TGĐ Nhựa Long Thành: Nếu nhận tin nhắn của tôi sau giờ hành chính, nhân viên nên lờ đi
Chân dung “sếp” Phạm Trần Nhật Minh có thể khiến bạn bất ngờ.
Nhựa Long Thành là một thương hiệu nổi tiếng, ngoài dấu ấn trên thương trường thì người ta vẫn nhắc nhiều đến Tổng giám đốc – Phạm Trần Nhật Minh. Anh được gọi nhiều với cái tên “ Minh Nhựa”, đúng với ngành nghề mà gia đình kinh doanh.
Phạm Trần Nhật Minh tâm sự rất thích mô hình làm việc của “ông lớn” Samsung, cố gắng hướng công ty của mình chuyên nghiệp và có văn hoá làm việc giống với hình mẫu của “ông lớn” Hàn Quốc. Ngoài đời, Phạm Trần Nhật Minh là người phóng khoáng, “ sao cũng được miễn là vui”. Tuy nhiên, ở vị trí lãnh đạo, anh lại có nhiều nguyên tắc về nhìn người và cách ứng xử đối với nhân viên, cấp dưới của mình.
Anh từng kể đi làm từ năm 12 t.uổi, ngày bước vào công ty là làm công nhân khuân vác, đi từ vị trí thấp nhất cho tới chỗ đứng hôm nay. Thật sự khó hình dung Phạm Trần Nhật Minh khi làm công nhân sẽ thế nào?
Thời điểm đó có rất nhiều thứ xảy ra, vì chưa phải là công ty lớn như bây giờ. Vào thời điểm đó, tôi là người đưa máy tính vào công ty khi mọi người chưa biết gì về photoshop, đại diện cho công ty để đi học tất cả những thứ đó, về vẽ lại bản vẽ của các hãng bia lớn để xuất một bản phim, đưa tới công nhân và in ấn,… Đó là những cái đã ghi thành dấu ấn trong cuộc đời của tôi.
Thời điểm đi làm lương tôi cũng 3,5 triệu, ăn 20-30 nghìn. Lúc đó tôi vẫn dư giả, vẫn có xe để đi vì t.iền đang ngang tầm với cuộc sống của tôi. Nhưng hôm nay nó khác, có thể thêm 2-3 số 0 đằng sau thì đủ chưa? Cũng đủ. Nhưng hỏi tương lai đủ không? Chắc là chưa.
TGĐ Phạm Trần Nhật Minh
Thế nên, trong cuộc sống, mình cần phải lên kế hoạch xem ở từng giai đoạn mình cần gì, phải làm gì, số t.iền cần trang trải. Thì đó mới là câu trả lời chính xác nhất cho câu hỏi “t.iền có mang lại hạnh phúc hay không?”.
Nói thì rất dễ, nhưng có khi nhân viên ở dưới sẽ nói ngược lại “vì anh làm sếp nên nói gì cũng đúng”. Liệu anh có từng đặt vị trí của mình khi là một nhân viên?
Vào thời điểm vừa ra trường và sau đó là khoảng 10 năm, tôi tìm được niềm vui từ công việc. Không phải ở vị trí áp lực của một người chủ vì lúc đó mình đi làm công mà, tôi cũng từng là nhân viên trước khi làm sếp. Nhưng khi vươn lên vị trí phó tổng, thì tôi cảm giác làm chủ không đơn giản như mình nghĩ.
Ở vị trí một người công nhân, mình có thể đưa ra ý kiến cho công ty, đưa ra rất nhiều chính sách. Mặc dù là con của chủ nhưng tôi vẫn đứng ở vị trí của người lao động nhiều hơn. Sau đó khi đứng ở vị trí của phó tổng, tôi nhìn lại và thấy thời gian đó mình hơi quá, hơi tiêu cực. Nên bây giờ tôi hay đứng ở vị trí dung hòa cả hai bên.
Tôi từng là kiểu sếp “nếu anh làm không được thì nghỉ” – Bây giờ thì khác rồi
Trước khi làm chủ, anh cũng là nhân viên. Vậy cách anh đ.ánh giá cấp dưới có sự khác biệt nào không?
Ở mỗi chặng đường tôi sẽ có cách trao đổi cách làm việc khác nhau. Ví dụ như vào thời điểm vừa đi làm từ năm 2004 đến 10 năm sau đó, tôi chỉ có 1 mục tiêu duy nhất, tất cả những ai đi cùng tôi mà không làm được thì nghỉ. Tôi khi đó là kiểu sếp: “Anh chỉ cần làm đúng mục tiêu tôi đề ra, nếu có một vài lý do khiến anh không làm được điều đó, tôi sẽ không nghe, không quan tâm, nghỉ luôn”. Tôi sẽ là người thay thế vị trí đó để làm tất cả mọi thứ. Vì lúc đó nhiệt huyết của mình khủng khiếp lắm, t.uổi trẻ nên mình sung.
