Túi đựng áo ngực nhỏ gọn cho cô nàng hay xa nhà
Túi đựng áo ngực sẽ giúp những chiếc áo xinh xắn, đắt tiền giữ được dáng áo như ban đầu và gọng áo không bị móp méo, rất thích hợp cho cô nàng hay phải đi công tác xa nhà!
Chị em phụ nữ chúng ta thường hay gặp rắc rối trong việc sắp xếp quần áo lót vào vali, những chiếc áo lót thường bị nhồi nhét khổ sở làm mất đi dáng áo, thậm chí còn bị móp méo cả gọng, thật tiếc cho những chiếc áo đẹp và có giá trị cao!
Chiếc túi chuyên dụng mà chuyên mục Mua sắm giới thiệu dưới đây sẽ giúp những chiếc áo lót xinh xắn giữ được dáng áo như ban đầu và không lo gọng áo bị móp méo.
Túi có kích thước: 8 x 30 x 17cm, chất liệu EVA và vải không dệt với keo dính đặc biệt, tạo sự bền chắc cho túi, thân thiện với môi trường, có thể giặt bằng tay.
Túi đựng áo lót có thể đựng được 5 – 6 áo lót và chỉ cần cuộn tròn những chiếc quần là bạn có thể đựng được thêm khoảng 10 chiếc đấy!
Sản phẩm được sản xuất tại Việt Nam. Có 3 mẫu để bạn lựa chọn: Mẫu 1 – túi bọc jean, mẫu 2 – túi màu hồng nhạt chấm bi, mẫu 3 – túi màu hồng có nơ.
Túi bọc jean.
Video đang HOT
Túi màu hồng nhạt chấm bi.
Túi màu hồng có nơ.
Túi đựng và bảo vệ áo lót là sản phẩm mới rất tiện ích cho các chị em phụ nữ chúng ta trong những chuyến đi xa như du lịch, công tác, về quê trong thăm gia đình trong những dịp tết… Sản phẩm được bán với giá từ 160.000 đồng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng lạnh lùng, không muốn ngọt ngào với vợ
Lâu rồi anh ấy không nói những câu ngọt ngào với em. Ngày lễ, tết anh cũng không tặng quà và hỏi em lấy một câu. Em phải làm sao đây?
Em hiện đang học ở nước ngoài và đã xa nhà, xa chồng con gần 1 năm. Vợ chồng em lấy nhau được gần 3 năm và có 1 bé gái gần 2 tuổi. Từ ngày cưới đến nay, do điều kiện công việc nên 2 vợ chồng chưa ở với nhau liên tục quá 1 tuần. Vì nhà chồng ở xa nên em và con gái sống cùng ông bà ngoại. Hàng tuần chồng về thăm vợ con khoảng 1 lần (khi bận có thể lâu hơn, nhưng từ khi có con thì anh về nhà nhiều hơn). Chồng em rất ít nói và ít bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài. Anh là người biết lo lắng cho gia đình, công việc cũng khá vất vả và bận rộn. Điều này em hoàn toàn hiểu, đôi khi cũng thấy tủi thân, nhưng rồi lại nghĩ thương chồng nên em không phàn nàn gì.
Khi em báo tin có thai, anh ấy cũng chỉ "à" lên 1 tiếng và chỉ có thế. Em là người quen tự lập nên suốt 9 tháng mang thai gần như em tự lo lấy mọi việc, với sự giúp đỡ của bố mẹ em, và sự thăm hỏi của bố mẹ chồng. Còn anh ấy hình như chưa từng hỏi em có mệt không, có thích ăn gì không hay đại loại thế, chẳng bao giờ sờ bụng hỏi han con lấy 1 lần, đồ của con, nói chung, tất cả em tự lo. Nhiều đêm nằm ngủ bên chồng mà nước mắt em cứ ứa ra, dẫu biết tính anh ấy thế nhưng em vẫn tủi thân.
Đôi khi vợ chồng vui vẻ em cũng có góp ý, nhưng anh ấy bảo thương thì để trong bụng, đã là người 1 nhà rồi thì cần gì khách sáo. Còn em lại nghĩ, chẳng lẽ cứ để trong bụng thế, lời nói không, hành động không thì làm sao em cảm nhận được tình thương của anh ấy. Em biết phải làm sao?
