Loạt đặc sản “nhìn thì sợ, ăn thì mê” không phải ai cũng dám thử ở Việt Nam
Dù có vẻ bề ngoài khiến nhiều người e dè, thế nhưng: thịt chuột đồng, lẩu rắn hổ hành, chả rươi… lại được xem là đặc sản ngon khó cưỡng.
Thịt chuột đồng
Là loài gặm nhấm có hình thù đáng sợ thế nhưng chuột đồng lại là đặc sản được nhiều vùng miền ưa chuộng như: làng Canh Nậu (Thạch Thất, Hà Nội), làng Giống (Hải Dương), chuột ở Đình Bảng (Bắc Ninh)…
Dù có vẻ ngoài đáng sợ nhưng chuột đồng được ví như đặc sản ngon khó cưỡng được nhiều người ưa chuộng. Ảnh: Hà Hiền
Chuột đồng sau khi bắt về được chần qua nước sôi ở 70 độ C, sau đó làm sạch lông, rồi để khô mới đem thui rơm. Tiếp đến, châm lửa, quạt liên tục để lửa bùng to thui phần lưng trước, sau đó lật lại và thui nốt phần bụng cho vàng óng.
Những con chuột đồng được thui da vàng óng trong rơm. Ảnh: Hà Hiền
Chuột đồng được chế biến thành các món như: Luộc, hấp sả, nấu giả cầy, xào sả ớt…, nhưng phổ biến nhất là chuột giả cầy hay một số địa phương còn gọi là món rựa mận. Thịt chuột có vị béo ngậy, ngọt thơm khi ăn kèm với gia vị được nhiều người ví là “ngon không gì sánh nổi”.
Sá sùng là loại đặc sản quý hiếm, ở Việt Nam chúng có nhiều ở Vân Đồn hay Quan Lạn (Quảng Ninh). Loài động vật này có nhiều tên gọi khác nhau như: sâu đất, đồn đột, chặt khoai, giun biển…
Sá sùng tươi trông giống như một con giun khổng lồ, thân mềm oặt, màu hồng nhạt. Chúng thường có độ dài khoảng 5-10 cm, cũng có những con có độ dài đến 15-40cm.
Sá sùng là đặc sản quý hiếm và có giá bán đắt đỏ trên thị trường
Video đang HOT
Sá sùng có thể chế biến nhiều món ăn như: nướng chấm muối ớt vắt chanh, rang khô… Sá sùng vừa giòn, mềm, lại dai dai, có vị béo và ngọt nên càng ăn càng thấy ngon.
Sá sùng có thể chế biến được nhiều món và đều có vị thơm ngọt đặc trưng
Ngoài ra, sá sùng khô còn được ví như “mỳ chính nhà giàu” thường được dùng nấu cháo, nấu nước phở rất thơm ngon, đậm đà. Trước đây, loại đặc sản này thường được dùng để tiến vua, ngày nay chúng cũng được xem là món ăn của nhà giàu vì có giá thành khá đắt đỏ.
Đây là đặc sản có nhiều ở tỉnh Hải Dương. Hình dáng của con rươi khiến nhiều người e ngại, thậm chí là sợ nhưng những món ăn chế biến từ loài vật này thì ai cũng phải gật gù thừa nhận “ngon khó cưỡng”.
Hình dáng bên ngoài của rươi khiến nhiều thực khác e dè. Ảnh: Hà Hiền
Một năm có hai mùa rươi là từ tháng 4, 5 và tháng 9, 10 âm lịch. Rươi có thể chế biến thành nhiều món nhưng ngon nhất là chả rươi. Rươi sau khi sơ chế được trộn cùng với thịt nạc băm, trứng gà, hành hoa, thìa là, ớt tươi và không thể thiếu là vỏ quýt hôi.
Chả rươi là món ăn hấp dẫn thực khách bởi vị béo bùi đặc trưng. Ảnh: Hà Hiền
Khi hỗn hợp đủ dẻo, người ta sẽ đưa lên chảo rán. Món rươi thành công khi có phần vỏ ngoài vàng ruộm màu cánh gián, ruột mềm ngọt đậm. Khi ăn, thực khách thưởng thức với cơm nóng, ăn kèm với rau thơm, nước mắm pha ớt. Vị béo bùi của rươi, trứng, thịt hòa quyện như tan chảy trong miệng, ăn mãi không biết chán.