Đó là cách mà 10 năm trước tôi làm, thành quả nó vẫn có, đó là mang lại một kết quả lớn cho công ty. Nhưng sau đó, khi nhìn lại tôi thấy xung quanh mình không còn ai cả dù công ty vẫn phát triển.
Bây giờ quan điểm làm sếp của anh đã thay đổi?
Video đang HOT
Hiện tại tôi mong muốn mình có nhiều người bên cạnh để cùng nhau làm. Tất nhiên, hiệu quả sẽ không bằng trước kia vì mình đặt tình cảm nhiều quá. Có những bạn làm chưa tốt thì mình vẫn cho cơ hội, cơ hội lần thứ nhất, lần 2,… Có những người tôi gợi ý đi học nhưng lại đưa ra lý do bận gia đình, chi phí không đủ trang trải nhưng sau đó lại muốn lương cao. Tức là mình phải đi học thì mới có đủ kinh nghiệm, dành nhiều thời gian để làm thì mình mới có mức thu nhập đó. Vì kiến thức của bạn không đủ, trình độ chưa tới, chuyên môn không tốt thì bạn phải làm chứ. Chứ cứ muốn thu nhập cao mà không làm được thì khó cho tôi quá.
Nhưng tôi không sa thải họ, chứ 10 năm trước chỉ cần nói lý do thôi là tôi đã cho nghỉ rồi. Thế nên, tôi bị dễ tính hơn và như thế thì hiệu quả công việc sẽ không bằng lúc trước. Nhưng tôi thấy vui vẻ hơn. Cái gì cũng có giá của nó.
Nhiều người rạch ròi giữa tính cách cá nhân ngoài xã hội và thái độ làm việc để đ.ánh giá nhân viên của mình, anh thì sao?
Cách nhìn người ở ngoài xã hội và trong công việc với tôi là một. Ai trong cuộc sống cũng có cái tốt – xấu. Hiện tại tôi không chăm chăm vào tính xấu của ai đó nhưng cũng không cố gắng giải quyết việc đấy cho họ. Khi cần, họ đến với tôi, tôi sẽ chia sẻ. Nhưng phương pháp tốt nhất là mình phải thay đổi bản thân, chứ đừng kỳ vọng ai đó thay đổi vì mình.
Người ta cho rằng nhân viên có tài thì sẽ có “tật”, anh thấy quan điểm này đúng không?
Đại đa số những người có tài sẽ là người có tật, đúng đấy. Tôi vẫn có những nhân viên như thế. Lúc đầu họ không giỏi nhưng sau đó tôi khai thác họ. Tôi vẫn hay nói với nhân viên rằng “chúng ta có tài, có tật nhưng cái tật đó phải là cái góp phần làm cho công ty tốt lên, đưa ra hiệu suất”. Còn cái tật của cá nhân mà bắt công ty phải phù hợp với mình thì không được. Vì công ty là một cộng đồng có rất nhiều người.
Khi làm sếp ở Long Thành, hình tượng của anh như thế nào?
Trước khi làm lãnh đạo, tôi đi làm cũng phải quẹt thẻ, chấm công, rồi cuối tháng có bảng lương, kế toán nói tôi đi làm trễ ngày này, ngày kia nhưng đã bù lại bằng phần làm quá giờ. Có nghĩa là có sự tương tác qua lại. Vì công ty của tôi theo chuẩn mực là cho dù ở vị trí nào thì tất cả cũng phải giống nhau. Vào năm 2014, tôi vẫn mang áo công nhân đi làm, sau đó thành nhân viên văn phòng, vẫn vào nhà ăn, ăn cùng tất cả công nhân, muốn ăn cũng phải xếp hàng, quẹt thẻ,..
Nếu mọi người áp thần thái của tôi từ một người chơi xe vào công việc thì tôi dám chắc chắn mọi người sẽ không bao giờ tin được người đó là tôi. Bởi vì tôi rất tập trung. Nhưng hiện tại tôi đang thay đổi hoàn toàn phong thái khi làm việc ở Long Thành. Tôi muốn trong 3 năm tới, slogan của Long Thành sẽ là FREE, tức là tự do. Khi vào công ty làm việc, bạn cảm thấy thoải mái như đang ngồi ở nhà của mình thì hãy nói với tôi. Tôi sẽ cho bạn một vị trí làm việc đúng với sở thích của bạn.
Anh tự thấy mình là 1 vị sếp như thế nào?
