Con mới 3 tháng t.uổi, chị chồng đã bỏ nhà đi biệt tích, 5 năm sau mới quay về tiết lộ sự thật đắng lòng
Nhìn đứa nhỏ ngủ ngon lành trên giường mà tôi chạnh lòng. Cuối cùng thì vì lý do gì mà chị chồng lại nhẫn tâm bỏ rơi đứa con bé bỏng như thế chứ?
Khi tôi về làm dâu, chị chồng tôi đã 40 t.uổi vẫn chưa lấy chồng. Chị ấy khó chịu, hay cáu gắt và bắt bẻ. Thời gian đầu làm dâu, tôi sống khổ sở với chị ấy lắm. Mãi đến khi tôi sinh con, bố mẹ chồng thấy mối quan hệ giữa chúng tôi căng thẳng quá nên mới cho chị chồng đất và t.iền xây nhà riêng.
Không hiểu sao ở riêng được vài tháng, bụng chị ấy đã bắt đầu to lên. Hàng xóm đồn đại nhiều nhưng chẳng ai biết bố đứa nhỏ là ai? Khi cái bầu lớn, chị chồng chuyển đến nhà tôi sống để chờ ngày sinh con. Lúc đó, con tôi đã hơn một t.uổi nhưng tôi vẫn ở nhà chăm con. Sẵn tiện, tôi chăm luôn chị chồng ở cữ và đứa nhỏ của chị ấy. Đ.ứa b.é rất ngoan, cứ bú no lại ngủ, hai má lúc nào cũng trắng hồng hào, nhìn cưng lắm! Dù mọi người đều muốn biết bố đứa nhỏ là ai nhưng sợ chị ấy buồn nên không ai dám hỏi. Thấy tính tình chị chồng cũng hiền dịu hơn, cả nhà đều cho rằng đ.ứa b.é sẽ giúp chị ấy thay đổi.
Không ngờ khi đứa nhỏ được hơn 3 tháng, chị chồng đã bỏ đi biệt tích, chỉ để lại lá thư nhờ vợ chồng tôi chăm sóc con gái giúp. Nhìn đ.ứa b.é nằm ngủ ngon lành trên giường mà mắt tôi cay xè. Chẳng hiểu sao chị ấy lại nhẫn tâm bỏ rơi đứa con bé bỏng đáng thương của mình. Bố mẹ chồng tôi giận quá, mắng c.hửi rồi đòi từ mặt con gái.
Nhìn chị ấy thân tàn ma dại, ôm con gái khóc lóc xin lỗi, tôi lại thấy thương. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
5 năm nay, chị chồng vẫn biệt tích. Thỉnh thoảng tôi lại nhận mấy món hàng không có tên người gửi nhưng đồ bên trong là của b.é g.ái. Tôi hiểu, đó là đồ chị chồng gửi cho con. Chứng tỏ chị ấy vẫn còn nghĩ đến con bé.
Mãi đến tuần vừa rồi, chị ấy đột ngột trở về với đôi mắt sưng vì khóc nhiều. Bố mẹ chồng tôi sững sờ. Tôi cũng kinh ngạc. Rồi chị ấy khóc lóc nói 5 năm trước, chị ấy bỏ trốn cùng cha đứa nhỏ, một người đàn ông đã có vợ ở huyện bên. (Chuyện này tôi cũng đã từng nghe loáng thoáng rồi nhưng không tin). Những tưởng anh ta sẽ thương yêu chị, chăm sóc chị cả đời. Không ngờ lại sa vào rượu chè, đ.ánh đ.ập vợ. Sống ở quê người, 5 năm qua, chị ấy đau khổ, hối hận lắm rồi nhưng gã chồng hờ không chịu buông tha nên chị không trốn được. Mấy hôm trước, nhân lúc hắn ta ngủ say, chị mới dám bỏ trốn.
Nhìn chị ấy thân tàn ma dại, ôm con gái khóc lóc xin lỗi, tôi lại thấy thương. Nhưng bố mẹ chồng tôi vẫn còn giận con gái dại dột nên một mực đuổi chị ấy đi. Tôi phải thuê cho chị ấy căn nhà trọ gần đó để ở vì căn nhà cũ đã bán lấy t.iền gửi tiết kiệm cho con gái chị. Nhưng chị ấy lúc nào cũng lo sợ gã chồng hờ tới tìm. Giờ tôi phải làm sao để giúp chị chồng đây?