Khi sinh con, anh ấy chăm con rất chu đáo. Giờ em đi học xa, con bé rất quấn bố, mỗi lần bố về thăm nó chỉ chơi với bố thôi. Anh ấy rất chiều và thương con, nên em cũng yên tâm. Ngày em hỏi anh về chuyện đi học (thực lòng em nửa muốn đi vì đó là mơ ước từ thời sinh viên, nửa còn nặng gánh gia đình, vì mẹ em cũng mới mất chưa được 1 năm) thì anh bảo hỏi ông ngoại, anh cũng đồng tình và bảo: Đi học 3 năm về đến khi con chuẩn bị đi học thì có mẹ dạy là được. Động lực đẩy em đi học mạnh mẽ nhất là trộm vía con gái em rất ngoan, tất thảy 2 bên gia đình đều ủng hộ nhiệt tình, ai cũng đồng ý trông con cho em yên tâm đi học.
Thời gian đầu mới đi học, chồng em còn vào mạng nhắn, hỏi thăm, đôi khi sốt ruột khi thấy em lâu chưa kịp trả lời, xưng hô cũng rất thân mật. Nhưng rồi dần anh ấy thưa vào mạng hơn, khi có việc gì em phải gọi điện về nhắn vào để hỏi. Mỗi khi thấy nick của anh trên Yahoo sáng lên là em mừng lắm, ngỡ gặp chồng sẽ được nói chuyện và khuây đi nỗi nhớ, bớt đi chút căng thẳng của công việc. Tiếc thay, đáp lại sự hào hứng, vui mừng của em là sự lạnh lùng của chồng. Câu chuyện luôn bị ngắt quãng bằng những tiếng "ah", "uh" vô cùng ngắn gọn bởi anh còn mải đọc báo, chơi cờ.
Hiếm hoi lắm thì anh ấy cũng chủ động hỏi, nhưng thay vì trước kia còn gọi "Vợ ơi, đang làm gì đó?", thì bây giờ chỉ gọn lỏn "Đang làm gì?". Dấu chấm hỏi cũng chính là dấu chấm câu luôn, hỏi xong và mặc cho em có trả lời hay không, trả lời như thế nào... Em cũng nhắc nhở, và hỏi thăm công việc anh ấy thế nào, anh chỉ nói "Vẫn thế". Em có muốn hỏi kỹ hơn cũng không được, vì anh ấy biện minh "Nói thì cũng có biết đâu" (mặc dù chúng em cùng học 1 lớp đại học, nhưng khi ra trường anh theo làm kỹ thuật, còn em theo giảng dạy).
Mỗi lần gặp chồng như thế em thấy thêm buồn. Được nói chuyện vui vẻ với chồng dường như bây giờ là thứ quá xa xỉ mà em không còn dám nghĩ tới. Thế rồi mọi chuyện cứ dần xa cách, em nhiều khi cảm thấy bế tắc và khủng hoảng, vì người thân (gần như duy nhất) có thể san sẻ niềm vui, nỗi buồn ở nơi xa xôi này, đáng tiếc, lại không phải là chồng mình. Nhìn 1 vài chị ở đây, đi đâu cũng mong nhanh về chat chít với chồng trên mạng mà em thèm, và nỗi tủi thân lại dâng trào.
Anh ấy không quan tâm và ngọt ngào với vợ (Ảnh minh họa)
Sinh nhật em (20-10, là ngày Phụ nữ Việt Nam), hoa bán đầy đường, mà anh ấy cũng quên, 8-3 anh có thể nhắn tin chúc mừng các chị cùng cơ quan nhưng lại không nói được với em 1 lời, 2 lần ngày cưới anh ấy đều không nhớ. Là vợ chồng mà gần như chúng em chẳng tâm sự với nhau bao giờ. Có việc gì quan trọng anh cũng chẳng nói với em.