Tôi nghĩ mình là một người sếp chưa tốt, vì còn rất nhiều thứ đang rất muốn làm nhưng tôi còn nhiều hạn chế. Thế nên, tôi vẫn hay gửi những lời xin lỗi tới tất cả nhân viên. Thời điểm hiện tại, tôi chưa làm tốt nhưng tôi sẽ cố gắng nhiều hơn nữa.
Gần đây người ta nói nhiều về việc nhân viên làm thêm ngoài giờ. Liệu anh có phải là sếp mà 11-12 giờ đêm vẫn nhắn tin cho nhân viên?
Có đấy, nhưng tôi cũng đang thay đổi rồi. Đại đa số là khi tôi tìm ra được một ý tưởng nào đó hoặc tìm được lời giải cho câu hỏi của cấp dưới trong công việc. Nhưng tôi rất hạn chế việc này, vì mong muốn mọi người có được khoảng trời riêng, nhất là nhân viên nữ nữa. Họ có gia đình và có đôi khi chồng họ có khiếu nại rằng “ủa anh Minh ơi sao khuya quá vẫn làm việc vậy” thì tôi sẽ tiếp thu ngay.
Tôi còn nhắn với nhân viên mình rằng sau này anh có nhắn gì thì em cứ kệ nó đi, đừng trả lời lại. Tôi nghĩ là sau giờ hành chính chúng ta cũng không nên trao đổi với nhau về công việc.
Đã bao giờ anh muốn kéo nhân sự quá nổi bật ở nơi khác về làm cho mình?
Để tuyển dụng nhân tài từ một công ty khác, có thể là công ty đối thủ thì tôi sẽ làm rất đơn giản, bằng cách… kết thúc suy nghĩ đó liền. Vì quy tắc của tôi là không lôi kéo những người làm ở công ty đối thủ. Nếu thật sự họ là một người tài, họ phải có đủ khả năng để đ.ánh giá công ty này, sếp này đang ổn hơn công ty đang làm hay không? Khi họ có mong muốn thì họ sẽ có rất nhiều lý do để đi. Còn khi họ chưa muốn mà chúng ta chiêu nạp thì đó chỉ là hành động nhất thời. Sau đó họ lại nhảy việc thôi.
Cảm ơn anh vì cuộc trò chuyện.
"Lội nước theo sau" – Khi Apple "nhịn nhục" để thành công
Thương trường luôn tồn tại câu truyện cổ tích về "người đi đầu", những thương hiệu tự tạo nên thị trường để thống lĩnh, chẳng hạn như Miller Lite và thị trường bia nhẹ, GoPro và camera hành động, hay ở Việt Nam là Lazada với Thương mại điện tử.
Tuy nhiên, tỷ lệ "người đi đầu" tiếp tục tồn tại và thống lĩnh thị trường không cao như mọi người thường nghĩ, vì thành công vang dội và bền vững thường đến với "người đi sau kế".
Lợi thế và bất lợi của người đi đầu
Người đi đầu chính là thương hiệu đạt được lợi thế cạnh tranh khi đưa sản phẩm hoặc dịch vụ mới ra thị trường. Những thương hiệu đi đầu thường có tỷ lệ nhận biết cũng như lòng trung thành của khách hàng cao, cộng với các lợi thế khác như:
- Đạt được lợi thế kinh tế quy mô khi có thời gian nghiên cứu và phát triển dài hơn.
- Chủ động làm chủ nguồn lực và thiết lập mức giá thị trường cho mặt hàng mới.
- Và quan trọng nhất là khi người đi đầu luôn chiếm thị phần cao trong thời kỳ đầu tiên, vì khi khách hàng đã quen sử dụng sản phẩm/ dịch vụ của người đi đầu, chi phí để thay thế sẽ khá đắt đỏ. Chẳng hạn như các tập đoàn sẽ không muốn chuyển từ hệ điều hành Windows sang Linux hay iOS, vì sẽ tốn rất nhiều phí thay đổi hệ thống, đào tạo nhân viên...
Một ví dụ điển hình khác là Netflix khi ra mắt nền tảng phim trực tuyến vào năm 2007. Ngày nay, bất chấp sự cạnh tranh của Amazon Prime, Hulu, HBO và các dịch vụ khác, Netflix vẫn giữ được thị phần lớn cho riêng mình.
Netflix vẫn chiếm gần 35% thị trường Châu Âu vào năm 2020 dù gặp nhiều cạnh tranh
Tuy nhiên, trở thành người đầu tiên tiếp cận thị trường chưa bao giờ đảm bảo được thành công, vì mỗi quyết định mang tính chiến lược đều ẩn chứa không ít rủi ro.