Sâu muồng là ấu trùng của loài sâu trên cây muồng, có màu xanh như lá cây. Ở vùng miền Trung – Tây Nguyên, cây muồng thường được trồng để cây tiêu bám vào, còn loài sâu này chỉ ăn lá muồng nên nông dân không phun thuốc trừ sâu, chờ đến khi chúng đóng kén thì thu hoạch.
Loại sâu này có vị ngọt béo rất đặc trưng. Ảnh: Văn Tuấn
Sâu muồng có vị bùi béo đặc trưng của các loại ấu trùng sâu, thường người dân đợi cho loài sâu này đóng kén rồi mới thu hoạch, chế biến làm thức ăn.
Cũng giống như nhộng tằm, bạn có thể chiên, xào, lăn bột, luộc hay thậm chí là ăn sống… Loại sâu này có vị ngọt béo rất đặc trưng. Người chưa quen ăn lúc đầu có phần e dè, nhưng khi nếm xong thì khó có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của món ăn này.
Lẩu rắn hổ hành
Rắn hổ hành – một loại rắn chuyên ăn ếch, nhái được xem là đặc sản ngon trứ danh ở miền Tây Nam Bộ. Từ khoảng tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, miền Tây vào mùa nước nổi, loài rắn hổ hành không còn nơi trú ngụ nên buộc phải di chuyển ra ngoài. Đây cũng là khoảng thời gian cho các thợ săn đi bắt rắn.
Rắn hổ hành đặc sản của miền Tây sông nước. Ảnh: sieuthicontrung
Rắn hồ hành ngon nhất là những con chừng nửa kg, thịt ngọt mềm. Rắn sau khi bắt về được chặt bỏ đầu, rồi đem hơ rắn trên lửa ngọn hoặc trụng nước sôi.
Rắn sau khi sơ chế xong không cần tẩm ướp, cho thẳng vào nồi cùng sả đập dập, đổ nước vừa ăn và cho lên bếp đun sôi chừng 20 phút. Tiếp đó, bỏ củ cải đã cắt khúc vào nấu thêm 10 phút, nêm nếm gia vị vừa ăn. Mùi thơm của sả sẽ giúp cho rắn loại bỏ được mùi hoi khó chịu.
Gắp một miếng thịt rắn, chấm với nước mắm cốt Phú Quốc, thịt rắn giòn, rai ngọt thấm đều trong từng thớ thịt. Ảnh: Lẩu rắn miền Tây
Lẩu rắn có nước trong, vị ngọt đậm đà của thịt rắn. Khi ăn, thực khách thưởng thức thức cùng rau mồng tơi, mướp thái vát, lá lốt và các loại rau đặc sản của sông nước miền Tây.
Gắp một miếng thịt rắn, chấm với nước mắm cốt Phú Quốc, thịt rắn giòn, rai ngọt thấm đều trong từng thớ thịt. Đặc biệt, các loại rau nhúng với nước lẩu, ăn đến đâu cảm nhận được vị ngọt tan chảy nơi đầu lưỡi đến đó. Món ăn này thường được người miền Tây ăn kèm với bún tươi.
Sá sùng nấu lá lốt
Đến Vân Đồn, du khách có lẽ không nên bỏ qua thưởng thức sá sùng, đặc sản từ lâu nổi tiếng thơm ngon, nhất là món sá sùng tươi nấu lá lốt.
Hấp dẫn sá sùng nấu lá lốt.
Sá sùng thuộc ngành giun đốt chỉ sống ở những bãi cát ven biển nơi thủy triều lên, xuống tạo ra những doi cát. Chúng có hình dạng như một con giun khổng lồ đầy màu sắc. Khi còn tươi, sá sùng có độ dài khoảng 5 -10 cm, cá biệt có con dài đến 15 - 40cm. Ở vùng biển Quảng Ninh, sá sùng có nhiều ở Hải Hà, Cô Tô, Móng Cái... Nhưng to, ngon nức tiếng phải kể tới sá sùng ở đảo Minh Châu, Quan Lạn (Vân Đồn).
