vụ án một lần nữa cảnh báo hiện tượng làm quen, kết bạn dễ dãi, lối sống “ảo” trên mạng xã hội như hiện nay. Chỉ cần một lần làm quen, vài câu tán tỉnh, hò hẹn, nhiều cô gái đã dễ dãi theo người lạ vào nhà nghỉ. Trong vụ án này, nạn nhân Hoa khi được hỏi tại sao mới quen trên mạng đã dám đi theo một người đàn ông đã trả lời: “Nìn mặt chú ấy cũng có tuổi rồi nên nghĩ sẽ đứng đắn”.
* Tên nạn nhân đã thay đổi
Theo An ninh thế giới
Lấy phải chồng đồng tính rồi dùng cùng chung... 'trai bao'
Lấy nhau vì nợ nghĩa nhưng sau khi sinh con, tôi đã phát hiện chồng chỉ thích... đàn ông. Không thể ngờ một ngày, tôi lại vì những khát khao của bản thân, một lần nữa, bán đi tâm hồn...
Phát hiện kinh hãi
Tôi chăm sóc con đến hơn 1 tuổi mới nhận ra chồng tôi suốt hai năm chưa từng động đến vợ, cũng không có ý định quay lại ngủ cùng. Anh thường lấy cớ bận việc đi công tác vài ngày mới về. Thậm chí có lần, tôi khát khao một vòng tay ôm, lấy cớ va chạm thân thể với chồng, nhưng anh ta đều nhanh chóng gạt tôi ra. Đến một ngày, khi chồng vội ra ngoài nghe điện thoại, tôi cầm máy tính của anh ta định lên mạng. Bất ngờ, từng tấm ảnh tự sướng đập vào mặt tôi choáng váng. Chồng tôi trần trụi, chu mỏ hôn người khác, cười hạnh phúc, ôm rất chặt.
Không đáng sợ bằng việc tôi đã thấy những đôi môi đó đều có râu lởm chởm. Tôi chạy vào nhà tắm, nôn như muốn bắn cả ruột ra ngoài. Không rõ ngồi trong đó bao lâu, đến khi nghe tiếng con khóc thét, tôi mới lê thân bước ra. Không phải không đau đớn mà vì quá kinh ngạc, quá sợ hãi đến nỗi cạn khô nước mắt. Bên ngoài, chồng tôi đã thu xếp đồ đạc để đi công tác gấp.
Bố mẹ chồng nhìn mặt tôi hình như hơi hối lỗi, nhưng họ chỉ im lặng. Chừng một tuần sau, chồng tôi trở về và mời tôi lên phòng nói chuyện. Đỗ nhận mình là đồng tính, cưới tôi chỉ vì bất đắc dĩ, vì bố mẹ bắt buộc, vì muốn bịt miệng xì xào của thiên hạ, vì giữ danh dự, vì muốn có con nối dõi... Anh ta tuyệt đối không có hứng với phụ nữ. Không vì mẹ anh dăm bảy lần đòi tự tử, anh cũng đã không ngủ với tôi.
Tôi một mình trong gian nhà lớn, cô đơn, buồn chán càng nhiều hơn.
Lúc "gieo giống" cho tôi, anh ta phải uống thuốc kích dục mới hành sự được. Đỗ lật bài ngửa, nếu tôi ly hôn thì sẽ không được nuôi con, sẽ ra đường sống, sẽ mất tất cả. Số tiền anh ta xây nhà cho bố mẹ tôi, tiền dưỡng bệnh, anh ta ghi chép đầy đủ, có người làm chứng, tôi sẽ phải trả hơn 400 triệu đồng. Còn nếu tôi ngậm miệng, ngoan ngoãn sống trong nhà anh ta và nuôi con, sau này có bồ, chỉ cần hoạt động kín đáo, anh ta cũng không chấp. Tôi không có gì, tôi chỉ sợ mất con, nhưng tôi không thể trả nợ, tôi sợ phải ra đường, sợ sống cực khổ. Tôi chỉ có thể chấp nhận sự thật: Tôi chỉ là cái máy đẻ anh ta mua về, chăm nuôi như con bò cái trong nhà.
'Dùng chung' đàn ông
Tôi sống tăm tối suốt 4 năm, chỉ có chút ánh sáng duy nhất là đứa con. Thời gian này, bố mẹ tôi chuyển về quê một thời gian để chăm ông bà nội đang già yếu. Tôi một mình trong gian nhà lớn, cô đơn, buồn chán càng nhiều hơn. Lúc con ngủ, tôi chẳng biết làm gì ngoài xem phim tình cảm, hết trên tivi lại trên mạng Internet. Những hình ảnh tình tứ từ yêu thương, đam mê đến ướt át, nhục dục đã đánh thức khao khát đàn bà của tôi. Tôi cứ ngẩn ngơ ra vào, khổ sở, ám ảnh.
Lúc bố mẹ đi vắng, buổi tối, chồng tôi lại công khai dẫn đàn ông về phòng riêng, lục đục trong đó nhiều giờ. Nhưng cứ vài tuần lại đổi một người. Không ít lần tôi bắt gặp chồng tôi đưa tiền cho người đàn ông kia. Tôi ghê tởm, hiểu ngay đó là "bóc bánh trả tiền", chỉ có điều chưa từng nghĩ quan hệ này giữa đàn ông với nhau cũng xảy ra. Nhưng một lần, sau khi xem xong một bộ phim tình cảm ướt át, tôi khát khô cổ nên mò xuống tủ lạnh uống nước. Tôi đụng ngay người đàn ông lạ mặt cũng đang uống nước, mặc độc cái quầnbé như bàn tay trên người. Tôi sợ hãi, luống cuống tránh mặt. Nào ngờ, gã trai ôm phắt lấy tôi, tay chân sàm sỡ, thì thào đầy ám muội: "Anh nghe hoàn cảnh em rồi. Sống cô đơn như vậy có cần anh giúp đỡ không?". Nói là làm, gã trai không buông tha tôi. Và tôi không hiểu sao đã buông xuôi...
Chồng tôi biết chuyện, anh ta không nói gì, chỉ nhau mày: "Cô cũng khổ rồi. Cứ thoải mái đi. Tôi không có ý kiến gì cả". Từ đó, nếu anh ta dẫn trai về, phục vụ chồng tôi xong, lại tự nhiên đưa sang phòng tôi. Chồng tôi sẽ cho thêm tiền trai. Mỗi lần như vậy, sau một đêm mờ mịt, sáng hôm sau, tôi lại đứng trước gương tự tát mình, tự xỉ vả mình. Nhưng đến tối, tôi lại không có dũng khí phản đối. Tôi sợ cô đơn, sợ đêm dài, sợ sống mà không có cảm xúc. Tôi cũng sợ người khác biết, sợ bản thân không còn có chút tự trọng nào. Nhưng liệu tôi có thể duy trì mối quan hệ này được lâu không? Tôi phải làm thế nào để thoát ra?
Theo Phununews
Tôi không phải là một kẻ đam mê nhục dục, nhưng... Tôi đâu biết có ngày tôi bị dồn vào tình cảnh thê thảm như thế này, tiến không được mà lùi cũng không xong... Trước đây, cứ mỗi lần vợ chồng có chuyện giận hờn, Thảo Ly lại quát: "Anh cút đi, đừng có lại gần tôi". Sau câu nói ấy là "cấm vận" kéo dài, ít thì một tuần, nhiều thì nửa...