Những khoảng trời cà phê Sài Gòn
Có 1001 lý do để người ta nâng ly cà phê, nhất là dân Sài Gòn. Thế nên, việc tìm thêm những không gian cà phê thơ mộng sẽ không thừa.
Công việc tất bật, đầy áp lực, ngập tiếng ồn lẫn khói bụi… dường như khiến dân phố thị cảm thấy cô đơn hơn, nếu thiếu… cà phê! Song không hẳn đa phần họ có nhu cầu thưởng thức loại nước “khơi nguồn sáng tạo” này, mà để kết hợp giải quyết công việc.
Họp cà phê
Một đồng nghiệp đàn anh ở Q.5, TP.HCM, thường chọn quán cà phê trong khuôn viên dinh Độc Lập để họp mặt bạn bè, cộng tác viên. Anh thường đến sớm hít thở không khí trong lành và ngắm nhìn hệ sinh vật ở đây… động đậy. Dễ thương nhất là những chú sóc nâu thoăn thoắt trên ngọn cây dầu cao trật cổ, chuyền xuống thảm cỏ xanh để tìm thức ăn hoặc ngó trước dòm sau như trinh sát.
Có hôm đến gần mười giờ, khoảng trời ở đây còn mát rượi, nhờ những tán cổ thụ xòe tay che hết nắng. Anh ở chung cư, nên rất thèm rừng.
Còn anh Nguyễn Văn Hồng ở Q.3, TP.HCM, giám đốc bán hàng một công ty sữa uy tín, cũng chọn nơi đây để họp nhân viên, triển khai kế hoạch tác chiến mỗi ngày. Thế nhưng anh Hồng thường gọi trà Bắc thay vì cà phê.
Học, chơi cà phê
Sáng cuối tuần, chị Nguyễn Thị Tâm ở Q.1, TP.HCM, thường chở hai con cùng bộ vợt cầu lông và sách học tiếng anh vào Tao Đàn để vừa chơi thể dục vừa dạy kèm con. Xà Lách, 8 tuổi, cố làm nhanh bài tập rồi hí hửng chạy đi xích đu tòng teng. Còn em Cà Rốt, 6 tuổi, có vẻ ganh tị với chị nên mất tập trung, dù uống cạn ly cà phê sữa mà phát âm trên chục lần vẫn chưa tròn “trái táo”.
Trong lành cà phê sau Dinh Độc Lập – Ảnh: Tạ Tri
Cà phê Phú Yên đặc sánh, làm không ít người tương tư – Ảnh: Tạ Tri
Video đang HOT
Một góc khác, các bác cán bộ hưu trí vừa tập dưỡng sinh xong, tươi tắn ngồi vào bàn. Người điểm báo, người nói chuyện phố phường, người lặng nhìn đàn sẻ nâu tung tăng trước mặt. Ngắm kỹ, sẽ thấy mấy chú sáo đen rảo tìm những vụn bánh mì. Vài chị chim cu, khoan thai chải “tóc” trên cành hoa sứ phảng phất hương thơm…
Cũng trong khuôn viên Tao Đàn, mặt Cách Mạng Tháng Tám, có cà phê chim… nghệ sỹ thú vị không kém.
Phê cà phê
Mỗi người có một “gu” thưởng thức cà phê riêng nên sẽ rất khó để chọn ra một loại tuyệt hảo như… quảng cáo.
Và người viết chỉ dám nêu ra những dạng cà phê từng cảm nghiệm, với tiêu chí giúp tỉnh táo hoặc tạo ấn tượng riêng.
Đơn cử như cà phê không đường do gia đình một thân vương triều Nguyễn ở Q.Gò Vấp chế biến thủ công, cho hương vị thật lạ. Có loại thoảng mùi khói lam chiều, loại tựa mùi khoai lang nướng… Hớp một ngụm, đừng nuốt vội, người uống sẽ cảm nhận hai – ba ngưỡng cung bậc. Ban đầu nghe chua chua, chan chát (có khi chát mạnh) rồi đắng dịu (có khi đắng ngắt) sau cùng là ngọt bùi. Đặc biệt cảm giác trơn tuột nơi vòm họng rất rõ. Chứng tỏ lượng tanin đã bị loại trừ bớt, để người uống không loạn nhịp tim.