(hongtha…@gmail.com)
Đang cần thuê người giúp việc thì mẹ chồng dẫn về một người phụ nữ thọt chân, tôi hóa đá khi biết thân phận thật của chị ta
Dưới sự phản đối của tôi, mẹ chồng bảo chị ấy là người quen của bà, hoàn cảnh rất khó khăn, chúng tôi thuê chị cũng là giúp đỡ chị.
Tôi chuẩn bị đi làm lại sau thời gian nghỉ thai sản, vì thế đã bàn với mẹ chồng và chồng về chuyện thuê người giúp việc. Mẹ chồng tôi rảnh rỗi nhưng bà trông cháu cả ngày sẽ rất vất vả. Đi làm cả ngày, tối về tôi cũng muốn được nghỉ ngơi. Kinh tế không quá khó khăn, việc thuê thêm người giúp việc nằm trong khả năng của vợ chồng tôi.
Nghe tôi đề đạt, mẹ chồng đồng ý, bà bảo để bà tìm người cho. Đến khi mẹ chồng dẫn về một người phụ nữ bị thọt chân thì tôi không khỏi ngã ngửa. Chị ấy hơn chồng tôi 5 t.uổi, trông có vẻ là người hiền lành nhưng bị tật ở chân thì làm sao trông trẻ nhỏ cho tốt. Tôi thật sự không yên tâm giao con cho chị ấy.
Dưới sự phản đối của tôi, mẹ chồng đành nói thật chị ấy là người quen của bà, hoàn cảnh rất khó khăn, chúng tôi thuê chị cũng là giúp đỡ chị. Mẹ chồng còn hứa sẽ sát sao chỉ bảo chị ấy, dặn tôi cứ yên tâm, mọi chuyện sẽ ổn thỏa hết.
Dù không thoải mái khi bỏ t.iền ra mà không được chọn người giúp việc tốt nhưng thấy mẹ chồng quá cương quyết nên tôi đành phải đồng ý. Để rồi sau đó khoảng chục ngày, tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng và chị giúp việc, tôi hóa đá phát hiện ra chị ấy chính là chị chồng tôi!
Chăm sóc mẹ chồng là nghĩa vụ, còn chị chồng thì sao? (Ảnh minh họa)
Tôi tức giận chất vấn chồng, chắc chắn anh cũng biết thân phận của chị ấy ngay từ đầu. Ai ngờ lại được nghe một câu chuyện sốc không kém. Khi xưa, nhà chồng tôi quyết định bán nhà đất để mua chung cư ở. T.iền vừa nhận đến tay chưa kịp mua chung cư thì chị chồng ôm toàn bộ số t.iền đó bỏ trốn theo bạn trai.
Lý do bởi mẹ chồng tôi rất ghét người đàn ông kia, phản đối quyết liệt không cho con gái qua lại với anh ta. Chị chồng nghe theo lời xúi bẩy của gã ta, mang hết t.iền của gia đình trốn theo người tình.
Nhà chồng tôi vậy là mất nhà, phải ra ngoài thuê trọ, mẹ chồng và chồng tôi cũng từ mặt luôn chị ấy. Vậy nhưng cuộc sống của chị chồng không được như ý. Không may chị bị tai nạn thọt chân, gã đàn ông kia liền ruồng bỏ chị. Thực tế chị chồng đã trở về, thuê nhà sống ở ngoài một thời gian rồi. Mẹ chồng nguôi giận con gái, thấy tôi cần người giúp việc nên nghĩ cách để hợp thức hóa việc đưa chị ấy về sống cùng nhà.
Chuyện nhà chồng, tôi không muốn can thiệp. Nếu là người ngoài thì khi con đi trẻ tôi sẽ cho họ thôi việc. Đằng này là chị chồng, lẽ nào chúng tôi phải cưu mang chị ấy đến hết đời?
Căn nhà hiện tại chúng tôi đang ở do bố mẹ tôi cho vay t.iền mua không tính lãi. Chăm sóc mẹ chồng là nghĩa vụ, còn chị chồng thì sao? Chúng tôi không nghèo nhưng chưa phải giàu có, đâu có trách nhiệm nuôi chị ấy?
(hoanghy...@gmail.com)
Nhận tin bố chồng bị bệnh nặng, tôi vội vã chạy về thăm rồi ngẩn người khi thấy ông mạnh khỏe đưa ra tờ di chúc Cầm tờ di chúc trên tay, tôi rối loạn và sợ hãi thật sự. Đặc biệt là ánh mắt như muốn "ăn tươi nuốt sống" của hai người chị chồng. Hồi về làm dâu, nhà chồng tôi chỉ có một căn nhà nhỏ. Nhưng đất đai thì rất rộng rãi, thoáng đãng. Tôi đưa cho bố mẹ chồng 2 tỷ để xây nhà...