Em biết anh ấy vẫn yêu em, có trách nhiệm với 2 bên gia đình, con cái, nhưng sao với em lại thế? Vợ chồng vốn đã không được gần nhau, nghĩa là những buồn vui hàng ngày đã không được cùng nhau chia sẻ, chỉ còn những dịp hiếm hoi bên nhau, hay những ngày lễ quan tâm nhau, vậy mà mọi thứ, với em, đúng là cao xa quá!!!
Em cũng đã có vài lần nói với anh suy nghĩ của em, nhưng theo cách anh ấy phản ứng lại thì dường như anh không quan tâm đến việc em đang nghĩ gì. Và bây giờ, giả như em có tỏ ý giận dỗi thì anh ấy chặn ngay bằng câu nói: "Lại bắt đầu rồi đó". Em thấy bế tắc quá chị ạ! Mình đã chủ động thay đổi nhiều, nhỏ nhẹ có, giận dỗi có, tìm mọi cách để cải thiện mà quan hệ vợ chồng vẫn cứ như thế nào ấy. Đi học xa, sinh nhật anh ấy em có gửi điện hoa và bánh sinh nhật, thế mà khi nhận được, anh ấy cũng không nói được với vợ 1 lời. Rõ ràng không có mâu thuẫn hay xung đột gì cả, chỉ là cách lo lắng, quan tâm nhau thôi mà. Sao lại khó thế?
Em thấy rất khủng hoảng, vợ chồng mà không tìm thấy tiếng nói chung. Em biết phải làm gì khi mà cảnh vợ chồng còn xa nhau 2 năm nữa, thậm chí khi em đi học về cũng chưa chắc được ở gần nhau??? Chẳng lẽ em đã sai, khi không biết anh ấy là người lạnh lùng thế, hay em sai vì đã đi học, hay em là người không biết chấp nhận những khuyết điểm của chồng, hay...
Nếu ai cũng lấy lý do bận rộn, công việc áp lực, lo cơm áo gạo tiền... thì có lẽ thế giới này đã cạn tình thương và sự quan tâm? Sự quan tâm và chia sẻ tình cảm đó có mất tiền đâu, có mất thời gian đâu, có khó khăn đâu, bù lại họ sẽ nhận được niềm vui, hạnh phúc, sự lạc quan và tin yêu cuộc sống. Vậy mà sao người ta lại phải hà tiện với nhau, và với chính cả người thương yêu của họ như vậy, sao họ lại để cho người thân của họ phải buồn, phải khóc?
Em rất rằng mình sẽ ngoại tình, ngoại tình trong tư tưởng, không phải với ai khác mà chính là người yêu em trước khi cưới, chứ không phải chồng em bây giờ. Hai con người đó chỉ là một thôi mà, sao lại khác nhau thế???
Em hơi dài dòng, nhưng mong chị thông cảm cho em, vì em không biết phải tâm sự với ai nữa cả. Ở nhà còn có bạn bè, người thân, chứ ở đây em thấy cô độc lắm, đi về lủi thủi. Công việc cũng đủ khiến em đau đầu quá rồi. Em rất mong nhận được từ chị một lời khuyên. (Em gái).
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục, qua câu chuyện của em, chị có thể hiểu về em là một người mẹ trẻ, một giảng viên đại học đang du học ở nước ngoài. Em yêu chồng con và cũng muốn phấn đấu cho công việc của mình nên chấp nhận xa nhà một thời gian để học cao hơn, tuy nhiên, chính trong thời gian xa cách đó mà tình cảm vợ chồng xa cách, anh ấy không có những biểu hiện ngọt ngào, quan tâm chăm sóc khiến cho em cảm thấy tủi thân và buồn bã.
Thường thì phụ nữ yêu bằng tai và vì thế họ thích những người đàn ông biết quan tâm, chăm sóc, biết nói những lời nói ngon ngọt, biết tán tỉnh dịu dàng lãng mạn. Đó cũng là lý do vì sao những anh chàng không có tài năng gì nhưng do biết chiều chuộng và hiểu tâm lý phụ nữ mà lại có nhiều cô gái theo. Người chồng của em thì lại ngược lại, càng lấy nhau lâu anh ấy lại càng kiệm lời và không còn ngọt ngào hỏi han vợ như trước. Chính vì vậy, em cảm thấy buồn, cô đơn và chán nản là điều dễ hiểu.
