Những chuyện buồn tủi của luật sư trước công đường
Luật sư đấu lý tại tòa, đưa ra hết lập luận này đến lý lẽ khác, vận dụng hết tiết này, điều nọ trong các văn bản, Bộ luật để đề nghị HĐXX giảm nhẹ hình phạt, thậm chí chuyển hẳn tội danh cho thân chủ, bị cáo, nhưng rồi, bản án như không chiều theo ý họ, hay nói đúng hơn, đó là những tiếng nói không trọng lượng đang là vấn đề nổi cộm tại tòa hiện nay.
Có khá nhiều điều, khoản trong Bộ luật Tố tụng Hình sự đã quy định chi tiết hoạt động nghề nghiệp của luật sư, cho phép tham gia tố tụng từ khi khởi tố bị can, thậm chí trong một số trường hợp, có thể tham gia từ khi có quyết định tạm giữ; có mặt khi lấy lời khai của người bị tạm giữ, bị can và trong các hoạt động điều tra khác.
Bị cáo gốc Phi lớn tiếng từ chối luật sư vì cho rằng “không có bằng quốc tế”. Ảnh: Dân trí
Xét về lý thuyết, các luật sư đã được khá nhiều quyền “mở”, nhờ đó có thể nghiên cứu, vào cuộc ngay từt sư đã bị “hành” bởi các cơ quan tố tụng. Đơn cử như trường hợp của Luật sư Nguyễn Văn N, khi đến tòa án yêu cầu sao chép tài liệu trong hồ sơ.
Ngay lúc đó luật sư này nhận được câu trả lời: “Tòa án không có nghĩa vụ sao chụp tài liệu cho luật sư, mang máy photo lên mà chụp”. Chán nản, luật sư này về mượn máy photo lên tòa án thật, nhưng ai dè, khi vừa mang máy đến nơi, vị thẩm phán lại hạch sách: “Tòa án dùng điện của Nhà nước cho những việc của tòa, luật sư mang điện đến mà dùng”.
Video đang HOT
Tại một tòa án quận ở TP Hồ Chí Minh, một luật sư tập sự đến xin cấp giấy chứng nhận bào chữa, ngay lập tức vị luật sư này nhận được câu trả lời “không cấp”. Nhưng cũng ở tòa này, cũng vị luật sư này, khi tòa yêu cầu luật sư đến “chữa cháy” cho một vụ chỉ định thì chỉ trong nháy mắt, vị luật sư đã có tờ giấy chứng nhận bào chữa trong tay.
Theo luật sư Trịnh Văn Quyết, Đoàn Luật sư Hà Nội: “Tất cả những quy định “nghe” có vẻ rất thuận lợi trên chỉ triển khai, áp dụng được khi luật sư này “quen biết” cơ quan tố tụng. Bởi trên thực tế, quá khó khăn cho luật sư khi thực hiện các quyền của mình, họ thường xuyên phải đối mặt với không ít lần khước từ từ phía cơ quan chức năng với muôn vàn lý do khác nhau”.
Từ thực tế trên đã dẫn đến những hoài nghi trong không ít các luật sư: “Liệu có phải sự có mặt của luật sư đã làm “vướng chân” các cơ quan tiến hành tố tụng?”.
Theo tiến sỹ, luật sư Phạm Hồng Hải, Đoàn Luật sư Hà Nội, việc tòa án xét xử dựa trên nội dung có sẵn trong hồ sơ đã gây ra sự phiến diện tại phiên tòa. Một số hồ sơ vụ án có những sai phạm sơ đẳng, như các chứng cứ ngoại phạm của bị can không được các cơ quan tiến hành tố tụng làm rõ, từ đó dẫn đến không ít những bản án oan, sai.
Trong khi đó, vị trí, vai trò của luật sư bào chữa tại phiên tòa chưa được coi trọng đúng mức, cá biệt có Thẩm phán còn coi thường và phủ nhận vai trò của luật sư, gây khó khăn cho hoạt động bào chữa, bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của bị cáo.
Bản bào chữa cũng như lời đề nghị của luật sư với HĐXX vẫn còn bị xem nhẹ, thậm chí không được xem xét cùng với tình trạng “án tại hồ sơ” vẫn còn mang tính phổ biến. Phiên tòa xét xử nguyên đại biểu Quốc hội ở tỉnh Thái Bình về hành vi lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ..
Vị luật sư liên tục nêu lên những tình tiết, lý lẽ, đề nghị HĐXX áp dụng trên 3 tình tiết giảm nhẹ và chuyển khung hình phạt dưới mức thấp nhất của tội danh. Những tình tiết này cũng được vị đại diện Viện Kiểm sát “hưởng ứng”. Tuy nhiên, khi tuyên, bị cáo này còn nhận được một bản án nặng hơn cả mức án mà vị đại diện VKS đã đưa ra.