Tùy theo mỗi vùng, tên dân gian của loài động vật này mỗi khác như: Sá sùng, sâu đất, đồn đột, chặt khoai, giun biển, địa sâm... Ở Vân Đồn, người dân thường gọi là "con mồi". Theo những lão ngư dân trên đảo thì sở dĩ sá sùng ở Vân Đồn ngon nức tiếng bởi ở đây có những doi cát, bãi triều cát trắng dày, trải dài như bãi Quan Lạn, Đông Xá, Cồn Trụi... Đây là môi trường sống, sinh trưởng lý tưởng cho "mồi". Vì thế, sá sùng ở đây thường to, dày mình, trắng đẹp.
Sá sùng tươi làm sạch có màu trắng hồng.
Sá sùng sống sâu dưới lớp cát trắng nên bắt không hề đơn giản. Để đào được sá sùng phải có nghề, nhanh mắt, nhanh tay, khoẻ và khéo. Điều lạ là phần lớn thợ đào "mồi" lại là phụ nữ. Theo con nước, thông thường thì chỉ dễ đào được mồi khi nước ròng, tức lúc thủy triều xuống và đào được khoảng 12-14 ngày/tháng.
Sá sùng là đặc sản thượng hạng có thể chế biến rất nhiều món ăn ngon. Cách chế biến những món ăn từ sá sùng tương đối đơn giản nhưng quan trọng nhất chính là bước sơ chế sá sùng. Sá sùng tươi đem về, lựa con to, rửa nhiều lần cho sạch cát. Khi sơ chế, lộn phần ruột ra ngoài, cần chú ý bóc phần ruột li ti như một gân máu màu đỏ nhạt, nhỏ như đầu kim, chạy dọc thân sá sùng. Đây là phần ruột còn chứa bên trong cát biển khiến khi ăn dễ bị sạn.
Chế biến sá sùng cần cẩn thận loại bỏ cát trong thân để có món ăn không sạn.
Một trong những món ăn hấp dẫn nhất được chế biến từ sá sùng được nhiều thực khách yêu thích chính là sá sùng nấu lá lốt. Với những nguyên liệu đơn giản như lá lốt, ớt tươi, cùng với gia vị như hạt nêm, bột canh kết hợp với sá sùng tươi dưới bàn tay khéo léo của người dân địa phương đã tạo nên món ăn vô cùng hấp dẫn.
Theo khẩu vị của ngư dân vùng biển thì cách nấu canh sá sùng lá lốt rất đơn giản, chỉ cần đun nước sôi nêm gia vị, thả sá sùng tiếp tục nấu trong vòng 3 - 5 phút cho sá sùng chín. Tắt bếp rồi thêm vào lá lốt đã thái nhỏ. Cho vài lát ớt tạo màu sắc và vị cay nồng cho món canh hấp dẫn này.
Trong cái tiết thu se se gió lạnh, thưởng thức bát canh sá sùng nóng hổi. Vị ngọt của sá sùng tươi kết hợp hương thơm của lá lốt dường như rất hợp nhau, hoà làm một khiến món ăn thêm hấp dẫn, ăn mãi không chán. Thử miếng sá sùng tươi trắng hồng, giòn sần sật rất đã miệng, nước dùng ngọt. Thưởng thức bát canh khai vị sá sùng nấu lá lốt ấm bụng thật phù hợp cho bất cứ bữa ăn nào.
Không chỉ có đuông dừa, ẩm thực Việt Nam còn có nhiều đặc sản "thích ngọ nguậy" kinh dị không kém Ngoài cách ăn sống đuông dừa như dân miền sông nước thì những con vật "thích ngọ nguậy" hay "nhung nhúc" được người dân mỗi vùng khác nhau xem như đặc sản và trở thành "cống phẩm" chỉ dành để tiếp khách quý. Không ai phủ nhận sự phong phú, đa dang màu sắc ẩm thực Việt Nam qua những món độc đáo...