Em cũng đã nói rằng em đã tìm mọi cách để hiểu chồng, đã nói với anh ấy bằng mọi cách để anh ấy thay đổi, nhưng đáp lại chồng em vẫn như xưa và thậm chí còn nặng lời với em là lại tiếp tục "bài ca cũ", vậy thì có thể có nhiều khả năng xảy ra. Có thể do tính nết anh ấy khô khan, không muốn quan tâm người khác, nghĩ rằng vợ chồng mà làm vậy thì khách sáo, do công việc của anh ấy bận rộn, đang bị stress, hoặc cũng có thể do một nguyên nhân mà em không muốn nghĩ đến nhưng vẫn xảy ra, đó là chồng em có mối quan tâm khác ngoài em.
Em nên quan tâm và chăm sóc anh ấy nhiều hơn (Ảnh minh họa)
Để giải quyết tình trạng này em cần phải khéo léo tế nhị nhờ một chị bạn hay người thân ở VN tìm hiểu xem chồng em có mối quan hệ nào khác hay không. Dù trường hợp nào xảy ra, em cũng nên khéo léo, tế nhị, không nên quá giận dữ mà làm mọi chuyện thêm căng thẳng, với nam giới thì "nhu thắng cương", do đó, người vợ nào biết khéo léo, nhẹ nhàng với chồng thì sẽ giữ được tổ ấm.
Nếu như trường hợp đó không xảy ra, do tính cách của chồng em như vậy thì em có thể nhờ một người bạn trai thân của hai người khéo léo nói với anh ấy. Có thể để người bạn đó rủ chồng em đi mua hoa tặng vợ, cho thấy hai vợ chồng đó luôn ngọt ngào và lãng mạn để chồng em thấy mình bấy lâu nay đã quá khô khan và không quan tâm đến em làm đời sống vợ chồng không còn mặn nồng như trước.
Còn nếu như do công việc của anh ấy có gì đó căng thẳng khiến anh ấy không thoải mái, em nên nhẹ nhàng an ủi, tâm sự giúp anh ấy vượt qua giai đoạn khó khăn này. Em nên thường xuyên gọi điện nói chuyện với chồng cho tình cảm thêm gắn kết. Hàng ngày em có thể gửi mail, thỉnh thoảng gửi quà tặng cho chồng để anh ấy thấy vợ mình luôn yêu chồng và nhớ lại quãng thời gian yêu nhau ngày xưa. Từ đó anh ấy sẽ thay đổi và biết quan tâm đến em hơn.
Dù hai vợ chồng có chuyện gì thì em cũng không nên ngoại tình bởi như vậy thì xã hội, gia đình, con cái sẽ coi thường và đánh giá không tốt về em. Phụ nữ không nên như vậy bởi sẽ phải chịu nhiều điều tiếng. Nếu thực sự chồng em khôn thể sửa đổi được thì em hãy suy nghĩ kĩ, giữa những ưu điểm và nhược điểm của anh ấy, liệu anh ấy có nhược điểm nào khác hay không, hay chỉ có mỗi điều này? Không người đàn ông nào là hoàn hảo, nếu anh ấy có nhiều ưu điểm, và những nhược điểm ít, bình thường vẫn là người yêu vợ thương con thì em hãy cố gắng từ từ thay đổi anh ấy. Bởi xã hội này kiếm được một người đàn ông tốt, có việc làm ổn định, thu nhập khá là không hề dễ, em có con cái, có công việc là nguồn vui, có thể chia sẻ thêm với bạn bè thân, còn với chồng thì cần thêm thời gian để thuyết phục và sửa đổi dần dần.
Chúc em vui vẻ hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giá như được chọn... Đi làm cả năm xa nhà mà bố tôi cũng chẳng mang được đồng tiền nào về nhà để phụ giúp mẹ con tôi, đã thế cứ mỗi lần về nhà ông lại dắt theo một người đàn bà và đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà. Ảnh minh họa Chào các anh, chị. Tôi theo dõi tất cả những bài viết liên...