Được biết, cà phê nguyên liệu được chủ nhân tuyển lựa kỹ ở Phú Yên chứ không phải thủ phủ cà phê Đăk Lăk.
Có người ví von cà phê Sài Gòn như rượu vang còn cà phê Phú Yên như rượu mạnh. Lần đầu tao ngộ, du khách sẽ dễ say! Người này say vì “đô” yếu, người khác say vì thức uống này đã chinh phục chớp nhoáng…
Còn bạn, chắc đã sẵn có những không gian cà phê tâm đắc?!
Theo SGAT
Cà phê Le Gout, một thoáng thủ đô giữa Sài Gòn
Ở Le Gout, chi tiết nào cũng gợi cho người ta nhớ về Hà Nội với những cuộc dạo chơi, niềm vui và nỗi buồn cũng nhỏ.
Đường nhỏ, hẻm nhỏ, tấm bảng lọt thỏm trong những dãy nhà cao tầng san sát, song ở Le Gout lại có một điều gì đó khiến người qua đường không kiềm được một cái quay đầu lại ngắm và có ý định quay lại cung đường này lần sau.
Le Gout nghĩa là cái gu riêng của mỗi người. Dù chẳng ai biết cái gu ấy như thế nào, định hình ra sao, chỉ biết rằng thỉnh thoảng không tới, người ta lại thấy thiếu thiếu một cái gì đó.
Nỗi nhớ ấy đến từ việc sau khi gạt chống xe, chẳng ai muốn vội vã đi tìm một chỗ ngồi ưng ý mà nấn ná, lần lữa để thu vào tầm mắt tất cả không gian của quán.
Mỗi không gian có một nét riêng mà nếu được quyền lựa chọn tự do di chuyển trong suốt thời gian ngồi tại quán, chẳng vị khách nào từ chối. Này nhé, khung trời đầy nắng, tiếng ve, tiếng lá sẽ là phút dạo đầu của một cuộc thư giãn thú vị, là phút thảnh thơi đầu tiên sau một ngày giam mình trong công việc, trong căn phòng máy lạnh bí bức.
Giai đoạn thứ hai của cuộc dạo chơi ấy là không gian phòng lạnh với sofa dễ chịu, họa tiết lạ mắt trên khung cửa sổ, tầm rèm treo hờ, hoa tươi... Nhưng đẹp nhất lại chính là cái tông màu trầm ấm cổ kính nhưng không kém phần tinh tế, sang trọng toát lên từ sự hòa quyện về màu sắc... Tông màu ấy gợi nhớ về Hà Nội với những ngõ nhỏ, những mái nhà rêu phong, những căn phòng tinh tế bậc nhất của các đại gia Hà thành.Hay đơn giản là một chiều nắng nhẹ, thả bước trên phố.
Trong cái yên bình ấy, thả mình trên ghế nhấm nháp những món ăn phong vị Hà Nội, cảm nhận miếng cà pháo giòn, mắm tôm đậm đà, lát thịt ba chỉ thái mỏng với cảm giác béo, mềm đan xen, hay tô bún cá thanh mát, phở đậm đà... thì những bon chen, muộn phiền như trôi dần.
Nốt lặng để kết thúc cuộc dạo chơi, khơi gợi những sáng tạo mới sẽ là những giây phút thả mình trên ghế, nhấm nháp món nước yêu thích, lắng nghe giọng hát khi du dương, khi cao vút, lúc thì thầm về những câu chuyện rất nhỏ, những vẻ đẹp rất riêng của Hà Nội, hay chìm trong những tác phẩm nổi tiếng, những tiểu phẩm nhỏ đầy ắp tiếng cười.
Địa chỉ: Cà Phê Le Gout, 74/14 Trương Quốc Dung, P. 10, Q. Phú Nhuận, TP. HCM.
Theo Monngonsaigon
Café Tìm Chia sẻ cảm xúc, kết nối yêu thương Trong cuôc sông, chắc hẳn trong chúng ta ai cũng luôn hy vọng sẽ tìm được cho riêng mình những điều tốt đẹp nhất, đó có thể là một nghề nghiệp ổn định, một người bạn thân, một mái ấm nho nhỏ hay đơn giản chỉ là mỗi ngày muốn được nhìn thấy nụ cười của một ai đó... Cho dù là một...