Chẳng hạn như "mạng xã hội" đầu tiên trên thế giới - Friendster. Dù có mặt trước và được nhiều người quan tâm, nhưng hạ tầng Friendster nhanh chóng bị quá tải, không những thế, Friendster còn thu hút vốn đầu tư mạo hiểm lớn từ rất sớm, khiến hội đồng quản trị chịu áp lực phải phát triển, bỏ qua việc đầu tư về kỹ thuật.
Không lâu sau đó, người dùng nhanh chóng chuyển sang Facebook và MySpace với trải nghiệm tốt hơn. Và tính đến thời điểm hiện tại, chỉ có Facebook mới trở thành một gã khổng lồ công nghệ.
Dù khởi đầu sớm, nhưng Friendster và MySpace nhanh chóng bị "kẻ đi sau" Facebook qua mặt
Lợi thế đi sau của gã khổng lồ Apple
Bên cạnh các lợi ích, người đi đầu luôn "đầu sóng ngọn gió" trước những rủi ro của thị trường, luôn sẵn sàng trả "phí dò đường", chịu áp lực nặng nề và dồn dập từ người đi sau.
Chính vì thế, quan điểm "lợi thế người đi sau" xuất hiện, khi các mô hình "sao chép" có thể áp sát người đi đầu, nhìn vào những cái hay để học và cái không hay để tránh.
Và người đi sau vẫn sẽ kiên trì chờ đợi, và trong một khoảnh khắc thích hợp với áp lực đủ đầy, một cuộc soán ngôi ngoạn mục sẽ diễn ra.
Dù xuất hiện sau, nhưng người đi sau vẫn có rất nhiều ưu thế
Chính vì thế, "người đi sau thông minh" là một chiến lược mang lại tỷ lệ thành công khá cao. Hãy nhìn vào Apple, một trong những tập đoàn lớn nhất và đạt được nhiều lợi nhuận nhất thế giới.
Giáo sư Marketing của NYU giải thích "lợi thế đi sau" của Apple như sau: "Nếu nói về lợi nhuận, kẻ đi đầu thường không mang lại nhiều như người đi sau. Những thương hiệu sáng tạo đầu tiên, những người đi trước, thường không mang về kết quả mỹ mãn cho các cổ đông."
Sản phẩm Apple gần như luôn đi sau "sản phẩm tiên phong". Xét cho cùng, Apple không phải là một thương hiệu dẫn đầu thật sự. Như máy nghe nhạc iPod ra đời sau Walkman, iPhone xuất hiện sau điện thoại màn hình cảm ứng của Nokia và Motorola, iPad thì chắc chắn đi sau máy tính bảng của HP.
Thay vào đó, Apple luôn đầu tư thời gian để cân nhắc, cải thiện, và chỉ thật sự "dấn thân" khi đảm bảo rằng sản phẩm của họ thật sự thân thiện với người dùng.
Chẳng hạn như vào đầu những năm 2000, khi BlackBerry thống trị cả về thị trường và công nghệ điện thoại thông minh. Nhưng những chiếc iPhone ra đời sau cả chục năm đã nhanh chóng khiến "đàn anh" của mình phải phá sản.
Với sự ra đời "muộn" của iPhone, Apple đã hoàn toàn thay đổi cuộc chơi, bỏ xa người đàn anh BlackBerry
Apple vẫn luôn cam kết "tạo ra những sản phẩm tốt nhất, thực sự làm phong phú thêm cuộc sống của mọi người". Giám đốc điều hành Tim Cook khẳng định công ty không bận tâm đến việc sản phẩm ra đời sớm hay muộn, miễn là "chúng tôi vẫn cung cấp những thứ tốt nhất, chúng tôi không bao giờ cảm thấy xấu hổ."
Người đi đầu có thể nhận được nhiều vinh quang, nhưng họ ít khi chiếm hữu được toàn bộ thành công. Chính vì thế, Apple giờ đây đã trở nên thoải mái với việc trở thành "người thứ hai".
Thay vì vội vàng đưa sản phẩm hoặc ý tưởng mới ra thị trường, Apple bình tĩnh nghiên cứu những gì đang diễn ra, tinh chỉnh phương pháp tiếp cận và không phải mất thời gian sửa chữa những sai lầm.
Thí sinh vác bụng bầu vượt mặt đi thi Hoa hậu Doanh nhân Việt Nam 2022 Hoa hậu Doanh nhân Việt Nam 2022 được biết đến như một đấu trường nhan sắc, quy tụ nhiều nữ doanh nhân trên toàn quốc, tài sắc vẹn toàn về tranh tài. Đây cũng là sân chơi bổ ích, tạo cơ hội cho các thí sinh giao lưu học hỏi, mở rộng hợp tác trên thương trường. Ngoài ra, cuộc thi được diễn...