Những thiếu sót về luật pháp, những vấn đề nổi cộm, bất cập trong công tác điều tra, truy tố, xét xử là nguyên nhân quan trọng dẫn đến tình trạng các luật sư bắt đầu có những sự chuyển dịch lĩnh vực hành nghề, hoặc tâm huyết nghề nghiệp có phần bị ảnh hưởng.
Mới đây, trong vụ án đường dây ma túy xuyên lục địa ở TP HCM được xét xử phúc thẩm, khi đại diện VKSND phát biểu ý kiến về phần thủ tục, bị cáo gốc Phi Nnaji David Ete ngồi dưới nói át tiếng của công tố viên. Không những thế, do Nnaji David Ete bị kết án tử hình nên HĐXX chỉ định luật sư Nguyễn Hữu Thế Trạch (Đoàn luật sư TPHCM) bào chữa cho bị cáo này. Thế nhưng, Nnaji David Ete lại thẳng thừng từ chối vì cho rằng “luật sư này chỉ là của Việt Nam, không phải luật sư quốc tế”.
Theo Nguoiduatin
Tôi đã ngoại tình như thế
Từ ngày chồng được thăng chức phó giám đốc, tôi cũng bắt đầu nếm trải chuỗi ngày cô đơn và buồn tủi.
Nếp sống gia đình đảo lộn, anh hiếm khi ở nhà, dù là thứ bảy hay chủ nhật. Lúc thì gặp bạn bè, khi phải tiếp đối tác, trăm ngàn lý do kéo anh vào những cuộc vui quên mất vợ con. Lúc đầu, tôi và các con vẫn đều đặn chờ cơm anh mỗi buổi chiều nhưng đợi mãi chẳng thấy bóng dáng. Mâm cơm nguội lạnh, nỗi lòng tê tái làm tôi nuốt chẳng trôi, mấy đứa nhỏ vắng ba cũng không còn ríu rít, không khí gia đình trầm lắng hẳn đi.
Rồi tôi mất dần thói quen chờ cơm chồng, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà tôi cũng dần quen tự giải quyết.
Chồng tôi đem tiền bạc về nhà nhiều hơn nhưng đánh đổi lại quá nhiều thứ quan trọng khác. Dù là người cứng rắn, bản lĩnh nhưng tôi cũng là phụ nữ, cần được chia sẻ, được yêu thương mà chồng thì vắng nhà triền miên. Áp lực công việc, chuyện buồn gia đình nhưng không một ai bên cạnh để tâm sự, sẻ chia đôi khi làm tôi stress nặng, muốn phá bỏ, tung hê tất cả, nhưng vì con cái, phải cố vượt qua.
Một buổi trưa, tôi nhận được điện thoại của người chị bà con, giọng chị thảng thốt: "Chị thấy chồng em đi cùng một cô gái trẻ vào khách sạn... mau mau đến đó, may ra bắt được tại trận".
Tai tôi ù đi, mọi thứ như sụp đổ. Bắt tại trận ư? Rồi sẽ thế nào? Liệu chồng tôi có hối lỗi hay bao biện: "Chỉ là vui vẻ bên ngoài của đàn ông" như cách anh thường nói. Liệu tôi có chịu nổi cú sốc khi tận mắt chứng kiến và tôi có thể bỏ chồng được không? Miên man với những ý nghĩ đó, tôi vẫn ngồi yên tại bàn làm việc cho đến hết giờ. Mọi người ra về, tôi muốn ở lại một mình để gặm nhấm nỗi đau. Bỗng có một bàn tay đặt lên vai tôi, ra là anh bạn đồng nghiệp vẫn chưa về. Anh nhìn tôi, ánh mắt đầy cảm thông: "Có chuyện gì vậy, em có thể kể anh nghe được không?". Trái tim người đàn bà cô đơn tưởng như đã hóa đá chợt mềm nhũn ra, tôi gục vào vai anh, những dòng nước mắt tủi hờn cứ thế chảy trào. Anh siết chặt tay tôi, nỗi buồn theo đó như vơi đi.
Cái nắm tay của anh đã làm cuộc đời tôi thay đổi. Kể từ hôm đó, chúng tôi thường xuyên chuyện trò, cơm trưa, cà phê với nhau. Để rồi, chuyện gì đến cũng đã đến. Tôi trở thành người đàn bà ngoại tình, người vợ "vụng trộm".
Đôi lúc, tôi đã tự sỉ vả bản thân nhưng tôi lại không thể thoát ra khỏi cuộc tình tội lỗi này được. Tôi có gì sai khi mong muốn một bờ vai, một lời an ủi để thấy ấm lòng mỗi lúc chông chênh?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Một nửa yêu thương ơi! Anh vẫn đang tìm kiếm em giữa cuộc đời, bao nhiêu lần anh ngỡ đó là em nhưng cứ mỗi lần như thế thì hình bóng em sao dần mờ nhạt... ... hư ảo đến mức anh chẳng thể nào thấy và hình dung được người đó có phải một nửa của mình không ngay trong cả những giấc mơ cô đơn nhất!...